Bắt Đầu Triệu Hoán Lý Nho Cùng Hoàng Trung

Chương 163: Tần Hoàng đến

Chương 163: Tần Hoàng đến Tây cung.
Đổng quý phi biết được tin tức Tần Trường Không bị ám sát, đồng thời còn trúng kịch độc, nàng thoải mái cười lớn, cười đến ngực dán vào lưng, hai bầu ngực một trận trên dưới run rẩy, Quách Hoài một bên nhìn đến mắt đều trợn ngược.
"Quách Hoài ngươi nghe chưa?"
"Tần Trường Không cái tên súc sinh lớn này thế mà bị người ám sát, có lẽ sắp c·hết rồi, xem ra người không ưa hắn cũng nhiều ghê."
"Phàm nhi, Ngữ nhi lại bớt đi một đối thủ lớn nhất rồi, bọn hắn leo lên vị trí thái t·ử cơ hội lại càng lớn hơn một phần."
Quách Hoài vuốt mông ngựa nói: "Đều là nương nương cát nhân thiên tướng."
"Nương nương để thủ hạ đi dò la một chút tin tức cụ thể, ngài cứ ngồi đợi tin vui."
"Tốt!"
Chờ Quách Hoài rời đi.
Đổng quý phi lập tức thu lại nụ cười, cười lạnh nói: "Ngươi một tên người bị thiến mà còn dám tơ tưởng bản quý phi, thật sự là không biết sống c·h·ết."
"Nếu không phải xem ngươi tuyệt đối trung thành với bản cung, còn có một chút giá trị lợi dụng, bản cung đã sớm làm thịt ngươi rồi."
"Một kẻ lòng có thừa mà sức không đủ."
"Không biết bây giờ Phàm nhi ra sao rồi."
Tần Phi Phàm đã bị Tần Hoàng phong bế trong phủ hơn mấy tháng, một chút tin tức đều không có.
~~~~~~ Phủ Tần Vương.
Tần Hoàng cùng hoàng hậu hai người vô cùng lo lắng chạy đến.
Vừa đến đã nhìn thấy Tần Tiêu Dao đang đoàn đoàn đi tới đi lui ngoài phòng.
Thậm chí ngay cả Tần Hoàng hai người đến cũng không phát hiện.
Tần Hoàng đến gần lên tiếng nói: "Lão Lục, lão đại thế nào rồi?"
Tần Tiêu Dao thấy là phụ hoàng cùng mẫu hậu, liền vội vàng khom người nói: "Bái kiến phụ hoàng, mẫu hậu."
"Thôi đi, đến lúc nào rồi, còn câu nệ mấy cái lễ nghi hư đầu ba não này."
"Đúng đó, Tiêu Dao, đại ca ngươi thế nào?" Hoàng hậu quan tâm hỏi.
"Không thể lạc quan, tình hình rất nghiêm trọng, Trương lão đang chẩn trị." Tần Tiêu Dao mặt mày đầy vẻ u sầu nói ra.
"Mấy tên tặc nhân đáng c·hết này."
"Lão Lục có điều tra ra là ai ra tay không?"
"Tây Sở Cung Phụng các!"
"Nhưng ta cảm thấy còn có nội gián, nếu không bọn chúng sẽ không biết hành trình của hoàng huynh."
"Cao Diệu!"
"Lão nô ở đây!"
"Để người Hắc Băng đài phối hợp cùng Ngự Lâm quân tra, ta muốn xem nội gián này rốt cuộc là ai?"
"Dạ, bệ hạ!"
Nửa canh giờ sau.
Trán đẫm mồ hôi Trương Tư Cảnh đi ra.
"Trương lão, thế nào rồi?" Tần Tiêu Dao vội hỏi.
Trương Tư Cảnh thấy hoàng thượng cùng hoàng hậu một bên, vội vàng thi lễ nói: "Gặp qua bệ hạ, hoàng hậu nương nương."
"Trương lão không cần đa lễ, mau nói tình huống của lão đại đi."
"Không thể lạc quan, thương thế đã chữa trị hơn phân nửa, nhưng Tĩnh Vương lại trúng độc, lão hủ không có cách nào giải được, hiện tại chỉ có thể duy trì mạng sống cho Tĩnh Vương điện hạ trong ba tháng."
"Không biết có biện pháp gì giải quyết không?" Tần Hoàng lên tiếng nói.
Y thuật của Trương Tư Cảnh, hắn biết rất rõ, Đại Tần khó có người bì kịp.
Nhìn khắp toàn bộ đại lục cũng là đứng hàng đầu.
"Có hai biện pháp."
"Thứ nhất là giải dược."
"Thứ hai là Phật Môn Đại Hoàn Đan."
"Tương truyền Phật Môn Đại Hoàn Đan có thể giải bách độc, chính là thần dược tuyệt hảo nhất."
Nói xong Trương Tư Cảnh thi lễ rồi rời đi.
Tần Hoàng tức giận nói: "Tây Sở chẳng khác gì đầm rồng hang hổ, căn bản không có cơ hội lấy được giải dược."
"Phật Môn sao?"
"Đại Hoàn Đan chính là bảo vật của Phật Môn, mười năm mới luyện chế được một lò, mà chỉ có bốn đại Phật tự trên thiên hạ mới có khả năng luyện chế loại đan dược này."
"Cho nên muốn có được Đại Hoàn Đan khó chẳng khác nào việc đi Tây Sở Cung Phụng các vậy."
"Bốn đại Phật tự là thánh địa Phật Môn thiên hạ, cũng giống như thánh địa trong lòng nho sinh là Xã Tắc học cung, thần thánh không thể xâm phạm, lực lượng phòng thủ trong đó có thể sánh với thánh địa võ đạo, Đại Tông Sư cao thủ tầng tầng lớp lớp."
"Phụ hoàng việc này cứ giao cho ta đi."
"Ngươi có biện pháp?"
"Có!"
"Nói nghe thử?"
"Sơn nhân tự có diệu kế, lúc này chưa thể nói, nói thì mất thiêng."
Tần Hoàng mặt đen lại, vô ý thức đá Tần Tiêu Dao một cái.
Trong miệng còn tức giận mắng: "Tên tiểu tử thối nhà ngươi, còn thừa nước đục thả câu với lão t·ử."
Tần Tiêu Dao một cái lắc mình liền né được cú đá này.
"Ồ!"
"Tiểu tử võ lực của ngươi tăng tiến rồi hả." Tần Hoàng kinh ngạc nói.
Vốn Tần Hoàng cảm thấy với thực lực của mình thì Tần Tiêu Dao rất khó né được cú đá này.
"Xem ra những ngày qua ngươi không bỏ phí võ đạo nha, không tệ, không tệ."
Tần Tiêu Dao trong lòng thầm nhủ: "Lão tiểu tử, nếu không phải người đông, ta phải ấn ngươi xuống đất ma sát, ma sát."
Vì Tần Tiêu Dao như có như không cảm nhận được trong bóng tối có vài đạo khí tức cường đại, thậm chí còn có một đạo khí tức mạnh hơn hẳn mình, chắc mình vừa động thủ liền bị ấn xuống đất ma sát mất.
Không nói những người đang âm thầm, chỉ Cao Diệu cao công công trước mắt mặt mày hiền lành, gặp ai cũng cười hì hì, thoạt trông vô hại, Tần Tiêu Dao cũng không chắc có thể trải qua hắn.
"Đa tạ phụ hoàng khích lệ!" lập tức lên tiếng.
"Hừ!"
Hoàng hậu khéo léo nói: "Được rồi, hai cha con ngươi sao cứ làm như nhà dân tầm thường vậy."
"Hừ, xem như nể mặt mẫu hậu ngươi, hôm nay trẫm bỏ qua cho ngươi, lần sau còn thừa nước đục thả câu với lão t·ử thì lão t·ử sẽ ấn ngươi xuống đất quất cho mấy cái."
"Hắc hắc, nhi thần lần sau nhất định không như thế nữa."
Lúc này cả ba người bọn họ giờ phút này mới giống người một nhà thật sự, chuyện nhà chuyện cửa, có khói lửa như những dân chúng tầm thường.
Chỉ có Cao Diệu công công thủ ở nơi xa là kinh ngạc nhìn Tần Tiêu Dao, còn trên dưới đánh giá tỉ mỉ hắn một phen.
Bởi vì cú đá nhìn như bình thường vừa rồi của Tần Hoàng, ẩn chứa trong đó là thực lực cường đại, Tông Sư cao thủ bình thường cũng khó né tránh được.
Bởi hắn từ nhỏ đã đi theo Tần Hoàng, là thư đồng thái giám tâm phúc của Tần Hoàng, hắn biết thực lực của Tần Hoàng rất rõ, đây là hoàng đế trên lưng ngựa, một thân thực lực mạnh mẽ vô cùng.
Năm đó Bát Vương Chi Loạn, huyết tẩy hoàng thành, khi ấy Tần Hoàng còn là hoàng tử dẫn theo 8000 kỵ binh tinh nhuệ trong đêm chạy nhanh đến, huyết chiến ba ngày mới bình định phản loạn, cuối cùng bởi công lao này mà trực tiếp được phong làm thái tử.
Có thể nói vị thế của Tần Hoàng là do chính bản thân mình đoạt lấy, thực lực của hắn càng không cần phải nghi ngờ, năm đó bát vương đều là những thiên chi kiêu tử, văn võ song toàn, mỗi người đều là kiêu hùng, nếu không thì bọn chúng cũng chẳng dám tạo phản bức thoái vị, Tần Hoàng trực tiếp đích thân ra tay dùng sức một người t·r·ảm bát vương, rồi lại chém giết hết người nhà bọn chúng không còn một ai.
Năm đó Tần quốc có thể nói là vô cùng hùng mạnh, chín vị hoàng tử, người nào cũng văn võ song toàn, thiện chiến, khiến cho Tây Sở khi đó không dám tùy tiện xâm phạm biên giới, Nam Hàn lại càng không dám trêu vào Tần quốc, chỉ vì chuyện cửu tử đoạt đích làm cho quốc lực Tần quốc đang cường thịnh liền tụt xuống một cấp.
Nhất là sau khi Tần Hoàng lên ngôi, những người phản đối hắn đều bị tống giam, những kẻ kiên quyết chống đối thì bị tịch thu gia sản, diệt tộc.
Khi đó Đại Tần có tổng cộng 18 hoàng tử, một mình Tần Hoàng đã g·iết mười hai người, năm người còn lại, có hai người là ruột thịt cùng mẹ sinh ra, hai vị còn lại do giữ thái độ trung lập không tham gia vào cuộc chiến đoạt đích, nên mới may mắn sống sót được.
Hiện nay hoàng thất Đại Tần trừ Tần Hoàng ra chỉ còn bốn người, đại huynh của Tần Hoàng vì bảo hộ Tần Hoàng trong một lần giao chiến đã tử trận, t·h·i t·h·ể không toàn vẹn, ngay cả thi hài cũng không tìm thấy, vì chuyện này Tần Hoàng cảm thấy mười phần tự trách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận