Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 126: Diêu Nghiễm Hiếu chi mưu

Chương 126: Mưu kế của Diêu Nghiễm Hiếu
Đại trường kim bị Ninh Tiểu Bảo mang đi hơn phân nửa, số còn lại bị Hàn Hoàng chỉnh sửa lại, sau đó lại chọn thêm một số người mới vào, cố ý để Bạch Thiên Vũ, người hắn tin tưởng nhất, đảm nhiệm vị trí thủ lĩnh.
Thư phòng Diêu Nghiễm Hiếu.
Mộc Lang Thần Quân khó hiểu nói: "Đại nhân, vì sao không trực tiếp động thủ thay vào đó, ngược lại từ từ gặm nhấm như thế này, tại hạ thật sự không hiểu a."
Diêu Nghiễm Hiếu nhìn hắn, giải thích: "Ngươi cũng biết khác nhau giữa quân và thần."
"Điện hạ trước khi đăng cơ, vô luận lập được bao nhiêu công lao to lớn, thì cũng chỉ được gọi là công lao."
"Ngược lại nếu điện hạ đăng lên ngôi vua rồi, thì tất cả những gì hắn làm đều sẽ trở thành công tích."
"Công lao chỉ trước mắt, công tích thì lưu danh nghìn thu."
"Cho nên, Nam Hàn ta có thể làm hắn trọng thương, nhưng tuyệt đối không thể diệt quốc."
"Chỉ khi nào điện hạ đăng cơ, lúc đó chúng ta mới diệt hắn."
"Như vậy, đó cũng là công tích!"
"Ngươi hiểu chưa!"
Mộc Lang Thần Quân nhìn chằm chằm Diêu Nghiễm Hiếu, không ngờ hắn lại mưu đồ sâu xa đến thế.
Cúi người nói: "Đa tạ đại nhân chỉ giáo!"
"Bây giờ Nam Hàn chỉ là con dê trên tay ta, không còn bí mật gì nữa, tùy tiện diệt được."
"Lập tức cho bồ câu truyền tin, báo chủ công có thể kéo quân xuống nam, nhân tiện lập công lớn, trước tiên giành lấy vị thân vương."
"Vâng!"
...
Đại Tần, vương phủ Tiêu Dao.
Sau khi xem tin Mộc Lang Thần Quân truyền đến.
Tần Tiêu Dao đưa thư cho Lý Nho và Vương Mãnh xem.
Lý Nho kích động nói: "Diêu Nghiễm Hiếu giỏi thật, ta không bằng hắn."
Vương Mãnh cũng khâm phục nói: "Đạo diễn tiên sinh tài ba, một người mưu cả một quốc gia."
"Vậy ta lập tức xin phụ hoàng đi diệt giặc, xuất chinh Nam Hàn, lần này phải đánh chiếm cho được hai đạo chi địa."
"Như vậy công lao đủ để ta lên được vị trí thân vương."
"Như vậy thì tốt quá!"
~~~~~~~
Đại Tần, điện Kỳ Lân.
"Cái gì, Hàn Hoàng già kia c·hết rồi?" Tần Hoàng nghe thủ lĩnh Hắc Băng Đài báo cáo, khó tin nói.
"Đúng vậy, bệ hạ!"
"Bây giờ Nam Hàn rối như tơ vò!"
Lập tức, y kể rõ tình hình Nam Hàn cho Tần Hoàng nghe.
"Tốt, trẫm biết rồi."
"Nam Hàn đại loạn, chính là cơ hội tốt để Đại Tần ta xuất binh, điều động vài vị thượng tướng, nhất định sẽ thừa cơ chiếm được vài thành của Nam Hàn."
Một người sau tấm bình phong lên tiếng.
Ngay khi Tần Hoàng chuẩn bị hạ quyết định.
Ngoài cửa, Cao Diệu mở miệng: "Bẩm bệ hạ, lục điện hạ xin cầu kiến."
Tần Hoàng vừa định nói không tiếp, nhưng nghĩ đến tên tiểu tử vô sự không lên điện Tam Bảo này, liền nói: "Cho vào đi."
"Nhi thần bái kiến phụ hoàng!"
"Ngươi đến có chuyện gì?"
"Nhi thần muốn dẫn quân xuất chinh phạt Hàn!"
"Hả?"
"Ngươi cũng biết tin tức Nam Hàn?"
"Là Cẩm Y vệ dưới trướng nhi thần truyền tin tới."
"Nhanh thật, hiệu suất làm việc quả không tệ." Tần Hoàng thầm đánh giá.
Dù sao Hắc Băng Đài mới báo tin cho hắn.
Thật ra, Tần Tiêu Dao nhận được tin liền cùng bốn nàng vuốt ve an ủi một chút, sau đó tắm rửa, mới chậm rãi vào cung, sợ Tần Hoàng chưa biết tin.
"Ai, hắn cũng hao tâm tổn trí, tính toán cái này, tính toán cái kia, phiền muốn c·hết."
"Tóc bạc cũng nhiều thêm mấy sợi rồi!"
"Lão Lục à, lần này khác với hòa viên thương, lần này là công thành chứ không phải thủ thành."
"Phụ hoàng yên tâm, nhi thần nguyện lập quân lệnh trạng."
"Không phá Tây Lăng Quan, thề không về triều."
"Tốt!"
"Đã con muốn thể hiện, phụ hoàng cho con cơ hội này, tuyệt đối đừng để phụ hoàng thất vọng."
"Phụ hoàng cứ yên tâm!"
"Đi đi!"
"Đa tạ phụ hoàng!"
"Ngươi thật sự định cho hắn mang quân xuất chinh sao?"
"Quân vương không nói đùa!"
"Cũng xem như bồi thường, dù sao Cẩm Y vệ là do hắn quản, còn để hắn bị á·m s·át."
"Yên tâm, trẫm còn chưa hồ đồ đến vậy, trẫm sẽ cho hắn một phó tướng kinh nghiệm theo cùng."
"Vậy thì tốt!"
"Thật muốn xem lão Lục này có thể làm ra trò trống gì."
~~~~~
Vương phủ Tiêu Dao.
Tần Tiêu Dao hấp tấp chạy về, kích động nói: "Văn Ưu, Cảnh Lược, phụ hoàng đồng ý cho ta lần này mang quân xuất chinh."
"Vậy thì tốt!"
"Nhưng dù sao lần này là chủ công lần đầu mang quân đi đánh chiếm thành trì, không giống lần trước đi viện binh, lần trước chúng ta đánh là phòng thủ, lần này là tiến công."
"Nếu như không đoán sai, lần này có lẽ cũng giống lần trước, bệ hạ sẽ phái một lão tướng dày dạn kinh nghiệm cùng ngài xuất chinh." Lý Nho mở miệng phân tích.
Vương Mãnh tiếp lời: "Nhưng lần này lại có chút khác."
Tần Tiêu Dao nói: "Chẳng lẽ phụ hoàng sẽ lại cho Triệu Quốc Công đi cùng ta?"
"Dù sao hai ta đã hợp tác hai lần, thuận buồm xuôi gió, phối hợp ăn ý."
"Mà trong triều, những người đủ thân phận có thể phối hợp với ta cũng không có mấy người."
Lý Nho và Vương Mãnh đồng thời lắc đầu nói: "Chủ công đoán sai rồi, nếu như không đoán sai, lần này nhất định không phải Triệu Quốc Công đại nhân."
"Vì sao a?"
"Thánh ý khó dò!"
"Chủ công không biết, ở vào vị trí bệ hạ, điều không muốn thấy nhất là đại tướng và hoàng tử kéo bè kết phái."
"Nhất là các quốc công, dù sao bọn họ đều nắm giữ binh mã Đại Tần, mà môn sinh cũ của họ cũng rải khắp quân đội Đại Tần, hễ bọn họ đứng cùng một đường với ngài, bệ hạ sẽ e ngại."
"Người ta có câu lần một thì lạ, lần hai thì quen, các người đã hợp tác hai lần, lần thứ ba bệ hạ tuyệt đối sẽ không để hai người tiếp tục."
"Nếu như đoán không lầm thì lần này có lẽ là một trong hai người Võ Quốc Công và Thư Quốc Công cùng ngài đi xuất chinh."
"Dù sao trong triều bây giờ chỉ có ba vị quốc công này ở kinh."
"Nếu không sai, lần này nhân tuyển phó tướng có lẽ là..."
Cả hai đồng thanh: "Võ Quốc Công, Võ Tĩnh."
"Vì sao không phải Thư Quốc Công Thư Vô Hí?" Tần Tiêu Dao hiếu kỳ hỏi.
Lý Nho giải thích: "Theo tin của Cẩm Y Vệ thì Thư Quốc Công là một người bo bo giữ mình, luôn ở giữa thế gia và hoàng đế, trước giờ không theo phe nào."
"Còn Võ Quốc Công Võ Tĩnh lại là người hoàng thượng tin tưởng nhất, truyền rằng hai người từ nhỏ cùng lớn lên, Võ Quốc Công từng học tập, luyện võ, tòng quân cùng bệ hạ, giúp bệ hạ lên ngôi hoàng đế, lập nhiều công lao nhất."
"Bây giờ trong các quốc công ở triều, nếu hỏi bệ hạ tin ai nhất thì không ngoa khi nói đó là Võ Quốc Công, thậm chí là còn hơn cả các hoàng tử."
"Mười vạn đại quân ngoài thành hiện tại tuy là Nhân Quý và Hán Thăng huấn luyện, nhưng hai người họ chỉ là mang danh phó tướng, chủ tướng thực sự là Võ Quốc Công, đủ thấy bệ hạ tín nhiệm Võ Quốc Công đến nhường nào."
"Thì ra là thế a!"
"Chủ công không cần lo, Võ Quốc Công được đánh giá không tệ, là một người trung quân ái quốc."
"Tốt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận