Sau Khi Ra Mắt Thất Bại, Phú Bà Ý Đồ Đi Vào Trái Tim Ta

Chương 215: Tô Nhạc Tuyên: Ngươi muốn là nhớ ngươi ca, nhớ kỹ tin cho ta hay!

Chương 215: Tô Nhạc Tuyên: Nếu em nhớ anh trai em, nhớ nhắn tin cho chị hay!
"A di, công ty của con còn chưa bắt đầu hoạt động, nếu không con đã ký dưới danh nghĩa công ty rồi."
"Với tư cách cá nhân con, sau này có khả năng còn phải mua thêm nhiều bất động sản để lấy cảnh, hoặc để mở rộng công ty, lúc đó có nhiều bất động sản sẽ hơi bất tiện."
Thẩm Lãng nắm bàn tay Tô Nhạc Tuyên, nói ra viễn cảnh một cách chậm rãi.
"Vậy nên ký vào tay Nhạc Huyên thì hơn, dù sao sau này cũng sẽ sống cùng nhau mà, ký vào tay ai cũng không quan trọng."
【 Đinh! Độ thiện cảm của Trương Xuân Linh đối với túc chủ tăng 3 điểm, hiện tại là 13 điểm, mời không ngừng cố gắng. 】 "Vậy à."
Trương Xuân Linh ra vẻ khó xử suy nghĩ, kín đáo liếc nhìn Tô Chấn Đông một cái.
Nàng muốn biết công ty của Thẩm Lãng là thế nào?
Mới không gặp bao lâu, Thẩm Lãng đã có công ty rồi sao?
Quy mô công ty thế nào? Có liên quan đến thứ gì phạm pháp không? Tình hình lợi nhuận ra sao?
Đây đều là những điều Trương Xuân Linh muốn biết, nói gì thì nói đây cũng là con rể sắp cưới con gái mình, làm mẹ vợ tự nhiên muốn hiểu rõ mọi chuyện.
Trương Xuân Linh đang cầm giấy tờ bất động sản gần hai mươi triệu trong tay, nên vấn đề kinh tế không lớn không nhỏ này của con rể, nàng không thể là người hỏi ra, Nếu không có khả năng bị bà thông gia chụp cho cái mũ ham tiền.
Dù sao Thẩm Lãng người ta đã tặng con gái bà một căn nhà hai mươi triệu rồi, nếu lại truy hỏi nguồn gốc kinh tế của con rể, rất khó không khiến nhà trai đề phòng.
Đối với những người đã thành gia lập nghiệp như họ mà nói, hôn nhân của con cái không chỉ có lãng mạn và hạnh phúc, mà còn có không ít thực tế và lợi ích qua lại.
"Khụ, Tiểu Thẩm, tài khoản video ngắn của cháu làm đang tốt, sao lại chuyển sang làm công ty làm gì?"
Tô Chấn Đông hiểu ý lão bà, mất tự nhiên sờ mũi, bắt đầu hỏi dò.
"Bây giờ internet phức tạp lắm, cháu nên tìm hiểu kỹ rồi hẵng làm công ty cũng không muộn, đừng để bị lỗ vốn."
"Không đâu chú, công ty của cháu đã chuẩn bị xong rồi, qua Tết là cháu bắt đầu hoạt động."
Thẩm Lãng thẳng thắn nói.
"Chỉ cần hoạt động tốt, chắc chắn sẽ kiếm được nhiều hơn làm video ngắn, lúc đó không chừng còn có thể hợp tác làm phim với các minh tinh lớn nữa."
"Ồ? Thật sao!"
Thu thập được thông tin mấu chốt, Tô Chấn Đông hài lòng vỗ đầu gối, mong đợi giơ ngón cái lên.
"Nếu sau này cháu có làm phim, nhớ làm mấy bộ phim võ thuật nhé, chú thích xem."
"Tiểu Thẩm, đừng nghe chú cháu nói, toàn làm mấy thứ chém chém giết giết đó không có ý nghĩa gì."
Trương Xuân Linh tươi cười khuyên nhủ: "Cứ làm cái gì có thị trường, kiếm được tiền là được."
Thẩm Lãng khách sáo đáp: "Haha, có cơ hội nhất định cháu sẽ thử hết."
Trình Lệ Quyên và Thẩm Thành Nhân nghiêm mặt nhìn nhau.
Mấy ngày nay Thẩm Lãng làm nhiều chuyện như vậy ở bên ngoài, vậy mà họ không hề hay biết chuyện nào.
Hai vợ chồng già ăn ý quyết định, đợi tiễn thông gia về rồi, nhất định phải thăng đường thẩm vấn Thẩm Lãng kỹ càng, xem gần đây hắn rốt cuộc đã làm gì ở bên ngoài.
Về phần Thẩm Lãng tự dưng tặng Tô Nhạc Tuyên căn biệt thự giá trị hai mươi triệu, lại còn chỉ ký tên một mình Tô Nhạc Tuyên.
Ban đầu Trình Lệ Quyên còn thấy việc này Thẩm Lãng làm quả thực hơi lỗ mãng.
Nhưng nghĩ đến thu nhập khoa trương của thằng nhóc này năm nay, Trình Lệ Quyên lại thấy cũng không có gì là quá đáng.
Huống chi, bà vốn đã thích cô bé Tô Nhạc Tuyên này, hy vọng con trai mình sau này có thể cưới nàng.
Căn nhà đó cùng lắm thì coi như phòng cưới sau này của hai đứa đi.
. . . . .
Bây giờ là hơn bốn giờ chiều, bữa tối không cần phải nói, bố mẹ Tô Nhạc Tuyên tự nhiên là muốn ở lại ăn.
Những chuyện liên quan đến lợi ích đã bàn bạc xong xuôi, phụ huynh hai bên liền bắt đầu nói chuyện tương lai của hai đứa.
Khác với mọi khi là, Thẩm Nhiễm Nhiễm nghe cuộc nói chuyện của phụ huynh hai bên cực kỳ chăm chú, thỉnh thoảng trong miệng còn nghiêm túc lẩm nhẩm gì đó.
Còn Thẩm Lâm Lâm thì bĩu môi, rầu rĩ không vui ngồi phịch bên cạnh Thẩm Lãng, vẻ mặt uất ức như muốn ăn đòn đó trông như có người thiếu nợ nàng mấy trăm vạn vậy.
Thẩm Thành Nhân và Tô Chấn Đông bàn bạc về vấn đề công việc và chỗ ở tương lai của hai đứa, toàn là những vấn đề rất thực tế.
Trương Xuân Linh và Trình Lệ Quyên thì nói về vấn đề tình cảm của hai đứa.
Hai người thỉnh thoảng còn trêu chọc về những chuyện tình cảm thú vị giữa Thẩm Lãng và Tô Nhạc Tuyên, khiến Tô Nhạc Tuyên đỏ mặt dữ dội xin tha.
Tô Nhạc Tuyên vốn da mặt mỏng, lại còn ở dưới mắt bố mẹ hai bên, bị hai vị trưởng bối lôi ra bao nhiêu chuyện xấu hổ để bàn tán.
Chẳng bao lâu đã mặt đỏ tới mang tai kéo Thẩm Lãng, muốn xuống lầu chơi tuyết, muốn trốn tránh cái tình huống xấu hổ muốn độn thổ này.
"Đi thôi, đi thôi."
Thẩm Lãng nhận được tin nhắn Wechat của Triệu Tử Khang, vỗ đùi đứng dậy.
"Bố mẹ, chú dì, mọi người nói chuyện tiếp nhé, con xuống lầu chơi với bạn một lát, lát nữa ăn cơm gọi bọn con là được, à nhớ chuẩn bị thêm hai bộ bát đũa, có bạn con cũng tới."
"Anh, em cũng muốn đi."
Thẩm Lâm Lâm giơ tay kêu lên, còn theo bản năng giật giật tay Thẩm Nhiễm Nhiễm, ánh mắt khiêu khích như đang nói: Đi thôi, cùng nhau 'tạo phản'!
"Ngoài trời lạnh lắm, em không đi đâu."
Thẩm Nhiễm Nhiễm nhẹ nhàng lắc đầu, mím môi cười ngọt ngào, liếc nhìn Tô Nhạc Tuyên đang khoác tay Thẩm Lãng một cái, dùng giọng điệu bất đắc dĩ khuyên Thẩm Lâm Lâm.
"Tỷ, ngươi cũng đừng đi làm kỳ đà cản mũi nữa, bây giờ anh đã là người có bạn gái rồi, hai chúng ta đi theo thì ra cái gì."
"Đúng đấy, con bé này sao không biết nhìn hoàn cảnh gì cả?"
Trình Lệ Quyên tức giận mắng.
"Còn trông cậy vào ca của ngươi giống khi còn bé như thế, mỗi ngày hầu hạ ngươi à? Ca của ngươi hiện tại cũng là người có bạn gái rồi."
"Không sao đâu ạ."
Hai người thay giày xong, Tô Nhạc Tuyên thản nhiên xua tay, vội vàng làm rõ cái 'tội danh' có thể bị gán này.
"Bọn em chỉ xuống lầu chơi tuyết thôi mà, nếu muốn đi thì đi cùng cũng được ạ, bạn của Thẩm Lãng cũng ở đó."
"Thật ạ? Sẽ không phiền chứ ạ?"
Thẩm Nhiễm Nhiễm tỏ vẻ mong đợi hỏi.
Câu nói này nếu đổi lại là nữ sinh khác nói ra, thì mùi 'trà xanh' đậm đặc.
"Đương nhiên là không rồi."
Tô Nhạc Tuyên quả quyết lắc đầu: "Đi thôi, cùng xuống lầu đắp người tuyết."
"Hi hi, chị Nhạc Huyên tốt thật đó nha, thảo nào anh trai em bị chị mê đến chết đi sống lại."
Thẩm Nhiễm Nhiễm chắp tay trước ngực vỗ nhẹ, nhanh chóng đứng dậy đi về phía Thẩm Lãng.
Tô Nhạc Tuyên nhíu mày, cảm thấy lời này sao nghe cứ là lạ?
"Nhạc Huyên, điện thoại của cháu bị rơi này."
Trình Lệ Quyên nhặt chiếc điện thoại trên ghế sô pha đưa cho Tô Nhạc Tuyên, đây là lúc nãy nàng đứng dậy đã vô ý làm rơi trên sô pha.
"Cháu cảm ơn dì."
Trong lúc Tô Nhạc Tuyên bước tới cầm điện thoại, hai chị em đã loẹt xoẹt chạy ra cổng, nhanh chóng thay xong giày đi ra ngoài, Rồi mỗi người một bên ôm lấy cánh tay Thẩm Lãng, đẩy hắn đi nhanh về phía thang máy ngoài hành lang.
"Em nhanh lên nhé."
Thẩm Lãng ló đầu ra nhắc một tiếng, sau đó bị hai chị em đẩy đi.
Tô Nhạc Tuyên vừa định đáp lại, bỗng nhiên chú ý thấy Thẩm Nhiễm Nhiễm ném về phía mình một nụ cười khẩy thoáng qua.
Vị khiêu khích cực kỳ đậm đặc!
Tô Nhạc Tuyên lúc này mới biết, con bé này vừa rồi chắc chắn là cố ý chọc tức mình.
Trước đó Thẩm Lãng đã nói với Tô Nhạc Tuyên, hai cô em gái này của hắn hơi bị dính hắn.
Tô Nhạc Tuyên không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy, hai con bé này hoàn toàn là 'huynh khống'!
"Thôi kệ, dù sao cũng chỉ là em gái thôi, lại chẳng thể kết hôn được!"
Tô Nhạc Tuyên vênh váo đắc ý hừ một tiếng, ung dung đi về phía ba người trước thang máy.
Khi đi đến bên cạnh Thẩm Lãng, hắn theo bản năng đẩy Thẩm Lâm Lâm đang bám dính ra, một tay ôm Tô Nhạc Tuyên vào lòng.
Loạt động tác này của Thẩm Lãng gần như đã thành phản xạ cơ bắp, thậm chí có thể dựa theo chiều cao và sở thích của mấy cô bạn gái mà tự động điều chỉnh vị trí và cường độ ôm eo.
"Thẩm Nhiễm Nhiễm phải không? Có muốn thêm Wechat không? Qua Tết chị với anh trai em sẽ dọn đến nhà mới, sau này em cũng ít có cơ hội gặp anh ấy lắm đó."
Tô Nhạc Tuyên dựa vào vai Thẩm Lãng, nở nụ cười ngọt ngào vô hại, nhìn về phía Thẩm Nhiễm Nhiễm đang vô cùng kinh ngạc.
"Nếu em nhớ anh trai em, mà anh ấy lại bận, em có thể nhắn tin cho chị hay, dù sao chị với anh trai em ở cùng nhau mà, lúc nào anh ấy rảnh, chị đều có thể biết trước tiên đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận