Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 445: Tần Hoàng tính toán

Chương 445: Tần Hoàng tính toán Tây Cung.
Đổng Phi lười biếng nằm trên giường, trước ngực sóng lớn mãnh liệt chập trùng không ngừng, mặt mày tràn đầy tức giận, hiển nhiên vẫn chưa hết cơn bực mình vì chuyện mất mặt vừa rồi.
Phía dưới Quách Hoài đã được chữa trị xong, cung kính đứng ở dưới.
"Quách Hoài, ngươi cảm thấy bệ hạ thật sự chỉ là bị cảm phong hàn đơn giản vậy sao?" "Nếu đơn giản như vậy, hoàng hậu lão bà kia sao có thể thái độ kiên quyết không cho chúng ta vào thăm." "Chắc chắn có chuyện ẩn giấu bên trong." "Khởi bẩm quý phi nương nương, bệ hạ không chỉ là cảm phong hàn đơn giản như vậy, có thể đúng như lời đồn, thân trúng kịch độc, sắp băng hà, cho nên hoàng hậu mới nắm giữ Thái Cực Cung, không cho ngài tiến vào thăm viếng, nếu không xem xét liền lộ tẩy." "Còn nữa là những thái y khám bệnh cho bệ hạ đều bị phong tỏa trong điện Thái Cực Cung, do Ngự Lâm Quân trấn giữ, không ai được phép đến gần." "Đáng chết!" "Bây giờ toàn bộ hoàng cung đã bị Ngự Lâm Quân phong tỏa, không có lệnh của hoàng hậu không được ra vào." "Không được, ngươi nghĩ cách ra cung, truyền tin cho quốc cữu, để hắn dẫn các quan đến bức thoái vị, ta không tin hoàng hậu có thể ngăn cản được nhiều người như vậy." "Dạ!" Quách Hoài sau khi rời đi.
Đổng Phi lên tiếng: "Người đâu!" Một cung nữ từ chỗ tối đi ra.
"Bái kiến quý phi nương nương!" "Hoa hồng à, vì sao ngươi không giải quyết những người kia, ngược lại còn để bọn họ bị Ngự Lâm Quân giam lại?" "Đây là lần đầu tiên ngươi thất thủ đó." "Khởi bẩm quý phi nương nương, lúc đầu với đám Ngự lâm quân đó thì không phải đối thủ của ta, ngay lúc ta muốn ra tay, phát hiện có mấy luồng khí tức mạnh mẽ ẩn nấp, ta không phải đối thủ của họ." "Cho nên để tránh đ·á·n·h cỏ động rắn, ta chỉ có thể rút lui." "Người Hắc Băng Đài?" "Có vẻ không phải, ta đã từng quen biết người Hắc Băng Đài, thực lực của những người này còn mạnh hơn xa so với Hắc Băng Đài." "Xem ra đây là thủ đoạn ẩn giấu của bệ hạ." "Đã vậy thì tạm thời không cần giải quyết họ, dù sao người nhà của bọn họ đều nằm trong tay chúng ta, họ sẽ không dám nói lung tung." "Trần Lâm bên cạnh hoàng hậu, ngươi có phải đối thủ của hắn không?" "Hôm nay nhìn thấy hắn giao đấu với Quách Hoài, hắn hẳn đã tiến vào cảnh giới đại tông sư, có thể thử một lần." "Tìm cơ hội giải quyết hắn, người này thật đáng ghét." "Dạ!" Thái Cực Cung.
Hoàng hậu đang tức giận kể với thừa tướng Đoan Mộc Thanh về hành vi xấu xa của Đổng Phi.
"Huynh trưởng, dù tạm thời đẩy lui được Đổng Phi bọn chúng, nhưng giấy không gói được lửa, không có bức tường nào kín gió, sớm muộn gì bọn chúng cũng sẽ biết thôi, đến lúc đó lại phiền phức." Đoan Mộc Thanh lên tiếng: "Hoàng hậu nương nương, dù thế nào thì cũng phải để thái tử điện hạ cầm cự được mấy ngày nay, nếu không Đại Tần sẽ náo loạn, đến lúc đó những kẻ có tâm ắt sẽ thừa cơ làm loạn." "Trương lão khi nào mới đến vậy?" "Những lang băm kia đều nói cả Đại Tần chỉ có Trương lão giải được loại độc này." "Nhanh nhất cũng phải ba ngày, bây giờ Trương lão đang từ Lĩnh Nam tới đây." "Cho dù bệ hạ có thể chống chọi được ba ngày, chúng ta cũng không chịu nổi mất." "Yên tâm đi hoàng hậu nương nương, Ngự Lâm Quân đã phong tỏa cửa cung, không ai được ra vào." "Đi thôi, đại ca cũng xuống nghỉ ngơi chút, dù sao cũng bận rộn mấy ngày nay rồi, chưa được nghỉ ngơi tử tế." "Dạ!" Khi thừa tướng Đoan Mộc Thanh rời đi.
Hoàng hậu đi đến bên cạnh Tần Hoàng sắc mặt tái nhợt, nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, người có thể tỉnh rồi, giờ không còn ai cả." Đột nhiên Tần Hoàng đáng lẽ phải trúng độc hôn mê, âm u đầy tử khí lại ngồi bật dậy, quan tâm nói: "Nàng vất vả rồi, Tuyết Nhi." "Cả triều văn võ, hậu cung giai lệ ba nghìn, nhưng chỉ có Tuyết Nhi nàng mới là người duy nhất trẫm có thể tin tưởng." "Thần thiếp đa tạ bệ hạ tín nhiệm." "Bệ hạ, rốt cuộc ngài muốn làm gì vậy?" Hoàng hậu nghi hoặc hỏi.
Tần Hoàng thản nhiên nói: "Lần này nếu không phải Phong Vân Nhị Lão phát hiện ra điều bất thường, có lẽ trẫm đã trúng chiêu." "Có thể vượt qua tầng tầng chướng ngại, hạ loại kỳ độc này cho trẫm, vậy nhất định là người thân cận nhất bên cạnh, không moi kẻ này ra thì sau này không chừng còn có bao nhiêu lần ám sát trẫm nữa." "Thà rằng để hắn như rắn độc núp trong bóng tối, chi bằng trẫm nhân cơ hội giả bệnh bắt hắn ra, một lần vất vả suốt đời an nhàn." "Nhưng bệ hạ làm như vậy thật sự hiệu quả sao?" "Cứ yên tâm!" "Trong cung có nàng nắm giữ, ngoài cung có thừa tướng giúp đỡ nàng ổn định thế cục, triều đình sẽ không có chuyện gì." "Thế nhưng lời đại ca ta vừa nói, ngài cũng nghe rồi, huynh ấy sắp không chịu nổi áp lực nữa." "Lần này ai nhảy nhót hăng hái nhất, kẻ đó chính là thủ phạm thật sau màn." "Thật ra lần này cũng coi như trẫm giao cho Lão Lục một nhiệm vụ, nếu lần này hắn có thể giải quyết mọi việc ổn thỏa không chút tổn hại, trẫm mới có thể yên tâm giao giang sơn cho hắn." "Thực ra trẫm sớm đã chán ghét cái cảnh đấu đá tranh giành này, đợi sau khi trẫm thoái vị, sẽ mang nàng về quê ở Tần Gia Thôn, sống cuộc sống bình dị của người thường." "Bệ hạ, ngài thật sự buông bỏ được sao?" "Làm hoàng đế hai mươi năm, trẫm đã làm đủ rồi, Đại Tần trong tay trẫm cũng chỉ đến vậy, trẫm thấy ở Lão Lục có tương lai của Đại Tần." "Tốt, vậy thần thiếp đến lúc đó sẽ cùng ngài ẩn cư, chúng ta sẽ sống một cuộc đời bình thường, vì chính bản thân mình một lần." "Cao Diệu sẽ phối hợp toàn lực với nàng, nhớ kỹ trước khi Lão Lục trở về, không được để ai vào Thái Cực Cung." "Thần thiếp biết rồi." "Nàng cũng nên nghỉ ngơi một chút đi, cũng mấy ngày không ngủ rồi." "Vâng!" "Thần thiếp sẽ nghỉ ở cung điện bên cạnh, ngài có việc cứ để Cao Công Công thông báo cho thần thiếp." "Được!" Khi hoàng hậu rời đi.
Tần Hoàng thản nhiên nói: "Cao Diệu!" "Lão nô có mặt!" Cao Diệu đang canh giữ trong điện cung kính hiện thân đáp lời.
"Đã có tin tức của Minh Vương điện hạ chưa?" "Chưa có!" "Lão nô còn phái người đến một chuyến Vũ Phong Lâu, cũng không có tin tức gì về Minh Vương điện hạ." "Mà lại biết được một tin quan trọng, dường như Vũ Phong Lâu đã ngầm quy hàng Địa Phủ." "Sao có thể như vậy?" "Vũ Phong Lâu là thế lực truyền thừa mấy trăm năm, còn Địa Phủ chỉ mới thành lập vài năm, sao có thể hợp nhất bọn họ?" "Trong đó chắc chắn có tin tức chúng ta chưa biết, Minh Vương mất tích chắc chắn cũng liên quan đến Địa Phủ." "Để Ẩn Long Vệ đi dò xét." "Bệ hạ, Ẩn Long Vệ do chính tay Minh Vương điện hạ huấn luyện, ngay cả Minh Vương điện hạ còn không phải đối thủ của bọn họ, Ẩn Long Vệ lại càng không." "Lão nô đã phái ba lượt Ẩn Long Vệ đi dò hỏi tin tức, nhưng đều như đá chìm đáy biển, bặt vô âm tín." "Xem ra có người không muốn cho chúng ta biết tin tức của Địa Phủ, điều này chứng tỏ Minh Vương mất tích chắc chắn có liên quan đến bọn chúng." "Chuyện này trước mắt cứ gác lại, trước hãy cho trẫm giám thị hết những người có hiềm nghi." Cao Diệu nói: "Những ngự trù trong ngự thiện phòng, bọn tiểu nhị, cấm quân, thái giám, cung nữ... tất cả người có hiềm nghi đều bị giám thị." "Nhưng những ngày qua vẫn chưa thấy gì khác thường." "Bọn chúng chỉ là mấy con tép nhỏ, kẻ sai khiến phía sau mới là hung thủ, sở dĩ không động vào bọn chúng là vì để dụ kẻ chủ mưu phía sau." "Kẻ chủ mưu phía sau vì không muốn bại lộ, chắc chắn sẽ chọn cách diệt khẩu, chỉ là chúng ta hành động quá nhanh, bọn chúng chưa kịp làm thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận