Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 166: Hướng hệ thống mượn tiền, thiên hạ bốn đại phật tự

Chương 166: Hướng hệ thống mượn tiền, thiên hạ bốn đại Phật tự.
Thiên hạ bốn đại Phật tự chính là người đứng đầu Phật Môn, vô số thế lực Phật Môn đều lấy bốn đại Phật tự này làm theo mệnh lệnh.
Hai trong số bốn đại Phật tự ở Trung Nguyên, hai cái ở Tây Vực, phật đạo vốn theo Tây Vực lưu truyền đến Trung Nguyên, đến nay đã có gần ngàn năm lịch sử.
Hai đại Phật tự ở Trung Nguyên lần lượt là Đại Chu Thanh Tịnh tự và Bắc Thương Minh Vương tự.
Hai đại Phật tự ở Tây Vực lần lượt là Mật Tông và Kim Cương Tông.
Trong đó, Mật Tông và Kim Cương Tông có thực lực mạnh nhất, vì Phật Môn vốn theo Tây Vực truyền đến, tại Tây Vực lịch sử Phật Môn đã lâu, nội tình thâm hậu. Kim Cương Tông và Mật Tông lại càng là hai chi mạnh nhất trong vô số thế lực Phật Môn, truyền thừa đã hơn ngàn năm, vô cùng hùng mạnh.
Tần Tiêu dao lẩm bẩm nói: "Muốn từ trong tay bọn họ thu được Đại Hoàn Đan, vậy đơn giản còn khó hơn lên trời."
"Hai đại Phật Môn ở Tây Vực thì khỏi nói, thực lực cường đại, không nắm chắc chút nào, đường xá xa xôi, về thời gian cũng không kịp."
"Xem ra chỉ có thể ra tay với hai đại thế lực Phật Môn ở Trung Nguyên này thôi."
"Đại Chu Thanh Tịnh tự và Bắc Thương Minh Vương tự, trong đó Bắc Thương Minh Vương tự luôn ở ẩn thế không xuống núi, mà lại nghe nói tăng nhân chùa Minh Vương cơ hồ đều là khổ hành tăng, dù sao nơi bọn họ ở sâu trong vùng cực bắc Bắc Thương, núi lớn tuyết phủ, khí hậu khắc nghiệt, dẫn đến tăng nhân Minh Vương tự đều vô cùng mạnh mẽ, bọn họ chịu đựng những điều người thường không thể nhẫn, rất ít người dám trêu chọc."
"Cho nên nói ra tay với bọn họ rất khó."
"Xem xét lại Đại Chu Thanh Tịnh tự thì lại luôn ở trong khu vực phồn hoa, tại danh sơn Thanh Lương sơn của Đại Chu, nơi đó hương khói cường thịnh, gần kinh đô Đại Chu, nghe nói còn có chút liên quan đến hoàng thất Đại Chu."
"Vì mỗi đời trụ trì Thanh Tịnh tự đều là quốc sư danh dự của Đại Chu."
"Thanh Tịnh tự luôn ở vào trạng thái nửa ẩn thế, do có hoàng thất Đại Chu chống lưng nên Phật Môn ở trong Đại Chu rất mạnh, không hề kém thế so với một đại thế lực khác là Xã Tắc học cung."
"Muốn ra tay với bọn họ tựa hồ cũng không dễ dàng, đau đầu."
"Trừ phi đem toàn bộ cao thủ Đại Tông Sư trở lên dưới trướng tập hợp lại đồng loạt ra tay thì mới có thể, vì bọn họ gặp phải không chỉ có cao thủ Thanh Tịnh tự, thậm chí còn có cao thủ hoàng thất Đại Chu nữa."
"Đệch mợ, sớm biết viên Đại Hoàn Đan đó cũng không nên cần, giữ lại là tốt rồi."
Ngay lúc này.
Hệ thống truyền đến âm thanh.
"Đinh!"
"Cảm nhận được kí chủ mong cầu, bản hệ thống cố ý mở ra chức năng vay mượn."
"Vì kí chủ lần đầu vay mượn nên có thể hưởng ưu đãi 10%."
"Bao nhiêu tiền?" Tần Tiêu dao vô ý thức hỏi.
"Một vạn điểm nhiệm vụ."
"Ngọa tào, vậy hợp ra giá gốc cũng là 10 vạn điểm nhiệm vụ chứ sao."
"Chính xác!"
"Gian thương, quả nhiên không gian không phải thương nhân, thì đến hệ thống cũng không ngoại lệ."
"Ta còn hoài nghi ngươi có phải xuất thân từ chim cánh cụt không đấy."
Nghĩ đến lần trước mình dùng 10 vạn điểm nhiệm vụ làm ra bao nhiêu đồ tốt, trong đó bao gồm cả một viên Đại Hoàn Đan.
"May mắn lần đầu tiên là 10%, nếu không mình thật có chút đau lòng."
"Được thôi, vậy ta vay mượn một lần."
"Đinh!"
"Đại Hoàn Đan đã cấp cho."
"Kí chủ còn nợ, nhớ phải giao nộp kịp thời."
Nhìn Đại Hoàn Đan trong tay, Tần Tiêu dao như có điều suy nghĩ.
"Đúng rồi hệ thống, lần sau ta vay mượn còn được giảm không?"
"Không có!"
"Lần sau trực tiếp khôi phục giá gốc?"
"Ngươi đây căn bản không phải vay mượn, đây là vay nặng lãi."
"Thôi vậy, ai bảo mình có việc cần người chứ."
"Nhanh đi cho hoàng huynh ăn đan dược vào thôi."
Đột nhiên trong đầu liền vang lên tiếng của hệ thống.
"Tuyên bố nhiệm vụ một: Hủy diệt tứ đại thế gia."
"Dựa theo mức độ nhiệm vụ khác nhau mà có khen thưởng."
"Hủy diệt một thế gia khen thưởng một lần triệu hồi tuyệt thế, 10.000 điểm nhiệm vụ."
"Hủy diệt hai đại thế gia khen thưởng một lần triệu hồi binh chủng, một lần triệu hồi tuyệt thế, 20.000 điểm nhiệm vụ."
"Hủy diệt ba đại thế gia khen thưởng một lần triệu hồi tuyệt thế, một lần triệu hồi binh chủng, một lần triệu hồi võ hiệp, 50.000 điểm nhiệm vụ."
"Hủy diệt tứ đại thế gia khen thưởng một lần triệu hồi tuyệt thế, một lần triệu hồi binh chủng, một lần triệu hồi võ hiệp, một lần triệu hồi tùy cơ, 100.000 điểm nhiệm vụ."
"Tuyên bố nhiệm vụ hai: Bình định Lĩnh Nam."
"Khen thưởng một lần triệu hồi tuyệt thế, một lần triệu hồi binh chủng, một lần triệu hồi võ hiệp, một lần triệu hồi tùy cơ, 100.000 điểm nhiệm vụ."
"Thời hạn nhiệm vụ một năm."
"Thất bại không trừng phạt."
"Không tệ, không tệ, hệ thống ngươi biết tới chuyện đấy, biết ta cần gì mà."
"Xem ở ngươi biết tới chuyện thế này, ta đây đại nhân không chấp tiểu nhân."
Hệ thống: "..."
"Xem ra Lĩnh Nam Vương quyết tâm muốn làm phản rồi, dù sao bây giờ hệ thống đã tuyên bố nhiệm vụ, đoán chừng cũng là trong vòng mấy tháng này."
"Tứ đại thế gia cũng rắp tâm hại người, bọn chúng nhất định là muốn chờ chúng ta và Lĩnh Nam lưỡng bại câu thương rồi mới đánh lén sau lưng, từ đó chia cắt Đại Tần."
"Đáng chết sâu mọt!"
"Chờ bản vương làm xong chuyện trong tay, giết hết các ngươi."
Lập tức Tần Tiêu dao lập tức mang theo Đại Hoàn Đan đến chỗ Tần Trường Không, nhìn Tần Trường Không như mạng sống treo trên sợi tóc, vẻ mặt Tần Tiêu dao thoáng phức tạp.
"Haizz!"
Dù sao vị hoàng huynh này từ nhỏ đối với mình vô cùng tốt, cái gì ngon, gì vui đều nhường mình, thậm chí thường khi mình phạm sai bị phụ hoàng trách phạt, đều là hoàng huynh bảo vệ mình, luôn che chở cho mình, thậm chí nhiều lần chịu phạt thay mình.
Tần Tiêu dao có một tuổi thơ tươi đẹp phần lớn đều là nhờ công lao bảo bọc của hoàng huynh.
"Hoàng huynh, huynh yên tâm, từ nhỏ huynh luôn bảo hộ ta, tương lai đổi ta bảo vệ huynh."
"Cho dù tương lai huynh cùng ta trái ý nhau, ta cũng sẽ không làm hại đến tính mạng huynh."
Lập tức Tần Tiêu dao trực tiếp cho Tần Trường Không ăn Đại Hoàn Đan.
Mười mấy hơi thở sau.
Tần Trường Không chậm rãi mở hai mắt, mê mang nhìn xung quanh.
"Ta đây là ở đâu?"
Tần Tiêu dao cười nói: "Hoàng huynh huynh rốt cuộc cũng tỉnh?"
"À, là ngươi tiểu đệ."
"Sao ngươi lại ở đây?"
"Ta nhớ mình bị mai phục ở Vẫn Long cốc, cuối cùng như nghe được tiếng của ngươi."
"Không sai hoàng huynh, lúc trước ta nhận được tin tình báo, có người muốn ám sát huynh."
"Ta lập tức dẫn đội hộ vệ trong phủ kịp thời đến cứu huynh."
"Lần này nhờ có tiểu đệ ngươi đến kịp thời, nếu không hoàng huynh có thể đã bỏ mạng ở đó rồi."
"Vẫn Long cốc, Vẫn Long, bọn chúng đúng là biết chọn địa điểm." Tần Tiêu dao cười lạnh nói.
"Bọn đáng chết, bản vương nhất định phải băm thây bọn chúng."
"Hoàng huynh có biết người động thủ là ai không?"
"Ngụy Quốc Công Ngụy Thúc Nhai thủ tướng Gia Nam quan của Tây Sở, còn có một kẻ hắc bào, che mặt, không rõ thân phận, nhưng khẳng định là người quen."
"Vậy thì đúng rồi, nếu không ở bên ngoài hoàng thành làm sao có thể trà trộn nhiều nhân mã như thế được."
"Trong ngoài cấu kết, mưu hại hoàng tử Đại Tần ta, tội ác tày trời, bản vương nhất định phải tiêu diệt cả cửu tộc hắn."
"Tiểu đệ, giọng nói chuyện của ngươi bây giờ càng ngày càng có bóng dáng phụ hoàng." Tần Trường Không trêu chọc.
"Hoàng huynh, sao huynh có thể trêu ta chứ."
"À, tiểu đệ, ta nhớ ta trúng Đoạt Mệnh lão nhân kỳ độc của cung phụng Tây Sở, sao ngươi có thể chữa khỏi cho ta?"
"Không phải ta, là thần y Trương lão của Đại Tần chúng ta ra tay, ta có bản lĩnh gì đó chứ."
"Trương lão không hổ là thần y, kỳ độc Tây Sở thế mà cũng có thể giải, xem ra cần phải tìm thời gian đến tận cửa nói lời cảm tạ."
"Cần phải, cần phải!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận