Trùng Sinh 2000: Từ Truy Cầu Ngây Ngô Giáo Hoa Ngồi Cùng Bàn Bắt Đầu

Chương 432: Ngươi có hứng thú hay không gia nhập?

Chương 432: Ngươi có hứng thú gia nhập không?
Trong đầu lóe lên ý nghĩ này, Trần Phàm càng nghĩ càng thấy có khả năng thực hiện.
Trong tay hắn có hợp đồng đại diện của Chu Kiệt Luân, nếu như khai trương mấy ngày nay thật sự mời được Chu Kiệt Luân đến, tuyệt đối có thể tạo tiếng vang lớn.
Đương nhiên, nếu có thể để Chu Kiệt Luân hát hai bài, vậy thì càng tốt hơn.
Mặc dù với độ nổi tiếng hiện tại của Chu Kiệt Luân, đoán chừng phải tốn không ít tiền.
Nhưng Trần Phàm thật sự không quá để ý.
Dù sao khoa học kỹ thuật Phi Phàm vẫn luôn liên tục không ngừng mang lại lợi nhuận cho hắn.
Trần Phàm nghĩ, một người cũng là mời, hai người cũng là mời, không bằng đến lúc đó mời luôn cả ShE đến, như vậy bất kể là nam sinh hay nữ sinh, tất cả các fan hâm mộ trẻ tuổi đều được thỏa mãn.
Đương nhiên Trần Phàm còn nghĩ tới một người khác, Ôn Uyển.
Hiện tại Ôn Uyển mặc dù vẫn là người mới trong giới điện ảnh và truyền hình, nhưng sớm đã là minh tinh điện ảnh được săn đón.
Biểu hiện của nàng trong « Anh Hùng » sớm đã thu hút vô số người hâm mộ.
Nếu như mời được cả Ôn Uyển, Chu Kiệt Luân, ShE...... Chậc chậc, câu lạc bộ muốn không nổi tiếng một cách nhanh chóng cũng khó.
"Ngươi nghĩ gì vậy, miệng đều toe toét đến tận mang tai."
Thấy Trần Phàm thất thần, Đinh Điểm nhịn không được dùng đũa gõ gõ vào mép bát.
Trần Phàm tỉnh táo lại, cười cười.
"Ta vừa rồi có cười sao?"
"Còn gì nữa không? Ngươi mà cười rộng hơn một chút, tuyến giáp trạng của ngươi sắp rơi ra ngoài rồi."
Thấy Trần Phàm đỏ mặt, Đinh Điểm lập tức hỏi: "Ngươi vừa rồi nghĩ gì vậy?"
"Ta nghĩ đến một ý tưởng không tồi, có lẽ có thể giúp câu lạc bộ của chúng ta nhanh chóng tạo được tiếng vang."
"Nói nghe thử xem."
Trần Phàm lắc đầu: "Tạm thời giữ bí mật."
"Xì!"
Đinh Điểm có chút bực bội. Bất quá người ta là ông chủ, nàng không có cách nào khác.
"Đúng rồi. Thời gian khai trương câu lạc bộ ngươi còn chưa quyết định. Rốt cuộc là ngày nào?"
Trần Phàm nhẩm tính thời gian trong đầu.
"Vậy định vào tháng mười một đi. Hôm đó vừa vặn là ngày nghỉ, người cũng đông hơn một chút."
Đinh Điểm tính toán thời gian một chút, còn hơn một tháng nữa, hẳn là đủ để chuẩn bị chu đáo.
"Đúng rồi."
Trần Phàm đột nhiên nghĩ đến một việc.
"Nhân viên câu lạc bộ cần tuyển thêm một nhóm nữa, hiện tại số người vẫn không đủ."
"Ngày mai sau khi vào sở, ngươi lập tức họp, nói với bọn họ tuyển thêm hai đội bảo an, 20 nữ tiếp tân."
Đinh Điểm bó tay.
"Lão bản, ngươi không có cảm giác an toàn đến vậy sao? Số lượng bảo an của câu lạc bộ ngươi sắp vượt qua cả một công ty bảo an rồi."
Trần Phàm cười cười không giải thích.
"Ngươi cứ làm theo là được, ta có việc cần dùng."
"Đúng rồi, còn có một chuyện cần ngươi và mọi người chú ý một chút."
"Trước đó câu lạc bộ bán gấp, đám hội viên cũ của chúng ta thật ra là chịu thiệt thòi."
"Ngươi bảo nhân viên liên hệ từng người với tất cả hội viên cũ, nói với bọn họ sau khi câu lạc bộ mới khai trương, mỗi một hội viên cũ đều có thể nhận miễn phí một tấm thẻ trải nghiệm ba tháng."
"Ngoài ra, thẻ hội viên trong tay bọn họ có thể lựa chọn đổi thành thẻ VIP của câu lạc bộ mới, nếu không chọn đổi, chúng ta có thể bồi thường một khoản tiền nhất định cho bọn họ."
Đinh Điểm hơi nhíu mày: "Cứ như vậy, phải tốn không ít tiền."
Trần Phàm lại cười cười: "Những người có thể làm thẻ hội viên đều là người có thực lực kinh tế nhất định, vốn dĩ thuộc về nhóm khách hàng chất lượng của chúng ta, những khách hàng như vậy rất đáng để giữ gìn."
"Được rồi. Ngươi là lão bản, ngươi quyết định."
Chuyện chính đã bàn xong, sau đó ba người vừa ăn cơm vừa hàn huyên một chút về những chủ đề khác.
Trong lúc đó, Trần Phàm buôn chuyện về việc Quách Văn Đông theo đuổi Đinh Điểm trước đây, kết quả bị Đinh Điểm ném cho một cái nhìn khinh bỉ.
Ăn cơm xong, Đinh Điểm nói muốn bắt xe về nhà ngủ bù.
"Có muốn ta đưa ngươi về không?"
"Miễn đi. Lão bản đưa nhân viên, ta không chịu nổi. Ta sợ sau này ngươi sẽ làm khó ta."
Trần Phàm cười, "Ngươi khi nào lại khách khí với ta như vậy."
"Hừ. Nhớ kỹ quà ngươi tặng ta là được."
Trần Phàm cười ha hả: "Không quên được, hôm nay ngươi về là có thể bắt đầu chọn xe rồi."
Nhìn theo Đinh Điểm bắt một chiếc taxi rời đi, Trần Phàm quay đầu nhìn về phía Quách Văn Đông.
"Ngươi không đi theo à?"
Quách Văn Đông lắc đầu: "Ta và nàng không ở cùng một khu nhà."
Trần Phàm nghĩ nghĩ đề nghị: "Có thời gian không? Tìm chỗ nào đó nói chuyện một chút?"
Quách Văn Đông sửng sốt một chút, ý thức được Trần Phàm đây là có chuyện muốn nói với mình.
"Được."
Hai người dứt khoát tìm một quán cà phê gần đó rồi vào trong ngồi.
Quách Văn Đông đi thẳng vào vấn đề: "Trần Tổng tìm ta có chuyện gì muốn nói sao?"
Trần Phàm cười, "Kỳ thật vẫn là chuyện lần trước, ta muốn hỏi ngươi suy tính thế nào?"
Quách Văn Đông có chút khó xử.
"Cái này...... Ta về đã suy nghĩ kỹ rồi, bất quá...... Ta vẫn quyết định từ chối ý tốt của Trần Tổng."
Trần Phàm cũng không tức giận, "Có thể nói rõ nguyên nhân không?"
Quách Văn Đông nghĩ nghĩ rồi mở miệng nói: "Ta cảm thấy câu lạc bộ của Trần Tổng không thích hợp với ta."
Trần Phàm cười to.
"Nói vẫn rất uyển chuyển, kỳ thật chính là cảm thấy chỗ ta miếu quá nhỏ, ngươi không có hứng thú mà thôi."
Quách Văn Đông có chút xấu hổ.
"Chủ yếu là chuyên ngành ta học không phù hợp với câu lạc bộ của ngài."
"Hơn nữa......"
Quách Văn Đông do dự một chút nhìn Trần Phàm nói: "Hơn nữa ta và Đinh Điểm quen biết nhau, trước đó ta có theo đuổi nàng ấy, mặc dù thất bại, nhưng miễn cưỡng cũng coi như là bạn bè."
"Hai chúng ta cùng vào câu lạc bộ làm việc, không thích hợp."
"Trần Tổng làm người kinh doanh, không thể không nghĩ đến điều này."
Trần Phàm cười cười, "Ta hiểu ý của ngươi. Nhưng ta đã tìm hiểu thông tin qua Đinh Điểm trước đó, hơn nữa tự mình tìm hiểu thêm, ta cảm thấy rất hứng thú với ngươi."
"Ta nhớ lần trước ngươi nói, đại học học chính là quản lý và vận hành doanh nghiệp đúng không?"
Quách Văn Đông gật gật đầu.
"Sau khi tốt nghiệp ngươi từng có kinh nghiệm làm việc tại một công ty thuộc top 500 toàn cầu?"
Quách Văn Đông chần chờ một chút rồi nói: "Đúng là có, bất quá...... Ta chỉ làm chưa đến nửa năm liền từ chức."
Trần Phàm cười cười, "Ta có thể hỏi vì sao lại từ chức không?"
Quách Văn Đông cũng không giấu diếm: "Ta và lãnh đạo bộ phận có mâu thuẫn, cuối cùng không nhịn được nữa, đã động thủ."
Nói xong Quách Văn Đông nhìn về phía Trần Phàm.
"Ta gây rắc rối như vậy, ngươi còn dám tiếp tục mời ta?"
Trần Phàm đặt chiếc thìa khuấy cà phê trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Quách Văn Đông.
"Ta chuẩn bị thành lập một công ty mới, quyết định mời ngươi gia nhập."
Quách Văn Đông lộ rõ vẻ ngây ngẩn cả người.
"Công ty mới? Đã thành lập rồi sao?"
Trần Phàm lắc đầu: "Còn chưa. Đang định thành lập."
"Trần Tổng, ta có thể hỏi công ty mới của ngươi dự định làm về lĩnh vực nào không?"
Trần Phàm thuận miệng nói: "Bất động sản."
"Bất động sản!"
Quách Văn Đông lần nữa giật mình.
"Nếu như ta nhớ không lầm, ngài ngoài câu lạc bộ này, thì luôn làm về doanh nghiệp internet."
Trần Phàm cười.
"Ta hứng thú với tất cả những ngành nghề có thể kiếm ra tiền."
Quách Văn Đông truy vấn: "Ngài cảm thấy bất động sản có tiềm năng?"
Trần Phàm gật đầu.
Quách Văn Đông tiếp tục hỏi: "Cụ thể là mảng nào?"
Lần này Trần Phàm suy nghĩ một chút mới đưa ra đáp án.
"Giai đoạn đầu sau khi có được tư cách, sẽ thử nghiệm phát triển nhà ở thương mại trước, tích lũy đủ kinh nghiệm, sau đó có thể mở rộng sang các trung tâm thương mại lớn, khách sạn, quảng trường...... Cùng với các hạng mục bất động sản khác."
Nghe nói như thế, Quách Văn Đông lần đầu tiên có chút há hốc mồm, kinh ngạc đến ngây người.
Trần Phàm cười ha ha: "Ngươi là người đầu tiên nghe được tin tức này, hy vọng ngươi có thể giữ bí mật giúp ta."
Quách Văn Đông nhìn chằm chằm Trần Phàm ngây người nhìn mấy giây, cuối cùng mới thở ra một hơi.
"Không ngờ Trần Tổng tuổi còn trẻ, lại là người có dã tâm lớn như vậy."
Trần Phàm cười.
"Dã tâm đại diện cho động lực!"
"Đừng quên thiếu niên lăng vân chí, Tăng Hứa thiên hạ đệ nhất lưu!" (ý chỉ: Đừng quên chí lớn của t·u·ổi trẻ, từng hứa hẹn sẽ là người đứng đầu thiên hạ!)
"Ta muốn thừa dịp còn trẻ leo lên những vị trí cao hơn. Ngắm nhìn những phong cảnh mà người khác chưa từng thấy."
"Trên con đường này, ngươi có nguyện ý đồng hành cùng ta không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận