Hồng Hoang Chi Thạch Cơ

Chương 298 : Thánh nhân

Khí tía mờ mịt từ trời giáng xuống, đại đạo vang vọng khắp nơi, Lão Tử đã giảng đạo tại bộ lạc Nhân Vương của nhân tộc được bốn mươi chín năm.
Bốn mươi chín năm trước, Lão Tử đi khắp các bộ lạc của nhân tộc, trải qua trăm năm, Lão Tử dùng thân người để hành đạo, đi trên con đường nhân gian suốt trăm năm, hỏi han những người già, luận đạo cùng những người trí tuệ, giảng đạo cho thanh niên trai tráng, vui đùa cùng trẻ con. Trăm năm làm người, Thánh giả Lão Tử của nhân tộc từ lâu đã là thánh nhân trong lòng vô số người.
Bốn mươi chín năm trước, Lão Tử cùng ái đồ Huyền Đô trùng phùng tại Hữu Mang, Quảng Thành Tử vượt qua ức vạn dặm từ Tây Bắc Hải trở về tìm cội nguồn cũng cùng đi đến bộ lạc Nhân Vương. Đời thứ ba Nhân Vương nghe tin thánh nhân Lão Tử sắp tới, đã đích thân nghênh đón từ ngàn dặm xa.
Lão Tử tại bộ lạc Nhân Vương tuyên truyền giảng giải nhân đạo đạo đức.
Trong trăm năm qua, Lão Tử giảng thuật những gì mình thấy, nghe được khi xem đạo, hành đạo ở nhân tộc, những gì mình nghĩ và đắc được về đạo. Từ gần đến xa, tích tiểu thành đại, dần dần trình bày đạo lý sinh tồn, sinh sôi, lớn mạnh của nhân tộc, cũng đưa ra những giải đáp về vấn đề nhân đạo trong phạm vi nhân đạo cho Nhân Tổ, Nhân Vương, hiền giả nhân tộc, nhiều dị nhân, trí giả các bộ lạc, và toàn thể nhân tộc.
Bốn mươi chín năm, người đến người đi, ai ai cũng có thể hỏi, hỏi ắt có đáp, Lão Tử đối đãi mọi người thành tâm thành ý, hành đạo như một, có tâm của thánh nhân, cho nên thành thánh nhân.
Nhân tộc có đồng dao: Tạo ra ta là Nữ Oa, dạy ta là Lão Tử.
Bốn mươi chín năm trôi qua vội vã, vào một ngày này, Lão Tử nói với mọi người: "Bốn chín viên mãn, Lý Nhĩ nên giảng đều đã giảng rồi."
Một câu nói rất giản dị, tựa như cách hắn giảng đạo, tất cả mọi người đều nghe hiểu.
Huyền Đô tay cầm quạt ba tiêu đứng sau lưng Lão Tử vội vàng đỡ lão sư đứng dậy.
Những hiền giả nhân tộc ngồi hàng phía trước như Xích Tùng Tử, Xích Tinh Tử, Vinh Thành Tử, Quảng Thành Tử đều hướng Lão Tử tóc trắng xoá hành đại lễ, thay mặt nhân tộc cảm tạ thánh nhân đã che chở và giáo hóa suốt trăm năm.
Trăm năm qua, nhân tộc xuất hiện rất nhiều dị nhân sinh ra đã có tri thức. Những dị nhân này sinh ra đã có thần thông, trí nhớ kiếp trước vẫn còn, nhưng lại không có lòng cảm mến với nhân tộc, rất nhiều kẻ hung tàn còn có ý định giết mẹ giết cha, kết thúc nhân quả. May mắn có Lão Tử ở đây, những dị nhân này mới không dám làm xằng làm bậy, làm bại hoại nhân đạo.
Cũng bởi vì có Lão Tử, những dị nhân sinh ra mang đại khí vận này mới dung nhập vào nhân đạo, khí vận của bọn họ cũng dung nhập vào khí vận của nhân đạo, từ đây vinh nhục cùng hưởng, sinh tử cùng nhau.
Những việc này, người bình thường không biết, nhưng những hiền giả dẫn dắt nhân tộc tiến lên sao lại không rõ ràng, cho nên cúi đầu này là lạy bằng chân tâm thật ý, chí thành chí chân.
Chúng nhân tộc thấy các hiền giả thăm viếng, cũng cùng nhau quỳ mọp xuống đất, chất phác vô cùng.
Sự hưng thịnh của nhân đạo, bắt đầu từ cái cúi đầu này.
Lão Tử vuốt râu mà cười, thể sinh ra tử khí đầy càn khôn, dưới chân tự có kim kiều sinh ra, đỉnh đầu Huyền Hoàng Bảo Tháp lơ lửng, trong lòng có một bộ Thiên Đạo Đức Kinh.
Bốn vị Thánh giả ở bốn phương gần như đồng thời nhìn về phía nơi tử khí sinh ra, rất nhiều tồn tại cổ xưa đều mở mắt, từng đôi mắt mục nát lại tang thương vô cùng phức tạp.
Vô số âm thanh vụn vặt vang lên trong thiên địa: "Đến rồi, cuối cùng vẫn là đến."
Vô số tiếng nghẹn ngào kiềm chế vô cùng.
Kim kiều dưới chân Lão Tử diễn hóa Thái Cực, Huyền Hoàng Linh Lung Tháp trên đỉnh đầu rủ xuống vô số Huyền Hoàng khí, thanh âm bình thản của Lão Tử truyền khắp Hồng Hoang: "Bần đạo Thái Thanh Đạo Nhân, nhận di trạch của phụ thần Bàn Cổ, bái nhập môn hạ của Hồng Quân Đạo Tổ, chấp chưởng Huyền Môn, nay, thuận thiên tuân mệnh, vì giáo hóa chúng sinh, lập ra một giáo, dùng Thái Cực Đồ, Huyền Hoàng Linh Lung Tháp trấn bảo vệ khí vận, Nhân giáo, lập!"
Tiếng như kinh lôi, thiên địa cộng hưởng, thiên đạo hạ xuống c·ô·ng đức lập giáo, vô lượng c·ô·ng đức khai thiên của Bàn Cổ trên người Lão Tử được dẫn xuất, c·ô·ng đức vô lượng chiếu rọi đại thiên, Lão Tử đầu hiển Khánh Vân đạo tượng, năm đạo sóng bạc đạo tượng phía trên, Thiện Ác Chấp Niệm Tam Thi Đạo Nhân nhao nhao chắp tay làm lễ với Lão Tử.
"Thái Thanh Đạo Nhân gặp qua bản tôn."
"Ngọc Thanh Đạo Nhân gặp qua bản tôn."
"Thượng Thanh Đạo Nhân gặp qua bản tôn."
Lão Tử chắp tay hoàn lễ nói: "Từ một đến, quy về nhất đi, được đại viên mãn."
Ba đạo xưng thiện, Tam Thi Đạo Nhân tan vào vô lượng c·ô·ng đức hợp nhất, thành Nguyên Thần của thánh nhân, uy áp thánh nhân vừa ra, thiên địa đều r·u·n rẩy, vạn linh thần phục, thanh âm nhàn nhạt của Lão Tử vang vọng đất trời: "Ta đã thành đạo, là Thái Thanh Đạo đức thánh nhân."
Vạn linh nhao nhao q·u·ỳ lạy: "Bái kiến Thái Thanh Đạo đức thánh nhân, thánh nhân thánh thọ vô cương!"
Thanh âm của Lão Tử truyền đến t·h·i·ê·n ngoại, Thạch Cơ tinh thần chấn động, Thái Thanh thành thánh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận