Sau Khi Ra Mắt Thất Bại, Phú Bà Ý Đồ Đi Vào Trái Tim Ta

Chương 25: Đây chính là nói yêu thương cảm giác sao?

**Chương 25: Đây chính là cảm giác yêu đương sao?**
Sau khi lên bờ từ bờ biển.
Hai người như thể bị xóa đi ký ức, đều rất ăn ý mà quên đi phân đoạn hôn môi mập mờ vừa rồi, tiếp tục men theo con đường nhỏ rải sỏi đá cuội trên bờ, vẫn tay trong tay tản bộ như cũ.
Mãi đến khoảng mười giờ đêm, hai người gần như đã đi dạo khắp nơi này, lễ hội đèn lồng náo nhiệt cũng đã kết thúc, Thẩm Lãng mới lưu luyến không rời đưa Tô Nhạc Tuyên lên xe.
"Mẹ nó, đây chính là cảm giác yêu đương sao?"
Về đến nhà, Thẩm Lãng nằm trên chiếc giường nhỏ, sờ lên môi mình, không nhịn được cười ngốc một tiếng: "Cảm giác cũng không tệ lắm...."
Điều duy nhất khiến Thẩm Lãng cảm thấy tiếc nuối là, cơ hội tốt như vậy ở bờ biển mà lại không vươn lưỡi ra.
Thẩm Lãng cảm thấy trong quá trình hôn mà vươn lưỡi ra thì đó mới tính là hôn thật sự.
Nhưng là một trạch nam sợ xã hội, Thẩm Lãng dám chủ động hôn Tô Nhạc Tuyên đã là đủ dũng cảm rồi.
Còn về việc vươn lưỡi ra, Thẩm Lãng vẫn không dám lắm.
Chủ yếu là lo lắng Tô Nhạc Tuyên sẽ có phản ứng gì quá khích, dù sao hai người mới hẹn hò offline lần đầu tiên.
Cho đến bây giờ, Thẩm Lãng vẫn rất căng thẳng, cảm giác áp bách còn lòng vẫn còn sợ hãi này không thua gì màn tàn cuộc 1V5 trong game.
Thẩm Lãng cũng không vì vậy mà nản lòng, lần này không thành công, cũng đúng lúc tiêm cho Tô Nhạc Tuyên một liều thuốc dự phòng.
Lần sau hẹn nàng ra ngoài, mình chủ động hôn nàng, chắc nàng sẽ có chuẩn bị, cả hai đều sẽ không cảm thấy ngại ngùng.
Ngày mai là Chủ Nhật, Tô Nhạc Tuyên phải về nhà với cha mẹ.
Hai người cũng đã hẹn trước, nếu thứ Bảy tuần sau cả hai đều rảnh thì có thể ra ngoài chơi.
Nghĩ vậy, Thẩm Lãng không kìm được mà nhếch miệng cười, đã bắt đầu mong chờ thứ Bảy tới!
Đúng lúc này, Tô Nhạc Tuyên gửi tin nhắn Wechat tới: "Ta về tới trường rồi, hôm nay chơi rất vui."
Ngủ một giấc hừng đông: "Nghỉ ngơi sớm một chút, thứ Bảy lại dẫn ngươi ra ngoài Lãng."
Không nghĩ sớm tám vui: "Ừm a, ngoài ra ta gửi ngươi tiền tiêu phí hôm nay,"
Tô Nhạc Tuyên chuyển cho Thẩm Lãng 120 đồng, ngay cả tiền vẽ đường 15 đồng cũng tính vào.
Nếu là trước kia, Thẩm Lãng có thể sẽ cảm thấy đối phương có phải muốn kết thúc mối quan hệ này hay không, nên mới nghĩ đủ mọi cách chuyển tiền lại cho mình.
Nhưng bây giờ, Thẩm Lãng ngược lại cảm thấy Tô Nhạc Tuyên là một cô gái rất tốt, ít nhất về mặt phẩm hạnh là rất được.
Ngủ một giấc hừng đông: "Không cần đâu, cũng chỉ hơn 100 đồng thôi mà."
Không nghĩ sớm tám vui: "Không được, nhất định phải nhận, chúng ta mới quen biết không lâu, ta cũng không thể tùy tiện tiêu tiền của ngươi, mau lên mau lên. { tức giận con mèo } "
Ngủ một giấc hừng đông: "Vậy đi, lần này coi như ta mời, lần sau ngươi lại mời ta là được, hơn 100 đồng không cần phải tốn công tốn sức như vậy. { đầu chó } "
Đối phương im lặng một lát rồi mới trả lời: "Ừm, lần sau ta mời ngươi ăn hải sản!"
Hai người lại trò chuyện thêm vài câu, khi đến gần ký túc xá nữ, Tô Nhạc Tuyên mới cất điện thoại di động đi, cười khúc khích đi về ký túc xá của mình.
Đối với buổi hẹn hò hôm nay, Tô Nhạc Tuyên vô cùng hài lòng, bước chân cũng đầy vui vẻ.
Lúc trở lại ký túc xá, phần lớn bạn cùng phòng đều đã ngủ say.
Chỉ có cô bạn thân Diệp Hân Hân là trốn ở giường dưới, không biết mệt mà nghịch điện thoại di động.
"Tô Nhạc Tuyên ~ về rồi à?"
Nghe thấy tiếng mở cửa, Diệp Hân Hân không đợi được mà ló đầu ra, vẻ mặt đầy ẩn ý, nhỏ giọng trêu chọc: "Ta còn tưởng đêm nay ngươi không về nữa chứ ~ "
"Trễ như vậy rồi, không về thì ta ngủ gầm cầu à?"
Tô Nhạc Tuyên tim đập mặt đỏ, tránh đi nụ cười "Ta hiểu mà" này của Diệp Hân Hân, cởi áo khoác xong liền đi vào phòng vệ sinh bắt đầu rửa mặt.
Tắm rửa xong, Tô Nhạc Tuyên chui vào chăn, ôm thú nhồi bông Pikachu, nhớ lại hình ảnh tản bộ cùng Thẩm Lãng ở bờ biển, bất giác cảm thấy như một giấc mộng đẹp thoáng qua. Mối quan hệ giữa nàng và Thẩm Lãng tiến triển thực sự quá nhanh, hai người tổng cộng mới quen biết chưa đến bốn ngày, quan hệ đã tốt đến mức có thể tay trong tay hôn nhau ở bờ biển!
Quan trọng hơn là, đó còn là nụ hôn đầu của mình nữa!!
"Có phải là quá nhanh rồi không? Ta với hắn mới quen biết mấy ngày thôi mà?"
Tô Nhạc Tuyên ló đầu ra khỏi chăn, vẻ mặt nghiêm túc trầm tư, nhìn về phía Diệp Hân Hân đang co người chơi game trong chăn ở giường dưới.
Nàng đang nghĩ có nên tìm cô bạn thân duyệt nam vô số này tâm sự một chút không.
"Nhưng mà, cũng có trường hợp thế này mà? Hơn nữa...."
Nghĩ đến hình ảnh hôn Thẩm Lãng ở bờ biển, khuôn mặt Tô Nhạc Tuyên dần trở nên hồng hào, hàm răng khẽ cắn bờ môi anh đào, trông có vẻ hơi ngượng ngùng, gò má trắng nõn trong sáng nhanh chóng ửng đỏ một mảng, chiếc váy ngủ màu hồng bao bọc lấy bộ ngực nhấp nhô.
Một giây sau, đôi môi anh đào kiều diễm động lòng người của Tô Nhạc Tuyên vẽ nên một nụ cười ngây ngô ngọt ngào, đường cong nụ cười càng lúc càng lớn.
Cuối cùng, như thể nghĩ đến chuyện gì khó xử, Tô Nhạc Tuyên ôm Pikachu rúc vào trong chăn, vùi khuôn mặt nóng hổi vào bộ lông xù của Pikachu, lăn qua lộn lại trên chiếc giường nhỏ mãi mà không ngủ được.
Khóe miệng thỉnh thoảng lại nở nụ cười ngây ngô không kìm được, sau đó lại là vẻ mặt nghiêm túc tự nhắc nhở bản thân, như thể đang giãy dụa với thứ gì đó khó lòng kháng cự!
"Xem ra xong đời thật rồi."
Diệp Hân Hân chống cằm nhìn Tô Nhạc Tuyên lăn qua lăn lại trên chiếc giường nhỏ, lắc đầu không nhịn được cảm thán: "Xem ra những ngày sắp tới, lại phải ăn thức ăn cho chó rồi."
Những ngày tiếp theo, đúng như Diệp Hân Hân dự đoán.
Tô Nhạc Tuyên hễ rảnh rỗi là lại cùng Thẩm Lãng trò chuyện trên Wechat như keo như sơn.
Ban đầu, Tô Nhạc Tuyên vẫn còn khá e dè mấy bạn cùng phòng, không dám trắng trợn trò chuyện với Thẩm Lãng.
Nhưng một thời gian sau, Tô Nhạc Tuyên liền hoàn toàn "ngả bài".
Từ ban đầu dùng tay gõ chữ, đến sau này trò chuyện bằng giọng nói, tình cảm hai người tiến triển vô cùng nhanh chóng.
Tiếng anh anh em em khiến mấy bạn cùng phòng đau cả đầu.
Mỗi lần thấy Tô Nhạc Tuyên nằm trên giường, đung đưa đôi chân trắng nõn trò chuyện với Thẩm Lãng, các bạn cùng phòng vừa hâm mộ lại vừa lo lắng khó hiểu.
Mấy bạn cùng phòng, bao gồm cả "cao thủ tình trường" Diệp Hân Hân, đều là "cẩu độc thân", các nàng sao lại không muốn tìm một bạn nam trong trường đại học để có một mối tình ngọt ngào chứ?
Có đôi khi đang trong giờ học, Tô Nhạc Tuyên còn lén lấy điện thoại di động ra nhắn tin với Thẩm Lãng.
Thời gian hai người "nấu cháo điện thoại" cũng càng lúc càng dài, có khi còn trò chuyện cả đêm, vì thế mà pin sạc dự phòng của Tô Nhạc Tuyên cũng hỏng mất một cái!
Mấy người trong ký túc xá cũng hoàn toàn hiểu rõ, hoa khôi đại học Châu Hải, ánh trăng sáng mà vô số nam sinh tha thiết ước mơ, đã thật sự yêu đương rồi!
Chỉ có điều, ngoại trừ Diệp Hân Hân, không ai biết đối tượng của Tô Nhạc Tuyên không phải người trong trường, mà là quen biết lúc đi mua hạt dẻ ở bên ngoài, ngươi tin được không?
Mấy người trong ký túc xá cũng đã nói sẽ giữ bí mật thay Tô Nhạc Tuyên, không lan truyền tin tức nàng đang yêu đương với Thẩm Lãng ra ngoài.
Ai ngờ được ngày hôm sau, tin tức Tô Nhạc Tuyên đang yêu đương với một chàng trai ngoài trường đã trực tiếp leo lên top bài đăng hot trên diễn đàn (Post Bar) của đại học Châu Hải.
Với tư cách là người gánh vác nhan sắc của đại học Châu Hải, là ánh trăng sáng trong lòng vô số nam sinh.
Những người theo đuổi Tô Nhạc Tuyên khi thấy bài đăng này trên Post Bar thì vô cùng ngưỡng mộ xen lẫn ghen tị, nhao nhao hỏi thăm xem bạn trai "tai tiếng" ngoài trường của hoa khôi là ai?
Ban đầu Tô Nhạc Tuyên còn hơi e ngại, lo lắng bài đăng này trên Post Bar có gây ra rắc rối gì không.
Huống chi danh hiệu hoa khôi này cũng là đám nam sinh kia tự tiện đặt cho nàng, bản thân nàng vốn không hề hay biết.
Nhưng về sau, Tô Nhạc Tuyên lại nghĩ thoáng ra.
Nàng cũng đâu phải minh tinh nổi đình nổi đám hay người dẫn chương trình gì, yêu đương một cách bình thường thôi, cớ gì phải quan tâm người khác nghĩ thế nào?
Cho dù là hoa khôi thì cũng có thể yêu đương chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận