Thần Y Khí Nữ

Thần Y Khí Nữ - Chương 314: Thăm tù, ngược ngược càng khỏe mạnh (length: 7857)

Tứ hoàng tử Hạ Hầu Hoành tuy bị nhốt vào thiên lao, nhưng dù sao cũng là tiền thái tử, phòng giam của hắn trong cả thiên lao là rộng rãi nhất.
Một thân áo tù, Hạ Hầu Hoành trên quần áo còn vương vết máu. Vì để Hạ đế hồi tâm chuyển ý, lần này Hạ Hầu Hoành xem như đã liều mạng.
Khối thịt ngực này của hắn là thật tự mình ra tay khoét xuống, nếu sâu thêm một tấc, tính mạng hắn khó giữ.
Cánh cửa phòng giam vang lên tiếng khóa mở.
Có người vào, trên mặt Hạ Hầu Hoành lộ vẻ vui mừng.
Lạc quý phi trước đó đã sai người báo rằng tối nay nhất định sẽ đưa thái tử Hoành ra ngoài.
Chắc chắn là mẫu phi sai người tới thả hắn.
Hạ Hầu Hoành giãy giụa, muốn ngồi dậy, nhưng lần ngồi xuống này lại kéo động vết thương ở ngực, máu lại chảy ra.
"Tứ hoàng tử, để ngươi thất vọng rồi, ta không phải tới thả ngươi." Âm thanh mang rõ mỉa mai này làm cơ thể Hạ Hầu Hoành cứng đờ lại.
Sao lại là nàng!
Thấy Diệp Lăng Nguyệt xoay người đi vào thiên lao, sắc mặt thái tử Hoành trở nên hết sức khó coi.
"Diệp Lăng Nguyệt, ngươi đến làm gì! Phụ hoàng đâu, mẫu phi đâu!" Hạ Hầu Hoành giận dữ.
Hôm nay hắn rõ ràng muốn mưu hại Diệp Lăng Nguyệt, nào ngờ người phụ nữ này không những không chết, ngược lại hắn lại thành tù nhân.
Hạ Hầu Hoành nghĩ lại chuyện trước kia, bỗng phát hiện mình đã bị gài bẫy.
Mà kẻ gài bẫy khả năng nhất chính là Diệp Lăng Nguyệt.
"Hạ đế rất tốt, lúc này Lục hoàng tử đang bồi ông ấy. Còn về mẫu phi ngươi, ta nghe nói nàng sau khi về cung đã phun mấy ngụm máu, lúc này còn sống chết chưa rõ." Diệp Lăng Nguyệt chậm rãi đi đến bên cạnh Hạ Hầu Hoành, nhìn hắn tức giận đến run rẩy.
Xong hết rồi, thấy Diệp Lăng Nguyệt xuất hiện ở đây, Hạ Hầu Hoành biết mình không còn cơ hội ra ngoài.
"Ngươi con yêu nữ, bản cung muốn giết ngươi." Hạ Hầu Hoành chịu đau nhào về phía Diệp Lăng Nguyệt.
Diệp Lăng Nguyệt nghiêng người né tránh, tránh được thái tử Hoành.
"Tứ hoàng tử, ngươi đừng kích động, nếu không máu ở ngực sẽ chảy càng dữ dội." Diệp Lăng Nguyệt ngửi thấy mùi máu tươi ngày càng nồng trong phòng giam, bịt mũi lại.
"Bản cung chỉ cần ra ngoài, nhất định sẽ khiến ngươi, con yêu nữ, thiên đao vạn quả." Hạ Hầu Hoành chưa bao giờ hận một ai như vậy.
"Sắp chết đến nơi rồi mà còn ở đó ăn nói xằng bậy." Diệp Lăng Nguyệt một chân giẫm lên ngực Hạ Hầu Hoành, chân vừa dùng sức, Hạ Hầu Hoành liền kêu thảm. "Hạ Hầu Hoành, hôm nay mọi chuyện đều là do ngươi tự chuốc lấy. Những đứa trẻ bị ngươi hại chết, khi chết còn đau khổ gấp trăm lần ngươi."
"Người đâu, người đâu." Hạ Hầu Hoành kêu thảm không ngớt, nhưng trong cả thiên lao tĩnh mịch một mảnh, không có ai đến.
"Tứ hoàng tử, ngươi vẫn nên bớt sức đi. Ta là phụng ý chỉ của Hạ đế tới xem bệnh cho ngươi. Khi ta vào đây đã nói với ngục tốt đại ca rồi. Bảo là quá trình chữa bệnh có hơi đau, tứ hoàng tử chắc chắn sẽ la hét lung tung, để bọn họ nghe thấy cũng đừng vào, kẻo làm phiền ta xem bệnh." Diệp Lăng Nguyệt nói, chậm rãi rút chân ra.
Nàng lấy ra một chiếc bình nhỏ từ trong ngực, bên trong đựng muối ăn, từ từ rắc lên miệng vết thương mà lúc nãy nàng giẫm vào.
Muối vừa chạm vào vết thương, giống như có hàng ngàn con kiến, điên cuồng gặm nhấm vết thương của Hạ Hầu Hoành, hắn đau đớn đến sống đi chết lại, lăn lộn trên đất, cuối cùng, Hạ Hầu Hoành không còn sức để kêu cứu hay than đau nữa.
Hắn giống như một con chó hoang, nằm sấp trên mặt đất, hơi thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít.
"Hạ Hầu Hoành, từ nay về sau mỗi ngày ta đều đến 'xem bệnh' cho ngươi, ngươi cứ yên tâm, với y thuật của ta, ngươi chắc chắn không chết, nhưng ta sẽ khiến ngươi đau khổ gấp trăm lần cái chết." Diệp Lăng Nguyệt thấy Hạ Hầu Hoành như vậy thì vô cùng hả giận.
"Diệp Lăng Nguyệt… ta Hạ Hầu Hoành thề phải giết ngươi." Trong thiên lao, giọng nói của Hạ Hầu Hoành ngày càng yếu ớt.
Sau khi về Lam phủ, Diệp Lăng Nguyệt kể lại chuyện xảy ra cho Lam Thải Nhi.
"Chậc, ta đã nói rồi mà, tên thái tử Hoành đó không phải là người tốt, chỉ là không ngờ hắn lại biến thái như vậy." Lam Thải Nhi vốn không có ấn tượng tốt về Hạ Hầu Hoành, nhưng không ngờ hắn lại phát rồ đến mức như vậy, đến trẻ con ngây thơ cũng không tha.
"Lăng Nguyệt, tuy nói ngươi là vì dân trừ hại. Nhưng Tứ hoàng tử dù sao vẫn là con của Hạ đế, ngươi làm như vậy với tứ hoàng tử, có khi nào…" Lam Thải Nhi không biết rốt cuộc Diệp Lăng Nguyệt đã hành hạ Hạ Hầu Hoành như thế nào, nhưng cô chưa bao giờ thấy ánh mắt của Diệp Lăng Nguyệt lạnh lùng như vậy.
"Ngươi chưa thấy dáng vẻ của những đứa trẻ kia thôi, nếu không, ngươi cũng sẽ hận không thể giết hắn ngay lập tức. Ngươi yên tâm, trước khi Tông Nhân phủ thẩm vấn hắn, ta sẽ không để hắn chết." Diệp Lăng Nguyệt nói vài câu với Lam Thải Nhi, Lam Thải Nhi cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Diệp Lăng Nguyệt không nói cho Lam Thải Nhi biết một lý do khác mà nàng giữ mạng thái tử Hoành, chính là muốn dẫn ra kẻ đứng sau thao túng mọi chuyện.
Giết Yểu tần, hãm hại Lạc quý phi, phế thái tử Hoành, một loạt hành động này, nàng không tin kẻ đó có thể nhẫn nhịn.
Trước canh ba, đèn trong phòng Diệp Lăng Nguyệt tắt.
"Môn chủ, tất cả đã chuẩn bị xong." Yến Triệt khẽ nói bên ngoài cửa.
Diệp Lăng Nguyệt gật đầu, khi bước ra khỏi phòng, nàng đã biến thành Hồng Thập Tam.
Hai người vụt bay đi, rời khỏi Lam phủ.
Trong phủ tướng quân, Lam Ứng Võ trở mình, Lam phu nhân vẫn còn đang ngái ngủ.
"Lão gia, sao vậy?"
"Không có gì, chỉ là cảm thấy tối nay hẳn là có nhiều người không ngủ được." Lam Ứng Võ nhắm mắt nói.
Sưu sưu sưu—— Sa sa sa—— Canh ba ở Hạ đô, trong những con ngõ nhỏ phát ra những âm thanh rất nhỏ, giống như gió thổi qua.
Vô số bóng người như những dòng suối nhỏ bé, tụ họp vào một chỗ, cuối cùng ngưng tụ thành một sức mạnh khổng lồ, đó chính là Quỷ Môn.
Những nhân vật nhỏ bé ẩn mình trong những góc khuất không ai chú ý vào ban ngày, đến buổi tối lại hóa thành lưỡi đao sắc bén của Quỷ Môn.
Trong đó, Thập Tam người là đáng chú ý nhất, đó chính là Quỷ Môn Thập Tam Sát. Là những sát thủ nổi lên nhanh nhất Hạ đô gần một năm qua, người yếu nhất trong số họ cũng đã đạt đến hậu thiên đỉnh phong, người mạnh nhất chính là phó môn chủ Yến.
Tối nay, Quỷ Môn Thập Tam Sát dẫn theo một đám môn đồ Quỷ Môn, tập trung ở đây để: Diệt Sa Môn!
Nhẫn nhịn mấy tháng, khi mọi người đều cho rằng Quỷ Môn đã bị Sa Môn chèn ép đến mức không còn tính tình, Quỷ Môn cuối cùng đã hành động.
Hai bóng người như quỷ mị đáp xuống đất.
Hàng trăm môn đồ Quỷ Môn đều một mặt kính sợ nhìn hai nam tử trẻ tuổi phía trước.
Phó môn chủ Yến bọn họ đều đã gặp qua, nhưng người cùng Yến Triệt đến kia thì đa số mọi người lần đầu thấy.
Thiếu niên tỏa ra ánh trăng nhàn nhạt, tươi cười nhẹ nhàng, toàn thân không có chút dao động nguyên lực nào, nhưng nếu có ai xem đối phương chỉ là một thiếu niên tuổi đôi mươi thì thật quá ngu xuẩn.
Bởi vì nàng chính là môn chủ Quỷ Môn, Hồng Thập Tam.
~ nguyệt phiếu 120 cùng 140 tăng thêm, xát muối ba, ướp thái tử Hoành một bàn, có người ăn không a
Bạn cần đăng nhập để bình luận