Thần Y Khí Nữ

Thần Y Khí Nữ - Chương 658: Đương mặt đối trì, chân tướng đại bạch (length: 7644)

"Mọi người nghe này, cái tên nhóc này nói hắn là Diêm Cửu. Ha ha, đây thật là chuyện nực cười nhất ta từng nghe trong đời. Thành chủ Diêm điện dưới lòng đất, thế mà lại đến thành lính đánh thuê làm lính đánh thuê? Ngươi nói khoác cũng không ai thổi như vậy đâu, ta mà là ngươi thì sẽ ngoan ngoãn im miệng, giao nàng ra." Tiêu Trùng ngơ ngác một lúc, rất nhanh liền phá lên cười lớn.
Rất nhanh, Tiêu Trùng phát hiện, xung quanh chỉ có mình hắn cười.
Ngay cả minh chủ Tống, cũng một mặt khó coi.
Lúc này, minh chủ Tống chỉ muốn bịt miệng chim của Tiêu Trùng lại.
"Tiêu Trùng, kẻ nên ngậm miệng chính là ngươi. Chuyện ở Thưởng Nguyệt lâu, ta có thể làm chứng, là người của đoàn lính đánh thuê Tham Lang khiêu khích trước, tay của huynh đệ ngươi, còn là do ta đánh gãy." Đao Qua đi ra.
"Đao Qua, sao ngươi thành ra thế này rồi, Tịnh Vân đâu, chẳng phải nàng đi tìm ngươi sao?" Minh chủ Tống nghe xong, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta cũng là một con cáo già, sao lại không nhìn ra người của Tham Lang đang vu oan cho Lam Thải Nhi.
Trước đây, ông ta chỉ là nghe con gái bóng gió nói Lam Thải Nhi và Đao Qua có chút mờ ám, vì con gái mình, mới nhắm một mắt mở một mắt, tính xử lý chuyện này.
Nào ngờ, lại chọc đến hai vị đại phật của Diêm điện dưới lòng đất.
"Tống bá bá, Tịnh Vân nàng... Tống bá bá, tiểu chất có một chuyện muốn nói với người, con muốn hủy hôn ước với Tịnh Vân." Đao Qua nhìn Lam Thải Nhi, trầm giọng nói.
Lam Thải Nhi trước đây vì chuyện đêm hôm trước, nhìn thấy Đao Qua còn có chút tức giận.
Nhưng vừa nghe Đao Qua muốn hủy hôn với Tống Tịnh Vân, nàng liền ngây người.
Đao Qua trước mặt bao nhiêu người, đưa ra hủy hôn ước, đám đông lập tức xôn xao.
Sắc mặt của minh chủ Tống, cũng khó coi hơn rất nhiều.
"Đao Qua, ngươi đây là có ý gì. Chẳng lẽ, ngươi vì nàng ta mà đòi hủy hôn?" Minh chủ Tống xanh mặt, ông ta chỉ vào Lam Thải Nhi, chất vấn.
"Tống bá bá, chuyện này không liên quan đến ai cả, chuyện hủy hôn ước, con sẽ tự mình xin lỗi Tống bá bá và Tịnh Vân." Đao Qua buồn bực nói.
"Phụ thân, người đừng nghe hắn. Là con tiện nhân Lam Thải Nhi kia quyến rũ Đao Qua, Đao Qua mới xuyên tạc sự thật, giúp cô ta giải vây. Người là do Lam Thải Nhi giết, không chỉ thế, người phụ nữ này còn không tiếc lên gường với Diêm Cửu, để hắn giúp mình làm việc. Tống Thành cùng mấy nữ lính đánh thuê bị mất tích trước đó, là do Diêm Cửu giết. Hắn còn giết không ít người của liên minh lính đánh thuê chúng ta." Tống Tịnh Vân đi đến, quát lớn.
"Chuyện này là thật sao? Diêm Cửu, ngươi thật to gan, ngươi tưởng rằng thành lính đánh thuê chúng ta sợ cái Diêm điện dưới lòng đất của các ngươi chắc!"
Minh chủ Tống thấy dáng vẻ của con gái cưng, lại nhìn Đao Qua hết mực bảo vệ Lam Thải Nhi, lập tức giận không để đâu cho hết.
"Tịnh Vân, muội nói bậy gì đó. Ta biết muội oán hận ta hủy hôn ước với muội, nhưng chuyện này, không liên quan đến Lam Thải Nhi. Ta thích nàng... chỉ là tình cảm đơn phương thôi." Đao Qua đau khổ nói.
Lam Thải Nhi lại giật mình.
Đao Qua nói hắn thích mình?
Còn nữa, Diêm Cửu giết mấy nữ lính đánh thuê kia?
Mấy nữ lính đánh thuê rõ ràng do nàng giết, còn cái gì Tống Thành kia là chuyện gì?
Lam Thải Nhi lập tức ngơ ngác.
"Diêm Cửu, có phải ngươi giấu ta chuyện gì không?"
Nàng kéo áo Diêm Cửu, nhỏ giọng hỏi, người sau giật giật khóe miệng.
"Ngoan, chờ ta thu dọn xong mấy con ruồi này, tối về phòng ta từ từ giải thích cho nàng."
