Trùng Sinh 2000: Từ Truy Cầu Ngây Ngô Giáo Hoa Ngồi Cùng Bàn Bắt Đầu

Chương 303: Nữ nhân này rất khó đối phó

Chương 303: Nữ nhân này rất khó đối phó Trần Phàm vô cùng kinh ngạc.
Hoàn toàn không nghĩ tới đối phương sẽ đột nhiên đưa ra một vấn đề như vậy.
Đối diện, nữ nhân cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Trần Phàm, tựa hồ rất hài lòng với biểu hiện của Trần Phàm lúc này.
"Làm sao? Chẳng lẽ ta nói đúng?"
Trần Phàm dở khóc dở cười: "Đương nhiên không đúng."
"Hẳn là ngươi cảm thấy trước đó câu lạc bộ bị phá dỡ, là ta có thể dự liệu?"
"Chẳng lẽ không đúng sao?" Nữ nhân hỏi ngược lại.
Trần Phàm trả lời: "Nếu như ta có thể sớm đoán trước, làm sao đến mức phía trước bị Triệu gia chỉnh thảm như thế."
Nữ nhân nhìn chằm chằm Trần Phàm, tựa hồ đang suy đoán lời hắn nói là thật hay giả.
"Ý của ngươi là, hết thảy đều là trùng hợp?"
Trần Phàm gật đầu: "Chính là như vậy."
"Ta cũng không phải thần tiên, làm sao có thể sớm biết trước chỗ kia sẽ bị phá dỡ."
Nữ nhân như có điều suy nghĩ.
Trên thực tế nàng cũng cảm thấy hết thảy đều là trùng hợp.
Mặc dù trong vòng tròn, tất cả mọi người đang thảo luận về Trần Phàm cùng Triệu gia bát quái, có người cho là Trần Phàm nhất định sớm biết câu lạc bộ sẽ bị phá dỡ, cho nên mới đem câu lạc bộ bán cho Triệu gia. Chơi miễn phí 26 triệu.
Đương nhiên, cũng có một bộ phận người cho rằng đây chính là một sự trùng hợp. Lý do là Trần Phàm đã mua mảnh đất này một năm trước, và xây câu lạc bộ ở phía trên.
Một năm trước, tin tức liên quan tới việc phá dỡ của những người lãnh đạo phía trên còn không hề có.
Nữ nhân này tự nhiên cũng cho rằng là người sau.
Vừa rồi, lời nói này chỉ là cùng Trần Phàm trêu ghẹo thôi.
Trò đùa kết thúc, nữ nhân rốt cục trở về chính đề.
"Đem trường học bán cho Trần tổng, người trẻ tuổi đầy triển vọng như vậy, ta tự nhiên là rất hài lòng."
"Chỉ là giá tiền này... Ta kiên trì 26 triệu, không có khả năng lại hạ xuống nữa."
Trần Phàm giương mắt quét nhìn đối phương, nghĩ thầm con số này cũng quá trùng hợp. Chẳng lẽ ngươi cũng muốn ta từ Triệu gia nơi đó có được 26 triệu.
"Thạch... tổng."
Trần Phàm không biết thân phận của đối phương, đành phải hàm hồ xưng hô một câu.
"Thạch tổng, ngươi và ta đều rõ ràng, giá đất bây giờ ở khu đang phát triển. Giá tiền này của ngài... Thật sự là không có thành ý."
"Nói thật, ở khu đang phát triển bên này còn có rất nhiều cánh đồng, ta hoàn toàn có thể dùng cái giá thấp hơn một nửa để mua được cánh đồng tương tự."
Đối diện Thạch Nữ Sĩ mỉm cười.
"Nhưng ngươi không có làm như vậy, vì cái gì đây? Tự nhiên là vì mảnh đất này của ta càng làm cho ngươi hài lòng."
Trần Phàm không muốn cùng đối phương dây dưa, trực tiếp mở miệng nói.
"16 triệu."
Thạch Nữ Sĩ hơi nhíu mày, "Nào có ai trả giá như vậy."
"Ngươi cái này có khác gì c·ướp b·óc."
"Ta đối với Trần tổng ấn tượng không tệ, như vậy đi, 25 triệu. Coi như là kết giao bằng hữu."
Trần Phàm lắc đầu: "18 triệu."
Nữ nhân nhìn chằm chằm Trần Phàm.
"24 triệu."
Trần Phàm: "19 triệu."
Nữ nhân cười.
"Ngươi cảm thấy như vậy có ý nghĩa sao?"
Trần Phàm thản nhiên nói: "Giá tiền này, đã thuộc vào dạng tràn giá để mua."
"Nếu như ngài không đồng ý, ta cũng không có cách nào."
Nữ nhân có chút buồn bực, hờn dỗi một tiếng.
Rõ ràng là một thiếu phụ hơn 40 tuổi, chẳng biết tại sao khi làm ra những hành động giống như tiểu nữ hài đang hờn dỗi, vậy mà không chút nào lộ ra vẻ giả tạo.
"Ngươi làm sao mà keo kiệt vậy, ngươi lại không thiếu tiền, đại lão gia thì không thể hào phóng một chút sao, tội gì phải làm khó người ta, một phụ đạo nhân gia như vậy."
Trần Phàm bất đắc dĩ.
A di, ngươi đừng như vậy. Hai ta thật không quen.
"Tiền của ai cũng không phải gió lớn thổi tới. Huống hồ, làm ăn không phải chuyện đùa. Nếu như ngài kiên trì như vậy, ta chỉ có thể nói tiếng xin lỗi."
"Có lẽ hai nhà khác càng có thành ý."
Nghe những lời này, nữ nhân thu liễm dáng tươi cười, biểu lộ trở nên nghiêm túc, đứng đắn hơn không ít.
"23 triệu, đây là ranh giới cuối cùng của ta."
Trần Phàm lắc đầu.
"Ngươi..."
Nữ nhân nhìn chằm chằm Trần Phàm một lúc lâu, đột nhiên cười khúc khích.
"Tốt! Muốn dựa theo giá tiền của ngươi cũng có thể, bất quá ngươi phải đáp ứng ta một cái điều kiện."
Trần Phàm: "Ngươi nói."
Nữ nhân nhìn chằm chằm Trần Phàm: "Ta có thể bán cho ngươi với giá 19 triệu, nhưng câu lạc bộ đóng mới xong ngươi phải giao cho ta xử lý."
Trần Phàm sững sờ, chăm chú nhìn xem nữ nhân trước mặt này.
"Còn chưa thỉnh giáo ngài là đang làm trong ngành nghề gì?"
Nữ nhân cúi đầu, lấy từ trong túi xách LV ra một tấm danh thiếp đưa qua.
Danh thiếp còn mang theo mùi nước hoa, bất quá Trần Phàm rất nhanh bị phần giới thiệu phía trên hấp dẫn.
"Công ty TNHH Bất Động Sản Thiên Thạch, Thạch Thiến."
Thiên Thạch bất động sản?
Thạch Thiến?
Trần Phàm có chút ngây người.
Bởi vì hắn đột nhiên nhớ tới nữ nhân trước mặt này là ai.
Đại danh đỉnh đỉnh nữ cường nhân Thạch Nữ Sĩ a.
Ở kiếp trước, Thạch Nữ Sĩ cùng với công ty bất động sản Thiên Thạch của nàng thật sự là quá nổi tiếng.
Tại Vân Hải và mấy tỉnh xung quanh, Thạch Nữ Sĩ có một cái ngoại hiệu, gọi là Củng Địa Long.
Là ý nói công ty bất động sản của nàng đóng ở đâu, thì giá phòng ở nơi đó sẽ tăng vọt.
Kiếp trước, công ty của nàng một mực phát triển lớn mạnh, tài sản đạt quy mô chục tỷ.
Một công ty được người ta xem trọng như vậy, cuối cùng lại tan thành mây khói vào cuối thập niên 10, trực tiếp xin phá sản.
Nguyên nhân thì mỗi người nói một kiểu, không có một đáp án cụ thể nào.
Bất quá là năm đó khi Trần Phàm hóng chuyện, trên mạng lưu truyền khá rộng một giả thuyết là Thạch Nữ Sĩ cùng lão công của ả, Tống Cảnh Thiên, cùng chung hoạn nạn thành lập bất động sản Thiên Thạch.
Về sau, khi công ty kinh doanh từ từ tốt lên, chồng của nàng bắt đầu thay đổi, cả ngày ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, còn nhiễm phải thói nghiện cờ bạc.
Hai người tình cảm vợ chồng sinh hoạt tự nhiên càng ngày càng tệ.
Rốt cục vào cuối năm đó, nam nhân chạy tới phòng làm việc tìm nữ nhân đòi tiền, la hét muốn ly hôn, muốn chia gia sản.
Hai người xảy ra tranh chấp, sau đó Thạch Nữ Sĩ bị trượng phu đẩy xuống từ tòa cao ốc hơn 20 tầng.
Bất động sản Thiên Thạch mất đi nữ cường nhân, cuối cùng rơi vào vận mệnh phá sản, bị thu mua.
Trần Phàm nhìn xem nữ nhân trước mặt này, không biết kiếp trước mình thấy những lời đồn kia có thật hay không.
Bất quá ít nhất trước mắt, bất động sản Thiên Thạch của nữ nhân này vẫn còn đang trong giai đoạn khởi đầu.
Mà lại Trần Phàm trước đó từ Đinh Điểm nơi đó giải được, trường học này kỳ thật chính là bị công ty của Thạch Thiến mua lại.
Chỉ bất quá không biết là bởi vì vấn đề tiền bạc hay là bởi vì vị trí địa lý, mà sau khi mua lại, công ty của bọn hắn vẫn không có tiến hành phát triển.
Nhìn xem đối diện nữ nhân này, trong đầu hồi tưởng lại những biểu hiện vừa rồi của nàng, lại liên tưởng đến những chuyện bát quái đã nghe ở kiếp trước, nói là nữ nhân này sở dĩ có thể quản lý công ty thành xí nghiệp lớn, là bởi vì phía trên người ta có người.
Phía trên này, tự nhiên có thể là phía trên, cũng có thể là ở trên thân thể...
Trần Phàm nhìn đối phương, nghĩ thầm chẳng lẽ truyền ngôn là thật?
Nếu thật là như vậy, trong lòng Trần Phàm không quá nguyện ý đem câu lạc bộ giao cho công ty của đối phương xử lý.
Chỉ bất quá ngẫm lại giá thu mua...
Trần Phàm cuối cùng cắn răng một cái.
"Chỉ cần công ty của ngươi có tư cách liên quan, ta có thể đem kiến trúc câu lạc bộ giao cho các ngươi xây dựng."
"Ngươi yên tâm. Tư cách của công ty chúng ta tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì."
Nữ nhân sắc mặt vui mừng, cười mỉm thò tay tới.
"Từ nay về sau, chúng ta chính là đồng bạn hợp tác."
"Chúc sự hợp tác của chúng ta thuận lợi, cùng nhau phát tài."
Trần Phàm không quá tình nguyện bắt tay với đối phương.
Trần Phàm vừa định thu tay lại, kết quả lại phát hiện nữ nhân này căn bản không có buông tay.
Thạch Thiến cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Trần Phàm.
"Đúng rồi, ta còn nghe nói một sự kiện, Trần tổng câu lạc bộ sau khi bị phá dỡ, vậy mà không có lấy khoản tiền di dời."
"Đây chính là khoản bồi thường mấy ức a, vậy mà lựa chọn hai khối đất hoang."
"Nói thật, người ta thật sự là nghĩ mãi mà không ra."
Nữ nhân cười híp mắt cúi người dựa tới.
"Trần tổng, đây là sự thật sao?"
Trần Phàm run lên trong lòng, có chút lo sợ.
Nữ nhân này sẽ không nghe được tin tức gì đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận