Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 526: truyền vị thánh chỉ tới tay, thiết lập tứ vệ

Chương 526: Chiếu thư truyền ngôi đến tay, thiết lập Tứ Vệ
“Haiz, phụ hoàng trước kia người đâu có nói như vậy, trước đây khi con thay người thu phục tứ đại gia tộc, bình định Lĩnh Nam, tiêu diệt Nam Hàn, người toàn gọi con là Kỳ Lân Nhi cơ mà.”
“Quả nhiên lòng người dễ đổi thay.”
“Á!” Thái Thượng Hoàng giật mình, có vẻ như nghe được tin tức ngoài dự kiến.
“Tốt tôn nhi, tất cả chuyện này đều là do cháu làm?”
“Dạ, hoàng tổ phụ!”
“Lần này Bạch Khởi viện trợ Bắc Thương, phụ hoàng càng hứa chỉ cần Bạch Khởi thắng trận trở về sẽ nhường ngôi cho cháu, người xem bây giờ người ta còn không chịu nhận nữa kìa.”
“Lão tam à, mẹ nó ngươi đúng là không ra gì.”
“Ngươi cái đồ già mồm lừa trẻ con này!”
“Trước ngươi còn mặt dày nói là do ngươi làm, lừa ta đã đành, giờ lại định lừa cả trẻ con à.”
“Sao ta lại sinh ra cái thứ như ngươi thế này!”
Tần Tiêu Diêu ở một bên che miệng cười trộm.
“Phụ hoàng, người nghe con nói đã, không phải người nghe con giải thích đã, sự tình không phải như thế đâu ạ.”
Ngọa Tào, sao nghe quen vậy, hắn chợt phát hiện mình bất giác bị Lão Lục ảnh hưởng mất rồi, nói chuyện cũng hơi giống hắn.
“Giải thích cái gì!”
“Thôi đi, đã hứa người ta thì ngoan ngoãn thoái vị đi.”
“Nói nữa thì con cũng lớn rồi, ngồi ngai vàng hai mươi năm rồi còn gì.”
“Phụ hoàng, con mới hơn 40 thôi mà.”
“Hồi xưa ta cũng chỉ hơn 40 là đã nhường ngôi cho con rồi đó thôi.”
“Nếu đám trẻ có năng lực thì con còn cố giữ khư khư làm gì.”
“Được thôi!”
“Phụ hoàng nếu người đã nói vậy thì con mà không buông tay nữa thì quá đáng lắm.”
“Lão Lục, trẫm có thể truyền ngôi cho ngươi, để ngươi danh chính ngôn thuận đăng cơ.”
“Nhưng ngươi phải hứa với trẫm ba điều kiện!”
“Người cứ nói đi ạ, chỉ cần không trái với nhân nghĩa đạo đức, lễ nghĩa liêm sỉ thì con đều sẽ đồng ý.”
Nghe đến đây, Tần Hoàng liền trợn mắt khinh bỉ hắn.
Thái Thượng Hoàng cũng hết sức cạn lời.
“Thứ nhất, sau khi ngươi lên ngôi phải đối đãi tử tế với anh chị em của mình, cho dù bọn họ có phạm sai lầm thì cũng phải cố cho họ một cơ hội sống sót.”
“Thứ hai, đối với những vị lão thần trung thành với trẫm tuyệt đối không được liên lụy, phải đối đãi tử tế với họ, để họ an hưởng tuổi già.”
“Thứ ba, hy vọng ngươi thi hành nhân chính, đối đãi tốt với dân lành, vĩnh viễn không được tăng thuế, dù sao Đại Tần của ta cũng khởi đầu từ nhỏ bé, nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, đạo lý đó ngươi hẳn phải hiểu, dân mới là gốc rễ của quốc gia.”
“Yên tâm đi phụ hoàng, ba điều này không cần người nói con cũng sẽ làm được.”
“Nhưng trước hết là bọn họ không được phạm luật của Đại Tần, nếu không thì Thiên Vương lão tử đến cũng đừng hòng xin xỏ.”
Tần Tiêu Diêu thong thả nói.
“Đây là chiếu thư truyền ngôi, con tự chọn ngày lành thích hợp mà lên ngôi đi.”
Tần Hoàng lấy ra một tờ chiếu thư từ dưới gối, ném cho Tần Tiêu Diêu.
“Phụ hoàng, xem ra người chuẩn bị xong cả rồi, vậy còn bày nhiều trò làm gì.”
“Trẫm là không yên lòng về cái tính tình của con, tính con thật sự là quá tùy tiện, muốn sao làm vậy.”
“Yên tâm đi phụ hoàng, không phải đang lo việc đó, tới vị trí này rồi con nhất định sẽ chín chắn hơn.”
“Được rồi, con lui xuống trước đi, trẫm còn có vài lời muốn nói với hoàng tổ phụ con.”
“Dạ!”
“Thật sự buông bỏ?” Thái Thượng Hoàng lên tiếng.
“Không thả cũng phải thả, bây giờ triều đình đều là một tay Tiểu Lục quyết định rồi, thừa tướng, thái phó, thượng thư lục bộ, các vị thống lĩnh quân đội đều là người của hắn, bây giờ ta chỉ là con hổ giấy thôi.”
“Chậc chậc, ngươi làm hoàng đế đúng là thất bại thật, vậy mà bị con trai tước quyền đến mức này.”
“Cũng may đứa nhỏ này không có tâm địa xấu xa, còn để ngươi an hưởng tuổi già, nếu không thì ngươi chỉ có nước vùi thây dưới đất vàng.”
“Đây cũng là điều làm trẫm mừng nhất, mặc dù Lão Lục có mười phần giống ta, duy chỉ có điểm này là không giống ta.”
“Đứa nhỏ này trọng tình, giao hoàng vị cho nó ta vẫn thấy yên tâm, chỉ cần là mấy đứa con của người không làm chuyện tạo phản mười ác không tha, nó tuyệt đối sẽ không ra tay với chúng nó.”
“Thế thì tốt rồi, Đại Tần của ta vốn ít người, tuyệt đối không thể tự giết lẫn nhau.”
“Bây giờ chỗ hoàng lăng ở Lão Lục cũng biết rồi. Ta phải về đây, ngươi tự liệu mà thu xếp cho tốt đi.”
“Phụ hoàng, người không ở lại thêm vài ngày nữa sao?”
“Không được, ta còn mấy người bạn già muốn đi thăm.”
“Phụ hoàng, người đi cẩn thận ạ.”
“Hừ, cái thằng nhóc nhà ngươi phải biết tiết chế, cơ thể sắp bị bào mòn hết rồi kìa.”
“Dạ…”
Tại phủ thái tử.
Văn võ bá quan toàn bộ tề tựu ở đây.
Tần Tiêu Diêu ngồi ở vị trí cao nhất lên tiếng: “Phụ hoàng đã đưa chiếu thư truyền ngôi cho bản cung, các ngươi chọn ngày hoàng đạo, bản cung sẽ trực tiếp lên ngôi.”
Bên dưới Gia Cát Lượng, Quách Gia, Giả Hủ, Lý Nho liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh nói: “Thái tử điện hạ, chúng thần đã tự tính toán, một tháng sau là ngày hoàng đạo, rất thích hợp để đăng cơ.”
“Ha ha, xem ra các ngươi còn nóng lòng hơn cả bản cung nữa.” Lúc đầu Tần Tiêu Diêu nghĩ ít nhất cũng phải năm ba tháng nữa mới có thể đăng cơ, không ngờ một tháng đã có thể rồi, như vậy cũng tốt, sớm lên ngôi sớm nhận phần thưởng, hắn vẫn nhớ mình còn gói quà lớn đăng cơ.
“Vậy hết thảy công việc đều giao cho các khanh.”
“Thái tử điện hạ khách khí rồi!”
“Đúng rồi, bản cung dự định ngoài Cẩm Y Vệ ra sẽ lập thêm Tứ Vệ riêng.”
“Thứ nhất, Ảnh Mật Vệ!” Thật ra thì Ảnh Mật Vệ đã luôn tồn tại, mọi người đều biết, nhưng vẫn luôn ở trong bóng tối, chưa từng đặt trên mặt nổi, hôm nay muốn để nó quang minh chính đại.
“Thứ hai, Đông Hán!”
“Thứ ba, Tây Hán!”
“Thứ tư, Hoa Hướng Dương Nội Vệ!”
“Đông Hán phụ trách giám sát triều đình bá quan, nắm bắt động thái chính trị, trấn áp phản loạn các loại.”
“Tây Hán phụ trách giám sát quan viên, trấn áp phản loạn, thu thập tình báo các loại.”
“Tuy hai bên có hơi trùng lặp, nhưng như vậy sẽ vừa hỗ trợ lẫn nhau, lại vừa giám sát lẫn nhau, tốn ít công được việc lớn.”
“Hoa Hướng Dương Nội Vệ thì tương đương với đại nội thị vệ, ẩn trong bóng tối, phụ trách bảo vệ sự an toàn của bản cung và hậu cung, phối hợp với Vũ Lâm Vệ kiêu quả do Thành Đô thống soái chỉ huy, một sáng một tối hỗ trợ lẫn nhau.”
Văn võ bá quan nghe thấy cũng thấy vô cùng hợp lý, đều hết sức đồng ý, dù sao Huyền Hoàng đại lục quá rộng lớn, chỉ bằng bọn họ thì chắc chắn không đủ người.
Nhất là khi địa bàn không ngừng mở rộng, Cẩm Y Vệ, Ảnh Mật Vệ chắc chắn không kham nổi, lúc này Đông Hán, Tây Hán tham gia vừa vặn bù vào chỗ thiếu.
“Ảnh Mật Vệ thủ lĩnh là Chương Hàm, phó thủ lĩnh là Phong Hỏa Sơn Lâm!”
“Đông Hán thiết lập ba vị Đốc chủ, Đại Đốc chủ là Tào Chính Thuần, hai vị Đốc chủ còn lại tạm thời để trống.”
“Tây Hán thiết lập ba vị Đề đốc, Đại Đề đốc là Vũ Hóa Điền, hai vị Đề đốc còn lại tạm thời để trống.”
“Hoa Hướng Dương Nội Vệ thiết lập hai vị Thống lĩnh, Đại Thống lĩnh là Hoa Hướng Dương Lão Tổ, Nhị Thống lĩnh là Cao Diệu.”
Nghe đến cái tên Cao Diệu, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, nhưng lại thấy rất hợp lý, dù sao hắn cũng đã nhiều lần trợ giúp Tần Tiêu Diêu.
Hôm nay hắn vẫn đang đảm nhiệm chức đại nội tổng quản, giờ lại kiêm thêm thống lĩnh Hoa Hướng Dương Nội Vệ, thật là nhân vật nắm giữ thực quyền, nước lên thì thuyền lên mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận