Thần Y Khí Nữ

Thần Y Khí Nữ - Chương 668: Sinh lẫn nhau khí (length: 7715)

Chỉ trong chớp mắt, Vu Trọng và Bạc Tình đã giao đấu qua mấy trăm chiêu.
Một người dùng kiếm, một người dùng đao.
Đao quang kiếm ảnh, mỗi lần va chạm đều tóe ra những tia lửa nóng rực.
Nguyên lực mạnh mẽ, hóa thành từng đợt gió mạnh, chạm vào mặt người, khiến ai nấy đều thấy đau rát.
Diệp Lăng Nguyệt xem mà kinh hãi, lại không thể nhúng tay vào.
Ra tay ngăn cản ư, thực lực của nàng kém xa hai người này.
Khuyên can ư, hai gã đàn ông này đang nóng đầu, căn bản chẳng ai nghe lọt.
Đại khái sau hơn năm trăm chiêu, một bóng hình đỏ rực bị đánh bật ra, ép rơi xuống đất, lùi lại mấy bước.
Kẻ bị đánh lui chính là Bạc Tình, hiển nhiên, vòng này Bạc Tình vẫn bị lép vế.
Hắn vẫn không phải là đối thủ của Vu Trọng.
Trong mắt Bạc Tình lóe lên một tia ảm đạm.
"Ôi, cuối cùng cũng đuổi kịp rồi."
Lúc này, Diêm Cửu dẫn theo Lam Thải Nhi chạy tới, đi cùng hắn còn có Đao Qua.
Thấy Vu Trọng và Bạc Tình đang đánh nhau, còn cả Diệp Lăng Nguyệt đang hậm hực một bên, Diêm Cửu và Lam Thải Nhi đều ngơ ngác.
"Lăng Nguyệt, ngươi không sao chứ?"
Lam Thải Nhi cũng là trên đường đến Tử Trúc lĩnh, mới nghe Diêm Cửu nói Đế chính là Quỷ đế Vu Trọng.
Nghĩ tới việc mình và Diệp Lăng Nguyệt vậy mà lại gia nhập dưới trướng Quỷ đế, hơn nữa Diệp Lăng Nguyệt còn ở cùng Vu Trọng chung doanh trại mấy ngày trời, Lam Thải Nhi chỉ muốn phun máu.
Lương tâm nàng, hết đợt bất an này đến đợt khác.
Xong đời rồi, chuyện này nếu để Phượng muội phu biết, việc Túy Tiên Cư tiến vào Bắc Thanh buôn bán coi như xong, Lam Thải Nhi xót của, nếu chuyện này mà để Diêm Cửu biết, liệu có bị hắn táng chết không?
"Tiểu Hắc Tử, lần này ngươi làm Vu Trọng sợ chết khiếp rồi đấy. Hắn lo cho ngươi lắm đó, ngươi có biết không, mấy ngày ngươi mất tích, hắn suýt chút nữa đã lật tung cả thành lính đánh thuê rồi."
Diêm Cửu nhìn Vu Trọng mặt mày đen như đáy nồi, bụng nghĩ thầm, thằng cha Vu Trọng này, sao không biết dỗ ngọt phụ nữ gì cả vậy?
Hắn vội chen đến trước mặt Diệp Lăng Nguyệt, bắt đầu nói lời dễ nghe.
"Ai quan tâm nàng!"
"Ai cần hắn quan tâm!"
Vu Trọng và Diệp Lăng Nguyệt gần như đồng thanh quát, hướng đối phương.
Nói xong, hai người trừng mắt nhìn nhau.
Đồ đáng ghét Vu Trọng, dám gạt nàng?
Đồ đàn bà ngu ngốc, dám gạt hắn!
Hừ, Diệp Lăng Nguyệt và Vu Trọng cùng quay mặt đi chỗ khác đầy giận dữ.
Diêm Cửu mặt đã sắp cười cứng ngắc, hắn trong lòng ủy khuất a, rõ ràng bị hắn (nàng) kẹp ở giữa, hứng nước bọt, bị gạt đều là hắn có được không.
"Khụ khụ, nói đi nói lại, rốt cuộc là chuyện gì thế, sao ta lại thấy người Hỗn Nguyên Tông?" Diêm Cửu lấy vạt áo lau mồ hôi và bụi bẩn trên mặt, nhìn lại vị trưởng lão đang nằm trên đất.
Bộ đồ Hỗn Nguyên Tông trên người lão ta, khiến Diêm Cửu chú ý, hắn vội vàng chuyển chủ đề.
"Ta với Bạc Tình vốn định đến Tử Trúc lĩnh tìm kiếm càn khôn tử kim trúc, đụng phải người Thanh Lôi Đạo Môn, sau đó người Hỗn Nguyên Tông cũng tới. Kết quả người Hỗn Nguyên Tông giết người Thanh Lôi Đạo Môn, ta và Bạc Tình lại giết người Hỗn Nguyên Tông." Diệp Lăng Nguyệt kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Chỉ là nghĩ đến lúc nãy Bạc Tình biến đổi trên người, Diệp Lăng Nguyệt có chút bất ngờ.
"Bạc Tình, ngươi dùng sức mạnh thủy ma?"
Bên kia, Đao Qua nhìn thấy bộ dạng Bạc Tình lúc này, cũng vô cùng kinh hãi, hắn hạ giọng, hỏi Bạc Tình.
Bạc Tình mím chặt môi, không nói gì, cốt ma đao trong tay biến mất, tóc hắn cũng nhanh chóng rút đi màu sắc, trở về nguyên dạng.
Chỉ là sau khi tóc đen trở lại, Bạc Tình có vẻ yếu đi, hắn dùng chút đan dược, điều tức một lát mới khá hơn.
"Thập Tam, chuyện vừa rồi, ta rất x·i·n l·ỗ·i. Lúc nãy ta tưởng ngươi trúng mai phục của Hỗn Nguyên Tông, trong lúc cấp bách, đã dùng một loại bí p·h·á·p của ma môn, do là lần đầu tiên sử dụng nên ta mất khống chế." Bạc Tình đến trước mặt Diệp Lăng Nguyệt, thấy nàng bặm môi, mặt lộ vẻ áy náy.
Nghe được lời x·i·n l·ỗ·i của Bạc Tình, Vu Trọng khẽ rên một tiếng.
"Không sao đâu, Bạc Tình, thân thể ngươi... không có gì chứ?" Diệp Lăng Nguyệt chần chừ một lúc.
Nàng nghe nói, phần lớn bí p·h·á·p dù có thể tăng cường sức mạnh cơ thể trong thời gian ngắn, nhưng hậu quả để lại sẽ rất nghiêm trọng.
"Không sao, chỉ cần về bồi dưỡng một thời gian là được." Bạc Tình vừa nói, giọng đã lạnh đi mấy phần. "So với những chuyện này, ta càng tò mò vì sao người Hỗn Nguyên Tông lại đột ngột xuất hiện ở đây?"
Lời Bạc Tình nói khiến sắc mặt Đao Qua trầm xuống.
Thực ra đáp án sớm đã ở trong lòng mỗi người.
"Là liên minh lính đánh thuê, nói chính xác hơn, là Tống minh chủ tiết lộ tin tức cho người Hỗn Nguyên Tông. Bạc Tình, thật x·i·n l·ỗ·i." Đao Qua trong lòng cũng áy náy vô cùng.
Hắn không ngờ Tống minh chủ lại làm ra chuyện như vậy.
"x·i·n l·ỗ·i thì không cần, ta chỉ hy vọng ngươi đừng cản ta." Trong lòng Bạc Tình rất khó chịu.
Hắn thua Vu Trọng, nếu không thể dạy dỗ Vu Trọng, vậy thì hắn phải tìm người khác để phát tiết căm tức, sự giận dữ trong lòng.
"Không sai, Đao đội trưởng, ta cũng thấy rằng nên cho liên minh lính đánh thuê một bài học." Diêm Cửu cười khan hai tiếng.
Mấy tháng trước hắn còn bàn với lão đại có nên mở rộng phạm vi thế lực không, biết đâu địa phủ sẽ có thêm thành Diêm Vương thứ mười chín.
Đao Qua cau mày, hắn hiểu rõ, cái kết của việc chọc giận một người tuyệt tình như Bạc Tình và địa phủ.
Hắn muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy Lam Thải Nhi đứng cạnh Diêm Cửu, lòng lại thấy một trận khổ sở.
"Ta sẽ không ngăn cản các ngươi, nhưng ta với cha con Tống gia có chút hổ thẹn, ta chỉ mong mọi người có thể nể mặt ta, giữ lại mạng sống cho họ."
Đây đã là sự nhượng bộ lớn nhất của Đao Qua.
Liên minh lính đánh thuê danh tiếng lừng lẫy trên đại lục, chỉ trong một đêm bị người ta công hãm.
Nghe nói Tống minh chủ thân là minh chủ liên minh lính đánh thuê, sau khi bị phế sạch đan điền, đã cùng con gái bị đuổi ra khỏi thành lính đánh thuê.
Chỉ là khác với dự tính của Diêm Cửu, thành lính đánh thuê cuối cùng vẫn không thể trở thành thành Diêm Vương thứ mười chín, mà đã trở thành ao thành thứ nhất của Đại Hạ Nguyệt Hầu, chính là Diệp Lăng Nguyệt.
Liên minh lính đánh thuê nguyên bản, cũng lập tức trở thành phủ thành chủ mới.
Diệp Lăng Nguyệt ra lệnh cho các phương sĩ dưới trướng, đào tung cả dải Tử Trúc lĩnh lên.
Càn khôn tử kim trúc lập tức biến mất, cư dân Tử Trúc lĩnh vốn biến thành nạn dân cũng dần dần trở về quê cũ.
"Ta nói, Tiểu Hắc Tử à, ngươi thế này có hơi quá đáng không đấy. Người xuất lực là chúng ta, còn người chiếm tiện nghi lại là ngươi."
Diêm Cửu tỏ vẻ bất mãn.
"Diêm Cửu, ngươi có thể đừng có nhỏ mọn thế không, còn phải là đàn ông không đấy. Trận công thành này đâu phải công của một mình ngươi, ngươi nhìn xem công thần lớn nhất là Vu Trọng và Bạc Tình có ai hé răng gì đâu." Lam Thải Nhi rất hài lòng với kết quả này.
Trong lúc công chiếm thành lính đánh thuê, Vu Trọng và Bạc Tình như đã được cường hóa, sức chiến đấu tăng vọt, diệt được hơn nửa thế lực của liên minh lính đánh thuê...
Bạn cần đăng nhập để bình luận