Sau Khi Ra Mắt Thất Bại, Phú Bà Ý Đồ Đi Vào Trái Tim Ta

Chương 133: Khả năng đây chính là lão hí xương a

Chương 133: Có lẽ đây chính là lão hí xương đi
"Diệp tiểu thư, chào cô chào cô, vừa rồi Diệp lão bản đã gọi điện thoại cho ta."
Trương Mưu hơi khom người, thân hình có chút cong xuống, nhiệt tình và hòa ái chào hỏi Diệp Nhất Nam, giọng điệu mang theo ý thăm dò.
"Nghe nói Diệp tiểu thư cô muốn làm điện ảnh?"
Lúc Trương Mưu đến thành phố Giang Hải quay phim, chỉ gặp qua Diệp Hải vài lần, tự nhiên cũng đã gặp qua vị thiên kim nhà giàu nhất này.
Tuy hai người không có giao tình gì nhiều, nhưng vẫn cần phải tỏ ra khách khí và nhiệt tình.
Diệp Nhất Nam lễ phép mỉm cười: "Trương thúc thúc, không phải con đâu ạ, là bạn của con, Thẩm Lãng."
"À, chào cậu chào cậu."
Trương Mưu nở nụ cười nhiệt tình trên mặt, bắt tay với Thẩm Lãng một cách không mặn mà cũng không lạnh nhạt.
Trong đầu hắn không ngừng nhớ lại cái tên này, cảm thấy trong giới điện ảnh truyền hình chưa từng nghe nói qua người nào tên như vậy.
Hắn lại quan sát dáng vẻ của Thẩm Lãng một chút, quả thực là chưa từng gặp qua.
Đoán chừng là con trai của lão bản mỏ than nào đó ôm mộng tưởng điện ảnh, ra ngoài tiêu khiển tìm thú vui chăng?
Trương Mưu vốn xuất thân từ việc làm phim nghệ thuật (tiểu chúng), trước khi làm điện ảnh, hắn còn từng làm công nhân bốc vác.
Về phương diện đạo lí đối nhân xử thế này, hắn tự nhiên là thành thạo, huống chi đây là người được đích thân Diệp Hải, người giàu nhất thành phố Giang Hải, giới thiệu.
Thêm một người bạn là thêm một con đường, trong giới quan hệ ở cấp bậc này, không ai lại từ chối một người bạn do đại lão đích thân tiến cử.
Cho dù người trẻ tuổi này không có thực lực gì nổi bật, sau này không giúp được gì thực tế cho Trương Mưu, thì cũng coi như bán cho Diệp Hải một cái nhân tình nho nhỏ.
Trương Mưu thấy trán Diệp Nhất Nam lấm tấm mồ hôi, vội vàng nói: "Chúng ta đến phòng làm việc của ta nói chuyện đã, ở đây nóng quá."
Ba người đến văn phòng trong studio của Trương Mưu, Thẩm Lãng liền nhanh chóng trình bày ngắn gọn nghề nghiệp và ý tưởng của mình cho hắn nghe.
"Không ngờ cậu lại là một đại tác gia đấy."
Trương Mưu khách khí nói một câu.
Hắn không khỏi có chút tò mò, một tác giả mạng kiểu như người dưng nước lã (bắn đại bác cũng không tới) này, làm thế nào lại quen biết được với đại nhân vật như Diệp Nhất Nam.
Nhưng mà chuyện kiểu này, Trương Mưu không có hứng thú tìm hiểu.
Hắn phân tích yêu cầu của Thẩm Lãng một chút, sau đó suy nghĩ kỹ rồi nói.
"Tiểu thuyết thì ta từng chuyển thể rồi, chỉ là chưa từng chuyển thể loại tiểu thuyết mạng mà người trẻ tuổi các cậu xem, đối với ngành này của các cậu ta không hiểu rõ lắm."
"Nhưng mà, gần đây ta có quen một người bạn, hắn rất am hiểu lĩnh vực này, hơn nữa hôm nay cũng đang quay phim ở Hoành Điếm, ta có thể giới thiệu hai người các cậu làm quen một chút, thế nào?"
"Được ạ, được ạ, vậy làm phiền Trương đạo rồi."
Thẩm Lãng luôn miệng cảm ơn.
Hắn vốn chỉ định khởi nghiệp nhỏ lẻ (tiểu đả tiểu nháo), làm sao có thể để đạo diễn tầm cỡ lớn thế này đích thân giúp mình tìm diễn viên được?
Huống chi, diễn viên dưới trướng Trương Mưu, ai mà không phải diễn viên nổi danh có giá trị bản thân hàng triệu, Người ta tùy tiện livestream một buổi, tiền donate (khen thưởng) đã là mấy trăm nghìn rồi, làm sao lại chịu đến đóng loại phim chuyển thể từ tiểu thuyết thiển cận nhiều lần này của mình chứ?
Cho dù những diễn viên hạng A này đồng ý, thì cát-sê của bọn họ tính sao đây? Toàn là mức cát-sê trên trời mấy chục triệu đến cả trăm triệu.
Nếu Thẩm Lãng có số tiền đó, thì cần gì phải đến làm phim thiển cận nhiều lần để kiếm tiền nữa? Chẳng lẽ lại để bọn họ diễn xuất với cát-sê bằng không (số không cát-sê biểu diễn) hay sao?
Trương Mưu gọi điện thoại, đối phương gần như bắt máy ngay lập tức (giây tiếp), giọng điệu vừa khách khí vừa có chút nịnh nọt, Thẩm Lãng và Diệp Nhất Nam đều nghe thấy.
"Alo, Trương đạo, ngài có dặn dò gì không ạ? Ta đang quay ở studio ngay cạnh ngài đây."
"Chuyện là thế này."
Trương Mưu kể lại chuyện của Thẩm Lãng cho đối phương nghe, giọng điệu có vẻ hơi xa cách, nhưng lời nói lại không quá cứng rắn, Đối phương liên tục đồng ý, nói là sẽ lập tức qua làm quen với Thẩm Lãng.
"Có lẽ đây chính là lão hí xương đi."
Thẩm Lãng thầm nghĩ trong lòng. Rất nhanh, một người đàn ông đội mũ che nắng sải bước tiến vào văn phòng, cách mấy mét đã có thể nghe thấy giọng nói thân thiện đầy vẻ lấy lòng của hắn: "Ôi, Trương đạo, lâu quá không gặp!"
Trương Mưu bắt tay hắn, hàn huyên vài câu, rồi giới thiệu Thẩm Lãng với hắn.
"Đổng đạo diễn, vị Thẩm huynh đệ này cũng muốn thử chuyển thể tiểu thuyết thiển cận nhiều lần, về phương diện này cậu là tiền bối, hai người các cậu trao đổi kỹ nhé."
"Không dám nhận, không dám nhận."
Đổng Phi thụ sủng nhược kinh xua xua tay: "Ta chỉ là người chậm cần bắt đầu sớm (bổn điểu tiên phi), mua được bản quyền mấy cuốn tiểu thuyết tốt, hưởng được chút lợi tức đầu tiên của internet mà thôi."
"Ha ha, Đổng đạo khiêm tốn rồi."
Trương Mưu khách khí nói một câu, sau đó nói với ba người: "Vậy các cậu cứ trò chuyện trước nhé, phim trường bên ngoài ta không rời đi được, ta ra trông coi hiện trường trước đây."
"Vâng, cảm ơn Trương đạo."
Thẩm Lãng cảm kích đáp lại.
"Thẩm huynh đệ, ngồi đi, ngồi đi."
Sau khi Trương Mưu rời đi, Đổng Phi nhiệt tình như lửa mời hai người ngồi xuống.
Một thời gian trước trong bữa tiệc rượu của Trương Mưu, Đổng Phi đã thuộc dạng mặt dày mày dạn đến xin phương thức liên lạc của Trương Mưu.
Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng một đạo diễn chuyên làm nội dung trực tuyến (nhiều tin tức) như mình, cả đời này không thể nào có mối liên hệ gì với kiểu đạo diễn gạo cội (chuyện lặt vặt hóa thạch) như Trương Mưu.
Không ngờ lúc này mới qua mấy ngày, Trương Mưu đã đích thân tìm mình nhờ giúp đỡ.
Cho dù đối phương là nhân vật mình chưa từng nghe tên, Đổng Phi cũng không thể tỏ ra lạnh nhạt, lỡ như người ta là đại nhân vật không muốn khoa trương (cao điệu) thì sao?
Còn về Diệp Nhất Nam lạnh lùng thanh tú ngồi bên cạnh, Đổng Phi vốn không mấy chú ý đến phương diện tài chính kinh tế nên không nhận ra, chỉ cảm thấy cô gái này thật sự rất xinh đẹp.
Thế là, sau đó Thẩm Lãng lại trình bày ý tưởng của mình cho Đổng Phi nghe một lần nữa.
Đổng Phi quả đúng là đạo diễn chuyên về nội dung trực tuyến (nhiều tin tức), Trình độ (tạo nghệ) của hắn ở phương diện này quả thực không tệ, cũng từng chuyển thể mấy bộ tiểu thuyết mạng ăn khách được nhiều người yêu thích, Trong giới nội dung trực tuyến (nhiều tin tức) cũng được xem là đạo diễn có chút danh tiếng.
"Ừm, ta hiểu rồi."
Nghe xong lời trình bày của Thẩm Lãng, Đổng Phi nghiêm túc đề nghị.
"Thẩm huynh đệ cậu là lần đầu làm việc này, nếu cậu muốn đi đường dài (dài xa lộ tuyến), Ta đề nghị nên thông qua công ty quản lý (quản lý công ty dưới cờ), mời vài nữ streamer (nữ MC) có chút tên tuổi đến quay phim.
Khoảng thời gian trước, cái game mỹ nữ cực hot kia cậu hẳn là biết chứ, tác giả game đó ta quen, Diễn viên hắn mời đều là các nữ blogger (nữ chủ blog) có chút danh tiếng, vừa rẻ tiền lại vừa có thể kéo chút lưu lượng từ nhóm fan hâm mộ (Fan hâm mộ trong ao) của họ, Chờ tác phẩm đầu tiên chuyển thể xong, tài khoản đa phương tiện (nhiều tin tức tài khoản) của cậu cũng có thể tích lũy được một lượng fan hâm mộ, sau này khi chuyển thể tiểu thuyết thứ hai, lưu lượng ban đầu sẽ càng lớn hơn."
"Ra là vậy."
Thẩm Lãng tỏ vẻ khó xử, cười cười: "Nhưng mà ta không quen thân lắm với các ông chủ công ty quản lý kia, cũng không biết báo giá của họ thế nào."
"Không sao, ta có phương thức liên lạc của ông chủ mấy công ty quản lý."
Đổng Phi sảng khoái nói: "Chỉ cần giá cả thỏa thuận xong (giá tiền nói tới vị), đừng nói là mời đóng phim, đến cả hẹn ra ngoài..."
Đổng Phi nói hơi quá đà, liếc nhìn Diệp Nhất Nam ngây thơ dễ thương (ngốc manh manh) ngồi bên cạnh, vội vàng dừng chủ đề lại, cười ngượng ngùng.
"Tóm lại tiền bạc đủ đầy, diễn viên kiểu gì cũng tìm được, vừa rẻ lại xinh đẹp, diễn xuất cũng ổn (diễn kỹ còn quá quan), chỉ là đắt hơn một chút so với diễn viên quần chúng (cơm hộp diễn viên) mà thôi."
"Ừm, cái đó ta hiểu rồi."
Thẩm Lãng hiểu ý cười, nhưng không vạch trần.
"Xem ra làm ngành này, đúng là rất dễ dính vào chuyện bê bối (chuyện xấu quấn thân) a."
Bạn cần đăng nhập để bình luận