Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 484: Lã Bố nhập thế, thức tỉnh ký ức, Vu tộc khủng bố nội tình

“Ngọa tào, cái tên Quỷ Cốc Tử này mạnh quá mức rồi thì phải.”
“Hệ thống, ngươi đây là đang trắng trợn bật hack cho ta sao?”
“Quỷ Cốc Tử thiên tư trác tuyệt, văn võ song toàn, là người tập hợp tinh hoa của trăm nhà, có thể nói là không gì không làm được, ngay cả trong dòng sông lịch sử năm ngàn năm của Hoa Hạ cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay người như vậy, số người có thể so sánh với hắn chắc chắn không quá một bàn tay.”
“Vậy mà điểm võ lực của hắn cũng giống Diêu Quảng Hiếu, toàn là dấu hỏi?”
“Gặp mạnh thì mạnh, gặp yếu thì yếu.”
“Tóm lại một câu, cả Trung Nguyên đại địa không ai cản được hắn, hắn muốn đi đâu thì đi đó.”
“Cỏ!”
“Khủng bố vậy sao?”
“Đến lúc nào thì hắn mới tìm tới ta?”
“Hắn đã được đưa lên Trung Nguyên đại địa rồi, còn chuyện hắn tới tìm ngươi khi nào thì còn phải xem tâm tình hắn.”
“Ngươi đang đùa ta đấy à?”
“Cái tên này ở đâu ra là Đại Thần chứ, đơn giản là mời một ông bố về, lại còn phải xem tâm tình à, đúng là chuyện chưa từng thấy.”
“Hệ thống, có phải ngươi hơi quá rồi không, cho hắn đặc quyền lớn vậy?”
“Thật sự là do hắn quá mạnh, đời trước đã vũ hóa thăng tiên rồi, bây giờ bị người ta tóm về, ngươi nghĩ nếu đổi lại là ngươi thì ngươi có vui vẻ không?”
“Thôi được rồi, coi như ta chưa nói gì.”
“À đúng rồi, có phải còn hai lần triệu hồi miễn phí không?”
“Sử dụng một lần triệu hồi đi.”
“Chúc mừng ký chủ nhận được 20.000 kỵ binh Tịnh Châu.”
“Kỵ binh Tịnh Châu?”
“Là người dưới trướng Lã Bố?”
“Không sai!”
“Triệu hồi tiếp đi.”
“Chúc mừng ký chủ nhận được Lã Bố.”
“Được đấy, ngươi giỏi thật, còn được cả cặp.”
Tần Tiêu Diêu có chút không bình tĩnh khi triệu hồi ra được Lã Bố, mãnh tướng số một thời Tam Quốc, kẻ chuyên đâm sau lưng cha nuôi.
Có phải nên đưa hắn ra ngoài, để hắn nhận cha nuôi, cuối cùng lại lật mặt không?
“Mở giao diện của hắn.”
[Tên]: Lã Bố, tự Phụng Tiên
[Trung thành]: Tử trung
[Võ lực]: 107
[Trí lực]: 73
[Thống soái]: 85
[Nội chính]: 62
[Thần binh]: Phương Thiên Họa Kích
[Tọa kỵ]: Xích Thố
[Binh chủng]: Kỵ binh Tịnh Châu (binh chủng tuyệt thế)
[Tuyệt kỹ]: Viên Môn Xạ Kích (thần xạ)
[Danh xưng]: Ôn Hầu, võ tướng số một thời Tam Quốc
“Không tệ không tệ, xem như dùng được.”
Đúng lúc này, trong đầu Tần Tiêu Diêu truyền đến từng đợt thông tin.
“Bạch Khởi tăng 1 điểm võ lực.”
“Bạch Khởi tăng 1 điểm võ lực.”
“Bạch Khởi tăng 1 điểm võ lực.”
“Bạch Khởi tăng 1 điểm võ lực.”
“Ôi, xem ra trận Nhạn Môn Quan thảm khốc lắm đây, chỉ mỗi Bạch Khởi chỉ huy quân Tần đã giết bốn vạn người rồi, không biết quân các nước còn lại giết bao nhiêu nữa.”
“Hay là nên cho Lã Bố và kỵ binh Tịnh Châu dưới trướng đến trợ giúp luôn đi?”
“Thôi, thôi, cứ giữ lại chút át chủ bài đã.”
“Chết tiệt, nếu có Quỷ Cốc Tử ở đây thì tốt rồi, lão tử còn cần gì phải lo lắng mấy chuyện này.”
Bắc Thương, Nhị Hải.
Trên mặt biển, một chiếc thuyền đơn độc chậm rãi tiến lên.
Trên thuyền, một lão già mặc đạo bào trắng, tóc hoa râm, hai mắt nhắm nghiền đang chắp tay đứng đó.
Đột nhiên, lão già đang nhắm mắt dưỡng thần hắt xì hơi một tiếng.
“Hắt xì!”
“Ai đang mắng lão hủ, chẳng lẽ là cái tên chúa công đã triệu hồi ta đến, hay là hai đứa đồ đệ bất tài kia.”
“Ai!”
“Lớn từng này tuổi rồi mà vẫn phải lo nghĩ.”
“Theo bản đồ, phía trước chắc là Thương Sơn rồi.”
“Nghe nói cảnh tuyết ở đó đẹp lắm, là đệ nhất ở Bắc Thương.”
Lập tức, lão già chậm rãi mở hai mắt, trong ánh mắt bình tĩnh không lay động phảng phất chứa đựng tất cả sự tang thương, hết thảy sinh ly tử biệt phảng phất chẳng liên quan gì đến mình.
Chỉ thấy ông nhẹ nhàng vung tay.
Chiếc thuyền cô độc dưới chân giống như tên lửa vút đi................
Bắc Thương, Nhạn Môn Quan.
Bạch Khởi và tất cả các văn thần võ tướng đến đây đều cảm nhận được võ lực của bản thân được nâng cao, đồng thời ký ức của kiếp trước cũng được thức tỉnh.
Tang thương dâu bể, sống lại một đời.
Nhất là những võ tướng cấp cao dưới trướng, thực lực tăng lên rất nhanh, trực tiếp từ nhất lưu võ tướng lên đỉnh cấp võ tướng.
Đỉnh cấp võ tướng thì lên đỉnh phong đỉnh cấp võ tướng.
Đỉnh phong đỉnh cấp võ tướng thì tự nhiên đột phá lên tuyệt thế võ tướng.
Tuyệt thế võ tướng thì tăng từ 1 đến 3 điểm võ lực.
Mà đỉnh phong tuyệt thế võ tướng thì thuận thế đột phá lên Vô Song Thần Tướng (cấp độ thứ nhất Vô Song Thần Tướng).
Mọi người đều biết thủ đoạn thần quỷ khó lường này chắc chắn đến từ chúa công, kết quả là đám người đồng loạt cúi đầu về phương nam xa xôi.
Đại Tần, Nam Châu.
Lý Tĩnh và một số võ tướng đang lưu thủ đều nhận được sự tăng tiến, ký ức kiếp trước cũng được thức tỉnh.
Đại Tần Hoàng Thành, Thái tử Phủ.
Vũ Văn Thành Đô đang rèn luyện võ kỹ, đột nhiên cảm thấy một luồng sức mạnh vô hình tiến vào trong cơ thể, sau đó cái tầng màng mỏng ngăn trở mình bấy lâu nay trực tiếp vỡ ra, bản thân tiến vào cảnh giới khó hiểu ảo diệu, đồng thời ký ức kiếp trước cũng thức tỉnh.
“Ta đột phá?”
“Ta lên Vô Song?”
Vũ Văn Thành Đô khó tin nói.
“Xem ra đây lại là bút tích của chúa công, lập tức cúi đầu về phương hướng Tần Tiêu Diêu đang xử lý chính sự.”
“Lý Nguyên Bá, ta đang chờ ngươi nhập thế.”
Vũ Văn Thành Đô chiến ý dâng trào nói................
Bắc Thương, Nhạn Môn Quan.
Một trung niên nhân đầy máu me bị hai binh sĩ Bắc Thương áp giải đến trước mặt mấy vị thống soái.
“Hắn là ai?”
Thương Biệt Ly hỏi.
“Bẩm thống soái, hắn tự xưng là người của Thiên Cơ Các.”
“Ngươi là ai?”
Thương Biệt Ly nhìn trung niên nhân đang bị thương nặng hỏi.
“Bẩm các vị đại nhân, tại hạ là chủ chi nhánh Thiên Cơ Các ở Ánh Nguyệt Thành, hôm qua Thiên Cơ Các của ta bị người Vu tộc tập kích, toàn quân bị diệt, chỉ có một mình ta trốn thoát.”
“Vì sao bọn Vu tộc lại muốn ra tay với các ngươi?”
“Vì Thiên Cơ Các của ta là một trong số ít những tổ chức biết nguồn gốc của Vu tộc ở Trung Nguyên đại địa này, hơn nữa Vu tộc còn sợ năng lực tình báo của Thiên Cơ Các ta, dù sao thì Thiên Cơ Các đã cắm rễ ở Trung Nguyên và tứ di mấy ngàn năm rồi.”
“Bọn chúng diệt chi nhánh Thiên Cơ Các, chẳng khác gì chặt đứt con mắt của các ngươi, vốn dĩ Thiên Cơ Các ta không liên quan đến các cuộc tranh chấp trên đại lục, nhưng vì chúng ta cũng là người Trung Nguyên, thêm nữa là Vu tộc quá đáng khinh người, các chủ tổng bộ đã từng hạ lệnh cho chi nhánh Thiên Cơ Các ta phải chuyển hết tất cả tin tức liên quan đến Vu tộc cho chư vị, nhưng còn chưa kịp hành động thì đã bị trọng thương.”
“Xem ra bọn thần phong này không chỉ muốn đối phó kỵ binh Long của Bắc Thương, mà còn muốn hủy diệt chi nhánh Thiên Cơ Các nữa.”
“Hãy kể lại tình hình của Vu tộc mà ngươi biết đi.”
“Vu tộc theo chế độ bộ lạc, cấp bậc nghiêm ngặt, giống như hình thức bộ lạc thời Thượng Cổ.”
“Người tôn quý nhất Vu tộc là Vu Hoàng và Đại Tế Ti, hai người này là người có quyền lực và thực lực mạnh nhất trong Vu tộc.”
“Vu Hoàng khống chế toàn bộ binh mã Vu tộc, Đại Tế Ti khống chế các cao thủ võ đạo và cơ cấu đặc vụ.”
“Chín vệ Vu tộc thì trực thuộc Đại Tế Ti, thần phong chính là một trong chín vệ của Vu tộc, chín vệ lấy tên gió mây mưa mà chia thành ba gió vệ, ba mây vệ, ba mưa vệ, thần phong là một trong ba gió vệ, mỗi vệ có một vạn người và một thủ lĩnh, bốn phó thủ lĩnh, thủ lĩnh và phó thủ lĩnh đều là Nhân Tiên.”
“Quân đoàn Vu tộc lấy mười quân đoàn chủ lực làm đầu, đây là tinh nhuệ của Vu tộc, còn có một số quân đoàn tinh nhuệ khác.”
“Trong quân thì có 18 phi kỵ tướng quân và 36 phi kỵ hiệu úy, bọn họ đều là tuyệt thế võ tướng.”
“Sau đó đến 72 thống lĩnh quản quân, bọn họ đều là đỉnh cấp võ tướng.”
“Tê!”
Nghe đến đây, mọi người không khỏi rúng động, đúng là kẻ có thể chống lại toàn bộ Trung Nguyên bằng sức mình ngày xưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận