Sau Khi Ra Mắt Thất Bại, Phú Bà Ý Đồ Đi Vào Trái Tim Ta

Chương 365: Thẩm Lãng: Ta nhất định sẽ cho ngươi một hồi hoàn mỹ hôn lễ!

Chương 365: Thẩm Lãng: Ta nhất định sẽ cho ngươi một hôn lễ hoàn mỹ!
Thẩm Lãng không ngờ tới chính mình tùy tiện nói qua loa một câu, vậy mà có thể khiến Tô Nhạc Tuyên tăng vọt tròn 20 điểm thiện cảm!
Quay đầu nhìn về phía Tô Nhạc Tuyên, Thẩm Lãng phát hiện cô bạn gái nhỏ đang mở to hai mắt nhìn, hai tay che chặt miệng, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, trên mặt hiện rõ vẻ kinh ngạc vui mừng và cảm động.
Thẩm Lãng ngượng ngùng cười một tiếng, căn bản không vui nổi, trong lòng ngược lại dâng lên một cảm giác áy náy chưa từng có.
Tô Nhạc Tuyên vốn là một nữ sinh tương đối mơ mộng lãng mạn, trước đó Thẩm Lãng vắt óc trêu chọc nàng, nhiều nhất cũng chỉ là tăng vài điểm thiện cảm.
Hiện tại Thẩm Lãng chỉ một câu nói tùy ý qua loa, lại khiến Tô Nhạc Tuyên tăng vọt tròn 20 điểm thiện cảm,
Điều này cho thấy vị nữ Tinh Linh này của mình thật sự rất muốn cùng mình bước vào lễ đường hôn nhân.
Không may là, Thẩm Lãng đời này cũng không thể cho nàng hay những nữ sinh khác một hôn lễ trọn vẹn.
Bây giờ nàng đã bắt đầu mong chờ hôn lễ, đến lúc đó thật sự xảy ra, mình không thể thỏa nguyện của nữ Tinh Linh, vậy phải làm sao đây?
"Ha ha, vậy chúc tiểu ca ca ảo tưởng thành sự thật, sớm ngày cưới được bạn gái bên cạnh ngươi."
Nữ MC chân thành chúc phúc một tiếng xong, chuẩn bị dẫn theo người quay phim đi tìm đôi tình nhân tiếp theo.
"Chờ một chút!"
Thẩm Lãng vội vàng gọi bọn họ lại, không đợi được mà hỏi.
"Xin hỏi tên tài khoản của các ngươi là gì, video đăng ở đâu? Ta qua theo dõi các ngươi một phen, thuận tiện xem ta với bạn gái có lên hình không."
Nữ MC cười nói: "Tiểu ca ca, chúng tôi tên là 'Quýt Đầu Đường Phỏng Vấn', mấy nền tảng lớn chúng tôi đều có tài khoản."
"Mẹ nó chứ, lập nhiều nền tảng như vậy làm gì."
Thẩm Lãng thầm mắng trong lòng, lại xác nhận: "Vậy các tài khoản này của các ngươi đều dùng chung một tên chứ?"
"Vâng, thống nhất."
Nữ MC gật đầu: "Khoảng hai ngày sau là có thể thấy video đầy ân ái của hai vị trên các tài khoản của chúng tôi."
"Tốt tốt tốt, cảm ơn nha."
Thẩm Lãng nhìn theo nữ MC dẫn người quay phim rời đi, rồi tiếp tục nắm tay Tô Nhạc Tuyên đi dạo trên quảng trường.
Trải qua khúc nhạc dạo ngắn này, bầu không khí vốn ngọt ngào giữa hai người lập tức trở nên gượng gạo.
Cảnh đêm thành phố Giang Hải đẹp không tả xiết, ánh đèn sáng chói cùng đường phố phồn hoa tạo thành một bức tranh rực rỡ sắc màu.
Những tòa nhà cao tầng đèn đuốc sáng trưng, ánh sáng ấm áp hắt ra từ cửa sổ, như những vì sao lấp lánh điểm xuyết trên bầu trời đêm.
Đa số cư dân đang tận hưởng cảnh đêm phồn hoa, chỉ có Thẩm Lãng vô cùng xấu hổ nhìn về phía đám đông xa xa, né tránh ánh mắt có chút cảm động và mơ mộng của Tô Nhạc Tuyên.
Khác với Thẩm Lãng lòng mang áy náy, Tô Nhạc Tuyên bây giờ trong lòng đã bắt đầu mơ mộng xa xôi.
【 Lời Thẩm Lãng vừa nói là thật lòng sao? Kiểu như hắn cầu hôn ta, tốt nghiệp xong là bọn ta kết hôn luôn. 】 【 Sau khi kết hôn đi đâu hưởng tuần trăng mật nhỉ? Có nên mang theo Vui Sướng không? Hừ, nàng biểu hiện tốt thì mang nàng đi. 】 【 Vậy sau này định cư ở tỉnh Quảng hay thành phố Giang Hải nhỉ? Bố mẹ đều ở Giang Hải, Thẩm Trư cũng ở thành phố Giang Hải, hay là định cư ở Giang Hải đi. 】 【 Thẩm Trư nghĩ sao nhỉ? Sao hắn không nói gì? Chẳng lẽ lát nữa có bất ngờ gì chờ ta sao? 】 【 Lát nữa hắn có cầu hôn ta không nhỉ? Đang chuẩn bị lời thoại hả? Vậy ta nên đồng ý hay không đồng ý đây? 】 【 Chủ yếu là nếu bây giờ đồng ý, còn ba năm nữa ta mới tốt nghiệp lận, đến lúc đó Thẩm Trư có cầu hôn ta lần nữa không nhỉ? Mẹ nó, rối quá đi! 】
Những tiếng lòng líu lo không ngừng, đầy mơ mộng hồn nhiên ngây thơ này của Tô Nhạc Tuyên giống như từng mũi gai sắc nhọn đâm vào trái tim Thẩm Lãng.
Hắn thật sự không đành lòng nghe tiếp, vội vàng lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này.
"Ừm thì, sau khi tốt nghiệp đại học, ngươi định về tỉnh Quảng phát triển hay ở lại Giang Hải phát triển?"
"Ta theo ngươi là được rồi."
Tô Nhạc Tuyên ánh mắt lảng tránh đáp, câu trả lời này thật ra đã cho thấy dự định muốn ở cùng Thẩm Lãng trong tương lai của nàng.
Thẩm Lãng im lặng một lát, rồi đột nhiên nắm chặt tay Tô Nhạc Tuyên, nói lời thề son sắt.
"Đi! Vậy thì ở cùng ta, ở lại Giang Hải đi, ta sẽ chăm sóc ngươi cả đời."
"Đều, đều được mà."
Cảm nhận ánh mắt chân thành tha thiết của Thẩm Lãng, Tô Nhạc Tuyên thẹn thùng gật nhẹ đầu, trên gương mặt xinh đẹp từ đầu đến cuối mang nụ cười hạnh phúc mãn nguyện.
Đắm chìm trong niềm vui sướng, nàng xem câu nói này của Thẩm Lãng như một lời cầu hôn trá hình, và chính mình cũng đã đưa ra câu trả lời.
"Đợi khi ngươi tốt nghiệp, chúng ta đi Maldives chơi nhé."
Thẩm Lãng hào hứng mô tả.
"Nghe người ta nói, đó là thánh địa nghỉ dưỡng cho tình nhân, chúng ta cũng đến đó lãng mạn một phen, xem mặt trăng ở nước ngoài có thật sự tròn hơn không."
"Không được, không được, chỗ đó quê quá, cảm giác cặp đôi nào cũng đến đó, ta thấy chẳng có gì thú vị, Hơn nữa dạo này nước ngoài không yên ổn, ta lại không muốn đi 'ăn kẹo đồng', chúng ta đi trong nước thôi, nước mình cũng có nhiều thánh địa nghỉ dưỡng lắm mà."
Một câu của Thẩm Lãng trực tiếp mở cái 'máy hát' của cô bạn gái nhỏ.
Tô Nhạc Tuyên líu lo không ngừng, khoa tay múa chân cùng Thẩm Lãng bàn kế hoạch sau tốt nghiệp hai người sẽ đi đâu du ngoạn, gương mặt nàng từ đầu đến cuối đều mang nụ cười vui vẻ.
Thẩm Lãng nắm tay Tô Nhạc Tuyên, chỉ yên lặng lắng nghe, thỉnh thoảng đáp lại vài câu.
Chỉ tiếc là, những lời nói đầy mơ mộng này của cô bạn gái nhỏ, Thẩm Lãng đã nghe qua một lần trong tiếng lòng của nàng rồi.
...
Sau khi đi dạo xong, trời đã gần sáng.
Bầu trời đêm đầy sao, thành phố huyên náo dần trở nên yên tĩnh.
Hai người ngầm hiểu ý nhau, đi đến một khách sạn tương đối cao cấp gần đó.
Đối với Tô Nhạc Tuyên mà nói, Thẩm Lãng đã là lão công tương lai của nàng, kiểu như tốt nghiệp xong là hai người có thể kết hôn đăng ký giấy tờ, nên đương nhiên nàng sẽ không còn cảm thấy thẹn thùng vì chuyện này.
Trong phòng khách sạn, hai người sau khi tắm rửa xong đã quên mình triền miên.
Trải qua sóng gió cãi vã, cuộc phỏng vấn đường phố, ảo tưởng về lời cầu hôn của Thẩm Lãng, Tô Nhạc Tuyên đến giờ vẫn cảm thấy ngọt ngào, ngay cả lúc đăng ký ở quầy lễ tân khách sạn cũng vui vẻ ra mặt.
Ngay cả khi Thẩm Lãng đưa ra yêu cầu quá đáng, vị nữ Tinh Linh vốn có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng này, cô bạn gái nhỏ ngạo kiều kiểu mẫu, vậy mà lại vui vẻ đồng ý yêu cầu quá đáng của bạn trai.
"Thẩm Lãng, chờ sau khi ta tốt nghiệp, ngươi thật sự sẽ cưới ta chứ?"
Tô Nhạc Tuyên đè đầu gối Thẩm Lãng xuống, ngước đôi mắt chờ mong nhưng cũng thoáng chút bất an, mơ màng nhìn người đàn ông mình sắp phó thác cả đời.
Thẩm Lãng vuốt tóc Tô Nhạc Tuyên, nhìn đôi mắt mong đợi đầy nhiệt tình của nàng, không trả lời thẳng, mà lại đáp lại bằng một góc độ xảo trá.
"Ừm, ta cam đoan nhất định sẽ cho ngươi một hôn lễ thật lãng mạn!"
"He he ~"
Nghe được câu trả lời mình hài lòng, Tô Nhạc Tuyên vui vẻ cười khúc khích, lúc này mới ngạo kiều lườm người bạn trai xấu xa một cái, tim đập mặt đỏ vén lại tóc mai hai bên, theo bản năng nuốt nước bọt.
"Nhạc Tuyên....."
Cứ như vậy, vị nữ Tinh Linh có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng cuối cùng vẫn thỏa hiệp với Thẩm Lãng, ngoan ngoãn để hắn 'sờ đầu'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận