Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 642: Tây Vực hai điểm thiên hạ

Chương 642: Tây Vực chia đôi thiên hạ
"Đại ca, bệ hạ thế mà xưa nay chưa từng thấy lại tiến vào phòng bế quan, thật sự là mặt trời mọc đằng tây sao." Một người trong đó nói ra.
"Lão Lục, ngươi mẹ nó im miệng, bệ hạ cũng là người mà ngươi có thể vọng nghị sao?"
"Đại ca, ta chỉ là nói một chút mà thôi."
"Đại ca đừng nóng giận, lão Lục cũng không có ý xấu gì, chỉ là nhanh mồm nhanh miệng." Lão tam nói ra.
"Bệ hạ đúng là đã gần mười năm chưa có tới phòng bế quan."
"Hẳn là có liên quan đến chuyện vị đại nhân kia tới mấy ngày trước?"
"Ngươi nói là vị người mặt sắt kia?"
"Suỵt!!"
"Chuyện của vị đại nhân kia không phải việc chúng ta có thể nghị luận, nhớ kỹ phải bảo vệ tốt phòng bế quan của các vị đại nhân, tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào quấy rầy, còn nữa phải đúng hạn theo giờ đem đồ ăn thức uống đưa đến cửa ra vào." Người cầm đầu nói ra.
"Rõ!"
"Tiếp tục tuần tra đi."
Hoàng Cung Đại Chu, thiên tử điện đường.
Nơi này chính là một thánh địa của Hoàng Cung Đại Chu, chỉ có hoàng tộc Cơ Thị dòng chính mới có thể đi vào.
Giờ này khắc này, trong điện phủ, hai mươi lăm chiếc ghế hoàng kim đã có chín chiếc có người ngồi, còn lại mười sáu chiếc ghế vẫn trống trải.
Hai mươi lăm chiếc ghế, bên trái và bên phải đều có mười hai chiếc ghế lớn nhỏ giống nhau, chiếc ghế cuối cùng nằm ở giữa hai bên, cũng là chiếc ghế lớn nhất giữa sân.
Chiếc ghế này chính là chỗ ngồi của đương kim đại chu thiên tử.
Người ngồi ở vị trí đầu tiên bên tay trái chính là Thần Võ Vương Cơ Thần Võ vừa mới làm việc trở về, bên cạnh hắn cách mấy vị trí còn có hai người khác đang ngồi, hai người đều là lão giả mặc mãng bào.
Vị trí số một bên phải còn trống, vị trí thứ hai là một lão giả mặc long bào, vị trí thứ ba là một thanh niên đeo mặt nạ, cách mấy vị trí còn có ba lão giả mặc mãng bào đang ngồi.
Ngồi ở trung tâm nhất chính là đương kim đại chu thiên tử Cơ Hạo Nguyệt.
"Chúc mừng thiên tử đột phá thành công, tương lai Đại Chu ta chắc chắn nhất thống Trung Nguyên."
Hơn 30 tuổi Nhân Tiên đại viên mãn thượng cảnh, toàn bộ Trung Nguyên nghe không thấy có.
Tốc độ đột phá của hắn đơn giản giống như đang cưỡi tên lửa bình thường.
Dù sao danh xưng Trung Nguyên đệ nhất cao thủ Độc Cô Bá Thiên chỉ mới đột phá đến Nhân Tiên đại viên mãn trung cảnh mà thôi, còn cách viễn cảnh một bước dài, Cơ Hạo Nguyệt lại là kẻ đến sau vượt lên trên, trực tiếp vượt qua hắn.
Trung Nguyên có thể đột phá đạt tới Nhân Tiên đại viên mãn sơ cảnh đã càng ngày càng ít.
Đột phá đến Nhân Tiên đại viên mãn trung cảnh cơ hồ có thể nói là phượng mao lân giác, trừ thiên phú tuyệt hảo Độc Cô Bá Thiên ra thì chỉ còn lại những lão tổ hoàng thất các quốc gia đã áp chế nhiều năm.
Đột phá đến Nhân Tiên đại viên mãn thượng cảnh, ngoại trừ Cơ Hạo Nguyệt, cơ hồ không có nghe nói qua còn có những người khác. (Đương nhiên, một số GuaBi không được tính đến.)
Thậm chí ngay cả Cơ Các luôn luôn mắt cao hơn đầu cũng chỉ vẻn vẹn có được mấy tên Nhân Tiên đại viên mãn trung cảnh mà thôi, căn bản không có cao thủ thượng cảnh.
"Thiên tử, đột phá đến cực cảnh cần bao lâu thời gian?" Lão giả ngồi ở vị trí thứ hai bên phải hỏi.
"Ai!"
"Việc này khó mà nói."
"Thượng cảnh chỉ cần có linh khí, tài nguyên dồi dào, lại thêm một chút thiên phú là có thể đạt tới."
"Nhưng đột phá đến cực cảnh thì cần đến thứ hư vô mờ mịt là khí vận."
"Loại vật này không nhìn thấy, sờ không được."
"Nhưng trẫm có một loại cảm giác, ngày thống nhất Trung Nguyên chính là ngày ta đột phá đến Nhân Tiên đại viên mãn cực cảnh." Cơ Hạo Nguyệt lời thề son sắt nói ra.
"Vậy Đại Chu ta cần phải càng thêm tăng tốc thống nhất Trung Nguyên."
"Bước đầu tiên liền bắt đầu từ diệt Thương!"
"Thần Võ Vương, lần này là người phương nào đả thương ngươi?" Lão giả ở vị trí thứ hai bên tay phải kinh ngạc hỏi.
Là Đại Chu hoàng thất đệ nhất cao thủ Cơ Thần Võ, đây chính là thần thoại bất bại của bọn hắn.
"Là một tên đeo mặt nạ người mặt sắt, gương mặt của hắn giống hệt như một vị cố nhân mà ta đã gặp."
"Ai?"
"Bắc Thương đời trước Thương Hoàng?"
"Ân!"
"Xem ra người này hẳn là hoàng thất Bắc Thương, cũng không biết thân phận thật sự của hắn."
"Hắn có loại thực lực này, toàn bộ Bắc Thương không người có thể vượt qua, là không giấu được, chắc hẳn chẳng mấy chốc chúng ta sẽ biết."
"Đúng rồi, lão gia hỏa kia tại sao không có đến?" Cơ Thần Võ chỉ vào vị trí trống không thứ nhất bên phải nói ra.
"Hắn đang ở biên giới đột phá, nói là có cảm ngộ đối với thượng cảnh, có một nửa tỷ lệ đột phá, liền bế quan."
"Ta nói mà, lão gia hỏa này thích náo nhiệt, làm sao có thể không ra."
"Đại thế chi tranh, không người có thể chỉ lo thân mình."
"Chu An an trí như thế nào?" Cơ Thần Võ hỏi.
"Để hắn đảm nhiệm chức phó thủ lĩnh mạng nhện chi vệ đi."
"Rõ!"
"Trải qua trận này, mạng nhện của ta ở Bắc Thương ẩn núp nhiều năm, nhân viên điệp báo tất cả đều hao tổn hầu như không còn, mưu đồ nhiều năm trôi theo nước chảy."
"Không sao!"
"Bây giờ nội tình Bắc Thương đã dò xét đến bảy tám phần, sứ mệnh của mạng nhện đã hoàn thành."
"Bắc Thương trừ một cái Bắc Thương long kỵ, còn lại đều không đáng nhắc đến."
"Bắc Thương năm vệ cũng không thể khinh thường, đều là tuyệt thế binh chủng." Lão giả ở vị trí thứ hai bên phải nói ra.
"Yên tâm, có bốn huyết kỵ do bản vương tự mình huấn luyện ra, đủ để đối phó Bắc Thương năm vệ."
"Đã đến lúc để bọn hắn ra ngoài hoạt động một chút."
"Thần Võ Vương, ngươi không tiếp tục bế quan?" Lão giả ở vị trí thứ hai bên phải hỏi.
"Ta bây giờ đã đi đến cuối đường, tiến không thể tiến, chỉ có cùng đối thủ cùng cấp bậc chiến một trận mới có thể đột phá."
"Nhưng ở Trung Nguyên này, Vô Song Thần Tướng cấp độ thứ ba sao mà thưa thớt."
"Yên tâm đi, bây giờ đang là đại thế, Vô Song Thần Tướng cấp độ thứ ba khẳng định sẽ có."
"Mạng nhện mật báo, nghe nói Vu tộc Vu Hoàng đã đột phá thành công, chắc hẳn lúc này cũng là một vị Vô Song Thần Tướng cấp độ thứ ba, lại thêm vị Đại Tế Ti thần bí khó lường kia của bọn hắn, Vu tộc bảo thủ mà nói cũng có hai tên chiến lực cùng cấp độ."
"Tây Vực không có sao?"
"Không có!"
"Thiên mệnh của Huyền Hoàng Đại Lục này vẫn quẩn quanh ở Trung Nguyên cùng Bắc Hoang, tựa hồ ngay cả lão thiên đều không chiếu cố bọn hắn, bọn hắn nơi đó căng hết cỡ chính là Vô Song Thần Tướng cấp độ thứ hai, thậm chí ngay cả Nhân Tiên đại viên mãn thượng cảnh trở lên cũng không có mấy người."
"Từ xưa đến nay, các triều đại thay đổi, Trung Nguyên ta thủy chung vẫn là trung tâm của Huyền Hoàng Đại Lục, mà Trung Châu lại là trái tim của Trung Nguyên, thiên mệnh đời này chắc chắn thuộc về Đại Chu ta."
"Ha ha!!!!" Đại Chu chư vị tộc lão tràn đầy hào tình tráng chí, không kiêng nể gì cả cất tiếng cười to......................
Tây Vực.
Liên Minh Tam Thập Lục Quốc ban đầu lập tức biến thành tứ đại đế quốc xưng bá Tây Vực.
Tứ đại đế quốc với thế sét đánh không kịp bưng tai quét ngang toàn bộ Tây Vực, đem Tam Thập Lục Quốc toàn bộ bao quát trong đó.
Lúc đầu tứ đại đế quốc tất cả đều cai trị một phương, một mực bình an vô sự.
Ba tháng trước.
Tứ đại đế quốc đột nhiên phát sinh nội chiến.
Khổng Tước Đế Quốc dẫn đầu phát động tập kích, tiêu diệt Nguyệt Thị Đế Quốc.
Tắc Lưu Cổ đế quốc thì thừa cơ tiêu diệt Lâu Lan Đế Quốc.
Mặc dù Lâu Lan và Nguyệt Thị, hai đại đế quốc có thực lực yếu hơn một chút so với Tắc Lưu Cổ và Khổng Tước Đế Quốc, nhưng cũng không thể nào vẻn vẹn mấy tháng liền bị diệt vong.
Bởi vì thánh địa duy trì hai đại đế quốc bị xúi giục, vốn nên duy trì bọn hắn, nhưng thánh địa lại ngược lại ủng hộ địch quốc, khiến cho hai nước trên chiến trường nhao nhao thất bại, tướng lĩnh thì bị cao thủ thánh địa ám sát, cho nên vẻn vẹn chưa đến ba tháng thời gian, liền bị hai đại đế quốc này diệt vong.
Còn nữa, đứng đầu tứ đại thánh địa là Hắc Ngục, bởi vì đại bại ở Trung Nguyên, trực tiếp bị ba đại thánh địa còn lại liên thủ trừ bỏ, trừ Hắc Ngục chi chủ Ngân Nguyệt Kiếm Khách cùng mấy tên ngục chủ đào vong, tất cả nhân viên Hắc Ngục toàn bộ bị chém giết hầu như không còn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận