Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 423: Đường Hiển Sinh xuất chinh

Chương 423: Đường Hiển Sinh xuất chinh Bắc Thương Hoàng Cung.
Thương Hoàng triệu kiến thừa tướng Phó Cẩn Ngôn, Đường Quốc Công Đường Hiển Sinh, Thẩm Quốc Công Thẩm Phi Kinh, Binh bộ Thượng thư Mã Phượng Tiên.
“Nhạn Môn Quan cấp báo, Bắc Hoang lại đang tập kết đại quân, mục tiêu hẳn là Nhạn Môn Quan, Đại Chu thiên tử cũng phái người truyền đến tin tức, nói là Vu tộc tái xuất.” “Thế nhưng là Vu tộc bá chủ Bắc Hoang thời Thượng Cổ?” Đường Hiển Sinh hỏi.
“Chính là!” “Tê!” Đám người nghe xong đều hít vào một ngụm khí lạnh.
“Bệ hạ, Vu tộc không phải đã diệt vong sao?” “Không có, một mực đang nghỉ ngơi lấy lại sức, bây giờ đã cường đại đến mức nào thì không ai nắm chắc được.” “Lúc trước biệt ly, hắn từng đối với trẫm nói phải đề phòng Bắc Hoang dị tộc, không ngờ lại bị hắn tiên đoán trúng.” “Đồng thời lúc biệt ly hắn đặc biệt nhắn nhủ, chỉ có Hiển Sinh ngươi có thể giữ vững Nhạn Môn Quan, nhất định phải chống đến khi Tây Vực xong chuyện.” “Bệ hạ, thần Đường Hiển Sinh chờ lệnh xuất chinh!” Đường Hiển Sinh chắp tay nói.
“Ngươi cần bao nhiêu người?” “Trước 300.000 đi!” “100.000 thần dưới trướng Đường gia quân, sau đó bệ hạ ngài hãy cấp thêm cho ta 200.000 dũng mãnh thiện chiến lão binh, dù sao đánh nhau với Bắc Hoang chính là vô cùng thảm khốc, tân binh thì chắc chắn không được.” “Tốt!” “Thẩm Quốc Công cùng Ân Quốc Công vốn là quan hệ thông gia, vừa vặn để hắn làm trợ thủ của ngươi, theo quân xuất chinh.” “Thần tuân chỉ!” Thẩm Quốc Công Thẩm Phi Kinh lĩnh mệnh.
“Thần còn cần vài viên mãnh tướng.” “Ta Bắc Thương lục đại dũng sĩ, trong đó bốn người đã đến giúp Tây Vực, còn lại hai người là ngươi và thái tử, vậy cho thái tử đi theo ngươi một chuyến để lịch luyện.” “Bệ hạ tuyệt đối không thể, thái tử chính là người kế vị, không được tùy tiện hành động, nhất định phải giống như ngài trấn giữ hoàng thành, để phòng kẻ gian làm loạn.” “Vậy để Lê Hầu cùng Trọng Hầu hai người, còn có tám Hổ tướng theo thần cùng nhau đi tới đi.” “Đồng ý!” “Đa tạ bệ hạ!” “Mã Phượng Tiên chuẩn bị tốt lương thảo quân giới, tuyệt đối không được để cho đại quân đói bụng mà đánh trận.” “Dạ, bệ hạ!” Tây Sở trong quân lấy lục đại dũng sĩ làm chủ.
Hôm sau.
Thương Hoàng điều động thủ thành đại tướng số một Bát Đại Quốc Công đứng đầu Đường Quốc Công Đường Hiển Sinh dẫn binh 300.000 xuất chinh viện trợ Nhạn Môn Quan.
Trên hoàng thành Bắc Thương, Thương Hoàng cùng thừa tướng nhìn đại quân rời đi.
Thương Hoàng mở miệng nói: “Gió nổi mây giông sắp đến rồi!” “Đại lục này thật sự là thâm sâu, không ngờ Vu tộc đã diệt vong mấy ngàn năm cũng xuất hiện, không biết còn có hay không kẻ địch nào khác ẩn nấp.” thừa tướng Phó Cẩn Ngôn nói.
“Huyền Hoàng Đại Lục thật sự quá lớn, ai cũng không biết còn có kẻ địch nào ẩn mình hay không.” Thương Hoàng cảm khái nói.
“Đúng rồi, bảo với hắn, cho Bắc Thương Long Kỵ sẵn sàng chờ lệnh, chẳng bao lâu nữa sẽ cần đến long kỵ xuất động.” “Bệ hạ tuyệt đối không được, Bắc Thương Long Kỵ chính là nội tình sau cùng của Bắc Thương ta, không thể hành động tùy tiện được.” “Lửa đã cháy đến nơi, mà còn không dùng, thì sẽ phải vong quốc diệt chủng.” “Trẫm đã quyết!” “Vâng, bệ hạ!” Tây Vực.
Thiên Cơ Các Tây Vực thiết lập bốn đại phân bộ, lần lượt ẩn mình trong hoàng thành của tứ đại đế quốc.
Ban đầu song phương vẫn luôn chung sống hòa bình, không ngờ vài ngày trước phân bộ Thiên Cơ Các ở tứ đại đế quốc đều bị tứ đại đế quốc cho quân lính đến phá hủy, không một ai trốn thoát được.
Tắc Lưu Cổ Đế Quốc.
Hiện tại hoàng đế Tắc Lưu Cổ Đế Quốc là đời thứ hai mươi ba Tắc Lưu Cổ, tên thật là Tắc Lưu Tây.
“Quốc sư, ngươi thấy chúng ta ra tay với Thiên Cơ Các thật sự là lợi nhiều hơn hại sao?” Hoàng đế Tắc Lưu Cổ Đế Quốc, Tắc Lưu Tây mở miệng nói.
Vị quốc sư mặc pháp bào trắng đen xen kẽ, đầu đội miện quan, tay cầm quyền trượng, chậm rãi mở miệng: “Yên tâm đi bệ hạ, Tắc Lưu Cổ rất được lão hủ và Đại Nguyên Soái chân truyền, hắn đã hạ quyết tâm chắc chắn trong lòng đã quyết định xong.” “Ai, đứa trẻ này mặc dù không phải là huyết mạch đích hệ của Tắc Lưu Cổ Đế Quốc, nhưng lòng hiếu thảo với hoàng huynh thì không có gì để chê.” Bọn họ nói đến Đại Nguyên Soái là Tắc Lưu Phong đã bại dưới tay Quý Vô Song hai mươi năm trước, thân phận của người đó là Đại Nguyên Soái thống lĩnh thiên hạ binh mã của Tắc Lưu Cổ Đế Quốc, và cũng là hoàng huynh của đương kim hoàng đế.
“Thiên Cơ Các luôn luôn là thứ gây rối, nếu Tây Vực muốn làm chủ Trung Nguyên thì nhất định phải giao đấu với chúng, chúng chính là tai mắt của người Trung Nguyên, mặc dù chúng vẫn luôn đề xướng không tham dự chiến tranh quốc gia, nhưng bây giờ cục diện sơn hà tan nát đến mức này, Thiên Cơ Các chắc chắn sẽ không nhịn được mà giúp người Trung Nguyên, dù sao chúng cùng chung nguồn gốc.” Tắc Lưu Tây lo lắng nói: “Thiên Cơ Các truyền thừa từ thời Thượng Cổ, nội tình rất sâu, tai mắt vô số, các cơ mật quốc gia hầu như chúng đều biết, hơn nữa cao thủ nhiều như mây.” “Yên tâm đi, bệ hạ.” “Có lão hủ ở đây, chắc chắn bảo đảm bệ hạ cùng Tắc Lưu Cổ Đế Quốc ta vô ưu.” “Có quốc sư câu nói này, trẫm an tâm rồi.” Dưới Hàm Cốc quan.
Liên quân Tây Vực tấn công thăm dò mấy ngày, vốn định dẫn quân Trung Nguyên ra nghênh địch, nhưng các Thống soái Trung Nguyên không hề để ý đến chúng, điều này khiến bọn chúng tức giận.
Trên Hàm Cốc quan.
Quý Vô Song và những người khác nhìn tiên quân Tây Vực đang tấn công dưới thành, cười nói: “Xem ra là viện quân của liên quân Tây Vực đến, cho nên bọn chúng mới dám phách lối như vậy, không hề sợ hãi, chỉ là muốn ép chúng ta ra thành nghênh chiến.” “Không biết thực lực của người thứ ba ở Tây Vực này thế nào?” Hạng Vũ thản nhiên nói: “Dù thực lực ra sao, ta nhất định chém giết hắn.” Nghe được lời này, mọi người cũng không cảm thấy hắn cuồng vọng, ngược lại cảm thấy hắn rất khiêm tốn, bởi vì thực lực của người ta đã thể hiện rõ ra rồi.
“Vậy phải làm sao, cứ hao tổn với bọn chúng ở đây không được à.” “Quyết chiến chắc chắn là phải quyết chiến, dù sao kéo dài cũng không có lợi cho cả đôi bên.” “Hơn nữa trong lòng ta có một loại cảm giác rất xấu, nhưng lại không nói được.” “Nếu vậy cho huynh đệ nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai ra khỏi thành quyết chiến.” “Tốt!” Mọi người đều đồng ý nói.
Phân bộ Thiên Cơ Các Đại Chu.
“Không xong rồi các chủ, phân bộ Thiên Cơ Các ở Bắc Hoang và Tây Vực đều đã bị những người dị tộc đó hủy diệt.” “Ai!” “Vẫn là không trốn được, lão phu có lỗi với bọn họ.” Một thủ lĩnh Thiên Cơ Vệ bên cạnh thản nhiên nói: “Đây chính là số mệnh của bọn họ, từ khi bắt đầu trở thành Phong Môi thì ngày đó đã định trước kết cục hôm nay.” “Không cần bi thương, có lẽ có một ngày chúng ta cũng sẽ đi theo bước chân của bọn họ.” “Bây giờ là một thời đại loạn lạc chưa từng có, có thể sánh với thời Thượng Cổ khi các bộ tộc tranh bá, cho dù là Thiên Cơ Các ta cũng không thể chỉ lo thân mình.” “Mười hai nói không sai, là lão phu đã nghĩ sai rồi.” “Đã như vậy, vậy thì từ hôm nay trở đi Thiên Cơ Các ta chính thức xuất thế, bọn dị tộc kia không phải thích chơi sao, vậy lão phu sẽ chơi cùng chúng.” “Lập tức truyền lệnh cho các phân bộ Thiên Cơ Các ở Tây Sở và Bắc Thương, bảo chúng đưa tình báo đến chỗ Sở Hoàng và Thương Hoàng, coi như Thiên Cơ Các ta đóng góp chút sức mọn để Trung Nguyên đối kháng dị tộc.” “Dạ, các chủ!” “Tây Vực, Bắc Hoang là các ngươi đã ép buộc bản các chủ phải làm vậy, lúc đầu bản các chủ cũng không muốn thế này.” “Thật muốn xem đến lúc tài sản và bí mật của các ngươi bị quần chúng Trung Nguyên ta biết được, thì sắc mặt của các ngươi sẽ buồn cười đến thế nào.” “Ha ha!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận