Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 410: Long Môn Trận

Chương 410: Long Môn Trận Tiết Nhân Quý thản nhiên nói: “Ta dự định bày một đạo kỳ trận, tên là Long Môn Trận.” “Trận pháp này uy lực vô tận, còn hơn thập đại trận pháp.” “Xin mời Tiết soái điểm tướng!” “Tốt!” “Ta cần sáu tên thượng tướng!” “Long Môn Trận đặc điểm ở chỗ biến ảo khó lường, tính cơ động tương đối mạnh, nhất là đầu rồng cùng Long Vĩ, bọn chúng sẽ tùy thời ở vào vận động bên trong, như là một con trường long chiếm cứ, nếu như ngươi xông vào phá trận, như vậy đội hình của ngươi sẽ bị đầu rồng Long Vĩ đảo loạn, đến lúc đó chỉ có thể bị đại quân đang di chuyển nghiền nát.” “Cần mười vạn đại quân là được, bốn vuốt rồng, cùng đầu rồng và Long Vĩ mỗi nơi đóng quân một vạn đại quân cùng một tên thượng tướng, còn lại 40,000 đại quân giấu ở thân rồng bên trong, tùy thời nghiền nát những kẻ xâm nhập và tàn quân.” “Tướng lĩnh đầu rồng và Long Vĩ là quan trọng nhất, cần trực tiếp đối đầu địch nhân, đồng thời cần cắt đứt đội hình của chúng, nhiệm vụ gian khổ.” “Mạt tướng nguyện đi!” Vũ Văn Thành Đô lập tức lên tiếng.
Người một nhà, tuyệt đối tin tưởng trăm phần trăm.
“Tính mạt tướng một cái!” Ngân Thiên buông lời.
“Tính ta một người!” Phong Vô Kỵ nói.
“Còn có ta!” Lục Hầu Lục Vân nói.
Những người khác cũng nhao nhao phụ họa.
Cuối cùng Tiết Nhân Quý chọn Vũ Văn Thành Đô và Quý Vô Đạo làm tướng giữ đầu rồng và Long Vĩ.
Tứ đại vuốt rồng tướng lĩnh là Ngân Thiên Thả, Cách Hầu Ly Biệt Sầu, Lục Hầu Lục Vân, Văn Hầu Văn Tuyết Tùng.
Sáu người đều là võ tướng tuyệt thế, nhất là Quý Vô Đạo và Vũ Văn Thành Đô, càng là võ tướng tuyệt thế đỉnh phong, chỉ kém Vô Song Thần Tướng một bước.
Tiết Nhân Quý cố ý dặn dò Quý Vô Đạo.
“Quý Vô Đạo tướng quân nhớ lấy nhiệm vụ của ngươi, đại quân động, ngươi động, sau đó chính là tiêu diệt hết thảy kẻ mưu toan đột phá vòng vây của ngươi.” “Được rồi!” “Các ngươi đi bày trận đi!” “Vâng!” “Đại soái, quân địch bày xong một cái trận pháp gọi ngài đến phá đây.” “Đi, đi xem một chút!” Khổng Lệnh Minh nói.
Còn lại Tây Vực Tam Kiệt cũng theo sát phía sau.
Trên Hàm Cốc quan.
Các danh tướng của vài quốc gia đều chăm chú nhìn xuống phía dưới chỗ bày đại trận, cau mày.
“Quý soái, ngài có biết trận này là gì không?” Quý Vô Song lắc đầu nói: “Chưa từng thấy qua, thậm chí chưa từng nghe nói đến.” “Chẳng lẽ là một loại trận mới được sáng tạo ra?” “Giống rồng mà không phải rồng, giống trận mà không phải trận.” “Rốt cuộc là loại trận gì?” “Đây là Long Môn Trận!” Nhạc Phi giới thiệu.
“A, vì sao chưa từng nghe nói qua?” “Đây chính là Tiết tướng quân tự mình sáng tạo ra một loại kỳ trận, uy lực không hề thua kém thập đại trận pháp, thậm chí còn hơn.” “Mà quan trọng nhất là trận này không có sinh môn, tất cả đều là tử môn, vô luận từ chỗ nào tiến vào đều chắc chắn phải chết.” “Mười vạn đại quân bày ra Long Môn Trận đủ để ngăn chặn quân địch nhiều hơn mình gấp mấy lần mà không hề bị yếu thế.” “Muốn phá trận pháp này, không có 500.000 đại quân trở lên thì căn bản không có khả năng.” “Tê!” “Thật là Long Môn Trận đáng sợ!” Tần Tiêu Diêu thì khinh thường liếc những kẻ ít học kia, chỉ là Long Môn Trận đã làm khó các ngươi, nếu như đem thập đại kỳ trận của Hoa Hạ bày ra, chắc các ngươi đều phát điên.
Trong đại quân.
Khổng Lệnh Minh đến chỗ cách Long Môn Trận không xa, cẩn thận trên dưới trái phải đánh giá một phen, sững sờ không nhìn ra được gì.
“Đại ca, đây là trận pháp gì vậy?” “Vì sao có hình dạng con rồng?” “Chẳng lẽ là trường long trận!” “Không phải, ta cũng chưa từng gặp qua trận pháp này.” “Nhưng các trận pháp trong thiên hạ, đều tồn tại trận nhãn hoặc là sinh môn và tử môn, chỉ cần tìm đúng vị trí thì có thể phá được.” Khổng Lệnh Minh chậm rãi nói.
“Vậy ngươi tìm được chỗ sinh môn chưa?” “Chưa!” “Nhưng có thể thử một lần!” Khổng Lệnh Minh hạ lệnh: “Bắc Đường Ngạo, ngươi dẫn đầu mười vạn đại quân từ vị trí đầu rồng xông vào, sau đó từ vuốt rồng bên trái giết ra!” “Vâng!” Bắc Đường Ngạo chính là tuyệt thế võ tướng đến hội minh giúp đỡ lần này, có thể đứng vào hàng ngũ hai mươi võ tướng đầu của liên quân.
“Các huynh đệ, theo ta xung sát!” Bắc Đường Ngạo ra lệnh.
Trong chốc lát đã đến chỗ đầu rồng của Long Môn Trận.
Vũ Văn Thành Đô nói: “Để bọn chúng vào, sau đó đầu đuôi đổi vị trí, trực tiếp chém đại quân của bọn chúng thành từng đoạn, đầu đuôi không thể phối hợp, còn tên tướng lĩnh kia thì giao cho Quý Vô Đạo giết!” “Rõ!” Các tướng lĩnh nhao nhao đáp.
Bắc Đường Ngạo quát lớn: “Đi theo bản tướng, xông thẳng vào.” Lập tức đại quân Tây Vực ở sau lưng hắn cũng theo đó xông thẳng vào từ chỗ đầu rồng.
Bởi vì Vũ Văn Thành Đô cố ý nhường đường, bọn chúng rất dễ dàng tiến vào.
Đại quân toàn bộ tiến vào bên trong trận pháp, đại trận lập tức bắt đầu chuyển động, đầu rồng và Long Vĩ nhanh chóng vận chuyển, tựa như một con Cự Long đang bơi lượn, những đại quân xông vào trực tiếp bị đảo loạn đội hình, đầu đuôi bị chia cắt, những tàn quân bị đại quân đang di chuyển nghiền nát.
Chiến đấu kéo dài hai canh giờ, đại quân Tây Vực bị chém giết gần hết, Bắc Đường Ngạo cầm đầu thì bị Quý Vô Đạo một búa đập nát đầu, dáng chết cực kỳ thê thảm, đến cuối cùng chỉ có mấy ngàn tàn quân trốn thoát, đây là do Tiết Nhân Quý cố ý làm.
Hắn muốn khiến cho đại quân Tây Vực sợ hãi, để những tên đào binh đó đem sự sợ hãi truyền đến toàn bộ liên quân, khiến bọn chúng nơm nớp lo sợ, từng bước một làm tan rã nội tâm của chúng, từ đó đạt tới tình trạng quân tâm tan rã.
Khổng Lệnh Minh thấy chỉ có mấy ngàn quân địch trốn thoát, sắc mặt âm trầm đáng sợ, dọa cho đông đảo phó tướng một bên không dám hé răng.
“Đại ca, chúng ta cho đại quân tiến lên đi.” “Cái gọi là sức mạnh sẽ tạo kỳ tích!” “Dù trận pháp có cường đại đến đâu, đối mặt với lực lượng gấp mấy lần, thậm chí mười mấy lần thì cũng sẽ tự sụp đổ.” “Không thể!” “Đây không phải là để người Trung Nguyên coi thường chúng ta sao.” “Để đại ca thử lại một lần, nếu như lần này không thành, chúng ta sẽ điều động đại binh tấn công.” “Tốt!” Tắc Lưu Cổ nhìn thấy Khổng Lệnh Minh tỏ vẻ cố chấp, cũng không nỡ từ chối hắn.
Huống chi, người bị thiệt cũng không phải là quân đội nước mình, đạo hữu chết còn hơn bần đạo chết.
“Thông qua một trận chiến vừa rồi, ta phát hiện ra sơ hở của trận pháp này.” “Ưu thế của trận pháp này nằm ở tính cơ động, nhất là đầu rồng và Long Vĩ, chúng ta chỉ cần phái vài viên thượng tướng chia quân làm hai đường, từ đầu rồng và Long Vĩ đồng thời tấn công vào, đến lúc đó đại trận chắc chắn sẽ bị phá.” “Hạ Lan Thiết Thụ, Tây Môn Ngọc, Đông Phương Hùng, Nam Cung Cảnh Phong, bốn người các ngươi chia quân làm hai đường.” “Hạ Lan Thiết Thụ, Đông Phương Hùng hai người các ngươi dẫn đầu 50,000 đại quân tấn công đầu rồng, chém giết tướng lĩnh giữ đầu rồng.” “Tây Môn Ngọc, Nam Cung Cảnh Phong hai người các ngươi dẫn đầu 50,000 đại quân tấn công Long Vĩ, chém giết tướng lĩnh giữ Long Vĩ.” “Cần phải đảm bảo đồng thời tấn công!” “Tướng giữ đầu rồng và Long Vĩ cũng đều là tuyệt thế võ tướng, các ngươi quyết không thể chủ quan, cần phải một kích trúng đích, nếu phát hiện bất lợi thì lập tức rút lui, bảo toàn thực lực là trên hết.” “Vâng, đại soái!” “Các huynh đệ, theo ta tấn công đại trận địch nhân, thẳng đến đầu cấp tướng lĩnh đối phương.” “Vâng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận