Trùng Sinh 2000: Từ Truy Cầu Ngây Ngô Giáo Hoa Ngồi Cùng Bàn Bắt Đầu

Chương 830: Đại lão bữa tiệc

Chương 830: Bữa tiệc của các đại lão
Ngoài việc nhận ra Võng Dực Đinh Bàn Tử, Trần Phàm còn nhận ra một gương mặt quen thuộc khác.
Người ngồi cạnh Đinh Bàn Tử có vẻ như là ông chủ chuyên về hàng thừa, Lương Kiến Chương, cũng là một đại lão.
Ngoài ra còn có năm, sáu gương mặt lạ hoắc.
Có người làm trong hệ thống ngân hàng, có người làm về thiết bị chữa bệnh, còn có một nhà làm về thực phẩm hữu cơ...
Qua sự giới thiệu lần lượt của Mã Vân, Trần Phàm mới phản ứng kịp.
Đáng gờm thật, những người có mặt trong bữa tiệc hôm nay toàn bộ đều là điển hình của Tô Hàng Bang.
Tất cả đều là doanh nghiệp mở tại địa khu Tô Hàng, trách sao Mã lão bản vừa lên tiếng chào hỏi, tất cả đều tới đây.
Dường như nhìn ra được suy nghĩ của Trần Phàm, Mã Vân cười giải thích: "Đây cũng không phải là mặt mũi của ta lớn, mọi người sở dĩ có thể đến, chủ yếu vẫn là bởi vì ngươi."
Lúc này, Lương Kiến Chương ngồi đối diện cười ha hả trêu ghẹo nói: "Người sáng lập Nhược Phàm tập đoàn, Trần tổng, truyền thuyết về ngài chúng ta đã nghe nói rất nhiều. Nghe nói ngài đến Tô Hàng, dù thế nào cũng phải tới kết giao một chút."
Đinh Tam Thạch cũng nói theo: "Ta lão Đinh đời này rất ít khi phục ai đó, nhưng Trần tổng rất đáng gờm, ngắn ngủi bốn, năm năm công phu liền phát triển đến bước này, không thể không nói, thật sự rất bội phục."
Trần Phàm cười ha ha: "Các vị ở đây đều là tiền bối của ta, có chút tuổi tác đều đủ để coi là trưởng bối của ta, hôm nay vừa vào tòa liền cho ta mang mũ cao, xem ra tối nay là Hồng Môn Yến a."
"Mọi người đây là không có ý định để cho ta thanh tỉnh rời khỏi căn phòng này."
Một câu nói đã chọc cười tất cả mọi người.
Kỳ thật không ít người từ vừa rồi vẫn luôn vụng trộm quan sát Trần Phàm.
Dù sao, trên mạng liên quan tới tin tức của hắn thật sự là quá nhiều.
Nào là thiên tài giới kinh doanh, nào là thân gia chục tỷ, nào là khởi đầu bằng công ty truyền thông, cùng nữ minh tinh mập mờ...
Khiến cho Trần Phàm không giống như là người làm ăn, càng giống là một đại minh tinh.
Trước khi đến, không ít người đều mang theo những ý nghĩ khác nhau tới.
Nhưng vừa gặp mặt, ấn tượng của mọi người đối với Trần Phàm liền thay đổi rất nhiều.
Người tuy rằng tuổi trẻ quá phận, nhưng lại không kiêu ngạo, không tự ti, trầm ổn, tự tin, già dặn, mà lại vô cùng có EQ, biết nói chuyện.
Cho dù đối mặt với cả bàn đại lão bản như thế, không hề sợ hãi, ứng đối đứng lên vô cùng thành thạo, điêu luyện.
Người trẻ tuổi như vậy, cho dù trên mạng đưa tin có thành phần khoác lác, vậy cũng không lệch đi quá nhiều.
Không đơn giản.
Vừa mới gặp mặt, mọi người liền cho Trần Phàm dán lên cái nhãn hiệu đầu tiên.
Mã Vân cười ngắt lời: "Quá chén thì không biết, bất quá hôm nay chủ yếu là vì Trần lão đệ mà tiếp đón, chúng ta muốn uống cho tận hứng."
Đinh Tam Thạch đề nghị, "Uống trước một chút rượu trắng, chờ một lúc lại uống mấy bình hoàng tửu mà ta mang tới."
"Đây chính là đồ tốt mà ta trân tàng. Hắc hắc, mọi người đêm nay thật có phúc."
Lúc này, nhân viên phục vụ mang rượu tiến vào, một thanh niên ngồi đối diện đứng dậy chủ động tiếp nhận bình rượu, ra hiệu cho nhân viên phục vụ đi xuống, sau đó đảm nhận nhiệm vụ rót rượu cho mọi người.
Bên cạnh, một vị đại lão đến từ hệ thống ngân hàng nào đó cười giải thích nói: "Đây là một tiểu lão đệ của ta, hôm nay vừa vặn tới bái phỏng, ta liền thuận tiện dẫn hắn tới để thấy chút việc đời."
"Cảm ơn."
Đối phương rót rượu cho Trần Phàm, Trần Phàm vô cùng khách khí nói một tiếng cảm ơn.
Ngược lại khiến đối phương có chút khẩn trương, không được tự nhiên.
Trần Phàm lúc này mới ngẩng đầu nhìn rõ ràng diện mạo của đối phương, nhịn không được trong lòng thốt lên một tiếng "ngọa tào".
Đây Ni Mã không phải Vương Tinh sao?
Vừa rồi quá nhiều người, chính mình không có nhìn kỹ.
Hiện tại xem xét, quả nhiên chính là Vương Tinh, người sau này sáng lập Mai Đoàn.
Bất quá, bây giờ là năm 2006, Vương Tinh mới vừa ở United States Delaware đại học lấy bằng thạc sĩ công trình máy tính, sau khi về nước cùng mấy người bạn học liên hợp tạo dựng mạng lưới trong trường.
Mạng lưới trong trường vừa mới sáng lập, ba tháng ngắn ngủi liền hấp dẫn hơn ba vạn người sử dụng.
Bất quá Trần Phàm nhớ rất rõ ràng, cũng chính là năm nay, bởi vì không đủ vốn để gia tăng server cùng giải thông, Vương Tinh không thể không đem mạng lưới trong trường chuyển nhượng cho tập đoàn Thiên Quân.
Về sau Vương Tinh cũng thuận thế gia nhập tập đoàn Thiên Quân, bất quá hắn chỉ làm một năm liền từ chức, sau đó lại tạo dựng mạng lưới Cơm Không, còn có mạng lưới Hải Nội hướng tới đối tượng bạch lĩnh.
Bất quá hai trang web này về sau cũng đều thất bại.
Vương Tinh chuyển hướng nỗ lực đến năm 2010, năm đó, trải qua nhiều lần lập nghiệp, Vương Tinh cuối cùng đã tạo dựng được Mai Đoàn, từ đó sự nghiệp đi hướng đỉnh phong.
Khoảng cách Mai Đoàn thành lập còn bốn năm nữa, hiện tại Vương Tinh vẫn chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp đại học, đang trong giai đoạn lập nghiệp.
Hắn cũng chỉ lớn hơn Trần Phàm ba tuổi.
Mai Đoàn còn quá sớm, Trần Phàm nghĩ tới là mạng lưới trong trường.
Mạng lưới trong trường sau khi bán cho tập đoàn Thiên Quân, đổi tên thành mạng lưới Nhân Nhân, từ năm 2008 đến năm 2011, khoảng thời gian này là thời điểm bùng nổ của nó.
Nhất là trong quần thể sinh viên, gần như trở thành một trang web tất yếu phải đăng nhập mỗi ngày, giống như QQ.
Mấy năm đó, đăng nhập vào mạng lưới Nhân Nhân, tìm kiếm bạn học cũ đã từng rất thịnh hành.
Đương nhiên, nóng bỏng nhất, vẫn là hai trò chơi nhỏ "đoạt chỗ đậu" và "trộm rau".
Nói là vang dội cả nước cũng không hề quá đáng.
Từ quần thể đại học đến giai tầng bạch lĩnh, lại đến toàn bộ dân mạng, không một ai không tham gia trò "trộm rau".
Thậm chí có người vì "trộm rau" mà chuyên môn đặt đồng hồ báo thức vào nửa đêm, dậy để trộm rau của bạn bè.
Còn có người bởi vì trộm rau của lãnh đạo mà bị xử phạt.
Những sự việc này đều từng được truyền thông đưa tin.
Chỉ tiếc, tại thời điểm mạng lưới Nhân Nhân nóng bỏng nhất lại không tìm được phương hướng phát triển chuẩn xác, cuối cùng tại thời điểm bùng nổ lại nhanh chóng suy yếu, dần dần phai nhạt khỏi tầm mắt của mọi người.
Trần Phàm không hứng thú với việc thu mua mạng lưới trong trường, hắn cảm thấy hứng thú với hai trò chơi nhỏ "đoạt chỗ đậu" và "trộm rau".
Nếu không phải hôm nay gặp được Vương Tinh, suýt chút nữa đã quên đi chuyện này.
Quay đầu có thể cho phòng làm việc Tinh Không của công ty nghiên cứu một chút, đến lúc đó vượt lên trước mạng lưới Nhân Nhân tuyên bố, như thế liền có thể dẫn trước một lần nữa làn sóng trò chơi trên internet.
Loại trò chơi nhỏ đầu tư ít, kiếm được nhiều tiền như này, Trần Phàm không có khả năng từ bỏ.
Vài chén rượu vào bụng, chủ đề của mọi người rõ ràng trở nên rộng rãi hơn.
Từ chính sách trong nước cho tới hoàn cảnh lập nghiệp, từ quỹ đầu tư cho tới cổ phiếu, cuối cùng lại nói tới tình thế quốc tế cùng phương hướng lập nghiệp trong tương lai.
Trần Phàm phát hiện ra một đặc điểm.
Đó chính là những đại lão này đều rất hoạt ngôn, hơn nữa không hề có bất kỳ dáng vẻ "bề trên" nào.
Hoàn toàn khác biệt so với hình tượng có thể thấy trên mạng hay là trên truyền thông.
Bởi vì là lần đầu tiên gia nhập bữa tiệc đỉnh tiêm của các đại lão như này, Trần Phàm đa phần sắm vai một người lắng nghe.
Bất quá, hắn cũng sẽ không để bản thân trở nên quá mức vô danh.
Bất luận là ai nói tới chuyện gì, hắn luôn có thể đúng lúc xen vào một câu.
Ban đầu không ai chú ý, nhưng rất nhanh, mấy vị ở đây đều ý thức được điểm không thích hợp.
Tiểu tử này có chút thú vị.
Bất luận là quỹ đầu tư cổ phiếu, tình thế quốc tế, hoàn cảnh lập nghiệp hay là internet, bất động sản... Hắn luôn có thể vào đúng thời điểm thích hợp xen vào một câu.
Hơn nữa những điều hắn nói không phải là lời nói nhảm, thường thường một câu nói ra lại đánh trúng trọng điểm, khiến người đang nói chuyện cảm thấy như tìm được tri kỷ.
Hơn nữa mỗi khi chủ đề có dấu hiệu "hạ nhiệt", không ai tiếp tục, Trần Phàm cũng hầu như có thể đúng lúc đó ném ra một câu, sau đó để chủ đề được tiếp tục.
Ban đầu mọi người còn không chú ý, nhưng mấy lần trôi qua, không ít người đã phát giác ra điểm bất thường.
Mã Vân vụng trộm liếc mắt nhìn Lương Kiến Chương bên cạnh.
Cười.
Người trẻ tuổi kia, quả nhiên không đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận