Thần Y Khí Nữ

Thần Y Khí Nữ - Chương 451: Đại hí thượng diễn (length: 8153)

Sau khi rời khỏi Hắc Chi cốc, vẻ mặt Diệp Lăng Nguyệt trở nên ngưng trọng, đôi mắt bí ẩn và cổ quái kia thỉnh thoảng lại hiện lên trong đầu nàng. Trạng thái này kéo dài đến tận đêm khuya, ngay trước khi nàng bước vào khu công khai trung cấp số chín Diêm Thành.
Kể từ sau vụ việc đoạn tay Triển Cương, việc làm ăn của Diệp Lăng Nguyệt ở khu công khai sơ cấp ngày càng ế ẩm.
Chỉ cần nàng vừa bước chân vào khu công khai, đám võ giả đều nhìn nàng bằng ánh mắt e dè. Rõ ràng là danh tiếng của Hồng Thập Tam đã trở thành nhân vật nổi tiếng trong khu công khai sơ cấp, việc độc quyền bán hàng lừa đảo, ép giá đương nhiên là không thể thực hiện được nữa.
Việc buôn bán thất bại, Diệp Lăng Nguyệt cũng không hề hối tiếc.
Dù sao, nàng cũng đã kiếm đủ đan dược cần thiết cho hai phát Niết Nguyên Pháo, cũng đã đến lúc phải tiến vào khu công khai trung cấp, bắt đầu cuộc thử luyện thực sự.
Đúng lúc Diệp Lăng Nguyệt đang định lên kế hoạch chiến đấu liên tục ở khu công khai trung cấp thì Kim Ô lão quái đột nhiên thần bí tìm đến nàng.
Kim Ô lão quái tìm Diệp Lăng Nguyệt, lại là muốn dẫn nàng đi xem náo nhiệt.
Ba khu công khai của Diêm Thành phân cấp rất rõ ràng, người ở khu hạ cấp và trung cấp bị cấm chỉ bước vào khu cao cấp.
Xét theo thân phận võ giả thì Diệp Lăng Nguyệt chỉ là tu vi Đan Cảnh, không đủ tư cách tiến vào khu cao cấp, nhưng xét từ góc độ Phương Sĩ, nàng là Thất Đỉnh Phương Sĩ. Như vậy nàng có thể vào khu cao cấp.
Chỉ có điều Diệp Lăng Nguyệt hiểu, với tu vi hiện tại của mình, cho dù có vào được khu cao cấp cũng chỉ là một pháo hôi trong những pháo hôi.
Chưa kể Hồng Minh Nguyệt và Lạc Tống cũng ở khu cao cấp.
Diệp Lăng Nguyệt hiểu rõ tính cách của hai người kia, với cái kiểu mắt cao hơn đầu của bọn họ, chắc chắn sẽ không bao giờ đến khu công khai hạ trung cấp làm gì.
Đúng như nàng dự liệu, dù đã ở Diêm Thành gần mười mấy ngày, Diệp Lăng Nguyệt vẫn chưa gặp hai người một lần nào.
Về phần Lam Thải Nhi và A Cốt Đóa, họ vẫn đang thử luyện ở khu công khai trung cấp.
"Đi khu công khai cao cấp, lão quái, ngươi cũng biết thực lực của ta, đừng có mà bày trò gì chịu chết cả." Diệp Lăng Nguyệt khoát tay, định quay người đi.
"Ây da, đại nhân, ngươi xem lão quái ta có phải là loại người buôn bán người đâu. Lão quái đã nói có trò hay xem thì nhất định là có trò hay. Hắc hắc, cái thằng nhóc Lạc Tống kia, đang đánh nhau với người ta, giờ đang chuẩn bị động thủ. Đây chính là cơ hội ngàn năm có một đấy." Kim Ô lão quái nháy mắt ra hiệu, bộ dáng của hắn còn vui hơn cả khi chính mình tự tay dạy dỗ Lạc Tống.
"Đối phương không biết thân phận của Lạc Tống?" Diệp Lăng Nguyệt thấy lạ.
"Sao có thể không biết, cái thằng nhóc Lạc Tống đó, ba câu không rời Tam Sinh Cốc. Cái kiểu của nó, có lẽ có chút uy hiếp đối với người khác, nhưng đối với đối thủ lần này của nó thì lại không ăn thua gì." Kim Ô lão quái cười gian.
Nói đến lần này Lạc Tống va chạm với người kia, Kim Ô lão quái cũng tốn không ít công sức đấy.
"Địa vị đối phương còn lớn hơn cả Tam Sinh Cốc, chẳng lẽ là người của ba tông?"
Tam Sinh Cốc trong chín phái đại lục cũng thuộc hàng nhất lưu, mạnh hơn Tam Sinh Cốc thì chỉ có ba tông.
Nói về ba tông, Diệp Lăng Nguyệt nghe nói rằng, ba tông đã ẩn mình nhiều năm, sẽ không tùy tiện xuất hiện ở đại lục.
"Sao có thể được, Lạc Tống loại người đó, rõ ràng là bắt nạt kẻ yếu, nếu mà thật sự đụng phải người của ba tông, cho dù chỉ là một đệ tử nội môn thôi cũng đủ làm cho Lạc Tống sợ đến tè ra quần rồi. Chủ nhân, chúng ta mau đi đi, trễ chút nữa là không còn trò hay xem đâu." Kim Ô lão quái không nói hai lời, kéo Diệp Lăng Nguyệt chạy thẳng về khu công khai cao cấp.
Vừa đến khu cao cấp, phía trước đã xuất hiện mấy cái lôi đài.
Khác với sự tùy tiện ở khu công khai sơ cấp, quy cách của khu công khai cao cấp cao hơn nhiều.
Năm lôi đài theo các hướng thượng, hạ, tả, hữu, cộng thêm lôi đài siêu cấp đại ở vị trí chính giữa, hiện ngay trước mắt.
Dù sao đây cũng là khu vực chỉ dành cho võ giả Luân Hồi Cảnh và Phương Sĩ từ Thất Đỉnh trở lên, số người ở đây ít hơn hẳn so với khu công khai sơ cấp và trung cấp, chỉ có khoảng hai, ba trăm người. Trang phục của họ cũng khác nhau, có cả Phương Sĩ, võ giả, lính đánh thuê và một số đệ tử môn phái.
Nhưng nhìn tổng thể, mỗi người đều có tu vi không cạn, như Diệp Lăng Nguyệt thì quả là hiếm thấy.
Diệp Lăng Nguyệt đi theo Kim Ô lão quái, đứng ở một vị trí không tiến không lùi ở giữa, cách chừng hai ba mươi trượng, Diệp Lăng Nguyệt nhìn thấy Hồng Minh Nguyệt.
Nàng không để ý đến sự có mặt của Diệp Lăng Nguyệt và Kim Ô lão quái, mà đang nhíu mày nhìn về phía lôi đài ở giữa.
Giờ phút này, phần lớn mọi người ở khu cao cấp đều đang nhìn vào lôi đài hình bàn cờ làm bằng đá cao chừng mười thước ở giữa.
Diệp Lăng Nguyệt hiện giờ đang cải trang thành Hồng Thập Tam nên cũng không cần phải tránh né gì.
"Chủ nhân, chúng ta đứng ở chỗ này." Kim Ô lão quái kéo Diệp Lăng Nguyệt đi đến phía bắc của lôi đài.
Diệp Lăng Nguyệt còn đang thắc mắc thì bỗng nhiên một ánh mắt lạnh lẽo quét tới.
Hồng Minh Nguyệt hiển nhiên cũng để ý đến "Hồng Thập Tam".
Hai người đã từng trở mặt vì Hồng Ngọc Lang trong bí cảnh Thái Ất, lúc đó còn ước định sẽ tỷ thí ở Đại Hạ ngự tiền.
Sau khi Hồng Minh Nguyệt trở về Hạ Đô, đã từng sai người trong phủ Hồng đi điều tra thông tin về Hồng Thập Tam, đáng tiếc không có chút manh mối nào, không ngờ cái người mà tưởng như đã bốc hơi khỏi nhân gian là Hồng Thập Tam lại xuất hiện ở Diêm Thành số chín.
Quả nhiên, chó chuột một ổ, Hồng Thập Tam kia là người của thế lực ngầm.
Trong mắt Hồng Minh Nguyệt càng thêm khinh thường.
Diệp Lăng Nguyệt nhìn lại phía sau nàng, những võ giả, phương sĩ kia cũng đều nhìn về phía các nàng bằng ánh mắt trừng trừng.
"Tà ma ngoại đạo, chỉ bằng các ngươi, một đám ô hợp như vậy, mà dám tỷ thí với chúng ta, xem lần này các ngươi thua thế nào!"
"Nương nương, đám người tự xưng chính đạo kia lại dám khinh thường chúng ta, giết chúng đi!"
Diệp Lăng Nguyệt nhìn lại phía sau, toàn là một đám ăn mặc kỳ quái, trên người đầy mùi tanh của máu và sát khí võ giả, phương sĩ.
Vừa nhìn là biết ngay giống như Kim Ô lão quái trước kia, đều là một đám làm cướp, phóng hỏa, giết người, những võ giả hoặc phương sĩ tà ác làm những hoạt động phạm pháp.
Diệp Lăng Nguyệt lập tức câm nín, cái lão quái Kim Ô này kéo nàng đến đây, cũng không nói rõ ràng gì.
Nhưng nghĩ lại thì bây giờ mình cũng là môn chủ Quỷ Môn.
Quỷ Môn vốn không phải là danh môn chính phái gì, cho nên đứng về phe thế lực ngầm cũng coi như danh xứng với thực.
Nơi nào có người thì nơi đó sẽ có thị phi trắng đen.
Diêm Thành dù thuộc quyền quản lý của Địa Điện dưới lòng đất nhưng số lượng những người được gọi là chính đạo trong đây tuyệt đối không hề thua kém so với phe thế lực ngầm.
Lâu dần, Diêm Thành tự động chia thành hai thế lực lớn.
Một phe là chính đạo, một phe là thế lực ngầm. Điều này thể hiện rõ nhất ở khu công khai cao cấp.
Qua dò hỏi, Diệp Lăng Nguyệt mới biết được, hôm nay hai người muốn tỷ thí trên lôi đài, chính là đại diện của thế lực ngầm và chính đạo.
Chuyện này bắt nguồn từ một sự việc xảy ra gần đây.
Một nữ Phương Sĩ của thế lực ngầm, khi ở Diêm Thành, bị một võ giả chính đạo để mắt đến.
Tên đó đã lợi dụng lúc nữ phương sĩ rời khỏi Diêm Thành để bắt cóc và vũ nhục nàng.
Sau đó, nữ phương sĩ xấu hổ và giận dữ, tìm đến tên võ giả để báo thù. Kết quả lại bị đối phương đánh bại, còn bị lột sạch quần áo nhét vào lôi đài.
Sự việc này đã lập tức gây ra một làn sóng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận