Hồng Hoang Chi Thạch Cơ

Chương 998 : Phá cảnh

Một tiếng kim loại va chạm, tiểu kiếm ma chém lên chiến binh ma thủ rộng lớn bên trong sáu cánh thần, sáu cánh thần ma bị đánh bay ra ngoài, tiểu kiếm ma dưới chân chấn động, hư không dưới chân thủng trăm ngàn lỗ, sau đó vỡ thành bột mịn, thân nàng đã như tên bắn xé gió, truy sát tới, nhanh như bóng với hình.
Ngay thời khắc tiểu kiếm ma đâm vào mi tâm sáu cánh thần ma, sáu cánh sau lưng sáu cánh thần ma đồng loạt rung lên, biến mất tại chỗ cũ, khi xuất hiện lại, đã ở giữa bầy thần ma, bất quá nơi hắn vừa xuất hiện, có một thanh kiếm lơ lửng trên trán hắn, phảng phất như đã chờ sẵn.
Thần ma vừa kinh vừa sợ, sáu cánh lại rung, biến mất trước kiếm, lại xuất hiện, lại một thanh kiếm, cách mi tâm hắn lại gần một phân, thần ma biến mất, lại xuất hiện, lại xuất hiện, biến mất, khôn cùng hư không đâu đâu cũng là tàn ảnh của hắn, nhưng trên trán mỗi một đạo tàn ảnh đều có một thanh kiếm lơ lửng.
Không, phải nói mỗi một chuôi kiếm đều đang đẩy tới, khi sáu cánh thần ma ý thức được việc tránh kiếm này là không thể, không thể nào tránh khỏi, kiếm đã đâm xuyên mi tâm hắn.
Thần ma đến chết hai mắt trợn trừng, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không biết không phải hắn không đủ nhanh, mà là căn bản không liên quan đến tốc độ, dưới tuyệt tiên, không có đường nào để trốn thoát.
Thần ma thi thể rơi xuống đại địa, cùng với thi thể hắn là vô tận mưa thi thể, có binh lính của hắn, cũng có của người khác.
Lại một phương thế giới chấn động, bầu trời vũ trụ phảng phất càng lúc càng bất ổn.
Bên Hồng Hoang, mỗi khi giết chết một vị thế giới chi chủ, phảng phất phải đối mặt một lần nguy cơ thế giới sụp đổ, mà loại nguy cơ này còn đang không ngừng tăng lên.
Như lợi kiếm treo trên đầu, không chỉ sẽ rơi xuống, mà còn không chỉ một thanh, bọn họ giết một người, kiếm lại nhiều thêm một thanh.
Đây là dương mưu trần trụi, những thần ma liên tục xung kích chiến trường, cùng chủ nhân của bọn chúng, không phải pháo hôi thì cũng là con rơi, càng nhiều pháo hôi, Hồng Hoang càng tiêu hao lớn, dù không đến mức kiến nhiều cắn chết voi, nhưng trải qua trăm ngàn lần xuất thủ, giết qua ngàn tỉ ngàn tỉ lại ngàn tỉ thần ma, có mấy ai ở chiến trường Hồng Hoang còn có thể giữ được chiến lực toàn thịnh, về phần con rơi, sống có thể tiêu hao sức chiến đấu cao nhất của Hồng Hoang, chết có thể trở thành tấm thẻ đánh bạc treo trên đầu chúng tu Hồng Hoang.
Bất kể là dương mưu tự nhiên, hay là có người đổ thêm dầu vào lửa, những chủ nhân thần ma đứng trên đỉnh cao nhất đều vui thấy điều đó thành hiện thực.
Bởi vì bọn hắn nhất định sẽ trở thành người cuối cùng hưởng lợi.
Về phần những thần ma khác, chủ thế giới khác, thì có liên quan gì đến bọn hắn?
Dù sao thế giới của bọn hắn hoàn hảo không chút tổn hại, Đại Đạo của bọn hắn sẽ chỉ lên như diều gặp gió.
Chờ đến lúc đánh nát Hồng Hoang, thiên Đạo ý thức trở về, bọn hắn lại có thể đạt được một phần phản hồi của Đại Đạo.
Ở đó có người có thể chứng Đại Đạo.
Chỉ có một người khiến bọn hắn khó chịu, khiến cục diện vốn dĩ hoàn hảo trở nên buồn nôn.
Mỗi khi nhìn nhiều, các thần ma chi chủ đều cảm thấy như ăn phải thứ gì đó bẩn thỉu khó chịu.
Rốt cục có người không nhịn được chửi một tiếng: "Cái đám đáng chết này còn muốn đánh tới khi nào?"
Đã một ngày một đêm, còn chưa thấy dừng lại.
"Luôn có lúc tiêu hao..." Thanh Lạc Thần tôn nói đoạn nuốt nửa câu sau vào bụng.
Hỗn Độn Ma Tôn khẽ gật đầu, không nói gì.
Cửu Thần gắt gao nhìn chằm chằm Thạch Cơ, đã không còn nghiến răng nghiến lợi nữa.
Thanh Lạc Thần tôn nói không sai, Thạch Cơ luôn có lúc tiêu hao hết.
Nhưng bọn hắn vĩnh viễn không biết, bọn hắn muốn đợi đến bao giờ.
Nguyên thần Thạch Cơ yên lặng ngàn năm, ngay khi ngón tay Thạch Cơ chạm vào Thái Sơ trong chớp mắt, đàn cùng tâm hợp, tâm cùng đạo hợp, nguyên thần không giảm mà còn tăng, nhất cử đột phá 35 trọng thiên, vẫn chưa dừng lại.
Liên tiếp phá hai cảnh, điều này còn phải cảm tạ tiểu đệ tử mang về tiếng lòng của nàng, một khúc « Cao sơn lưu thủy », một khúc « Trĩ hướng bay », một khúc « Thích khách », còn có nguyên trấp nguyên vị « Dương xuân bạch tuyết ».
Nàng đều đã thu lại, đây là lễ vật nàng để tiểu đồ đệ mang về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận