Thần Y Khí Nữ

Thần Y Khí Nữ - Chương 835: Sấm, yêu tỉnh chi môn (length: 7965)

Sau khi chia tay Điệp Mị, Diệp Lăng Nguyệt không lập tức kể cho Long Bao Bao và Phượng Sân về chuyện cánh cửa yêu tỉnh.
Bên trong cánh cửa yêu tỉnh có thể ẩn chứa những đại yêu và hung thú lợi hại hơn cả địa sát đại quân chủ.
Diệp Lăng Nguyệt ghi nhớ lời dặn của Điệp Mị, trong phần lớn thời gian còn lại của ngày hôm đó, nàng đều suy nghĩ xem có nên đến thăm dò cánh cửa yêu tỉnh vào khoảng nửa đêm hay không.
Việc này khiến nàng phần lớn thời gian đều tỏ ra lơ đãng, hậu quả trực tiếp là cả buổi chiều, mãi đến tối, Diệp Lăng Nguyệt vẫn không săn giết được một con hung thú nào.
Long Bao Bao cũng rầu rĩ.
Rốt cuộc, thời gian kết thúc cuộc so tài chỉ còn lại một ngày một đêm.
Điểm tích lũy của hắn còn kém xa so với Long Tứ Huyền.
Đến tối, sau khi cân nhắc kỹ càng, Diệp Lăng Nguyệt vẫn quyết định nói cho Phượng Sân và Long Bao Bao về chuyện cánh cửa yêu tỉnh.
"Ta biết chuyện này rất mạo hiểm, nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Nếu ngày mai trôi qua, Long Tứ Huyền nhất định sẽ đứng đầu bảng."
"Vậy nên, ngươi tính tối nay cùng Long Bao Bao lén theo dõi thành chủ Tứ Phương và người của Dao Trì Tiên Tạ sao, Lăng Nguyệt, ngươi nhất định phải mang ta theo, dù ta không giúp được gì, nhưng ta có thể giúp ngươi về trận pháp." Ngoài dự kiến, Phượng Sân không phản đối kế hoạch của Diệp Lăng Nguyệt.
Hắn cũng biết, Diệp Lăng Nguyệt xem Long Bao Bao như em ruột, chuyện của hắn, Diệp Lăng Nguyệt nhất định phải tự mình ra tay.
Diệp Lăng Nguyệt cũng thật sự cần mang theo Phượng Sân, như lời Điệp Mị nói, thành chủ Tứ Phương sẽ bày cấm chế ở khu vực xung quanh lúc mở cánh cửa yêu tỉnh, không có Phượng Sân, nàng và Long Bao Bao không thể nào vào được phạm vi cánh cửa yêu tỉnh.
Về phần làm thế nào để bảo vệ Phượng Sân và Long Bao Bao, Diệp Lăng Nguyệt cũng đã nghĩ xong.
"Mỗi người chúng ta sẽ mang theo một bình ẩn hình đan, Tiểu Lung Bao, ngươi mang thêm viên tránh khí đan này nữa. Khi theo dõi thành chủ Tứ Phương, các ngươi nhất định phải ở bên cạnh ta, như vậy khi có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ta mới có thể chăm sóc các ngươi chu toàn."
Tránh khí đan và ẩn hình đan có thể đảm bảo Long Bao Bao không bị bất kỳ ai phát hiện.
Về phần Phượng Sân, Diệp Lăng Nguyệt cũng đã nghĩ tới, nếu thực sự gặp tình huống đột ngột nào, nàng có thể đưa hắn vào Hồng mông thiên.
Diệp Lăng Nguyệt lên kế hoạch tỉ mỉ cho tất cả, tự nhận là không có sai sót, việc tiếp theo nàng phải làm là chờ đợi tín hiệu của Điệp Mị, chờ giờ tý đến, cánh cửa yêu tỉnh mở ra.
Ngay lúc Diệp Lăng Nguyệt chuẩn bị chu toàn, Nhạc Mai cũng đã tiết lộ chuyện cánh cửa yêu tỉnh cho đại trưởng lão Trường Lạc, sau khi biết được tin tức này, đại trưởng lão lập tức báo cho hai đệ tử của mình.
Ven sông, trời chiều nhuộm màu nhung vàng.
Trên chiếc thuyền tứ phương mà Trần Mộc và An Dương đang ở, Trần Mộc vừa nhận được tin nhắn truyền âm từ sư phụ.
Gương mặt tuấn tú của hắn có vẻ đăm chiêu.
Những cuộc gặp gỡ tại khe nứt Sa hà mấy ngày nay là một vết tích khó phai trong lòng Trần Mộc và An Dương, những người vốn tự cao tự đại.
Hai người họ đã từng gặp phải phục kích, suýt mất mạng dưới móng vuốt hung thú.
Trần Mộc, một thế gia tử đệ, cũng đã chứng kiến những cuộc rèn luyện đáng sợ hơn cả những tranh đấu trong triều đình, tính tình của hắn cũng vì vậy mà trở nên cứng rắn hơn trong vài ngày ngắn ngủi.
"Trần sư huynh, những lời sư phụ nói là thật sao? Chúng ta thật sự có cơ hội phản công?" Thứ hạng hiện tại của An Dương và Trần Mộc trên bảng tứ phương là khoảng mười lăm, mười sáu, so với top ba thì điểm tích lũy còn kém gần ngàn điểm.
Tuy vậy Trần Mộc cũng đã cẩn thận hơn, trên đầu hắn còn giữ mấy tấm lệnh bài tứ phương còn mang theo hơi ấm cơ thể người, đây là những tấm hắn đã đoạt được từ tay vài tuyển thủ trước đây mà chưa thêm vào.
Xem ra đã là mấy canh giờ cuối của ngày thứ tư, số lượng hung thú mà bọn họ săn giết được còn thiếu rất nhiều.
An Dương thậm chí đã bắt đầu tuyệt vọng, nhưng đúng lúc này, bức thư của đại trưởng lão tựa như một chiếc phao cứu sinh.
An Dương đương nhiên không muốn từ bỏ, níu lấy không buông, sốt ruột hối thúc Trần Mộc đồng ý.
"Cơ hội phản công, nói là cơ hội, nhưng chưa hẳn đã đơn giản như vậy, kia chính là cánh cửa yêu tỉnh." Sao Trần Mộc không nhìn ra thâm ý của bức thư này.
Trong thư của sư phụ, giữa các dòng chữ lộ rõ ý giật dây và mệnh lệnh.
Ý muốn nói, chỉ cần Nhạc Mai có thể nhận được một con yêu thú có huyết thống thượng thừa, cho dù chỉ là thần thú ở bên trong cánh cửa yêu tỉnh thì nàng ta trở thành tạ chủ của Dao Trì Tiên Tạ là chuyện chắc chắn như đinh đóng cột.
Mà Trần Mộc và An Dương cũng có thể nhân cơ hội này mà săn giết hung thú, nếu An Dương có cơ hội trở thành đệ tử của thành chủ Tứ Phương thì Tứ Phương thành sau này sẽ là thiên hạ của Hỗn Nguyên tông.
Về phần Trần Mộc, chỉ cần hắn có thể dỗ Nhạc Mai vui vẻ, biết đâu tối nay hắn cũng có thể thu được một thú sủng lợi hại bên trong cánh cửa yêu tỉnh, đến lúc đó có thể bù đắp được những thiếu hụt trong tu vi không thể đột phá lên thần thông cảnh của hắn.
Nhưng Trần Mộc cũng biết, nếu mọi chuyện thật sự diễn ra như lời sư phụ thì tương lai của hắn sẽ buộc chặt với Nhạc Mai, đời này đừng mong thoát được, với tính cách của Nhạc Mai, làm sao có thể tha thứ cho việc hắn có người phụ nữ khác.
Người phụ nữ mà hắn yêu thích chỉ có Diệp Lăng Nguyệt.
Nghĩ đến gương mặt xinh đẹp tựa ánh trăng thu của Diệp Lăng Nguyệt và ánh mắt lấp lánh như sao của nàng khi nói chuyện, đáy lòng Trần Mộc nóng lên.
Diệp Lăng Nguyệt hiện tại vẫn đang là người đứng đầu bảng tứ phương, nàng luôn không thích hắn, nếu như hắn có thể phản công, chiếm được vị trí thứ nhất của nàng thì nữ nhân đó có lẽ không dám coi thường hắn nữa.
Trong lòng Trần Mộc khẽ động, cộng thêm bên cạnh An Dương vẫn không ngừng ồn ào, Trần Mộc cuối cùng cũng gật đầu, hắn nhìn mặt trời đã hoàn toàn khuất bóng, trước gửi tin cho đại trưởng lão Trường Lạc, rồi cùng An Dương điều khiển thuyền tứ phương đến nơi đã hẹn để hội ngộ với Nhạc Mai trong thư.
Một đêm này đối với không ít người mà nói quả là dài dằng dặc.
Diệp Lăng Nguyệt chờ đi chờ lại, mãi đến khoảng nửa đêm mới thấy mấy con vong linh điệp lặng lẽ bay đến.
Đó chính là tin tức do Điệp Mị gửi tới, nàng cùng với Phượng Sân, Long Bao Bao cùng nhau uống ẩn hình đan, đi ngược dòng Sa hà, bởi vì sự tàn sát của Long Tứ Huyền mà hung thú ở gần Sa hà đã ít đi rất nhiều.
Việc này cũng khiến Diệp Lăng Nguyệt vô cùng thuận lợi, mãi cho đến bên ngoài Tứ Phương thành.
Ba người xuống thuyền, vừa muốn vào thành thì chợt thấy trước cổng thành lại có mấy người đứng, người cầm đầu chính là nam phương sứ đã đưa lệnh bài tứ phương cho Diệp Lăng Nguyệt trước đây.
"Thành chủ có lệnh, đêm nay bắt đầu phải đề phòng nghiêm ngặt, đóng cửa thành, bắt đầu cấm đi lại vào ban đêm."
Diệp Lăng Nguyệt cùng Phượng Sân, Long Bao Bao đều căng thẳng.
Mặc dù bọn họ dùng ẩn hình đan nhưng đó chỉ là không thể nhìn thấy bằng mắt thường, cửa thành một khi đóng lại thì muốn vào thành sẽ phải tốn chút sức, nhỡ bỏ lỡ giờ hẹn của thành chủ Tứ Phương và Nhạc Mai thì chẳng phải họ đã phí công vô ích sao.
Thấy cửa thành sắp đóng lại, vẻ mặt Diệp Lăng Nguyệt cũng có chút sốt sắng.
Nhưng đúng lúc này thì có cứu tinh xuất hiện.
Chỉ thấy một nữ tử mang theo hai người hầu xuất hiện.
Diệp Lăng Nguyệt nhìn rõ mặt hai người hầu đi phía sau, chớp chớp mắt.
Hai người kia, chẳng phải là Trần Mộc và An Dương sao...
Bạn cần đăng nhập để bình luận