Lam Thải Nhi nghe ra ý tứ ái muội trong lời hắn, trước mặt mọi người lại không tiện phát tác, chỉ có thể nhéo bên hông hắn một cái thật mạnh.
"Không sai, người là do ta giết, còn vì sao lại giết người, vậy phải hỏi cô Tống đại tiểu thư của chúng ta." Diêm Cửu hừ một tiếng, trong giọng nói lại còn có mấy phần vui vẻ.
Lời hắn vừa dứt, mấy Diêm y sử từ trên trời giáng xuống, còn bắt cả ba tỷ muội nhà Hạ.
"Minh chủ, Tống đại tiểu thư, cứu chúng ta, ta không có làm gì hết, ta chỉ nói cho đại tiểu thư, Đao Qua và Lam Thải Nhi lén gặp mặt thôi." Hạ Mộng lúc đang làm nhiệm vụ thì đột nhiên gặp mấy Diêm y sử này, nàng cũng vừa mới biết được, sát tinh này chính là Diêm Cửu.
Trời ạ, nàng lại đắc tội người của Diêm điện dưới lòng đất rồi.
"Hạ Mộng, ngươi tốt nhất nghĩ kỹ rồi hãy nói." Tống Tịnh Vân trừng mắt nhìn Hạ Mộng một cách hung dữ.
Hạ Mộng sợ đến câm miệng luôn.
"Hạ Mộng, ngươi đích xác phải suy nghĩ kỹ rồi hãy nói, nếu không, hai muội muội của ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu."
Diêm Cửu liếc mắt một cái, một Diêm y sử liền giơ tay chém xuống, một đao chém đứt tai Hạ Tình.
Hạ Tình phát ra tiếng kêu la thảm thiết, Hạ Mộng cũng sợ đến chân tay lạnh cóng.
"Diêm Cửu, ngươi khinh người quá đáng!" Minh chủ Tống tức giận không nhẹ, ông ta tuy kiêng dè thế lực của Diêm điện dưới lòng đất, nhưng Diêm Cửu ngang nhiên hành hung ngay trước mắt, không nghi ngờ gì là đang tát vào mặt ông ta.
"Minh chủ Tống, ta nể ngươi một tiếng, mới gọi ngươi một tiếng minh chủ Tống, đến cả thỏ con còn muốn nhảy lên cắn người, huống chi là ta. Chuyện lúc trước ngươi làm sao mà lên được chức minh chủ của liên minh lính đánh thuê, ta nghĩ ngươi so với ta càng rõ đi?"
Diêm Cửu cười ha ha hai tiếng, người của minh chủ Tống cứng đờ.
Diêm điện dưới lòng đất có tổ chức tình báo ở các nước.
Trong tay bọn họ nắm giữ một lượng lớn nhược điểm của các tổ chức thế lực khác.
Những nhược điểm đó, nếu bị phanh phui, cả đại lục sẽ dậy sóng.
Minh chủ Tống trước kia vì lên được chức minh chủ, đã giết chết một người huynh đệ tốt trong cùng đoàn lính đánh thuê cùng dòng dõi của hắn, cướp vợ con của người huynh đệ kia làm thiếp, ép người ta sống dở chết dở.
Những chuyện đó, ông ta vẫn tưởng thần không biết quỷ không hay, không ngờ, Diêm điện dưới lòng đất ngay cả những chuyện này đều rành rành.
Sắc mặt của minh chủ Tống trở nên quái dị, muốn phát tác nhưng lại không dám.
Lúc ông ta do dự, Hạ Mộng đã bị tình cảnh thảm thiết của muội muội mình dọa sợ đến mức.
Thân thể của nàng run lên như cầy sấy.
"Tôi nói, tôi cái gì cũng nói. Tôi nói cho Tống đại tiểu thư, Lam Thải Nhi cấu kết với Đao Qua, cô ta ngoài mặt giả bộ như không để ý, sau lưng, lại giật dây tôi đi tìm người của Diêm Cửu trong thành lính đánh thuê, gây khó dễ cho Lam Thải Nhi. Những người phụ nữ đó, bị Tống Thành sai khiến, đã gài bẫy trên đường, muốn hãm hại Lam Thải Nhi, lại bị cô ấy nhìn thấu, ngược lại rơi vào bẫy chết." Hạ Mộng sau khi trở về thành lính đánh thuê mới biết được chân tướng sự việc, mới hiểu ra, mình đã bị Tống Tịnh Vân xem như quân cờ.
"Hạ Mộng, ngươi ngậm máu phun người, ta không có sai khiến Tống Thành." Tống Tịnh Vân thấy kế hoạch của mình bị vạch trần, lại nhìn Đao Qua đang dùng ánh mắt không thể tin nhìn nàng.
Nàng vừa giận vừa tức, xông lên muốn dạy dỗ Hạ Mộng.
Mấy Diêm y sử bước lên một bước, ngăn Tống Tịnh Vân lại.
"Xem ra, Tống đại tiểu thư vẫn chưa muốn thừa nhận, vậy thì Diêm mỗ lại tặng cho cô một món quà lớn nữa, cô muốn không nhận cũng không được." Diêm Cửu nói, vẫy vẫy tay, chỉ thấy một người đàn ông, bị mấy Diêm y sử áp giải vào.
Người đó chính là Tống Thành đã sớm "chết" ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận