Sau Khi Ra Mắt Thất Bại, Phú Bà Ý Đồ Đi Vào Trái Tim Ta

Chương 08: Yêu xem phim kinh dị nữ tinh linh!

Chương 08: Nữ tinh linh thích xem phim kinh dị!
Đừng nhìn hiện tại độ thiện cảm của Hạ Thục Di đối với Thẩm Lãng chỉ có 24 điểm.
Phải biết, hai người quen biết còn chưa tới hai giờ, cũng chưa trò chuyện gì nhiều.
Huống chi, đây là chỉ số độ thiện cảm, là cái nhìn thẳng thắn nhất từ sâu trong nội tâm của người khác giới đối với ngươi, tương đương với một bảng chấm điểm mà người khác giới dành cho các biểu hiện của ngươi.
Nói thô tục một chút, đây là thứ có thể dùng để phán đoán liệu một nữ sinh có nguyện ý cùng ngươi tiến sâu vào giao lưu hay không, giống như thẻ thông hành.
Chỉ vài câu đã có thể khiến một người phụ nữ kiến thức rộng như Hạ Thục Di tăng nhiều độ thiện cảm đối với mình như vậy, có thể thấy năng lực của hệ thống khoa trương đến mức nào.
Cũng không phải những gã cặn bã nam bội tình bạc nghĩa trên mạng có thể sánh bằng.
Đương nhiên, hệ thống cũng đã nói sẽ căn cứ vào thông tin của đối phương để suy tính ra các lựa chọn trả lời cung cấp cho Thẩm Lãng lựa chọn.
Có thể khiến đối phương dâng lên độ hảo cảm với mình hay không, cuối cùng vẫn phải do Thẩm Lãng tự mình thao tác.
Về đến nhà, khung chat của Tô Nhạc Tuyên mới sáng lên: "Vừa tắm xong, đang chuẩn bị cùng bạn cùng phòng xem phim kinh dị đây, phim kinh dị số một Bổng Tử Quốc, Côn Trì Nham (Gonjiam: Haunted Asylum)! Đắc ý."
Biểu tượng cảm xúc đắc ý đằng sau còn kèm theo một ảnh chụp màn hình tự chụp.
Thẩm Lãng ấn mở ảnh chụp màn hình phóng to, lập tức cảm thấy có chút khô nóng.
Ảnh chụp chính là một chiếc notebook trên bàn, bên trong đang chiếu phim kinh dị.
Phía dưới tầm nhìn lại có một đôi chân ngọc thon dài mà đều đặn, tinh tế nhưng không mất đi cảm giác đầy đặn, phía trên còn dính từng giọt nước, thật đúng là vừa tắm xong.
Bên cạnh còn có mấy nữ sinh cũng lọt vào khung hình, hơn nữa nhan sắc đều không thấp.
Nhất là nữ sinh tóc ngắn ngồi gần Tô Nhạc Tuyên nhất đang ăn khoai tây chiên, nhan sắc của nàng hoàn toàn không thua Tô Nhạc Tuyên.
Một khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, một đôi mắt to sáng ngời, dưới sống mũi cao là một cái miệng anh đào nhỏ nhắn, da thịt trắng nõn mềm mại dường như có thể búng ra nước.
Ngoại trừ nữ sinh tóc ngắn này, những nữ sinh khác đều run lẩy bẩy ôm gối đầu, một bộ dạng muốn xem nhưng lại không dám xem.
Ảnh chụp này hẳn là chụp tùy ý, Thẩm Lãng cũng cảm thấy Tô Nhạc Tuyên không phải loại nữ sinh mới quen một nam sinh liền chụp ảnh chân mình cho đối phương xem.
Quả nhiên, Tô Nhạc Tuyên rất nhanh liền thu hồi ảnh chụp màn hình, còn gửi một biểu tượng cảm xúc lúng túng: "Ngươi thấy rồi à?"
1: 【 Thấy rồi, muốn liếm từ đầu đến chân mấy lần! 】 2: 【 Không thấy, ngươi thu hồi cái gì thế? 】 3: 【 Thấy rồi, bạn cùng phòng ngươi gan nhỏ quá, bộ phim này cũng không đáng sợ lắm mà. 】
Bằng lương tâm mà nói, Thẩm Lãng bị chân khống nghiêm trọng thật sự muốn chọn 1, đôi chân ngọc này thật đúng là có cảm giác tú sắc khả xan.
Nhưng nếu chọn trả lời 1, Thẩm Lãng tin rằng khung chat Wechat của mình tuyệt đối sẽ xuất hiện dấu chấm than màu đỏ.
"Thấy rồi, bạn cùng phòng của ngươi gan cũng nhỏ quá, bộ phim này cũng không đáng sợ lắm mà. *Cười khóc* *Cười khóc*."
Thẩm Lãng vẫn lựa chọn trả lời 3.
Dù sao cứ tiếp tục trò chuyện, sớm muộn gì cũng có ngày có thể tự tay thưởng thức đôi chân ngọc này!
Tô Nhạc Tuyên chỉ muốn tùy tiện chụp một tấm ảnh đang cùng bạn cùng phòng xem phim kinh dị gửi cho Thẩm Lãng, không ngờ lại không cẩn thận chụp cả bạn cùng phòng và đôi chân của mình vào.
Cũng may đối phương trước mắt không chú ý đến những điều này, chỉ chú ý đến màn hình máy tính, nên nàng hơi thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng vui vẻ, hai tay nhanh nhẹn gõ trên màn hình.
"Trời ạ, đây chính là phim kinh dị số một Bổng Tử Quốc đó nha, nghe nói ngày công chiếu đã dọa chết mấy người lận!"
"Không khoa trương vậy chứ, lúc ta xem bộ phim này chỉ có một mình, mà còn xem vào buổi tối nữa."
"Vậy ngươi thật lợi hại, dù sao ta đúng là không dám xem phim kinh dị một mình, nhưng lại nghiện xem không nhịn được, cũng giống các nàng ấy, vừa yếu bóng vía lại vừa thích xem. *Cười khóc*."
1: 【 Nhát gan thì đừng xem, rất dễ bị dọa xảy ra chuyện đó. 】 2: 【 Nữ sinh tóc ngắn bên cạnh ngươi tên gì vậy, có thể cho ta Wechat của nàng không? 】 3: 【 Chia sẻ video thứ 32 trong bộ sưu tập Đẩu Âm cho nàng, bảo nàng học theo sáo lộ trong video thì sẽ không sợ nữa. 】
"Video thứ 32 trong danh sách sưu tầm Đẩu Âm?"
Thẩm Lãng ngạc nhiên mở Đẩu Âm của mình, tìm đến video thứ 32 trong danh sách sưu tầm phát thử, lập tức không nhịn được cười phá lên, đồng thời gửi video cho Tô Nhạc Tuyên.
"Ta chỉ cho ngươi một cách, học theo phương pháp này, sau này ngươi xem phim kinh dị sẽ không sợ nữa."
"Thật hay giả vậy?"
Tô Nhạc Tuyên tò mò ấn mở video Đẩu Âm Thẩm Lãng gửi tới.
Nội dung video là một nữ sinh đang xem phim kinh dị, mãnh quỷ vừa xuất hiện liền dọa nữ sinh hét toáng lên.
Nhưng giây tiếp theo, nữ sinh này lập tức lấy điện thoại di động ra phát nhạc 'vườn hoa Bảo Bảo', vừa vỗ tay vừa tự cổ vũ mình, còn vừa sợ hãi vừa hô theo 'vườn hoa Bảo Bảo' là Maca Baca.
"Ha ha ha, cười chết ta rồi."
Tô Nhạc Tuyên xem xong cười đến run cả người, mấy cô bạn cùng phòng đang xem phim ma bên cạnh đều ném tới ánh mắt kinh ngạc.
Tô Nhạc Tuyên thấy vậy, theo bản năng hạ thấp màn hình điện thoại, sau đó nằm trên giường quay mặt vào tường, vừa buồn cười vừa gõ chữ.
"Cười chết ta rồi, video này của ngươi hài quá. *Cười khóc* *Cười khóc*."
"Thế nào, có phải cảm thấy không sợ như vậy nữa không? *Đầu chó*"
"Ừm, ngươi nói cũng có lý thật, nhưng mà ta không dám làm vậy trong ký túc xá đâu, vừa rồi bạn cùng phòng đều thấy ta ngốc nghếch rồi."
【 Đinh! Độ thiện cảm của Tô Nhạc Tuyên đối với túc chủ tăng 2 điểm, hiện tại là 9 điểm, mời tiếp tục cố gắng! 】
Nghe thấy âm thanh hệ thống bên tai, Thẩm Lãng càng tràn đầy động lực, xem ra lại nói trúng chủ đề đối phương cảm thấy hứng thú rồi.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Thẩm Lãng dựa vào hệ thống để lựa chọn câu trả lời chính xác do nó cung cấp.
Mỗi lần gửi đi lựa chọn trả lời chính xác, Tô Nhạc Tuyên đều phản hồi vô cùng nhanh chóng.
Có đôi khi Thẩm Lãng vừa gõ xong một câu, câu thứ ba của Tô Nhạc Tuyên đã gửi tới rồi.
Hơn nữa càng về sau cuộc trò chuyện, Tô Nhạc Tuyên dùng biểu tượng cảm xúc càng nhiều, cuối hoặc đầu mỗi câu nói đều kèm theo những biểu tượng đáng yêu đậm chất thiếu nữ.
Thẩm Lãng có thể mơ hồ cảm nhận được từ trong những lời hồi đáp của Tô Nhạc Tuyên một sự tha thiết muốn được giao tiếp với mình.
Mãi cho đến khi bộ phim kinh dị dài hai tiếng kết thúc, Tô Nhạc Tuyên vẫn còn đắm chìm trong bầu không khí trò chuyện vui vẻ với Thẩm Lãng.
Nàng hoàn toàn không chú ý mấy cô bạn cùng phòng đã lặng lẽ leo lên giường của nàng, lén lút quan sát đoạn ghi chép trò chuyện giữa nàng và Thẩm Lãng.
"Thật sự ngon như vậy sao? Vậy lần sau tới, ngươi có thể dẫn ta đi ăn không? Chúng ta AA, hoặc ta mời khách cũng được!"
Mãi cho đến khi một cô bạn cùng phòng kẹp giọng đọc lên tin nhắn của Tô Nhạc Tuyên, nàng mới bừng tỉnh, phát hiện mấy bạn cùng phòng đều đang nở nụ cười "ngươi hiểu mà", ánh mắt mờ ám nhìn mình.
"Các ngươi làm gì vậy?"
Tô Nhạc Tuyên tim đập mặt đỏ tắt màn hình điện thoại, sợ mấy người này phát hiện ghi chép trò chuyện của mình với Thẩm Lãng.
"Nhạc Tuyên, Nhạc Tuyên, khoa nào vậy?"
"Nhạc Tuyên, hắn có đẹp trai không? Có phải người mấy hôm trước xin Wechat của ngươi không? Cái người bên khoa kinh tế tài chính ấy?"
"Nói đi mà Nhạc Tuyên, bọn ta cam đoan không nói cho người khác đâu!"
Lửa Bát Quái của đám bạn cùng phòng đang bùng cháy hừng hực.
Các nàng cũng không ngờ Tô Nhạc Tuyên ngày thường giữ khoảng cách với mọi người cả ngàn dặm, là bạch nguyệt quang mà vô số nam sinh trong trường tha thiết ước mơ, thế mà lại có thể cùng một nam sinh trò chuyện nhập tâm như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận