Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 583: công lên tường thành

Chương 583: Công lên tường thành
"Mau bắn tên!"
"Bắn chết bọn chúng!"
"Đập chết bọn chúng!"
Những thứ này chỉ làm chậm lại một chút tốc độ tiến lên của chúng, hai mươi người bắt đầu vận chuyển cương khí bao bọc lấy thân thể.
Một hơi nữa, hai mươi đạo thân ảnh trực tiếp nhảy lên một cái, đi tới trên vách tường to lớn có tên nỏ, sau đó mượn lực co giãn của tên nỏ để vượt lên tường thành.
"Giết!"
Trong nháy mắt, hai mươi người lao thẳng về phía đại quân Tây Sở, bắt đầu hoành hành không sợ. Bây giờ các Vô Song Thần Tướng của Tây Sở đều bị cuốn lấy, các cung phụng lại không dám tùy tiện ra tay, hai mươi tên tuyệt thế võ tướng này chính là vô địch, nhất là còn có Trần Kim Định và Triệu Vân hai vị đỉnh phong tuyệt thế võ tướng dẫn đội.
"Cản bọn chúng lại!"
Văn Tuyết Tùng dẫn đầu một vài tuyệt thế võ tướng của Tây Sở, nhao nhao ngăn cản các tuyệt thế võ tướng Đại Tần đang tàn sát binh sĩ Tây Sở.
Ngụy Quốc công Ngụy Thúc Nhai càng tự mình ra tay đón nhận một tuyệt thế võ tướng của Đại Tần.
Phi tinh kỵ tứ đại phó tướng, phó tướng của Ngụy Quốc công, các tướng khác cũng lần lượt trợ giúp mà đến, nhưng số người vẫn không nhiều bằng số tuyệt thế võ tướng của Đại Tần.
Trên tường thành, vì không có chủ soái và tướng lĩnh cường đại chỉ huy, rất nhanh đã bị binh sĩ Đại Tần công lên.
Hai bên cứ thế bắt đầu ngươi tranh ta đoạt. Mấy chục hơi thở trước, tường thành còn thuộc về Tây Sở, mấy chục hơi thở sau liền bị Đại Tần công lên, kết quả chưa kịp ấm chỗ liền bị người ta đuổi xuống dưới.
Trận chiến tranh đoạt diễn ra chừng hơn một canh giờ, vẫn không có tiến triển gì.
Hạng Vũ bên cạnh Bạch Khởi không chịu được nữa.
"Để ta đi!"
"Ừ!"
Lập tức Hạng Vũ thúc ngựa thẳng đến tường thành Gia Nam Quan.
"Không ổn, Hạng Vũ cái tên đó tới, mau bắn tên!"
Trong nháy mắt, đại lượng tên phá cương, nỏ phá cương toàn bộ nhắm về phía Hạng Vũ mà bắn tới.
Hạng Vũ trực tiếp chấn động, bốn phía trực tiếp xuất hiện một lớp cương khí tráo, cả người lẫn ngựa đều được bao bọc ở bên trong.
"Đang đang đang..."
Những tên phá cương, nỏ phá cương đó dường như bắn vào tường đồng vách sắt.
Chỉ trong vài hơi thở, Hạng Vũ đã tới dưới chân tường thành.
Không nói hai lời, một kích vung ra.
"Keng!"
Kích mang màu đỏ tươi bắn lên cửa thành Gia Nam Quan, phát ra tiếng nổ rung trời.
Nhưng cửa thành lại không vỡ tan như cửa thành trấn bắc. Không tin, Hạng Vũ lại vung ra một kích.
"Phanh!"
Cửa sắt trực tiếp đổ trên mặt đất.
Kỳ quái là cửa sắt không ngã về phía sau mà lại đổ về phía trước.
Nhìn thấy sau cửa sắt, Hạng Vũ hiểu vì sao mình không phá được cửa thành, hóa ra cửa thành đã bị Tây Sở hàn chết.
Hạng Vũ, người sống hai đời, cũng có chút cạn lời, đúng là một thao tác lãng xẹt, sống hai đời hắn đều chưa từng thấy.
Thấy thế, Hạng Vũ cũng không thể không lơ lửng lên, vượt qua tường thành.
"Quốc công đại nhân, Hạng... Hạng Vũ giết lên rồi!"
"Nhanh ngăn hắn lại!"
Lập tức, một lượng lớn binh sĩ Tây Sở nhao nhao lao về phía Hạng Vũ.
"Phanh phanh phanh..."
Hạng Vũ tùy ý vung một kích, những binh sĩ xông lên trước nhất nhao nhao phun máu tươi bay ra ngoài.
"Mau bắn tên, bắn chết hắn!"
"Tướng quân, cái đó... ở đó vẫn còn người của chúng ta mà."
"Nói lời vô dụng làm gì, nếu đợi hắn giết tới, đến lúc đó chúng ta đều phải chết."
"Vâng!"
"Hưu hưu hưu..."
Lập tức, đại lượng tên phá cương nhao nhao nhắm thẳng về phía Hạng Vũ mà đi.
"Hừ!"
Hạng Vũ hừ lạnh một tiếng, Quỷ Thần Kích trong tay quét qua, hơn mười binh sĩ Tây Sở trước mặt nhao nhao bay lên.
"Phốc phốc phốc..."
Tên trực tiếp bắn những người đang bay trên không thành con nhím, những binh sĩ Tây Sở đang tiến công bên dưới cũng đa số bị tên phá cương bắn chết.
Sức sát thương của tên phá cương rất mạnh, nhất là lực xuyên thấu, thường xuyên một mũi tên xuyên hai người.
Mặc dù những người này đỡ được hơn phân nửa tên, nhưng vẫn có một vài mũi tên bay về phía Hạng Vũ.
Hạng Vũ một tay vung Quỷ Thần Kích, trước người trực tiếp tạo thành một vòng sáng hình tròn, trực tiếp đỡ hết những mũi tên bay tới bên ngoài.
"Lại thả!"
"Muốn chết!"
Hạng Vũ giận dữ, quát lớn.
"Quỷ Thần Trảm!"
Lập tức, một đạo kích ảnh màu đỏ lớn mười trượng, hoàn toàn do cương khí tạo thành, trực tiếp chém về phía cung tiễn thủ ở phía sau.
Nơi kích ảnh đi qua máu tươi văng tung tóe, những binh sĩ Tây Sở cản trước mặt đều bị đánh thành hai nửa, cung tiễn thủ phía sau, kể cả tướng chỉ huy đều bị kích ảnh chém thành hai nửa, thậm chí trên mặt đất còn lưu lại một vết nứt dài mười trượng.
"Ngọa Tào!!!!"
Thấy cảnh này, đại quân Tây Sở trực tiếp sợ đến không dám xông lên, thậm chí có người nhát gan run rẩy.
Ngụy Thúc Nhai đang giao chiến với võ tướng Đại Tần, vô tình nhìn thấy cảnh tượng này, dù sao tiếng động quá lớn, không để ý cũng không được.
"Cái này!!!!"
Trong lòng càng chửi rủa, thế này thì đánh kiểu gì, lập tức một kích đánh lui Tần tướng trước mắt, trở về trong quân hạ lệnh: "Tất cả cung phụng toàn bộ xuất thủ đối phó Hạng Vũ, phải không tiếc bất cứ giá nào giữ hắn lại."
"Quốc công đại nhân, chúng ta xuất thủ, người của Đại Tần cũng sẽ xuất thủ, chúng ta sẽ càng thêm bị động."
"Im miệng, không xuất thủ thì thành trì sẽ bị mất, ngươi không thấy nơi Hạng Vũ đi qua, tướng sĩ đều mất hết ý chí chiến đấu à, cứ thế này, sĩ khí quân ta chắc chắn tụt xuống đến cực điểm, đến lúc đó ta lấy cái gì thủ thành."
"Toàn bộ bộ binh mặc giáp nặng lên hết đi, không tiếc bất cứ giá nào giết Hạng Vũ."
"Vâng!"
Trong nháy mắt, một đội bộ binh giáp nặng ngàn người cầm trường thương xông thẳng về phía Hạng Vũ.
Hai mươi cung phụng ẩn nấp trong quân đội cũng lần lượt ra tay công về phía Hạng Vũ.
"Một đám chuột nhắt, cứ việc xông lên!"
Hạng Vũ một tay cầm Phương Thiên Họa Kích dựng ngang ở trước mặt, tựa như một ngọn núi lớn không thể vượt qua, khiến người ta chùn bước.
Lực bạt sơn hà, khí cái thế!
Trong nháy mắt, lời nói hùng hồn của Hạng Vũ dường như khiến đại quân Tây Sở khiếp sợ.
"Đừng sợ hắn, giết hắn cho ta, hắn chỉ có một mình, mệt cũng phải mệt chết."
"Ai chém giết được người này, Bản công nhất định sẽ tâu lên bệ hạ phong tướng phong hầu."
Thanh tữu hồng nhân diện, tiền tài động nhân tâm.
Trước lợi ích quá lớn, binh sĩ Tây Sở cũng bắt đầu gan lớn, thậm chí một số lính cũng gia nhập đội hình vây giết Hạng Vũ.
Các cung phụng ẩn nấp trong đại quân Tây Sở càng không ngừng phóng ám khí đánh lén Hạng Vũ.
Dưới chân trấn Bắc quan.
Bạch Khởi nhìn tiếng động kinh thiên động địa truyền đến từ trên tường thành, hắn biết là Hạng Vũ ra tay, nhưng lúc này vẫn chưa hạ được tường thành, chắc là cung phụng Tây Sở ra tay, nếu không bọn họ không thể ngăn cản Hạng Vũ.
"Các ngươi cũng đi giúp đại quân một chút sức, chiếm lấy tường thành!"
"Vâng!"
Lập tức hơn 20 đạo nhân ảnh trực tiếp đạp không mà đi, thẳng đến tường thành.
"Mau bắn tên!"
"Cản chúng lại!"
Đại lượng mũi tên nhắm thẳng về phía bọn họ, thậm chí một vài tên nỏ cũng nhắm ngay bọn họ bắt đầu oanh kích.
Hơn 20 người liên thủ đánh ra một bức tường chân khí, trực tiếp ngăn cản mũi tên kia, thậm chí cả những tên nỏ đó cũng bị tường chân khí chặn bên ngoài.
Hơn 20 người liên thủ đẩy một bức tường khí lớn quét ngang trấn lên phía bắc.
"Hiệp dùng võ phạm huý a!" Ngụy Thúc Nhai cảm thán.
Khó trách các hoàng đế đời trước đều muốn đuổi cùng giết tận những nhân sĩ giang hồ, sức mạnh như vậy đã uy hiếp đến hoàng quyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận