Thần Y Khí Nữ

Thần Y Khí Nữ - Chương 665: Bạc Tình "Đại kiếp " (length: 7799)

Trong rừng trúc tía rất rộng lớn, Bạc Tình vì dẫn dụ người của Hỗn Nguyên tông ra, một đường chạy như điên.
Hắn trước đây là một kẻ lười biếng, ma công của ma môn học chẳng được bao nhiêu, nhưng bản lĩnh chạy trốn lại nhất lưu.
Đặc biệt là hắn từ nhỏ ương bướng, mỗi lần gây họa, đều bị thân phụ là tông chủ Tuyệt Tình tông đuổi đánh như khỉ, chạy loạn khắp Tuyệt Tình tông.
Hơn hai mươi người của Hỗn Nguyên tông bám theo sau Bạc Tình, mỗi khi sắp đuổi kịp thì hắn lại biến mất dạng.
Nhưng mỗi khi bọn họ định bỏ cuộc, Bạc Tình lại như nấm mọc sau mưa, bất thình lình xông ra.
Quân Vũ nhanh chóng nhận ra Bạc Tình có ý định đùa bỡn bọn họ, căn bản không có ý định giao chiến.
Hắn chợt nhớ ra điều gì đó.
"Không ổn, trúng kế điệu hổ ly sơn của đối phương rồi, mau trở về rừng trúc tía."
Trước đó hắn quá ham công, chỉ muốn bắt Bạc Tình, giờ nghĩ lại thì có lẽ Bạc Tình còn có đồng bọn, cái cây trúc tía càn khôn kia tuyệt đối không thể rơi vào tay ma môn.
Chỉ là khi Quân Vũ định quay đầu thì đã quá muộn.
"Muốn đi ư, không dễ dàng thế đâu." Chỉ thấy một bóng hồng lướt đến, lơ lửng trên không như mặt trời mới mọc.
Một sợi tơ buộc vào chiếc lục lạc ngọc bích, vút một tiếng, cắm thẳng vào sau lưng một đệ tử của Hỗn Nguyên tông.
Tên đệ tử kia kêu thảm một tiếng, xương ngực vỡ nát, miệng phun ra một ngụm máu tươi, bi thảm rơi từ trên không xuống.
Chính là Bắc Đẩu Hoán Nguyên Linh của Bạc Tình, chiếc lục lạc kia đánh chết một người, đúng như Diệp Lăng Nguyệt từng nói, kiếm trận đại loạn.
Lục lạc như chỗ không người, một kích thành công liền nhanh chóng rút về bên cạnh Bạc Tình.
Sợi tơ màu đỏ trên Bắc Đẩu Hoán Nguyên Linh sau khi thấm máu thì to ra mấy phần, trên đó vẫn còn vương lại mùi máu tươi.
"Các ngươi có biết không, chỉ vì các ngươi mà hôm nay bản thiếu tổn thất không hề nhỏ. Để bản thiếu nghĩ xem nên từng tên từng tên chơi chết các ngươi như thế nào." Bạc Tình nghiến răng nghiến lợi, trên khuôn mặt yêu diễm như hoa đào lộ vẻ tức giận.
Thiếu chút nữa là hắn có thể thân mật, tất cả đều do lũ tạp nham của Hỗn Nguyên tông này làm hỏng, làm hắn bỏ lỡ cơ hội.
Quân Vũ và những người khác kinh hãi, không hiểu bản thân đã đắc tội Bạc Tình ở đâu.
Hắn chợt nhận ra, thiếu tông chủ Tuyệt Tình tông này không hề đơn giản như hắn nghĩ.
Sau phút kinh hoảng, Quân Vũ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
"Bày trận."
Bạc Tình chỉ giết một người, kiếm trận dù có chỗ sơ hở nhưng Quân Vũ vốn là một kiếm tu, chỉ cần bổ sung vị trí là có thể hình thành hỗn nguyên kiếm trận.
Hai mươi mấy đệ tử Hỗn Nguyên tông ngưng tụ nguyên lực, một thanh trọng khuyết, một thanh Liễu Diệp kiếm đột ngột xuất hiện.
Khí thế của các kiếm tu cũng đột nhiên tăng lên rất nhiều.
Bạc Tình nhìn gần hai thanh kiếm, cười nhạt một tiếng, tay lật một cái, lại là một viên lôi thần châu.
Bạc Tình không nói hai lời, trực tiếp ném viên lôi thần châu đã kích hoạt về phía thanh trọng khuyết kia.
Lôi thần châu ẩn chứa lực lôi phong phú, một khi nổ sẽ lập tức vang lên tiếng sấm chớp long trời lở đất.
Quân Vũ đang ở trong kiếm trận, đột nhiên thấy trời quang mây tạnh bị một tia sét đánh xuống, vô số tia sét đánh vào người, đan điền đau đớn tê dại, ngoài Quân Vũ dùng nguyên lực bảo vệ nội tâm ra thì những đệ tử khác căn bản không kịp phản kháng liền hóa thành tro bụi.
"Ngươi... thật ác độc thủ đoạn." Quân Vũ miễn cưỡng giữ vững thân hình, miệng mũi đều rỉ máu tươi.
Trong mắt Bạc Tình hiện lên ánh nhìn khát máu, hắn vung tay, tay lại thêm một viên lôi thần châu.
"Thế này đã không chịu nổi ư? Chậc chậc, Hỗn Nguyên tông cũng đến thế mà thôi, ngoài kiếm trận ra thì không còn tài cán gì khác."
Quân Vũ đột nhiên hít một hơi lạnh, nhìn Bạc Tình với ánh mắt như gặp phải ác quỷ.
Các nữ kiếm tu còn lại cũng thất sắc mặt.
"Làm càn, dám cả gan sỉ nhục Hỗn Nguyên tông."
Ngay khi Quân Vũ và những người khác cho rằng hôm nay chỉ có con đường chết thì trên trời bỗng vang lên một tiếng quát lớn uy nghiêm.
Tiếng quát vang lên như mang theo sức mạnh sấm sét của ngàn quân vạn mã.
Mấy chục đạo huỳnh quang lóe lên, một nhóm người từ chân trời lao tới.
Thấy người đến, Quân Vũ và đồng bọn nhất thời thoát khỏi đường cùng, đồng thanh hô lên.
"Sư thúc!"
Ánh mắt Bạc Tình ngưng lại, lại nhìn thấy một nam tử cường tráng tầm năm mươi tuổi, dẫn theo mấy chục đệ tử.
Khác với Quân Vũ và những người khác, đám đệ tử này ai nấy đều trán cao đầy đặn, linh khí trên người cũng hơn hẳn đám người Quân Vũ.
Vừa nhìn liền biết đây đều là tinh anh trong số các ngoại môn đệ tử, thậm chí còn có một số là nội môn đệ tử.
Người tới chính là trưởng lão Cố, phụ trách dẫn dắt đội đệ tử ngoại môn của Hỗn Nguyên tông lần này đi lịch luyện.
Vốn dĩ hắn đang dẫn theo một đội đệ tử khác, lịch luyện ở một nơi khác.
Tối qua hắn nhận được tin báo khẩn cấp từ Quân Vũ, nói diêm đế và thành chủ Diêm thành đồng thời xuất hiện ở thành lính đánh thuê, Quân Vũ đã mang một đội sư đệ sư muội đến giám sát trước, nhân cơ hội đoạt cây trúc tía càn khôn, chờ Cố trưởng lão đến là lập tức triển khai bao vây tiễu sát.
"Quân Vũ, chuyện này là thế nào, cây trúc tía càn khôn có trong tay chưa?" Cố trưởng lão vừa thấy Quân Vũ bị thương, số lượng đệ tử dẫn đi cũng giảm mất một nửa, trong đáy mắt hiện lên vẻ tức giận.
"Sư thúc, đệ tử vô dụng, trúng kế điệu hổ ly sơn của kẻ địch. Người này là thiếu chủ Tuyệt Tình tông, pháp khí trên người hắn vô cùng nhiều, các đệ tử bất cẩn trúng kế hắn."
Quân Vũ căm hận nói.
Hắn vốn định tranh thủ lập công trước khi Cố trưởng lão đến, lại bị mất cả chì lẫn chài.
"Đồ vô dụng, còn đứng đó làm gì. Thương Tùng, ngươi dẫn các sư huynh đệ muội, theo Quân Vũ dẫn đường, tìm ra cây trúc tía càn khôn và những cánh tay còn lại của ma môn." Cố trưởng lão cũng từng nghe danh Bạc Tình, người này được mệnh danh là túi càn khôn.
Nghe nói khi sinh ra đã mang theo vận may lớn, nếu có thể bắt người này về thì... Cố trưởng lão cười lạnh hai tiếng.
"Sư thúc, vậy còn hắn?" Quân Vũ hỏi.
"Vô nghĩa, người này do ta xử lý, chẳng lẽ ngươi nghĩ ta không thể thu thập được một đám con nít chưa dứt sữa của ma môn sao." Cố trưởng lão hoàn toàn không để Bạc Tình vào mắt.
Thương Tùng, nội môn đệ tử được gọi tên, nghe xong liền tuân lệnh, dẫn Quân Vũ và đồng bọn, nhanh chóng chạy về phía rừng trúc tía.
"Hừ, muốn đi ư, đi đâu." Bạc Tình đã đồng ý với Diệp Lăng Nguyệt, muốn kéo dài thời gian, đương nhiên không muốn để ai đi.
Hắn di chuyển thân hình, Bắc Đẩu Hoán Nguyên Linh trong tay đột ngột bay lên không trung.
Chỉ nghe tiếng lục lạc phát ra tiếng ông ông du dương.
Một luồng hồng quang từ lục lạc bắn ra.
Hồng quang đến đâu, các đệ tử Hỗn Nguyên tông đều cảm thấy đầu óc hoàn toàn mê muội.
"Huyễn thuật của Tuyệt Tình tông, ha ha, nhóc con, ngược lại ngươi cũng có chút bản lĩnh, chỉ tiếc hôm nay ngươi lại gặp khắc tinh của mình." Cố trưởng lão cười phá lên.
Trên bàn tay to như quạt hương bồ của hắn đột nhiên xuất hiện một chiếc hồng chung màu thanh đồng.
Hồng chung vừa rời tay thì bay thẳng lên trời, xoay tròn, trực diện đụng vào Bắc Đẩu Hoán Nguyên Linh.
Thấy chiếc chuông kia, Bạc Tình từ trước đến giờ không sợ trời không sợ đất bỗng lộ vẻ kinh ngạc.
Linh khí trung phẩm thiên giai, có thể trấn áp ma môn công pháp trấn ma chuông...
Bạn cần đăng nhập để bình luận