Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 171: Quý gia

Chương 171: Quý gia
Quý phủ, hậu viện.
Một lão nông ăn mặc như nam tử đang vung cuốc xới đất.
Nam tử có khuôn mặt hết sức bình thường, hiền lành dễ mến, toàn thân toát ra vẻ chất phác giản dị, ai nhìn cũng thấy là một người bình thường.
"Lão gia, đã hỏi ra rồi." Quản gia Minh thúc lên tiếng.
Lão nhân không ngẩng đầu, thản nhiên nói: "Đã vậy thì giao tin tức cùng người đó cho bệ hạ, chắc bệ hạ đang sốt ruột chờ đấy."
"Vâng, lão gia!"
Minh thúc ngập ngừng: "Lão gia, ngài không cần tự mình vào cung một chuyến sao?"
"Bệ hạ chắc hẳn rất muốn gặp ngài."
"A Minh này, ngươi quan tâm hơi nhiều rồi đấy, làm tốt việc của mình đi."
"Vâng, lão gia, A Minh biết sai rồi."
~~~~~~~ Kinh thành Thịnh Kinh, hoàng cung.
An công công cầm tin tức thẩm vấn từ Quý phủ đi ra, vội vàng đến ngự thư phòng.
Ngự thư phòng.
Sở Hoàng vẫn luôn chuyên tâm xử lý chính sự.
"Bệ hạ, tin tức đã hỏi ra." An công công kích động nói.
Nghe tin, Sở Hoàng lập tức dừng bút lông.
"Địa điểm ở đâu?"
"Ở ngay trong Tây Sở, một nơi tên là Thiên Huyền sơn, nơi đó rất ít người lui tới, các loại độc trùng mãnh thú hoành hành, gần như là cấm địa của loài người."
"Đáng chết Thiên Đường, dám chơi trò 'dưới chân đèn thì tối' với bản hoàng."
"Đúng vậy!"
"Nếu không thì đám Huyền Thiên Lệnh đã lật tung cả đại lục lên rồi cũng không tìm thấy tung tích của chúng, không ngờ lại ở ngay dưới mí mắt."
"Ngươi lập tức chỉ huy đội Huyền Thiên Lệnh, mang theo Cung Phụng các, điều thêm mấy hộ quốc cung phụng, sau đó chỉ huy thêm 10 vạn đại quân."
"Trẫm chỉ có một yêu cầu, đó là không để tên nào sống sót."
"Vâng, bệ hạ!"
An công công nghe được khẩu dụ của bệ hạ mà lòng khẽ run.
10 vạn đại quân và cung phụng thì không nói, hộ quốc cung phụng chính là nội tình của Tây Sở, lá bài tẩy đấy, hộ quốc cung phụng ở Tây Sở có bao nhiêu đâu.
"Xem ra bệ hạ hận Thiên Đường đến tận xương tủy, thậm chí không tiếc bại lộ sự tồn tại của hộ quốc cung phụng." An công công thầm nghĩ.
"À phải rồi, hắn vẫn chưa ra khỏi phủ sao?" Sở Hoàng hỏi.
Nghe chữ 'hắn' này, An công công giật mình.
Hắn biết rõ Sở Hoàng đang hỏi ai.
"Bệ hạ, hắn chưa từng đi ra."
"10 năm như một, ở nhà nhàn rỗi, nghe hát, nuôi chim, trồng trọt, rồi thì ngậm kẹo trêu cháu."
"Ai, ngươi nói trẫm có sai không?"
"Từng là đệ nhất danh tướng của đế quốc, đứng đầu bảng danh tướng, giờ lại chìm xuống đến mức này, trẫm thấy không nỡ."
"Nhưng trẫm cũng không muốn thế, tại sao công lao của hắn lại quá lớn, trong quân Tây Sở chỉ biết Quân Thần Quý Vương Quý Vô Song, mà không biết đến hoàng đế Tây Sở là trẫm."
Quý Vô Song vì mang họ Quý, tuy được ban tước Võ Vương, nhưng nhiều người vẫn thích gọi là Quý Vương.
"Đổi lại bất cứ hoàng đế nào cũng không nhịn được chuyện này."
An công công nghe Sở Hoàng kể mà trong lòng run sợ, không dám nói nửa lời.
Chuyện này ai dám nói gì cơ chứ.
Thấy An công công im lặng.
Sở Hoàng bất lực nói: "Ngươi lui xuống trước đi, lo làm việc trong tay."
"Vâng, bệ hạ!"
Trong bóng tối, người mặc áo mãng bào bảo hộ Sở Hoàng bước ra, nói: "Quý Vô Song quả thực quá chói mắt, ánh hào quang vạn trượng, gần như che lấp cả bóng hình của ngươi, đây là điều tối kỵ."
"Quý Vô Song không chỉ là dị tính vương duy nhất của Tây Sở, còn là gia chủ của Cửu đại thế gia, Quý gia đứng đầu."
"Quý gia đã tồn tại từ khi Tây Sở lập quốc, không ngoa khi nói rằng nội tình của Quý gia không hề kém Sở gia bao nhiêu."
"Ngươi kiêng dè hắn là điều dễ hiểu, nếu hắn có ý phản nghịch thì Tây Sở chắc chắn đại loạn."
"Chính vì lo lắng điều này nên ta mới để hắn cởi giáp về quê, hưởng an nhàn vào lúc đỉnh cao nhất."
"Lúc đó, ta đã chuẩn bị cho Tây Sở nội loạn, thậm chí đã chuẩn bị ra tay với hắn."
"Nhưng không ngờ hắn lại vui vẻ chấp nhận ý chỉ, điểm này khiến bản hoàng khó hiểu."
"Đừng nói ngươi, ta cũng không hiểu, lúc đó hộ quốc cung phụng gần như toàn bộ xuất động, đều đang mật theo dõi nhất cử nhất động của hắn, chờ đợi ngươi hạ lệnh giết phản thần."
"Thúc tổ có cảm nhận được nội tình của Quý phủ không?"
"Hôm nay ta đi Quý phủ một chuyến, đúng là như Tiểu An Tử nói, mọi thứ bình thường, Quý Vô Song quả thật đang làm nông, nhưng ta lại cảm nhận được mấy luồng khí tức không kém ta trong Quý phủ, thậm chí còn có hai đạo trên ta."
"Đây chỉ là bề nổi, trong bóng tối có bao nhiêu thì không ai biết."
"Quý gia này không hổ là đứng đầu Cửu đại thế gia, nội tình thật sự khó lường, nếu họ có ý phản nghịch, Tây Sở sẽ tổn thương nguyên khí nghiêm trọng."
"Đúng vậy, như Lĩnh Nam Vương của Đại Tần, nhưng vấn đề thế gia từ xưa vẫn luôn tồn tại."
"Hoàng đế và thế gia cùng trị thiên hạ là đạo lý ngàn đời không đổi, xem ai có năng lực hơn, ai sẽ ngồi vững ngai vàng."
"Nếu Cửu đại thế gia liên thủ, hoàng thất cũng không tránh khỏi xui xẻo."
"Dù sao hiện giờ quân, chính, thương ở Tây Sở hầu như toàn là người của các đại thế gia."
"Vấn đề lịch sử, muôn đời vẫn vậy."
"Không chỉ có Tây Sở, đến cả Đại Chu đế triều từng thống nhất Trung Nguyên cũng như thế."
"Trừ khi có một cuộc cải cách, một thể chế mới xuất hiện, nếu không Trung Nguyên sẽ vẫn như một vũng nước đọng, không thể đổi mới."
"Và ta luôn cố gắng làm điều này, nhưng không hiểu sao bước đi quá lớn nên khó có người hiểu và ủng hộ."
"Nguyện vọng của ngươi thật cao cả, khi chưa lên ngôi, chúng ta đã nghe rồi, không ngờ bây giờ ngươi vẫn canh cánh trong lòng."
"Quân tử có việc nên làm, có việc không nên."
"Cả đời trẫm cũng mong vậy, khai sáng một đế quốc chưa từng có trong lịch sử, thiết lập một thể chế hoàn toàn mới."
"Bước đầu tiên là phải xưng bá thiên hạ, thống nhất Trung Nguyên, khi đó trẫm mới thực hiện được lời thề."
"Bệ hạ cứ việc hành động, phía sau người có cả Sở gia, cả Tây Sở."
"Đa tạ thúc tổ thông cảm."
"Nên vậy."
"Kế sách của bệ hạ hướng về tương lai, nhưng việc lớn như vậy thực sự cần vài minh hữu thực lực mạnh."
"Thực ra ta xem trọng nhất là quan văn đứng đầu Tây Sở, thừa tướng Văn Tuyết Ngạn, và võ quan đứng đầu trước đây là Quý Vương Quý Vô Song."
"Nếu có được sự hỗ trợ hết lòng của họ, trẫm sẽ bớt đi nhiều chuyện."
"Nhưng trong đó lợi ích liên quan quá lớn, dù họ là nhất gia chi chủ, cũng không thể quyết định một mình, mà phải để Nguyên Lão hội bỏ phiếu quyết định con đường của gia tộc."
Ở đại lục này, những thế gia tồn tại hơn trăm năm, người đứng đầu chỉ là bề mặt, thực tế vẫn còn một Nguyên Lão hội.
Nguyên Lão hội, đúng như tên gọi, do những lão nhân đức cao vọng trọng trong gia tộc, cống hiến lớn cho sự nghiệp của gia tộc đảm nhiệm, lá phiếu của họ thậm chí có thể bác bỏ quyết định của gia chủ.
Nguyên Lão hội xuất hiện để ngăn tộc trưởng chuyên quyền độc đoán, gây hại đến lợi ích gia tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận