Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 528: hủy diệt 200. 000 tiền quân

Chương 528: Tiêu diệt 200.000 quân tiên phong
Lý Ước Áo kinh hãi nói: "Ngươi......... Các ngươi không nói đạo lý võ đức, vậy mà lại lấy mạnh hiếp yếu." Cam Ninh cười nói: "Ngươi cái lão tiểu tử mặt dày vô sỉ, rõ ràng là ngươi phái cao thủ đến quấy rối trước, bây giờ lại trách bọn ta." "Chẳng lẽ chỉ cho phép quan châu phóng hỏa, không cho phép dân chúng đốt đèn sao?" "Đạo lý nào như vậy hả?" "Mẹ nó, ta làm thủy phỉ còn giảng đạo lý hơn các ngươi." "Tướng quân ta coi đây là di ngôn cuối cùng của ngươi." "Ngươi đi c·h·ế·t đi!"
Lý Ước Áo nhất thời không kịp phản ứng, trực tiếp bị Cam Ninh vung đao chém ngang cổ, đầu rơi xuống đất.
Cam Ninh giơ cao đầu của Lý Ước Áo, lớn tiếng quát: "Chủ tướng của các ngươi đã c·h·ế·t, ngoan ngoãn buông v·ũ k·h·í đầu hàng!"
"Nằm mơ, dũng sĩ Hải Điêu Đế Quốc ta thề s·ố·n·g c·h·ế·t không hàng!" Phó tướng Mạc Tư nói.
Nghe vậy, Thích Kế Quang càng hạ lệnh: "Toàn bộ g·i·ế·t s·ạ·ch, không chừa một mống!"
"Tuân lệnh!" Ngay lập tức, dưới sự anh dũng chém g·i·ế·t của Thích Gia Quân, trận đại chiến kéo dài mấy canh giờ cuối cùng cũng kết thúc, số ít người còn lại muốn lái thuyền bỏ trốn thì bị Hầu Khanh dùng cổ thuật khống chế hải thú đánh lật hai chiếc chiến thuyền đang tháo chạy kia.
Những binh sĩ Hải Điêu Đế Quốc đang trôi nổi trên mặt biển tự nhiên bị lũ hải thú kia nuốt chửng.
"Thích thật, thích thật!" Hầu Khanh thấy cảnh này liền cười nói.
"H·u·n·g t·à·n!" Tướng Thần thản nhiên nói.
Hạn Bạt thì không chút để ý, vuốt vuốt thuốc nổ trong tay.
Sau khi thống kê chiến sự.
Tuy bọn họ tiêu diệt hết 200.000 quân tiên phong của Hải Điêu Đế Quốc, nhưng quân mình cũng hy sinh gần một vạn người.
Tỷ lệ tổn thất hai mươi chọi một, Thích Gia Quân không hổ là tinh nhuệ trong thủy quân, sức chiến đấu còn mạnh hơn cả thủy quân Đông Ngô.
Có lẽ chỉ có thủy quân Đại Minh sau này mới có thể sánh bằng, thậm chí là vượt qua Thích Gia Quân.
"Giương buồm xuất phát về nhà thôi, chắc hẳn không lâu nữa sẽ có một trận đại chiến."
"Tuân lệnh!"
Đại Tần, Thái Tử Phủ.
"Bíp!"
"Hệ thống đã nâng cấp hoàn tất!" Trong đầu Tần Tiêu Diêu vang lên âm thanh hệ thống.
"Ủa, chẳng phải nói là ba ngày thôi sao, sao lại biến thành một tháng, tên này có phải tốc độ đường truyền có vấn đề không?" "Ngoài vùng phủ sóng hả?" Tần Tiêu Diêu không ngừng lẩm bẩm.
Hệ thống: "............" "Dù sao ta mặc kệ, ngươi làm chậm trễ ta đến tận 27 ngày, nhất định phải bồi thường mới được."
Cuối cùng vẫn là hệ thống chịu trận.
"Gửi một gói quà lớn bồi thường đi."
"A, thế mà có thật." Xem ra, bất kể làm chuyện gì cũng nên thử một lần, dù sao không thử thì chắc chắn không thành công, phải thử nhiều lần mới có thể thành công.
"Nói trước xem có những công năng gì đi?"
"Tăng thêm ba công năng." "Thứ nhất là mỗi lần kí chủ triệu hoán binh chủng sẽ ngẫu nhiên tăng thêm từ 500.000 đến 1.000.000 nhân khẩu của đại lục, còn không phải triệu hoán binh chủng thì sẽ ngẫu nhiên tăng thêm 100.000 nhân khẩu, bảo đảm sự hợp lý của nhân khẩu." (Dù sao mỗi lần tăng thêm 100.000 binh mã, thuế má của con dân Đại Tần cũng không đủ cung ứng cho chi tiêu của quân đội, mặc dù có những cách khác, nhưng vì nhân khẩu cũng đã có hạn rồi nên vẫn thích hợp tăng thêm một chút nhân khẩu.) "Thứ hai, võ tướng và nhân vật giang hồ được triệu hoán sau này thực lực sẽ được tăng lên rất nhiều, xác suất triệu hoán được tiên nhân và tuyệt thế võ tướng tăng lên gấp trăm lần." "Thứ ba là mở ra kênh triệu hoán Vô Song Thần Tướng." (Chú thích: giới hạn triệu hoán ở cấp độ thứ nhất và thứ hai của Vô Song Thần Tướng. Cần phải thông qua nhiệm vụ để đạt được Vô Song Thần Tướng cấp độ thứ ba, hoặc các cách khác sau này, không thể có được bằng triệu hoán.) "Ta muốn hỏi một chút, việc tăng thêm nhân khẩu của việc triệu hoán binh chủng và triệu hoán khác đều sẽ là người Đại Tần sao?" "Nhân khẩu do triệu hoán binh chủng mà ra thì quy về Đại Tần, còn nhân khẩu từ những loại triệu hoán khác thì quy về tam quốc còn lại." "Tại sao không quy về Đại Tần hết?" "Vậy thì còn ai chơi nữa?" "Ngươi đánh trận thì nhân khẩu càng ngày càng nhiều, người khác càng ngày càng ít thì tự sụp đổ luôn còn gì." "Hắc hắc, hợp lý, hợp lý!" "Dù sao ta bên này có lợi hơn, thấp nhất binh chủng cũng tăng thêm 500.000 người, còn bên khác chỉ có 100.000." "Thông báo nhiệm vụ, đánh lui cuộc xâm lăng của Hải Điêu Đế Quốc, bắt sống thân vương Đặc Biệt Phổ, phần thưởng là một thẻ triệu hoán Vô Song Thần Tướng, một triệu điểm nhiệm vụ, ba lần cơ hội triệu hoán võ hiệp, ba lần cơ hội triệu hoán binh chủng." "Được đấy, lên thẳng level vương nổ luôn." "Vậy ta muốn hỏi, thực lực của Đặc Biệt Phổ như thế nào?" "Nhân Tiên đại viên mãn!" "Ngọa Tào, thằng nhãi ranh này mạnh như vậy sao?" "Người ta là nhân vật quyền quý của Hải Điêu Đế Quốc, ở dưới một người trên vạn người, nếu thực lực yếu thì làm sao trấn an những kẻ kia." "Có lý có lý!" "Xem ra lúc đó phải để hai vị đại tỷ kia đi một chuyến rồi, có điều, chỉ riêng Tiểu Đặc Phổ thôi thì còn không dễ dàng như trở bàn tay đâu." "Đúng rồi hệ thống, lần này Hải Điêu Đế Quốc có bao nhiêu đại quân xâm lăng?" "Không thể trả lời!" "Ngọa Tào, lại còn bày vẻ lạnh lùng với ta!" "Được thôi, ngươi đừng có hối hận." Trầm mặc một hồi.
"Hai triệu!" Hệ thống nói thẳng.
Sau đó, nó trực tiếp không trả lời Tần Tiêu Diêu nữa, nếu còn nói chuyện với Tần Tiêu Diêu thì e là không nhịn được mà ra tay đánh chết hắn.
"Mới hai triệu thôi sao, cũng không nhiều lắm." "Thủy quân 500.000 người của Đại Tần đối phó bọn chúng là đủ rồi, nhưng không biết trong quân của bọn chúng ẩn chứa bao nhiêu cao thủ đây, đó mới là một vấn đề khó không nhỏ, dù sao thì việc á·m s·á·t chủ tướng từ xưa đến nay cũng diễn ra như cơm bữa mà."
"Hoa Hướng Dương đâu!" "Lão nô có mặt!" "Ngươi lập tức thông báo cho A Thanh, Oách Câu hai người, để hai nàng lập tức xuất phát đến doanh trại thủy quân, giúp Chu Du nghênh chiến cuộc xâm lăng của Hải Điêu Đế Quốc." "Đúng rồi, bảo các nàng nói cho Chu Du biết, lần này số binh sĩ xâm lăng của Hải Điêu Đế Quốc là hai triệu." "Tuân lệnh!"
"Chương Hàm!" "Thần có mặt!" "Thông báo cho Hùng Bá, để Vệ Trang, Cái Nhiếp hai người dẫn Cát Lưu đến doanh trại thủy quân Hải Đông Đạo." "Tuân lệnh!" Hai người này chính là chiến lực gần với Hùng Bá của Địa Phủ, là người có thực lực Nhân Tiên viên mãn...
Hải Đông Đạo, doanh trại thủy quân.
Chu Du đang tổ chức tiệc mừng công cho Thích Kế Quang cùng những người khác đã thắng trận trở về.
"Nguyên Kính, lần này các ngươi đại thắng trở về, làm rạng danh thủy quân Đại Tần ta, đáng uống cạn một chén lớn." "Vì bây giờ là thời gian chiến tranh nên bản đô đốc sẽ lấy trà thay rượu, kính ngươi một chén." "Đa tạ đại đô đốc!" Thích Kế Quang đáp lại.
"Chén thứ hai kính mấy vị tiên sinh, các vị tiên sinh đều là bậc đại hiệp." "Đa tạ đại đô đốc!" mấy người Đoàn Thiên Nhai nói.
"Chén thứ ba kính chư vị tướng sĩ, các tướng sĩ đã dũng cảm chiến đấu giành chiến thắng và vinh quang cho Đại Tần ta, bản đô đốc nhất định sẽ tâu lên Thái Tử điện hạ để thỉnh công cho mọi người." "Đa tạ đại đô đốc!" Các tướng sĩ đồng thanh.
"Nào, chúng ta cùng nhau nâng chén!" "Cạn ly!"
Đêm khuya, trướng soái của đô đốc.
Chu Du, Thích Kế Quang, Lục Tốn, Lã Mông bốn người nhìn bản đồ hàng hải Nam Hải mà mặt mày lộ vẻ ưu sầu, không còn dáng vẻ vui mừng phấn khởi ban ngày nữa.
Chu Du hỏi: "Nguyên Kính, ngươi thấy số quân xâm lăng lần này của địch bao nhiêu?"
"Tiền quân của bọn chúng là 200.000, ta đoán chừng đại quân của bọn chúng sẽ không dưới 1.5 triệu, đây là suy đoán cẩn thận." Thích Kế Quang suy đoán nói.
"Xem ra tổng số người có thể sẽ lên đến hai triệu người, nếu không, bọn chúng cũng không có khả năng tùy tiện phái ra 200.000 người đến thăm dò hỏa lực của quân ta." Chu Du phân tích.
Kỳ thực là hai người đã nghĩ nhiều rồi, người ta cho rằng bọn họ có hơn 100.000 thủy quân thôi, 200.000 người đủ để tiêu diệt bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận