Trước Kia Ta Là Lừa Đảo, Nhưng Bây Giờ Gọi Ta Trù Thần!

Trước Kia Ta Là Lừa Đảo, Nhưng Bây Giờ Gọi Ta Trù Thần! - Chương 274: Ngươi đối với mm cái đơn vị này có phải hay không có cái gì hiểu lầm (length: 7528)

0.2 mm...
Sư phụ, ngươi có muốn nghe không, ngươi đang nói cái gì vậy?
Ngươi chắc chắn là nói không phải 2mm đó chứ!
Liêu Bảo Toàn khóe miệng giật giật dữ dội, mặc dù hắn thật sự khổ luyện qua kỹ năng thái lát cá, muốn lát mỏng bao nhiêu thì sẽ được bấy nhiêu, nhưng đó cũng chỉ là tùy hứng mà thôi, lát miếng đầu tiên ra sao thì những miếng sau cứ thế mà theo, chủ yếu là sự tùy tâm.
Nói đơn giản là, chậu lát cá này rốt cuộc dày bao nhiêu là do nhát dao đầu tiên của hắn, cắt dày bao nhiêu.
Cơ bản là có thể làm độ dày canh cá chua, nhưng nếu giống sư phụ nói chính xác như thế, còn so cái nồi kia dày hơn 0.2 mm, thì quá làm khó hắn.
Không chỉ Liêu Bảo Toàn, người trong phòng livestream cũng ngơ ngác nhìn màn hình điện thoại.
Cái gì thế này, ngươi nói 0.2 mm? Ngươi có hiểu lầm gì về đơn vị mm à?
"Ta trời ơi, Giang đại sư dạy người không cần số lượng vừa phải, vừa đủ này nọ, mà là phải 0.2 mm."
"Đừng nói Bảo Toàn ngơ ngác, ta cũng ngơ ngác muốn phạt."
"Chúng ta cứ cho là, dày 0.2mm thật sự khác biệt sao? Ăn có cảm giác khác à?"
"Trên lầu muốn cái gì vậy, chi tiết quyết định thành bại, Giang đại sư làm đồ ăn nếu không có tỉ mỉ như thế thì có ngon như vậy được sao?"
"Ha ha ha, mấy người ngốc cái gì vậy, đâu có phải bắt các ngươi cắt, chúng ta chỉ việc ăn thôi, đảm bảo nếu cắt không ra dày 0.2 mm, đêm nay e là phải tăng ca đêm."
Liêu Bảo Toàn có chút mắt tròn mắt dẹt, vẻ mặt quá rõ ràng, bị Giang Châu phát hiện, hắn dừng một chút, "Ngươi có chỗ nào không hiểu à?"
Hắn giảng chưa đủ rõ? Chắc không phải chứ.
Liêu Bảo Toàn cũng không vòng vo, khiêm tốn hỏi.
"Ta vẫn cứ nghĩ, lát cá càng mỏng càng tốt, chỉ cần nấu không nát là được, hóa ra không phải vậy, là dày thêm 0.2 đó, sư phụ, ta không chắc làm được, hay là, ngươi làm mẫu một lần, cho ta xem độ dày lát của ngươi thế nào, trong lòng ta có cơ sở."
Hóa ra là hắn nói quá chính xác, đồ đệ làm không được.
"Được thôi, ta sẽ làm mẫu cho ngươi."
Giang Châu quay người, Liêu Bảo Toàn chạy còn nhanh hơn hắn, chuyện giết cá thế này sao có thể làm phiền sư phụ.
Không ngờ hai người vừa quay người, Ô Vân Vân đã đem một con cá trắm đen đã giết sạch sẽ, ngay cả dịch nhờn cũng đã xử lý xong mang đến trước mặt bọn họ.
"Em nghĩ Giang đại sư chỉ đạo làm cá, chắc chắn cần, em giết trước một con rồi."
Không hổ là người vợ hiền, thật sự chu đáo.
Giang Châu đặt cá lên thớt, bỏ đầu bỏ đuôi, rồi loại bỏ xương dăm và xương chính, một đường dao nhanh gọn, hai miếng thịt cá đều được cắt thành lát với độ dày phù hợp, dao lướt trên mặt thớt một dãy, các lát cá đều được bày chỉnh tề trên thớt.
Nhìn một lượt, chỉnh tề kích thước như nhau.
Hắn ngoắc Liêu Bảo Toàn: "Lại xem này, độ dày này là vừa vặn nhất, không quá mỏng dễ nát, cũng không quá dày ảnh hưởng đến cảm giác của thịt cá."
Liêu Bảo Toàn vội chạy tới, cầm lấy lát cá hết lần này đến lần khác dùng tay đo đạc độ dày.
Sau đó lại tiếp nhận con cá mà Ô Vân Vân đưa cho, bắt đầu thử.
Mấy dao đầu tiên, hình như đang tìm cảm giác, không cắt được độ dày mong muốn, cứ thử đi thử lại, sau khi cắt hết nửa con cá, hắn cắt một lát, hình như tìm được cảm giác, đem nửa con cá còn lại cắt hết, đưa đến trước mặt Giang Châu.
"Sư phụ, thế nào? Độ dày này được chứ, con dùng tay cảm thấy không sai biệt lắm."
Giang Châu nhìn lướt qua, trong mắt hiện lên vẻ tán thưởng.
Không hổ là tên suốt ngày mài dao đến nửa đêm, kỹ năng dùng dao cực kì vững chắc.
"Không tệ, chính là độ dày này, nhớ kỹ cảm giác này, sau này cứ thế mà cắt."
"Vâng sư phụ." Liêu Bảo Toàn quay đầu, gom lát cá mà Giang Châu vừa cắt bỏ vào một chiếc bát nhỏ, đưa cho Ô Vân Vân, "Cầm đi đông lạnh bảo quản làm mẫu, lúc nào ta mất cảm giác thì lấy ra đo."
Quay đầu lại, hắn cười tủm tỉm nhìn Giang Châu, một bộ dáng nịnh nọt.
"Sư phụ, ngươi thấy đao pháp của con có được không?"
"Rất không tệ." Giang Châu gật đầu, suy nghĩ kỹ thì thấy yêu cầu 0.2 mm là hơi khắc khe, nếu Liêu Bảo Toàn làm không được, hắn còn phải tự tìm cách nói lại.
"Vậy sư phụ ngươi nói xem, con có thiên phú luyện đến mức đó không, cái trình độ mà ngươi nói lúc đó?"
Hả?
Giang Châu liếc mắt, tìm tòi trong đầu, không có ký ức, chắc chắn là nguyên chủ nói xạo xong thì quên.
"Trình độ nào?"
"Cái loại kia á!"
Liêu Bảo Toàn lấy điện thoại ra, mở một video lên, chắc chắn là đã lưu rồi, còn hay xem lại, lập tức tìm ra đưa cho Giang Châu xem.
Máy quay nhân cơ hội tiến lên, chuyển góc nhìn, nội dung trong video cũng được chiếu rõ.
Giang Châu nhìn kỹ, thấy trong video, là cảnh trong một bộ phim nào đó không rõ, vị đại sư đang thái rau, cách thái rau của ông ta gọi là hoa lệ, lướt dao như hoa, dao bay lên bay xuống, dao xoay tròn trong lòng bàn tay, xoay thuận tay xong thì lại xoay ngược lại, cuối cùng thì thái xong món ăn còn cắm lên bàn.
Cảnh này rất quen, đây chẳng phải là cách thái rau kiểu hoa mà hắn vừa học qua hay sao.
Nguyên chủ vậy mà lại lấy loại video này để nói dối Liêu Bảo Toàn, hắn làm sao để Liêu Bảo Toàn tin là thật sự có thể thái rau như vậy.
Liêu Bảo Toàn chỉ vào video, vẻ mặt nghiêm túc: "Con đã âm thầm thử rồi, xoáy dao hoa rất khó, còn bay dao lên xuống, con không làm nổi, thầy xem con còn có hy vọng làm được không?"
"Ngươi thích cái này?"
Kiểu lòe loẹt vậy, ngươi nghĩ như nào mà đòi thái rau kiểu này chứ?
"Đúng vậy, đẹp mà, hồi đó con xem video này mới quyết định đi học nấu ăn."
Giang Châu cạn lời một hồi lâu mới nói: "Với thiên phú của ngươi thì không nên thử, nếu ngươi thật sự thích, thì nên kiếm dao giả mà tập, ta sợ tay ngươi không chịu nổi."
"Thì ra con thật sự không có thiên phú về cái này, tiếc quá."
Liêu Bảo Toàn thở dài, bỗng nhiên lại nhìn về phía Giang Châu, ánh mắt sáng rực: "Vậy sư phụ, thầy có thể thỏa mãn đồ đệ một nguyện vọng nhỏ được không, cắt thử một lần như vậy đi, để con xem kiểu thái rau đó rốt cuộc là thế nào."
Giang Châu:...
Chân trước ta vừa nhận được chiêu thức thái rau kiểu hoa từ hệ thống, chân sau ngươi đã muốn xem, ngươi là con ruột của hệ thống hả? Chuyên môn mở ra hiệu ứng cho ngươi xem.
Giang Châu chợt phát hiện, hệ thống có vẻ cũng rất biết điều, phàm là những thứ mở ra liên quan đến kỹ năng, đều có liên quan đến việc đồ đệ nấu ăn.
Ví dụ như chân trước vừa học điêu khắc đại sư, chân sau lại dùng đến ở chỗ tỉnh sư tô, lúc này chiêu thức dao bếp cũng vậy.
Nhưng mà nghĩ đến việc phải thái rau lòe loẹt như vậy, vẫn là hơi xấu hổ.
"Giang đại sư, người hâm mộ trong phòng livestream cũng rất muốn xem ngươi thái rau như vậy, nếu không ngươi làm một chút đi." Uông Dương nói.
Người trong tổ chương trình ở bên cạnh cũng nhao nhao xúm lại, đứng ở sau máy quay, từng người mở to mắt mong chờ nhìn Giang Châu.
"Được, vậy ta cắt thử một lần, nhưng ta nói trước, chỉ một lần này thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận