Thời Đại: Làm Giàu Từ Nghề Trồng Trọt Trên Núi

chương 213: Hoa điểu Ngư thành

Chương 213: Hoa điểu Ngư thành
“Rầm rầm rầm!!” Lâm Hằng điên cuồng vặn ga, chiếc xe máy ba bánh lao vùn vụt trên đường, hàn phong nghênh mặt, tốc độ cực nhanh.
Thứ này trước đây cũng là đồ quân dụng, theo sự phát triển của hàng nội địa mấy năm gần đây, mới từ từ được bán ra cho người bình thường.
Người đi đường nhìn thấy chiếc xe máy này vẫn rất hiếu kỳ, nhao nhao ngoái đầu nhìn, trong ánh mắt lộ vẻ tò mò.
Lâm Hằng cũng coi như là thể nghiệm cảm giác của bọn đầu vàng nẹt pô ngoài đường, khoan hãy nói là thật thoải mái.
Trong nháy mắt Lâm Hằng đã lái chừng mười phút đồng hồ mà không thấy dừng lại, họ Triệu nam tử không nhịn được nhắc nhở: “Xa như vậy đủ chứ?” “Lái thêm một lúc nữa, ta muốn xem có vấn đề gì không.” Lâm Hằng cười nói.
Hắn nói ra lời này, họ Triệu nam tử chỉ có thể ngậm miệng, cũng không thể không cho người ta thử xe.
Xong khoảng hai mươi phút, Lâm Hằng lái xe quay về lại tỏ ý muốn thử nốt hai chiếc xe còn lại.
“Ngươi làm thế này lãng phí không ít tiền xăng của ta rồi, còn thử nữa à.” Họ Triệu đàn ông bất lực nói.
“So với một chiếc mô-tô, chút này đáng bao nhiêu tiền đâu.” Lâm Hằng mãn bất tại ý lắc đầu.
Họ Triệu nam tử khoát tay nói: “Đương nhiên là vậy rồi, vậy ngươi cứ thử đi.” Lâm Hằng vừa mới lái chiếc màu xanh quân đội, bây giờ đổi sang lái chiếc màu đen này.
Lại chạy đi hơn mười phút, còn chạy qua chỗ Tú Lan, nói là mình đang thử xe.
Trải qua cả tiếng đồng hồ thử xe, Lâm Hằng bằng vào kinh nghiệm nhiều năm của mình, đã tìm ra chiếc đáng tin cậy nhất trong số đó, chính là chiếc vốn được sơn màu xanh quân đội.
Hai chiếc còn lại vì được sơn lại màu đen, nhìn ngầu hơn một chút, nhưng rõ ràng động cơ đều đã bị đại tu qua, có thể nhìn thấy dấu vết xử lý ốc vít không được tốt lắm.
Còn ốc vít động cơ của chiếc màu xanh quân đội này không có dấu vết bị vặn. Chỉ thay dây xích và một vài bộ phận bị mài mòn nghiêm trọng khác, lái lên nghe tiếng oanh minh cũng bình thường hơn một chút.
Kỹ thuật sửa chữa tinh xảo trong nước thời đại này vẫn chưa tới đâu, Lâm Hằng tự tin vào phán đoán của mình.
Lâm Hằng nhìn họ Triệu nam tử có tướng mạo tặc mi thử nhãn này nói: “Hai ngàn tám, ta lấy chiếc này, giá này ngươi cũng kiếm lời rồi, một chiếc này bằng ngươi bán mấy chiếc khác.” Họ Triệu nam tử lắc đầu: “Hai ngàn chín, thấp hơn nữa ta đến cả chi phí vận chuyển cũng không kiếm về được.” “Làm sao có thể…” Lại cò kè mặc cả một hồi lâu, nếu là người trẻ tuổi bình thường đã sớm mua rồi, Lâm Hằng lại cứ nhất quyết mặc cả, kiên nhẫn mười phần.
Kinh nghiệm quá nhiều, hắn căn bản không cảm thấy mặc cả là mất mặt mũi gì, lợi ích thực tế được thêm một điểm là một điểm.
“Được được được, ta nói không lại ngươi, cứ theo giá ngươi nói.” Cuối cùng họ Triệu nam tử bị Lâm Hằng kì kèo đến chỉ có thể đồng ý.
Chiếc xe máy này cuối cùng vẫn chốt giá hai ngàn chín, bất quá được tặng thêm năm mươi thăng xăng, cộng thêm 3 cái mũ bảo hiểm xe máy, cùng với bộ dụng cụ sửa lốp đơn giản, tay quay các loại.
Giấy chứng nhận, giấy phép bên hắn lo hết, hơn nữa trong ba năm nếu hỏng đều được bảo hành sửa chữa.
Làm xong xuôi, họ Triệu nam tử đi viết hợp đồng mua xe, Lâm Hằng lại lần nữa nhìn chiếc xe máy ba bánh màu xanh quân đội này.
Dung tích xi-lanh là 750CC, trọng lượng cả xe là 350 kilôgam. Động cơ hai xi-lanh nằm ngang làm mát bằng gió, mã lực lớn nhất là 24 con, tốc độ cao nhất có thể đạt tới 100 km/h.
Mặc dù là đồ cũ, nhưng so với chiếc Hạnh Phúc 250 trước đây thì mã lực lớn gấp đôi, vì thế gánh chịu một chút rủi ro vẫn là đáng giá.
Hợp đồng mua xe soạn xong, Lâm Hằng xem qua một lần rồi ký tên, điểm chỉ, tiếp đó đi gọi Tú Lan tới.
“Mua chiếc này đi.” Lâm Hằng đưa chìa khoá cho Tú Lan, vừa cười vừa nói.
Tú Lan nhìn chiếc xe máy màu xanh quân đội trước mắt, mặc dù màu sắc không quá vừa ý, nhưng vẫn gật đầu nói: “Hảo.” Đi vào phòng tài vụ, nàng lấy tiền ra, xác nhận đúng số tiền rồi bày ra trên mặt bàn.
Họ Triệu nam tử bên này đếm xong liền viết cho Lâm Hằng một tấm hóa đơn, cười nói: “Bây giờ, chiếc mô-tô này chính là của các ngươi.” Lâm Hằng gật gật đầu, dắt Tú Lan ra trước xe, đội cho nàng một cái mũ bảo hiểm: “Đi, ta dẫn ngươi đi hóng gió.” Giấy phép các loại thì lần sau xuống hắn có thể lấy được.
Hai người đội mũ bảo hiểm xong, xếp gọn đồ đạc rồi Lâm Hằng cho xe chạy chậm rãi ra ngoài.
Ra đến đường lớn, hắn nhấn thêm chút ga, chiếc xe lập tức lao đi như bay.
Chạy một vòng trong thành xong, bọn hắn dừng lại ở một nơi phong cảnh xinh đẹp, Lâm Hằng quay đầu cười hỏi: “Cảm giác thế nào?” “Rất sảng khoái, tốc độ quá nhanh.” Tú Lan cười gật gật đầu, tiếp đó lại bổ sung một câu: “Chỉ là màu sắc hơi không vừa ý, sao ngươi không mua chiếc màu đen.” Lâm Hằng cười giải thích: “Bởi vì chiếc này chất lượng tốt nhất, hai chiếc kia không ổn lắm, muốn màu đỏ thì hôm khác có thể tự mình mua sơn về đổi, hoặc là tìm người xì sơn.” Kỳ thực hắn có chút hoài nghi nguồn gốc chiếc xe máy này, nhưng hắn mua ở cửa hàng chính quy, có hóa đơn có hợp đồng, dù có xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến hắn.
Tú Lan gật đầu: “Vậy à, thế thì lục sắc cứ là lục sắc, cũng tốt lắm, không cần phiền phức đi đổi.” “Chúng ta tiếp tục đi dạo trong thành một vòng nhé.” Lâm Hằng vừa cười vừa nói.
“Hảo!” Lái xe, hai người đi dạo trong thành 2 vòng, phát hiện hai tiệm sửa chữa xe máy, Lâm Hằng liền hỏi thăm một chút về việc đổi màu sơn, chuẩn bị sau này có thời gian sẽ tới đổi.
Đổi màu không đắt, chỉ là chuyện mười đồng tiền, nếu không phải cần thời gian rất lâu thì Lâm Hằng đã nghĩ đến việc sửa ngay bây giờ.
Màu xanh quân đội nhìn quả thật có chút không đẹp mắt, nếu như đổi thành màu đen hoặc màu đỏ liền sẽ soái hơn rất nhiều.
Lái xe, rất nhanh hai người liền đi tới thị trường hoa, chim, cá, sâu của Thái Bạch Thị, ở đây bán đủ loại ấu tể động vật.
Lâm Hằng lái chiếc xe máy ba bánh đi vào cũng hấp dẫn ánh mắt của vô số người trong thị trường này.
Cũng không phải Lâm Hằng cố ý khoe khoang, mà là trên xe có đồ đạc, để ở bên ngoài rất dễ bị trộm.
“Tiểu tử, chiếc xe này của ngươi giá bao nhiêu?” Bên cạnh, một đại gia bán chó con hiếu kỳ dò hỏi.
Lâm Hằng mỉm cười: “Mấy ngàn khối tiền.” “Nhà giàu nhỉ, có muốn mua chó săn không?” Đại gia cảm khái một câu, cho rằng Lâm Hằng là con em nhà giàu nào đó, vừa cười vừa giới thiệu đám chó con nhà mình.
Đây là mấy con chó săn con rất đẹp, bất quá kém xa Hùng Bá hồi nhỏ.
“Ta xem thêm đã.” Lâm Hằng lắc đầu, đối với đám cẩu này tạm thời không có hứng thú.
Đi vào khu vực bên trong chợ, đủ loại hoa, chim, cá, sâu nhìn đến hoa cả mắt, bất quá thời đại này còn chưa có các giống chó mèo ngoại quốc, tất cả đều là chủng loại bản địa.
Mèo có mèo Felis, mèo Giản Châu, mèo vàng..., dựa theo màu sắc còn có đủ loại khác biệt. Mà cẩu thì tương đối nhiều, thường gặp phần lớn là năm chó đen, chó Chow Chow, chó săn, năm hồng cẩu các loại.
Niên đại này đại gia mua cẩu phần lớn là để trông nhà hộ viện, làm sủng vật tương đối ít, người ta coi trọng cũng là tính thực dụng.
Ở đây chủng loại nhiều nhất là các loài chim, đủ loại trân quý đều có, dù sao hiện tại cũng không có luật bảo vệ.
Lâm Hằng cùng Tú Lan thỉnh thoảng dừng lại, sờ sờ con chó con này, xem con mèo nhỏ kia, đây ngược lại cũng là một loại thể nghiệm hoàn toàn mới.
“Đây là năm hồng cẩu?” Lâm Hằng nhìn mấy con chó con lông màu vàng nhạt hiếu kỳ hỏi thăm, lũ chó con này thật đáng yêu, miệng, mũi, kiểm, trảo, giang tất cả đều là màu đỏ.
Người bán cẩu là một nữ nhân khoảng ba, bốn mươi tuổi, hâm mộ liếc nhìn xe máy của Lâm Hằng rồi cười nói: “Đúng, đây chính là năm hồng khuyển, giữ nhà hảo thủ, hơn nữa còn rất Vượng Tài.” Niên đại này trong nhà có thể có một chiếc xe gắn máy thì giống như 10 năm sau sở hữu một chiếc xe sang vậy, lái đi ra ngoài đâu đâu cũng khiến người ta hâm mộ, trên đường các cô nương sẽ chủ động vứt mị nhãn, hi vọng có thể được lên ngồi một chút.
Mà chiếc xe máy ba bánh này của Lâm Hằng, phong cách lại thô kệch phóng khoáng như thế, tràn đầy cảm giác máy móc, giống như là lái chiếc MERCEDES-BENZ G-Class ra ngoài vậy, nghĩ không làm người khác chú ý đều không được.
Lâm Hằng nhìn chó con một chút, lại nhìn con đại cẩu phía sau, hình thể có chút nhỏ, cho Hùng Bá lai giống không quá phù hợp.
Tiếp tục đi tới, đi chưa được bao lâu, Tú Lan đột nhiên kéo hắn lại nói: “Ngươi nhìn con chó kia kìa.” Lâm Hằng quay đầu nhìn lại, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, đây lại có thể là giống chó săn nổi tiếng, mảnh cẩu.
“Giống cẩu này không tồi, là chó săn nổi tiếng.” Lâm Hằng liếc nhìn con mảnh khuyển uy phong kia, toàn thân màu đen, lông bóng mượt, ngắn mà sát, cơ thể đúng như cái tên, bất kể là đầu, thân mình hay chân cũng đều vừa dài vừa thon.
Mặc dù trông có vẻ hơi yếu đuối, nhưng người thạo nghề đều hiểu, loại cẩu này chạy nhanh đến mức đáng sợ, là săn bắt hảo thủ.
Mặc dù hình thể này để Hùng Bá lai giống rất không thích hợp, hậu đại sẽ phi thường xấu, nhưng Lâm Hằng vẫn muốn mua một con.
Nhà hắn cần trông coi rất nhiều chỗ, ngọn núi bên Hồng Phong hay là nhà mình, đều cần cẩu.
“Giá cẩu tể tử bao nhiêu tiền một con vậy?” Lâm Hằng đi tới hỏi.
“Mảnh khuyển thuần chủng, mười đồng tiền một con.” Bán cẩu lão bản nhìn Lâm Hằng đáp lại, ánh mắt không thể tránh khỏi dừng lại trên chiếc mô-tô của Lâm Hằng.
Lâm Hằng nhìn một chút, bắt đầu xem cẩu.
Nông thôn xem cẩu có tốt không, đầu tiên nhìn trảo, cẩu bình thường đều có bốn móng vuốt, nếu có nhiều móng vuốt hơn mà lại không nối tiếp căn cốt thì con cẩu này có tiên thiên thiếu hụt, bình thường sẽ không mua.
Thứ yếu là nhìn mũi miệng, nếu mũi không tròn trịa hoàn chỉnh, ở giữa có khe lõm chia làm hai thì gọi là ‘phá mũi’. Miệng cũng phải bình thường, không thể là mà bao thiên.
Xem xong những thứ này thì chứng tỏ cơ thể cẩu không có mao bệnh gì lớn.
Bán cẩu lão bản cầm lấy con lớn nhất trong đó đề cử nói: “Con này tốt nhất, ngươi nhìn thể trạng nó lớn nhất, so với mấy con cẩu khác đều to hơn một vòng, mua về mặc kệ là trông nhà hộ viện vẫn là lên núi đi săn cũng là một tay hảo thủ.” Tú Lan cũng nhìn thử, cảm thấy con chó này rất vạm vỡ, mua về chắc là sẽ không tệ, liền quay đầu hỏi ý kiến Lâm Hằng.
Lâm Hằng liếc mắt nhìn con cẩu này thuận miệng nói: “Cái này nhìn qua chính là một con ngốc cẩu, mặc dù vạm vỡ nhưng mua về chính là phế vật, lão bản ngươi đừng lừa gạt người.” “Người trẻ tuổi, ngươi không biết xem cẩu cũng không nên nói lung tung.” Lão bản này mặt râu quai nón, cười lên có chút hung ác.
Lâm Hằng vuốt vuốt con cẩu này, ánh mắt đảo quanh bốn phía, không sợ hãi chút nào nói: “Con cẩu này bị tóm lên liền cụp đuôi, người nào mà không biết đây là biểu hiện nhát gan sợ sệt. Hình thể lại vạm vỡ, tính cách không tốt, mua về chính là một cái phế vật. Lão bản là thấy chúng ta trẻ tuổi nên cảm thấy dễ bị lừa?” Lâm Hằng lời này vừa nói ra, bốn phía người bán cẩu đều bật cười.
“Ha ha, người trẻ tuổi còn biết xem cẩu, không tệ không tệ.” “Lưu lão bản, ông mau đem con cẩu này đi đi, đừng hố người.” “Tiểu tử, chó săn của ta là loại nhất đẳng, tới xem một chút, tiện nghi bán cho ngươi.” Các chủ quán bốn phía cùng nhau trêu chọc, lão bản râu quai nón (lạc má Hồ lão bản) này lập tức có chút ngượng ngùng.
Vốn cho rằng Lâm Hằng là nhị đại lắm tiền dễ lừa (oan đại đầu), nhưng ai mà biết nhân gia lại có học thức như thế.
Lâm Hằng không để ý, đời trước sống lâu như vậy, đủ loại thua thiệt đều nếm qua rồi, đời này đám gian thương này lại muốn lừa hắn cũng không dễ dàng như vậy.
Nhìn cẩu không chỉ là hình thể cơ thể, mà tính cách càng quan trọng. Giống như chọn con dâu vậy, bề ngoài xinh đẹp mà tính cách không tốt cũng uổng công, động một chút lại cảm xúc kích động đập đồ đập băng ghế thì ai chịu nổi.
Mấy cô nương đi dạo gần đó càng là hai mắt sáng rực (bốc lên ngôi sao ngôi sao), cảm thấy bộ dáng vừa có tiền lại có học thức này của Lâm Hằng quá đẹp trai rồi, đáng tiếc duy nhất chính là bên cạnh hắn còn có thêm một nữ nhân.
Lâm Hằng lại chọn lấy một con lớn thứ hai trong đám năm chó đen này, con này cũng rất thân người, bị đùa bỡn thì cái đuôi cũng vẫy qua vẫy lại, không sợ người chút nào.
Mặc dù thể trạng không bằng con vừa rồi, nhưng tiềm lực tương lai chắc chắn tốt hơn nhiều.
“Con này năm khối tiền ta mua.” Lâm Hằng ngắm nghía một hồi, nhìn lão bản nói.
“Vậy không được, ít nhất phải tám khối.” Lão bản lắc đầu liên tục.
Một phen cò kè, Lâm Hằng cuối cùng lấy được với giá sáu khối tiền.
Tú Lan ở bên cạnh nhìn mà hai mắt tỏa sáng, Lâm Hằng chẳng những tri thức phong phú, trình độ mặc cả còn giỏi hơn nàng, đi ra ngoài chơi cùng hắn quả thực cảm giác an toàn kéo căng.
Mấy chủ quán bên cạnh cũng thấy được bản sự của Lâm Hằng, ánh mắt trở nên tôn kính, tiểu tử này chẳng những có tiền, hơn nữa bản sự mười phần a.
“Tiểu tử, còn mua nữa không? Ta ở đây có Thanh Lang khuyển, có muốn nhìn một chút không?” Một chủ quán ở đằng xa cười hỏi.
“Thanh Lang khuyển à, ta xem thử.” Lâm Hằng dắt Tú Lan hiếu kỳ đi qua quan sát.
Giống Thanh Lang khuyển này hơi giống chó chăn cừu Đức (German Shepherd), nhưng nhìn càng giống lang hơn, bất kể là lông lá hay hình thể đều càng giống lang.
Chủ quán là một lão đại gia, nhìn Lâm Hằng cười giới thiệu nói: “Thanh Lang khuyển này lớn lên không nhỏ hơn mảnh khuyển, có thể nặng tới 130, 140 cân. Loại cẩu này là lang khuyển bản địa lai với lang, mười phần nhận chủ đồng thời lại đặc biệt hung mãnh, nuôi lớn mang ra ngoài tuyệt đối rất uy phong.” Lão đại gia này hai tay cắm ở trong tay áo, lúc nói chuyện dùng ánh mắt chỉ con chó đực giống đứng bên cạnh, một con Đại Lang cẩu màu xám đen vai cao hơn 80 centimet, nhìn liền uy mãnh hơn hẳn.
Lâm Hằng kỳ thực sớm đã thấy con cẩu này, chỉ là bị giữ chân ở chỗ mảnh khuyển.
Hắn cảm thấy con cẩu này nuôi lớn cho Hùng Bá phối đôi rất không tệ, Hùng Bá cũng là chó săn, sinh ra hậu đại sẽ rất soái.
Đến nỗi lời lão đại gia nói thì nghe một chút là được, cái gì mà cùng lang tạp giao, dù có thật thì cũng là chuyện của mấy chục đời trước rồi.
Bất quá đám cẩu tể tử này đều rất hăng hái, ngao ô ngao ô kêu, nô đùa cắn nhau.
Lâm Hằng bắt một con chó cái lên tay nhìn một chút, mặc kệ là hình thể hay tính cách cũng quả thực không tệ.
“Được mấy tháng rồi?” Lâm Hằng ngẩng đầu hỏi thăm.
“Được hai tháng rưỡi rồi, ngươi mua thì tính cho ngươi 15 khối.” Lão đại gia cười nói.
“Tám khối tiền, không hơn được nữa.” Lâm Hằng lắc đầu.
Đại gia này đã chứng kiến bản sự mặc cả của Lâm Hằng vừa rồi, cũng lười nói nhảm thêm, mở miệng nói: “Chín khối tiền, ngươi lấy đi.” “Hảo.” Lâm Hằng cũng không nói nhảm, bắt lấy con tiểu mẫu cẩu mà mình cho là tốt nhất, bỏ vào chiếc lồng cùng con mảnh cẩu rồi mang đi.
“Chó Chow Chow bán không?” Bên cạnh còn có người hỏi thăm.
“Không mua cẩu nữa.” Lâm Hằng lắc đầu, hai con như vậy đủ rồi.
Bất quá hắn cũng không dự định đi, nơi này còn có bán cá vàng, hắn chuẩn bị mua hai con về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận