Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 497: Lý Tồn Hiếu liên tiếp chiến tướng

"Lão tử có mưu kế gì?" "Ta làm sao không biết?" Nhưng mà vừa rồi Hạng Vũ bộc phát trong nháy mắt, hắn xác thực rung động, thực lực như thế toàn bộ Vu tộc xác thực không có mấy ai đủ sức đối đầu hắn.
"Cũng không biết người này ẩn giấu thực lực rốt cuộc có ý đồ gì." "Mấy người Trung Nguyên này trong lòng thật đúng là phức tạp." Hiểm tượng hoàn sinh Sở Bá Thiên tội nghiệp nhìn về phía Hạng Vũ bên này, hy vọng hắn có thể ra tay giúp đỡ.
Hạng Vũ trực tiếp quay đầu đi chỗ khác, tiện tay chém giết một tên Bắc Hoang tướng lĩnh.
Đặc sắc nhất là Lý Tồn Hiếu ở đó, một người độc chiến hai mươi sáu tên tuyệt thế võ tướng, nhất là trong đó còn có sáu tên đỉnh phong tuyệt thế võ tướng.
Lý Tồn Hiếu tay trái cầm Vũ Vương Sóc, tay phải cầm Tất Yến Triều Thiên Qua trực tiếp bạo tẩu, một giáo một tên tuyệt thế võ tướng, ngươi một giáo một tên tuyệt thế võ tướng.
Năm hiệp trôi qua, số tuyệt thế võ tướng chết dưới tay Lý Tồn Hiếu đã lên đến mười tên.
"Đây là đỉnh phong tuyệt thế võ tướng?" Thương Biệt Ly từ xa rung động nói.
"Ngay cả Vô Song Thần Tướng cũng không có thần uy như vậy chứ." "Chẳng lẽ Đại Tần thật sự là thiên tuyển chi tử sao?" "Nhân kiệt lớp lớp, trước có Hạng Vũ phía trước, bây giờ lại ra một Lý Tồn Hiếu." "Ai!" "Tiểu tử, ngươi khinh người quá đáng." Đến từ dân tộc Tiên Bi, đệ nhất dũng sĩ Lý Thần Thông giận dữ nói.
Lập tức cầm trong tay Hổ Đầu Trạm Kim Thương trực tiếp công vào lồng ngực Lý Tồn Hiếu.
Đồng thời, Man tộc đệ nhất dũng sĩ Rất Tăng, Đột Quyết đệ nhất dũng sĩ Ca Thư Đạt cũng thừa cơ từ phía sau đánh tới.
Mặt khác ba tên Vu tộc đỉnh phong tuyệt thế võ tướng cũng đồng thời tiến công.
Lý Tồn Hiếu không những không giận mà còn cười nói, "Ha ha, hôm nay bản tướng sẽ giẫm lên xác chết của bọn ngươi để thành danh." Lập tức Vũ Vương Sóc cùng Tất Yến Triều Thiên Qua trong tay xuất thần nhập hóa tựa như trực tiếp đánh vào sáu người tiến công, nhất thời sáu người tấn công vậy mà không làm gì được hắn.
"Ha ha, thống khoái, lại đến!" Lý Thần Thông đối với mười tên tuyệt thế võ tướng còn lại nói: "Các ngươi tất cả lui ra, đi giúp những người khác." "Tốt!" Lập tức mười người liền muốn rời xa chiến trường đi trợ giúp đại quân chiếm tường thành.
Nhưng Lý Tồn Hiếu làm sao có thể cho bọn họ cơ hội, trong tay Tất Yến Triều Thiên Qua trực tiếp rời khỏi tay.
"Vút!" Tất Yến Triều Thiên Qua tựa như mũi tên xuyên thẳng hai tên tuyệt thế võ tướng.
Dọa cho mấy người còn lại căn bản không dám vọng động.
"Tiểu tử Trung Nguyên, ngươi khinh người quá đáng, hôm nay chúng ta nhất định phải đem ngươi ngũ mã phanh thây." Nghe thấy lời này, Lý Tồn Hiếu giận dữ.
Lúc đầu, kiếp trước hắn chính là bị ngũ mã phanh thây mà chết, kiếp này vậy mà lại có người dám dùng cách này uy hiếp lão tử.
Trong tay Vũ Vương Sóc vũ động càng thêm mạnh mẽ, khiến cho sáu người nhất thời lại có chút khó mà chống đỡ.
"Tiểu tử này tuyệt bức giả heo ăn thịt hổ, ta thấy chúng ta vẫn là rút lui đi, bằng không sớm muộn đều toi mạng ở đây." "Người Trung Nguyên thật vô sỉ, cứ thích âm người." "Thế nào, các ngươi sợ à?" Lý Tồn Hiếu cười nói.
"Một đám đồ bỏ đi, chỉ biết ức hiếp kẻ yếu, sợ kẻ mạnh." "A, thằng nhãi ranh khinh người quá đáng." "Hôm nay lão tử sẽ làm thịt ngươi!" Lập tức ba tên Vu tộc đỉnh phong tuyệt thế võ tướng trực tiếp liên thủ hướng Lý Tồn Hiếu đánh tới.
Lý Tồn Hiếu tăng thêm một phần cường độ, trong tay Vũ Vương Sóc càng là vung mạnh ra.
"Phanh, phanh, phanh!" Ba tên Vu tộc đỉnh phong tuyệt thế võ tướng tiến công, vũ khí trong tay trực tiếp đứt gãy ra.
Đã mất vũ khí, ba người tựa như hổ mất răng, Lý Tồn Hiếu thừa cơ công kích tới.
"Phốc phốc!" Một tên Vu tộc đỉnh phong tuyệt thế võ tướng trực tiếp bỏ mình.
Ngay lúc hắn muốn thu hoạch tính mạng hai người còn lại thì ba tên Bách tộc đỉnh phong tuyệt thế võ tướng trực tiếp ra tay ngăn cản Lý Tồn Hiếu một kích chí mạng này.
Ba người cũng không chịu nổi, trực tiếp bị sức phản chấn cường đại làm cho hổ khẩu run lên.
"Tiểu tử này uống thuốc gì vậy, cảm giác càng lúc càng mạnh, giờ đón tùy ý một kích của hắn đều hơi phí sức." Lúc đầu, trước đó ba người còn có thể đánh ngang cơ với hắn, bây giờ càng ngày càng phí sức.
"Tiểu tử này tuyệt bức ẩn giấu thực lực, ta thấy chúng ta tranh thủ thời gian rút lui đi, bằng không người đó chính là cái kết của chúng ta." "Được!" Lập tức ba người kéo hai người Vu tộc muốn rút lui.
"Vút!" Lý Tồn Hiếu một bước liền đi đến trước mặt năm người, ngăn cản đường đi của bọn họ.
"Còn muốn chạy, mạng cứ để lại!" Lập tức vung Vũ Vương Sóc, định lấy mạng mấy người.
"Keng keng keng!" Ba người ra sức đánh một chiêu mới miễn cưỡng đỡ được một kích của Lý Tồn Hiếu.
"Phốc phốc phốc!" Ba người hộc máu tươi.
"Ngươi......... Cái này là dùng võ công gì vậy?" Lý Tồn Hiếu cười nói: "Đây là tùy ý một kích của bản tướng, bản tướng cũng không phóng chiêu lớn." "Ha ha, các ngươi nghĩ đó là chiêu lớn, thật ra chỉ là tùy ý một kích của bản tướng thôi." "Các ngươi có thể đi chết rồi!" Năm người giờ không có chiến lực, thấy sắp bỏ mạng dưới Vũ Vương Sóc của Lý Tồn Hiếu thì.
Một đạo kiếm quang từ phía sau đánh lén tới, mục tiêu rõ ràng nhắm thẳng vào đầu của Lý Tồn Hiếu.
Lý Tồn Hiếu không những không hoảng hốt, ngược lại lộ ra vẻ mỉm cười.
"Đã chờ ngươi rất lâu." Lập tức trực tiếp nghiêng người tránh được một kích trí mạng này, sau đó nhanh chóng đánh một kích ra.
Kẻ đánh lén cũng nhanh nhẹn tránh thoát công kích của Lý Tồn Hiếu.
Lý Tồn Hiếu xoay đầu lại, thấy rõ mặt của người đến.
Chính là một người mặc quần áo bó, tay cầm loan đao, là một trung niên nhân.
"Ngươi đúng là kiên nhẫn đấy, chờ đồng bạn của ngươi chết mới ra tay." "Đáng tiếc vẫn thất bại." Trung niên nhân thản nhiên nói.
"Ta rất hiếu kì ngươi làm sao phát hiện được ta?" "Ta tự nhận là rất tự tin vào tiềm hành chi thuật của mình." "Ngay từ đầu ta xác thực không cảm nhận được sự tồn tại của ngươi, nhưng khi ta chém giết một tên Vu tộc đỉnh phong tuyệt thế võ tướng, ngươi đã từng để lộ một tia sát ý, mặc dù ngươi che giấu rất kịp thời, nhưng vẫn bị ta bắt được." "Lúc đó xác thực muốn ra tay với ngươi, nhưng ta biết đây không phải thời cơ tốt nhất, cho nên tiếp tục che giấu, không ngờ chỉ một sơ hở nhỏ như vậy mà vẫn bị ngươi phát hiện." "Ta tin là ai ở sau lưng ngươi biểu lộ sát ý, dù bao xa ngươi cũng cảm nhận được." "Đúng là đạo lý này." "Cho nên nói ngươi từ đầu tới cuối đều đang dẫn dụ ta động thủ." "Không sai!" "Mấy người bọn họ bất quá chỉ là tôm tép nhãi nhép, không đáng ta tốn công sức." "Với thực lực đỉnh phong tuyệt thế võ tướng của ngươi còn giữ chân ta không được đâu!" "Hiện tại thì sao!" Đột nhiên, vốn chỉ là tu vi đỉnh phong tuyệt thế võ tướng của Lý Tồn Hiếu trực tiếp đột phá lên Vô Song Thần Tướng.
"Ngươi............ Ngươi đang ẩn giấu thực lực?" "Không có, ta là trong chiến tranh đột phá, cũng như các ngươi đột phá, chúng ta thì không thể đột phá sao." "Tin ngươi là quỷ, tiểu tử này rất hư à." "Không biết các hạ xưng hô như thế nào?" "Vu tộc, Vu Phong!" "Rất tốt!" "Đến chiến!" "Được!" "Mấy người các ngươi đi nhanh đi!" "Dạ!" Lập tức Vu Phong và Lý Tồn Hiếu trực tiếp đánh nhau.
Vu Phong nhờ vào thân pháp linh hoạt, ban đầu có thể đánh có lại với Lý Tồn Hiếu, nhưng sau mười hiệp liền không trụ nổi.
Lập tức muốn vận công bỏ chạy, nhưng Lý Tồn Hiếu làm sao có thể cho hắn cơ hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận