Hồng Hoang Chi Thạch Cơ

Chương 893 : 1 nhân chi tôn

Huống chi việc Nguyên Thần bị chém ra dù sao cũng không hoàn toàn, lại mất căn cơ nên đứng không cao mà nhìn cũng không xa được.
Thường Nga nhận được câu trả lời khẳng định của Thạch Cơ thì khẽ gật đầu, không hỏi thêm nữa. Một là nàng vốn ít lời, tính tình lãnh đạm, hai là đến cảnh giới của các nàng, mỗi người đi một con đường riêng, nàng rất khó chỉ điểm thêm gì cho Thạch Cơ.
"Ta đã từng nói chưa nhỉ, thật ra chúng ta rất giống nhau?"
"Về dáng vẻ sao?"
Thường Nga cười, Thạch Cơ cười còn khoa trương hơn.
Cười thì cười, nhưng các nàng đều hiểu ý nhau.
Các nàng xác thực rất giống nhau, có một điểm chung là cả hai đều chịu được sự nhàm chán, giữ được bản tâm.
Ánh trăng như lụa, hoa quế bay múa sau lưng các nàng, hai người đi giữa ánh trăng sáng, lòng đều rất yên tĩnh.
"Ngươi khi nào lên đường?"
"Tỷ tỷ đây là đuổi ta sao?"
Thường Nga cười hỏi: "Không định đi sớm à?"
Thạch Cơ lắc đầu: "Đi quá sớm, nhiều người sẽ không được tự nhiên."
Cho nên nàng muốn muộn rồi mới đi sớm, đây chính là sự tự giác của bậc đại nhân vật. Nàng đi sớm, chín phần mười các tiên nhân sẽ thấy thất lễ, tràng diện sẽ rất khó xử.
Thường Nga khẽ gật đầu, nàng dù không quan tâm những điều này, nhưng không có nghĩa là nàng không hiểu.
"Khi ngươi đi, mang theo Nguyệt Nhi."
Thạch Cơ ừ một tiếng, không hỏi Thường Nga có đi hay không. Những câu hỏi như vậy chỉ có người ngoài mới hỏi. Trừ Phong Thần đại kiếp và việc ứng lời nàng ra chiến trường thần ma chiến, Thường Nga chưa từng rời Thái Âm Tinh, vì nơi này có người nàng muốn bảo vệ, tâm của nàng cũng ở nơi này.
Hai lần rời Nghiễm Hàn Cung đều vì những người trong lòng, nàng đều hiểu rõ.
Bên trong Thái Âm Tinh tĩnh lặng, bên ngoài lại náo nhiệt vô cùng. Tiên nhân từ khắp nơi rục rịch lên đường đến Thiên Đình. Ngay cả Trấn Nguyên Tử ở Ngũ Trang Quan cũng bảo đồng tử hái hai quả Nhân Sâm. Lão đạo cũng ngồi không yên.
Tương tự, Phật Tổ ở Tây Phương Linh Sơn đang tuyên truyền giảng giải Đại Thừa Phật Pháp cũng không ngồi yên.
Tại Tổ Vu Điện, Cộng Công Tổ Vu im lặng một lúc rồi gọi Huyền Vũ.
Tại Vạn Yêu Tổ Đình, Đế Tuấn và Bạch Trạch bàn bạc rồi quyết định lên đường sớm.
Lão Ma, chủ nhân của Thâm Ma Uyên, dẫn theo vài con ma non nói đi là đi.
Chủ nhân Vạn Long Sào cũng bảo Thương Linh mang Ngao Canh đi trước.
Trên Hỏa Diệm Sơn Bất Tử ở phía nam Thiên Giới, một thanh niên đứng trên Phượng Hoàng Đài, ngắm nhìn Thiên Đình trên Tam Thập Tam Trọng Thiên rất lâu, cuối cùng quyết định đi một chuyến.
Hắn giờ đã là chủ nhân của Phượng Hoàng Đài, mẹ hắn đã giao Phượng tộc cho hắn rồi triệt để quy ẩn.
Từ Tây Phương Phật Đà, đệ tử Xiển Giáo, Thông Thiên đạo nhân, các tiên nhân, Đại La Kim Tiên, Thiên Địa Đại Năng, tuyệt đỉnh Đại Năng đến các lão tổ, lần lượt khởi hành không ai là không đi.
Bàn Đào Thịnh Hội lần này vô cùng long trọng. Vương Mẫu nương nương ở Dao Trì nhìn tiên quang không ngừng bốc lên trong Hạo Thiên Kính mà thất thần. Trong số này, rất nhiều người dù nàng phát thiệp mời, phần lớn cũng sẽ không đến.
Nhưng vì một người mà tất cả đều đến.
Vì nàng lên đường sớm mà cả Hồng Hoang đều động.
Nàng không nói gì, dường như chẳng làm gì, lại khiến cả Hồng Hoang đều nể mặt nàng. Vương Mẫu bán mặt mũi, bán mặt mũi Thiên Đình, cuối cùng họ đều nể mặt nàng.
Trận chiến ở chiến trường Thần Ma, nàng giành được sự tôn kính của Hồng Hoang. Trận chiến ấy, lực hiệu triệu của nàng, sự quyết đoán của nàng, trí tuệ của nàng, có quá nhiều điều khiến những lão gia hỏa tự cao tự đại cũng không khỏi khâm phục.
Dù sau chiến tranh, nàng không màng thế sự, nhưng ai cũng có thể quên, ai lại dám quên nàng?
Mọi mâu thuẫn trong Tam Giới dường như chỉ cần ở trước mặt nàng đều có thể buông xuống.
Vương Mẫu bỗng nhiên cười, vì việc nàng không làm được, có người đã làm được. Cứ như vậy, ngay trước mắt nàng, bất tri bất giác mà làm được. Nàng chỉ là nữ tiên đứng đầu, còn nàng đã là đứng đầu Hồng Hoang. Không cần thêm tôn hiệu gì nữa, nàng đã là như vậy.
Chín vị thái tử trên Thái Dương Tinh, Cổ Thiên Đình, Yêu tộc, Vu tộc, Ma tộc, Long tộc, Phượng tộc đều đến.
Vương Mẫu buông Hạo Thiên Kính, chuẩn bị đón khách. Thiên Đế không có ở đây, nàng chính là chủ nhân của Thiên Đình.
Ý tứ của Thạch Cơ nàng hiểu. Dù Hạo Thiên Kiếm ở trong tay, nàng cũng sẽ không lấn át khách. Nàng sẽ chỉ dệt hoa trên gấm mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận