Thần Y Khí Nữ

Thần Y Khí Nữ - Chương 370: Vô đề (length: 7993)

Sau khi viết xong mấy chữ đó, thư sinh kia chỉ thuận miệng ngâm mấy câu quyết, một tờ lá bùa liền biến thành một con hạc trắng, bay vào bầu trời xanh thẳm.
Hạc trắng bay lên tầng mây, bay qua bình nguyên Tây Hạ, vượt qua Bắc Thanh, đến tận ngọn núi cao tuyết trắng mênh mông.
Trên đỉnh núi tuyết, có một tòa tiên cung mờ ảo hư vô.
Bên cạnh tiên cung, muôn vàn tinh tú không bao giờ tắt.
Mấy lão giả thân mặc trường bào, đang đứng trước một tấm phiến đá dài mấy chục mét, trên phiến đá khắc chi chít tên người, nhìn kỹ thì thấy toàn là danh tự người.
Hạc trắng đáp xuống bên cạnh các lão giả, nhanh chóng hóa thành một tờ giấy.
Lão giả xem xong tờ giấy, vung tay lên, một luồng tinh thần lực mênh mông trong nháy mắt khắc ba chữ "Diệp Lăng Nguyệt" lên phiến đá.
Tô Mục bị đánh chết, chấn động cả bình nguyên Tây Hạ.
Diệp Lăng Nguyệt trình lên danh sách nợ nần, lại giao ra danh sách nhiều tên người của Kim Ô tông do Kim Ô tán nhân cầm đầu muốn hãm hại người khác.
Triều đình rất nhanh hạ thánh chỉ, phủ tướng quân Tô gia bị tịch biên diệt tộc, đệ tử Kim Ô tông cũng sẽ bị chém đầu ở cổng thành Đan đô nửa tháng sau.
Triều đình đang chọn người làm tướng quân giữ thành mới, mấy ngày nữa sẽ đến Đan đô, trong thời gian này, Diệp Lăng Nguyệt tạm thời quản lý quân phòng thủ Đan đô.
Diệp Lăng Nguyệt liền ra lệnh, tiến hành đại thanh lý quân đội Đan đô, toàn bộ thân tín của Tô Mục đều bị chém giết, thế lực phương sĩ tà ác trong Đan đô cũng bị triệt để xóa sổ.
Phủ phương sĩ cũng dần dần khôi phục trật tự thường ngày.
Sau ngày hôm đó, Diệp Lăng Nguyệt quan sát kỹ Càn đỉnh, phát hiện Càn đỉnh trừ lần ở thời khắc nguy hiểm đã cứu nàng, thì sau đó không còn động tĩnh gì nữa.
Cũng không hóa thành đỉnh nhỏ màu đen nữa.
Mấy ngày sau, Diệp Lăng Nguyệt đang bận rộn ở phủ phương sĩ thì Lam Thải Nhi như con ruồi không đầu, lao vào.
Chỉ thấy mặt nàng đỏ bừng, vẻ mặt đầy hưng phấn.
"Lăng Nguyệt, ngươi ngươi… Chúc mừng ngươi, ngươi lên bảng đan rồi!"
Bảng đan, Diệp Lăng Nguyệt ngơ ngác.
Từ khi nàng đến Đan đô, cũng tự mình luyện đan, nhưng chỉ là để cổ vũ những phương sĩ khác trong phủ, nên một tháng Diệp Lăng Nguyệt cũng chỉ luyện hai ba lần đan.
"Bảng đan của Ngự Y viện hay là của phủ phương sĩ?"
"Ngươi nói cái gì vậy, không phải bảng đan đó, ta nói là bảng đan Thanh Châu! Chỉ cao thủ đan cảnh mới lên được bảng." Nói rồi, Lam Thải Nhi kích động lấy ra một cuốn sách da trâu, một hồi xoay loạn, cuối cùng tìm thấy tên người ở trang thứ chín trăm lẻ mấy.
Diệp Lăng Nguyệt nhìn lên, thấy sừng sững dòng chữ, Đại Hạ Diệp Lăng Nguyệt, tân thủ đan cảnh, vượt cấp đánh chết phản tướng luân hồi cảnh Tô Mục, bảng đan Thanh Châu xếp hạng, vị thứ chín trăm tám mươi.
Thấy Diệp Lăng Nguyệt vẫn ngơ ngác, Lam Thải Nhi nuốt nước miếng mấy cái.
"Bảng đan này do Thông Thiên các lập ra, toàn bộ võ giả đan cảnh dưới ba mươi tuổi ở đại lục Thanh Châu mới được lên bảng. Những người lên được bảng đều là những thiên tài có thiên phú nhất đại lục Thanh Châu. Ngươi vừa mới đột phá đan cảnh mà đã lên bảng đan rồi, đây là chuyện rất là tuyệt vời đó."
Diệp Lăng Nguyệt lúc này mới hiểu ra, hóa ra bảng đan là có ý này.
Việc nàng đánh chết Tô Mục chỉ mới mấy ngày trước, thánh chỉ phong thưởng của triều đình còn chưa có ban xuống, cái Thông Thiên các kia đã đưa nàng lên danh sách rồi, tốc độ này cũng quá nhanh đi.
Diệp Lăng Nguyệt lúc này mới có chút hứng thú, lật quyển sổ da của Lam Thải Nhi.
Vừa cầm quyển sổ lên, Diệp Lăng Nguyệt liền phát hiện, quyển sách không phải làm từ giấy thông thường mà là dùng lá bùa đặc chế, chữ trên đó cũng không phải viết bằng bút mực bình thường mà là viết bằng tinh thần lực.
Chỉ cần thực lực võ giả trên đại lục biến hóa, tương ứng, tên người trong cuốn sách này cũng sẽ biến đổi.
Cho nên nói, tuy giá quyển sách không hề rẻ, nhưng nếu tính thật, một ngàn lượng hoàng kim cũng không oan.
Trên bìa sách, viết Thanh Châu bảng đan, ở góc dưới bên phải bìa, viết mấy chữ Thông Thiên Các.
Một quyển sách ngàn trang như vậy, trên đại lục, chỉ riêng giá bán đã lên đến một ngàn lượng hoàng kim, đúng là thứ văn chương cao quý khó ai bì kịp, tuyệt đối là xa xỉ phẩm.
Nhưng đối với những võ giả đan cảnh trở lên trên đại lục mà nói, lại là ai nấy cũng có một cuốn, đơn giản là quyển sách này do Thông Thiên Các công bố.
Liên quan đến Thông Thiên Các, Diệp Lăng Nguyệt trước đây chưa từng nghe nói, cũng chỉ vì nàng vừa mới đột phá đan cảnh.
Thông Thiên Các này, trên đại lục là một cái tên duy nhất có thể sánh ngang với Diêm điện dưới lòng đất.
Nhưng khác với thế lực khổng lồ của Diêm điện dưới lòng đất, liên quan đến nhiều ngành nghề, Thông Thiên Các lại ở một nơi cực kỳ bí ẩn, cho dù là cơ quan tình báo tin tức linh thông nhất trên đại lục cũng không biết được tung tích cụ thể của Thông Thiên Các.
Hơn nữa, Thông Thiên Các chỉ làm một loại giao dịch, đó là bán ra loại sách như trên tay Diệp Lăng Nguyệt.
Cũng không ai biết Thông Thiên Các dùng thủ đoạn gì, nhưng chỉ cần trên đại lục xuất hiện cao thủ mới thì trong sách này nhất định sẽ có ghi chép.
Hơn nữa, tài liệu còn đầy đủ đến mức quỷ dị.
Có người nói, đó là vì tai mắt của Thông Thiên Các trải khắp đại lục Thanh Châu, nhỏ thì trẻ ba tuổi, lớn thì lão già nửa chân đã bước vào quan tài, chỉ cần là người thì đều có thể là tai mắt của Thông Thiên Các.
Điều này cũng khiến Thông Thiên Các có thể trong thời gian ngắn nhất nắm được nhiều nhất có thể các tin tức trên đại lục Thanh Châu.
Nghe Lam Thải Nhi giải thích, Diệp Lăng Nguyệt tính là đã hiểu rõ lai lịch của Thông Thiên Các, đồng thời càng thêm hứng thú với bảng đan Thanh Châu này.
Chỉ thấy phía trên có khoảng một ngàn người, mặt trên toàn là những tên xa lạ, còn Đại Hạ quốc, càng chỉ có mười người.
Đại lục Thanh Châu chính là đại lục nơi Đại Hạ đóng quân, điểm này Diệp Lăng Nguyệt từng lật qua Đại Hạ chí có ghi chép.
Trên đại lục các nước lớn san sát nhau, không dưới trăm quốc gia, trong các nước cỡ trung như Đại Hạ thì cao thủ trong nước cũng không nhiều.
Ngược lại, số người của nước lớn Bắc Thanh lên bảng lên đến một trăm người.
Nhưng số lượng nhiều nhất vẫn là cao thủ đan cảnh trong một vài môn phái, chỉ riêng một môn phái Hỗn Nguyên tông thôi, đã có hơn một trăm cao thủ đan cảnh trên bảng.
Cho nên Diệp Lăng Nguyệt lên bảng đan Thanh Châu có nghĩa là nàng nằm trong mười người đứng đầu các cao thủ đan cảnh trẻ tuổi của Đại Hạ quốc.
"Ta tấn cấp đan cảnh lâu như vậy mà cũng chưa được xếp hạng bảng đan Thanh Châu nữa đó. Trong võ giả Đại Hạ chúng ta, người có xếp hạng bảng đan cao nhất trước kia là Hồng Minh Nguyệt, nàng trước khi đột phá luân hồi cảnh thì xếp thứ ba bảng đan." Lam Thải Nhi cẩn thận nói một câu.
Tuy không ưa gì bản thân Hồng Minh Nguyệt, nhưng Lam Thải Nhi vẫn phải thừa nhận, Hồng Minh Nguyệt là một thiên tài.
Chỉ mới mười ba tuổi mà đã đạt được thành tích hạng tám bảng đan Thanh Châu, đủ để nàng khinh thường quần hùng ở Đại Hạ quốc.
Hạng ba?
Diệp Lăng Nguyệt đáy lòng trùng xuống, ánh mắt hơi thay đổi.
Sau khi có bảng đan này, Diệp Lăng Nguyệt mới biết được, khoảng cách giữa mình và Hồng Minh Nguyệt còn lớn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận