Sau Khi Ra Mắt Thất Bại, Phú Bà Ý Đồ Đi Vào Trái Tim Ta

Chương 511: Ta cái này gọi là xinh đẹp, tại sao có thể là tao đâu!

Chương 511: Ta thế này gọi là xinh đẹp, sao lại là tao được!
“Đừng nghĩ mấy chuyện vẩn vơ nữa, người nhà ta không thích ngươi, thì ta thích ngươi là được rồi mà.” Thẩm Lãng một tay nắm tay lái xe máy điện, tay kia nắm chặt bàn tay hơi lạnh như băng của Diệp Hân Hân, an ủi: “Sau này ngươi lại đâu có sống cùng người nhà ta đâu.”
【 Đinh! Độ hảo cảm của Diệp Hân Hân đối với Túc Chủ tăng 5 điểm, hiện tại là 100 điểm, đã không thể tăng thêm được nữa, đối phương đã xem Túc Chủ là người quan trọng nhất. 】
“Chỉ, chỉ là lần đầu gặp dì chú, cảm thấy để lại ấn tượng không tốt cho họ.” Diệp Hân Hân cúi đầu nghịch lớp sơn móng tay sáng lấp lánh trên ngón tay, buồn bã nói: “Sớm biết vậy hôm nay đã không mặc đồ này.” Cách ăn mặc của Diệp Hân Hân rất thời thượng và hợp mốt trong đám bạn cùng lứa, đây là sở thích cá nhân của nàng, ngày thường nàng cũng mặc như vậy.
Mặc dù nàng chưa từng nghĩ sẽ cùng Thẩm Lãng đi đến cuối cùng, nhưng nàng cũng rất để tâm đến cái nhìn của cha mẹ nuôi Thẩm Lãng, dù sao đây cũng là người đàn ông mình yêu thích.
Nhưng nhớ lại ánh mắt của lão lưỡng khẩu nhìn nàng vừa rồi, Diệp Hân Hân cứ cảm thấy trong lòng buồn bực khó chịu.
“Không liên quan đến chuyện ngươi mặc gì đâu, suy nghĩ của người già chắc chắn khác với chúng ta, hai đứa em gái của ta ở nhà ăn mặc xinh đẹp một chút là họ cũng sẽ chỉ trỏ này nọ.” Thẩm Lãng vừa cười vừa nói.
“Với lại, ăn mặc ‘tao’ cũng đâu phải lỗi của ngươi, cha mẹ ta chỉ là lớn tuổi rồi, không chấp nhận được xu hướng thời đại, ngược lại ta lại thích kiểu ‘tao’ đó, sau này ngươi cũng không được phép ‘hoàn lương’ đâu!”
“Đúng nha....” Nghe Thẩm Lãng nói như vậy, tâm trạng tồi tệ của Diệp Hân Hân dịu đi không ít.
Dù sao mình cũng đâu có định kết hôn với Thẩm Lãng, chắc chắn không cần để tâm đến cái nhìn của cha mẹ Thẩm Lãng làm gì, người nên lo lắng chuyện này phải là cô bạn thân Nhạc Huyên mới đúng!
“Cha, quá đáng nha.” Diệp Hân Hân hóm hỉnh phản bác: “Ta thế này gọi là xinh đẹp, sao lại là tao được!”
“Xinh đẹp với tao thì có gì khác nhau?” Thẩm Lãng nghiêm túc nói bừa: “Ta thấy nhiều bạn nữ ghen tị với những bạn nữ khác xinh đẹp hơn, cũng mắng người ta là lẳng lơ mà?”
“Ha ha, đúng thật.” Diệp Hân Hân cười khúc khích, vẻ tinh nghịch ranh mãnh của cô nàng hư hỏng lại quay về, chủ động đặt tay phải của Thẩm Lãng lên cặp đùi trắng nõn của mình, nhẹ nhàng mân mê, vui vẻ nói.
“Hắc hắc, bảo sao ta cứ thấy là lạ, thiếu thiếu cái gì đó, cha, sau này ngươi phải chủ động hơn đó.”
“Tuân lệnh!” Thẩm Lãng không chút do dự đáp ứng.
......
Về lại tiểu khu Thời Gian Ấn Tượng khoảng nửa giờ sau, Thẩm Lãng đang bận trao đổi công việc với đội ngũ kỹ xảo hậu kỳ trong phòng ngủ, thì nghe thấy Diệp Hân Hân đang nấu cơm trong bếp gọi ra từ bên ngoài.
“Cha, bên này ta không đi được, ngươi ra mở cửa đi, chắc là Nhạc Huyên về rồi.”
“Được.” Thẩm Lãng vừa hay cũng trao đổi gần xong với đội ngũ hậu kỳ, gập máy tính lại, mở cửa phòng ngủ, đi ngang qua bếp, thấy Diệp Hân Hân đang bận tối mày tối mặt trong bếp.
Nàng mặc tạp dề, một mình vừa đảo chảo vừa nấu canh, động tác vô cùng thành thạo.
Sau khi liếc mắt nhìn Thẩm Lãng, Diệp Hân Hân lại nở nụ cười, nói xấu cô bạn thân: “Nhạc Huyên đúng là biết chọn giờ thật, cứ đúng bữa cơm là biết đường về.”
“Ha ha, lát nữa bắt nàng rửa bát.” Thẩm Lãng cười cười, thầm nghĩ trong lòng: “Thực ra Hân Hân cũng là cô gái tốt, chỉ là có hơi ‘hư’ một chút.”
Mở cửa, đối diện là cô bạn gái nhỏ đã lâu không gặp, Thẩm Lãng vừa định ôm chầm lấy nàng vào lòng để quấn quýt một phen, bỗng nhiên để ý thấy bên cạnh Tô Nhạc Tuyên còn có hai người lớn đi cùng, chính là cha mẹ của Tô Nhạc Tuyên: Tô Chấn Đông và Trương Xuân Linh.
“Sao dì chú lại đến đây ạ?” Thái độ Thẩm Lãng lập tức trở nên nghiêm túc: “Sao không báo trước một tiếng, để ta xuống dưới lầu đón dì chú.”
“Đâu cần phiền phức vậy.” Tô Chấn Đông vẫn nhiệt tình như trước: “Chẳng là nghe Nhạc Huyên nói ngươi về Giang Hải mấy hôm, đúng lúc tối nay chúng ta không có việc gì, ghé qua thăm chỗ ở của bọn ngươi một chút.” Thẩm Lãng liếc thấy vẻ mặt của cô bạn gái nhỏ Tô Nhạc Tuyên dường như có chút buồn bực, không tình nguyện, còn pha lẫn chút căng thẳng.
Dù sao đây cũng là bí mật chung sống của ba người, lỡ như bị lão lưỡng khẩu phát hiện ra manh mối gì, thì Tô Nhạc Tuyên cũng không biết phải giải thích thế nào.
“Vậy mau vào nhà đi ạ, bên ngoài lạnh lắm.” Thẩm Lãng nhiệt tình tránh đường, cô bạn gái nhỏ trước tiên là buồn bực không vui đi thay giày, còn bĩu môi lẩm bẩm một câu: “Đã nói ở đây chỉ có vậy thôi, có gì đáng xem chứ.” Lão lưỡng khẩu dường như không nghe thấy lời phàn nàn của con gái, Trương Xuân Linh còn cười vui vẻ chào hỏi.
“Tiểu Thẩm, lâu rồi không gặp, cảm thấy dạo này ngươi lại đẹp trai ra, dáng người cũng ngay ngắn không ít nha.”
【1: Vậy là chắc rồi ạ, nếu ta không đẹp trai, làm sao dì chú lại đồng ý cho ta và Nhạc Huyên hẹn hò được ạ? { mãnh liệt đề cử }】 【2: Mãnh liệt dập đầu ba cái cho hai người: Đâu có, đâu có ạ, cảm ơn chú dì, thực ra ta chỉ là lớn đại vậy thôi. { Không đề cử }】 【3: Dì ơi, nhìn thôi thì không trải nghiệm được đâu, lát nữa ta chuốc cho chú say, để dì ngắm kỹ dáng người ngay ngắn của ta nhé! { Không đề cử }】
Phân tích lựa chọn 1: “Đối mặt với lời khen của trưởng bối, tuyệt đối không nên khiêm tốn đáp lại, khen ngược lại một cách hợp lý mới là lựa chọn chính xác nhất.”
“Vậy là chắc rồi ạ.” Thẩm Lãng đắc ý nói: “Nếu ta không đẹp trai, làm sao dì chú lại đồng ý cho ta và Nhạc Huyên hẹn hò được ạ?” Lão lưỡng khẩu nhìn nhau đầy ẩn ý, trên mặt đều nở nụ cười hài lòng.
【 Tiểu tử này vẫn luôn biết ăn nói như vậy nha. 】 【 Đinh! Độ hảo cảm của Trương Xuân Linh đối với Túc Chủ tăng 3 điểm, hiện tại là 18 điểm, mời Túc Chủ tiếp tục cố gắng. 】 【 Đinh! Độ hảo cảm của Tô Chấn Đông đối với Túc Chủ tăng 5 điểm, hiện tại là 25 điểm, mời Túc Chủ tiếp tục cố gắng. 】
Thẩm Lãng phủi những bông tuyết còn vương trên tóc cô bạn gái nhỏ, tò mò hỏi: “Dì chú muốn qua đây, sao không nhắn tin cho ta? Để ta ra cổng tiểu khu đón các ngươi chứ.” Tô Nhạc Tuyên ấm ức nói: “Tin nhắn ta gửi muốn cháy máy luôn rồi còn gì nữa, ngươi tự xem điện thoại đi.” Thẩm Lãng lấy điện thoại ra xem, quả nhiên Tô Nhạc Tuyên đã gửi mấy tin nhắn thoại tới, chuyển thành văn bản thì toàn là nhắc nhở Thẩm Lãng dọn dẹp qua nhà cửa một chút.
Tô Nhạc Tuyên sợ lão lưỡng khẩu qua đây mà thấy Thẩm Lãng và cô bạn thân của mình có hành động gì quá thân mật, thì có tám cái miệng cũng không biết giải thích thế nào.
Thẳng thắn nói chuyện ba người sau này sẽ sống cùng nhau cho lão lưỡng khẩu biết, Tô Nhạc Tuyên làm gì có đủ can đảm đó, nàng cũng không cho phép Thẩm Lãng hay Diệp Hân Hân tiết lộ chuyện này trước mặt bất kỳ ai, định bụng sẽ giấu kín bí mật kỳ lạ này trong lòng cả đời.
Thẩm Lãng lúng túng cất điện thoại: “Ta... ta vừa mới họp online.”
“Hừ” Tô Nhạc Tuyên khẽ hừ một tiếng, lập tức hỏi dò: “Trong nhà dọn dẹp xong rồi chứ?”
“Ừ.” Thẩm Lãng gật đầu, hắn biết cô bạn gái nhỏ đang lo lắng điều gì.
May là vừa mới về, chưa có đùa giỡn với Diệp Hân Hân làm cho nhà cửa bừa bộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận