Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 575: toàn diện xuất kích

Chương 575: Tổng lực tấn công
Trấn Bắc quan, bên cạnh phủ thành chủ có một gian nhà dân dưới lòng đất. Người áo đen đi thẳng đến nơi này, cởi xuống khăn che mặt, không ai khác, chính là thủ lĩnh Ảnh Mật Vệ Chương Hàm. Nơi này đã có hai người đang đợi hắn.
"Bái kiến đại nhân!"
"Đại nhân, mọi việc có thuận lợi không?"
"Tuy rằng nó chưa hoàn toàn đồng ý, nhưng hạt giống nghi ngờ một khi đã chôn xuống, vậy thì ngày khác chắc chắn sẽ bùng nổ như hồng thủy."
"Hắn hôm nay chỉ thiếu một cơ hội, một chút để tức giận."
"Lập tức truyền thư cho Ảnh Mật Vệ Phân Bộ ở Thịnh Kinh thành Tây Sở, bảo bọn họ không tiếc bất cứ giá nào cứu ra phụ thân hắn, sau đó đi đường vòng qua từng địa phận Thiên Võ cảnh, từ Thiên Nam quan Võ Châu nơi đó trở về Đại Tần."
"Vâng!"
Hôm sau.
Bạch Khởi lại lần nữa tập hợp đại quân đến công thành, kết quả còn chưa đợi Bạch Khởi ra lệnh. Cửa thành Trấn Bắc trực tiếp mở toang, mấy chục vạn đại quân do Ôn Bất Thắng dẫn đầu trực tiếp xông ra giết giặc.
"Bạch Khởi tiểu nhi, mau xuống ngựa chịu chết đi."
"Lã Bố, ngươi lên!"
"Thống soái đại nhân, có thể đổi người khác không?"
"Lông cừu không thể chỉ một người lột được."
"Không, không, ngươi am hiểu phương diện này hơn bọn họ."
Lã Bố: ".........."
Lã Bố đành phải lần nữa miễn cưỡng xông vào quân địch giao chiến.
"Mạt tướng xin xuất chiến!" Ngân Hầu Ngân Thiên phóng kích động nói.
"Đồng ý!"
"Nhớ kỹ, đừng đuổi theo giặc đường cùng!"
"Vâng!"
Lập tức Ngân Thiên Phóng trực tiếp dẫn người nghênh đón Lã Bố. Lã Bố thấy lại là tên gia hỏa này, mặt đen lại, thật sự là coi mình là đá mài đao, đúng là muốn một kích chém hắn thành hai khúc. Lập tức cực kỳ không tình nguyện Lã Bố lại cùng Ngân Thiên Phóng chém giết, lần này Ngân Thiên Phóng càng thêm tự tin, hắn cảm thấy lần này cho dù không thắng được, hắn cũng có thể kiên trì thêm mấy chục chiêu. Hắn cũng muốn học theo những thiên tài tuyệt thế thời cổ đại, lấy dưới phạt trên, vượt cấp giết địch. Ngay khi hai bên đánh hăng say thì. Bạch Khởi trong tay Sát Thần Kiếm trực tiếp ra khỏi vỏ! Đại quân sau lưng toàn bộ xông lên, thẳng đến chiến trường mà đi.
"Ha ha, Bạch Khởi nóng nảy rồi, thấy phe mình liên tục ở thế yếu, trực tiếp dùng đại quân xông lên, muốn dùng chiến thuật biển người để thắng, bản công sao có thể cho hắn cơ hội."
"Toàn quân xông lên, ai có thể chém giết Bạch Khởi, bản công sẽ tấu lên bệ hạ để người đó bái tướng phong hầu."
Trong nhất thời, các võ tướng tuyệt thế trong quân nhao nhao nhắm thẳng về phía Bạch Khởi. Nhưng bốn bóng người trực tiếp ngăn cản đường đi của bọn hắn. Không ai khác, chính là Tiết Nhân Quý, Tiết Đinh Sơn, Phàn Lê Hoa, Hạng Vũ. Bốn người như một tấm màn trời chắn ngang trước mặt Bạch Khởi, Bạch Khởi đứng trên chiến xa, hai mắt nhắm nghiền, không chút biểu cảm. Ba bóng người trực tiếp nghênh đón ba người Tiết Nhân Quý, chỉ có Hạng Vũ không ai đối phó.
"Bốn người các ngươi đi đối phó Hạng Vũ, nhớ kỹ không nên ham chiến, chỉ cần ngăn chặn là được."
"Vâng!"
Lập tức bốn tên toàn thân mặc chiến giáp, chỉ lộ đôi mắt đi thẳng đến trước mặt Hạng Vũ. Bốn người, một người dùng đao, một người dùng thương, một người dùng kiếm, một người dùng côn. Bốn người không nói hai lời trực tiếp lao thẳng về phía Hạng Vũ. Hạng Vũ tiện tay vung kích quét ngang ra! Bốn người chỉ khựng lại một chút, sau đó lại tiếp tục xông về phía Hạng Vũ. Nguyên lai kích mang Hạng Vũ vung ra đã bị bọn họ ngăn cản hơn phân nửa, phần còn lại đều bị chiến giáp cản lại.
"Xem ra chiến giáp này cũng là vật phi phàm, lại có thể hấp thu tổn thương." Hạng Vũ bình luận. Dù mình chỉ tiện tay một kích, nhưng ở dưới Vô Song thì chắc chắn phải chết không nghi ngờ. Trong lúc không biết, bốn người đã giao thủ với Hạng Vũ hơn mười chiêu.
"Có ý tứ, có ý tứ!" Tuy Hạng Vũ dựa theo mệnh lệnh của Bạch Khởi chỉ phát huy đến cấp độ thứ hai của Vô Song Thần Tướng, nhưng hắn tự hỏi, coi như là Vô Song Thần Tướng cấp độ thứ hai cũng không thể đỡ được ba chiêu của hắn. Thế nhưng bốn người này không chỉ ngăn được mười chiêu, hơn nữa vẫn còn chiến lực. Ở đằng xa, Ôn Bất Thắng thấy cảnh này khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh.
"Hạng Vũ, ngươi quá coi trời bằng vung, ngang ngược đã đến lúc rồi." Từ Tây Vực đến Bắc Hoang, hắn luôn cảm thấy Hạng Vũ không vừa mắt, luôn cảm thấy Hạng Vũ khinh người, không để ai vào mắt.
"Chỉ là một tên võ phu không có đầu óc!"
"Các ngươi đi lấy đầu Bạch Khởi!"
"Vâng!"
Lập tức mấy chục đạo thân ảnh trực tiếp bay lên không, vượt qua đại quân xông thẳng đến chỗ Bạch Khởi. Bốn người đang giao đấu với Hạng Vũ thấy cảnh này cũng không để ý tới. Bạch Khởi mở mắt, ánh mắt sắc bén nhìn mấy chục người ở trong không trung, trên mặt lộ sát khí.
"Giết, không được để một ai sống sót!"
Theo lệnh của Bạch Khởi. Gần 30 đạo thân ảnh chắn ngang trên không, ngăn cản đám Nhân Tiên cung phụng tập sát của Tây Sở. Ôn Bất Thắng cau mày, tuy rằng hắn biết Đại Tần có Nhân Tiên cung phụng, cũng sẽ phái ra Nhân Tiên cung phụng, nhưng số lượng này thật sự là có chút khiến hắn khó tiếp nhận. Chỉ là một cái man di đồ nhà quê sao có thể có năng lượng lớn như vậy, nếu đổi thành Bắc Thương và Đại Chu thì hắn còn có thể miễn cưỡng chấp nhận được.
"Xem ra trên người Đại Tần này quả là có bí mật a."
"Chẳng lẽ bọn hắn thực sự đã lấy được di tàng của Đại Hạ và Đại Thương?" Hắn vốn tưởng rằng đây chỉ là lời đồn, bây giờ xem ra có vẻ như thật.
"Ngươi cho bọn hắn tham chiến đi, nhanh chóng giải quyết trận chiến, ngươi dẫn thủ hạ Thân Vệ Doanh trực tiếp đánh chết Bạch Khởi. Bây giờ bên cạnh hắn chắc là không có ai dùng được nữa." Ôn Bất Thắng nói với một nam tử mặc chiến giáp đỏ bên cạnh.
"Được!"
"Giết!"
Theo nam tử mặc Hồng Giáp ra lệnh, mười vạn đại quân cuối cùng cũng tham gia chiến đấu. Còn hắn thì dẫn đầu 1000 thân vệ đi thẳng đến chỗ Bạch Khởi. Bạch Khởi thấy mấy chục vạn đại quân của Ôn Bất Thắng toàn bộ tham chiến, lập tức giơ Sát Thần Kiếm lên trời.
"Đại quân không cần giấu thực lực nữa, toàn bộ xuất thủ, đem toàn bộ bọn chúng lưu lại dưới chân Trấn Bắc quan!"
Nghe lệnh của Bạch Khởi. Đại quân Đại Tần trực tiếp bộc phát ra chiến ý mạnh mẽ, so với trước đây khác nhau một trời một vực. Thấy quân đội Đại Tần đột nhiên phát huy chiến lực mạnh mẽ, Ôn Bất Thắng chỉ cảm thấy Bạch Khởi đang cố gắng giãy giụa thôi. Dù sao bây giờ binh lực, số người, về chiến lực mình đều chiếm ưu thế, hơn nữa chiến lực mạnh nhất của bọn hắn là Hạng Vũ cũng bị kiềm chế, bọn hắn lấy gì để đấu với mình. Nhưng trong mấy hơi thở tiếp theo đã xuất hiện biểu hiện khiến hắn trố mắt há mồm kinh ngạc. Vốn là hai người có lực lượng ngang nhau, Ngân Thiên Phóng và Lã Bố. Kết quả Lã Bố khí thế bộc phát, chỉ một kích đã chém Ngân Giáp kỵ chủ tướng Ngân Thiên Phóng cả người lẫn ngựa thành hai nửa.
"Phỉ!"
"Ngươi tên phá hoại này, đúng là tự đề cao mình!"
"Lão tử nhịn ngươi lâu lắm rồi!"
"Cái thá gì!"
Lập tức trực tiếp giết vào trong đại quân Tây Sở, giống như sói xông vào bầy dê vậy, một kích đã quét bay mấy tên kỵ binh Tây Sở, căn bản không ai có thể ngăn cản Lã Bố.
"Triệu Nhật Sơn, mau trở lại, giết cái tên tướng Tần này." Ôn Bất Thắng thấy Lã Bố đang ngang nhiên tàn sát binh lính Tây Sở, vội vàng gọi Hồng Giáp tướng quân chuẩn bị giết Bạch Khởi trở lại. Hồng Giáp tướng quân Triệu Nhật Sơn nghe Ôn Bất Thắng hô, lập tức ghìm cương, dừng chân lại, bắt đầu quay đầu ngựa, lao về phía Lã Bố.
"Các ngươi không tiếc bất cứ giá nào phải làm thịt tên thống soái Đại Tần cho bản tướng!" trước khi đi Triệu Nhật Sơn nói với 1000 Thân Vệ Doanh bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận