Sau Khi Ra Mắt Thất Bại, Phú Bà Ý Đồ Đi Vào Trái Tim Ta

Chương 280: Lý Liễu Tư: Mập không phải thể trọng

Chương 280: Lý Liễu Tư: Mập không phải là cân nặng
Sáng ngày thứ hai, lúc Thẩm Lãng tỉnh lại, phát hiện cả người Lý Liễu Tư đang nằm sấp trên người mình ngủ.
Theo nhịp hô hấp của nàng, toàn bộ thân thể hơi đầy đặn lúc lên lúc xuống có chút nhấp nhô.
Đôi gò bồng đảo vốn đã sóng cả dập dờn khi đè lên ngực Thẩm Lãng thì liền bị ép thành hai chiếc bánh lớn, hiệu quả thị giác cực kỳ rung động.
Lý Liễu Tư vốn là kiểu người có tính cách thích dính lấy bạn trai.
Mấy tháng không gặp, nỗi nhớ nhung của Lý Liễu Tư đối với Thẩm Lãng không cách nào diễn tả, tất cả đã được giải tỏa hết lên người Thẩm Lãng vào tối hôm qua.
Thẩm Lãng tối hôm qua cũng hơi kinh ngạc, hắn vẫn là lần đầu thấy Lý Liễu Tư không giống bình thường như thế.
Cho đến bây giờ, trên mặt Lý Liễu Tư vẫn còn mang theo nụ cười thỏa mãn và hạnh phúc, trên gương mặt kiều diễm như hoa còn ẩn hiện hai vệt nước mắt nhỏ khó thấy.
Nếu không phải bây giờ tố chất thân thể của Thẩm Lãng vượt xa người thường, thì đúng là đã bị tiểu thôn cô hồn nhiên này bắt nạt một phen rồi.
"Ừm..."
Có lẽ Lý Liễu Tư đã nhận ra ánh mắt của Thẩm Lãng, nàng dụi mắt uể oải tỉnh lại.
Sau khi ngây ngốc nhìn Thẩm Lãng gần trong gang tấc, Lý Liễu Tư không kìm được nghĩ đến chuyện tối hôm qua.
Gương mặt xinh đẹp nhanh chóng ửng đỏ, ánh mắt lảng đi một lát rồi ngượng ngùng hỏi nhỏ.
"Ngươi có đói không? Ta đi làm đồ ăn sáng cho ngươi."
Thẩm Lãng nhe răng trêu ghẹo: "Không đói, tối qua đã bị ngươi cho ăn no rồi."
"Đừng nói nữa được không...."
Mặt Lý Liễu Tư càng đỏ hơn, nàng thẹn thùng cúi đầu, ngón tay căng thẳng véo nhẹ lên da Thẩm Lãng.
Bộ dáng tiểu tức phụ thẹn thùng đơn thuần này, so với nàng của đêm qua cái gì cũng nghe theo, quả thực không giống cùng một người.
"Ta đều trở nên kỳ quái, đều tại ngươi...."
Lý Liễu Tư nhẹ nhàng véo véo da thịt Thẩm Lãng, dường như đang oán trách, nhưng càng giống như là làm nũng.
"Không sao, ta thích ngươi như vậy."
Thẩm Lãng cưng chiều nói: "Sau này cứ như vậy có được không?"
Loại phụ nữ mà ngày thường đơn thuần hướng nội, nói chuyện với người khác đều cẩn thận, chỉ ở trước mặt ngươi mới nói gì nghe nấy, mấu chốt là sau đó còn cảm thấy xấu hổ vì sự phóng túng của mình.
Cảm giác tương phản này quả thực quá bùng nổ, còn khiến đàn ông mê muội hơn cả mấy cô nàng đeo kính thanh thuần nào đó.
Lý Liễu Tư ngượng ngùng liếc nhìn với vẻ tủi thân, rồi lại nhanh chóng dời đi ánh mắt đang đỏ mặt tim đập loạn, hơi cúi đầu xuống, một lúc lâu sau mới khe khẽ gật đầu hai cái, đáp lại một tiếng "Ừ" nhỏ đến mức không thể nghe thấy.
Ở trước mặt Thẩm Lãng, cô nương đơn thuần hướng nội này dường như vĩnh viễn sẽ không phản bác ý muốn của hắn.
"Học kỳ mới thế nào rồi?"
Thẩm Lãng sờ lấy gò má nóng hổi của Lý Liễu Tư: "Có chuyện gì không quen không?"
Lý Liễu Tư biết Thẩm Lãng đang quan tâm đến sinh hoạt ở trường của mình, nàng liền dùng khuôn mặt mềm mịn cọ cọ vào lòng bàn tay Thẩm Lãng, vui vẻ lắc đầu.
"Đều rất tốt, ta còn quen được mấy người bạn."
Thẩm Lãng để ý hỏi: "Ừm? Nam hay nữ vậy?"
Mấy người Lý Liễu Tư quen biết đều là bạn học nữ, các nàng đều khá lương thiện, lúc mới khai giảng các nàng đều được Lý Liễu Tư chiếu cố, bây giờ còn chuyển vào ký túc xá mà Lý Liễu Tư từng ở mấy tuần trước đó.
Mấy ngày Thẩm Lãng không ở Giang Hải này, Lý Liễu Tư thỉnh thoảng cũng không về nhà mà ở lại trong ký túc xá.
"Là nữ, đều là nữ."
Lý Liễu Tư thấy dáng vẻ để ý như vậy của Thẩm Lãng, vội vàng giải thích rõ: "Ở trường ta đều nói là mình có bạn trai rồi, chỉ là không nói là ai thôi."
Từ chuyện nhỏ này cũng có thể nhìn ra, Lý Liễu Tư gần như không hề đề phòng Thẩm Lãng.
Ở trước mặt Thẩm Lãng, nàng căn bản không nghĩ giấu diếm bí mật gì, đây là tính cách của Lý Liễu Tư, nàng đặc biệt để ý đến biến hóa cảm xúc của Thẩm Lãng.
Nếu như là vài nữ sinh khác, liền sẽ cố ý dùng vấn đề này thêm mắm thêm muối.
Để bạn trai của mình ghen tuông suy nghĩ nhiều, từ đó thỏa mãn lòng hư vinh nho nhỏ và cảm giác được quan tâm của chính mình.
Tô Nhạc Tuyên có lẽ cũng sẽ làm như vậy, nàng cũng hy vọng Thẩm Lãng để ý mình nhiều hơn một chút.
Nhưng mà Tô Nhạc Tuyên đùa giỡn rất có chừng mực, hễ phát hiện ra Thẩm Lãng có chút manh mối cảm xúc không thoải mái.
Nàng sẽ lập tức giải thích rõ ràng đầu đuôi sự việc, sẽ không để Thẩm Lãng suy nghĩ nhiều thêm một tơ một hào.
Đây chính là cách làm của người bạn gái tương đối thông minh, vừa có thể khiến bạn trai để tâm đến mình hơn một chút, lại không đến nỗi vì chuyện nhỏ nhặt này mà cãi nhau.
"Hừ, thế này còn tạm được."
Thẩm Lãng hài lòng vỗ vỗ lên đùi Lý Liễu Tư.
Đôi chân của Lý Liễu Tư thật sự hoàn mỹ, làn da thuộc loại trắng nõn bóng mịn, thậm chí không nhìn thấy một sợi lông tơ nào.
Từ trên xuống dưới sờ vào cảm giác như một khối cẩm thạch dài, vừa trắng vừa mềm mại.
"Ngươi, ngươi ghen à?"
Lý Liễu Tư chớp chớp đôi mắt to sáng ngời, rõ ràng mang theo vẻ mong đợi.
"Ta có gì mà phải ghen?"
Thẩm Lãng thờ ơ nhún vai, nhưng giọng điệu rõ ràng mang theo cảm xúc ghen tuông.
"Nếu ngươi không thích ta nữa, chúng ta chỉ đành chia tay thôi, ta lấy tư cách gì mà ghen?"
"Thích, thích mà!"
Lý Liễu Tư phát hiện có gì đó không ổn, hốt hoảng nắm lấy hai tay Thẩm Lãng đang định vươn tới tủ đầu giường lấy quần áo.
"Cả đời này ta đều là của ngươi, ta sẽ không thích người khác đâu, ngươi đừng giận được không, ta biết sai rồi."
"Vậy sao ngươi lại hỏi ta vấn đề này?"
Thẩm Lãng biết rõ còn cố hỏi với giọng dạy bảo: "Không biết rằng các cặp đôi kiêng kỵ nhất là những chuyện ảnh hưởng đến tình cảm như thế này sao?"
"Ta, ta muốn ngươi để ý đến ta nhiều hơn một chút."
Lý Liễu Tư thành thật thẳng thắn.
Dù nàng có đơn thuần hồn nhiên đến đâu, thì cũng là một thiếu nữ đang trong thời kỳ tình yêu nồng cháy, cũng muốn khiến người bạn trai xấu xa này để ý đến mình nhiều hơn một chút chứ.
Nhìn gương mặt vừa tủi thân vừa đơn thuần này, Thẩm Lãng há miệng định nói gì đó rồi lại thôi.
Vốn còn định dạy bảo vài câu, lại bị lời bày tỏ thẳng thắn đầy thâm tình này của Lý Liễu Tư trực tiếp hạ gục.
"Ngốc thật, nếu ta không để ý ngươi, ta còn nằm cùng ngươi trên một chiếc giường sao?"
Ở trước mặt Lý Liễu Tư, Thẩm Lãng mãi mãi là kiểu khẩu xà tâm phật, còn vỗ vỗ lên bắp đùi nàng như thể bắt nạt, trêu chọc nói.
"Hơn nữa gần đây ngươi có phải mập lên chút không? Đè đến mức ta không thở nổi rồi này."
"Ừm, mập lên một chút."
Lý Liễu Tư bĩu cái miệng nhỏ, vừa thẹn thùng lại vừa không cam lòng thừa nhận.
"A? Ta đùa thôi mà, mập thật à? Nhìn không ra nha!"
Thẩm Lãng qua loa dùng năng lực Thần Chi Nhãn nhìn một chút, cân nặng của Lý Liễu Tư xác thực đã tăng lên chút ít, điều này có liên quan đến sinh hoạt và ẩm thực hiện tại của nàng.
Lý Liễu Tư trước đây sống trong cảnh nghèo khổ như vậy mà vẫn giữ được vóc dáng khoa trương đến thế, chứng tỏ vóc người của nàng thật sự thuộc loại trời phú dị bẩm.
Bây giờ cuộc sống lại thoải mái không gì sánh bằng, Lý Liễu Tư không mập mới là lạ.
Điều Thẩm Lãng thấy kỳ lạ là, Lý Liễu Tư trông không khác gì trước đây cả.
"Béo, mập không phải ở cân nặng..."
Lý Liễu Tư mặt đỏ tới mang tai lầm bầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận