Hồng Hoang Chi Thạch Cơ

Chương 827 : Thạch Ki bố cục (Trung thu vui vẻ! )

Tử Tiêu Cung tan đi, Thông Thiên, Nữ Oa, hai vị Thánh Nhân lần lượt rời đi.
Trời, thật sự biến rồi.
"Chúng ta đi trước thần ma chiến trường nhìn xem."
Đây là Thạch Ki nói với người bên cạnh, nhưng không hề giấu giếm những người khác.
Cho nên mọi người đều nghe thấy.
Cũng cảm thấy rất có lý.
Bốn vị Hỗn Nguyên, đệ tử tam giáo, thế lực Thiên Đình, các tộc thế lực, một đám đạo nhân nhao nhao vận dụng Đại La tử khí tiến vào thần ma chiến trường.
Khí tức thê lương đập vào mặt, nhìn quanh đều là mênh mông vô tận, trời cao đất rộng, ngoài ra không có gì khác.
Thạch Ki cùng Thiên Đế Vương Mẫu, gấu nhỏ Huyền Vũ, tháng mười hai xuất hiện ở trung tâm chiến trường, mọi người vô ý thức nhìn bốn phía, ngắm trời xem đất.
Thạch Ki cũng vậy.
Sau một hồi thăm dò, Thạch Ki nói: "Nơi đây không có gì cả, lại là một điều không hay."
Mọi người nhìn về phía nàng, không rõ ý nghĩa.
Thạch Ki nói: "Muốn mượn địa lợi, thì phải trước tạo ra địa lợi."
Mọi người như có điều suy nghĩ.
Thạch Ki nói tiếp: "Đã chúng ta đi đầu tiến vào chiến trường, vậy thì cứ xây núi đắp sông, lập trận pháp, tạo thành địa lợi."
Bao gồm Thiên Đế Vương Mẫu, mọi người đều sáng mắt, gật đầu lia lịa, lập tức tươi cười rạng rỡ nói: "Nhạc công nói rất đúng."
Đạo Tổ mở chiến trường, không có gì cả, nhưng không có nghĩa là bọn hắn lại không thể thay đổi.
Có những thứ một khi được khai phá sẽ cho người ta cảm giác như càn khôn mở mang, vô cùng sáng sủa.
Tâm tình cũng vì thế mà vui vẻ.
Thạch Ki cười nói: "Vậy thì từ Khô Lâu Sơn của ta bắt đầu đi, không cho gấu nhỏ được sống yên ổn, ta cũng không thể an tâm bế quan."
Gấu nhỏ cười ngây ngô gãi đầu.
Thạch Ki hơi nghiêm mặt, chắp tay thi lễ với mọi người nói: "Vậy thì làm phiền các vị đạo hữu, giúp bần đạo vun đất thành núi, dẫn mưa thành biển, dung luyện càn khôn, lập thành đại trận."
Mọi người cũng nghiêm nghị đáp lễ, vãn bối đệ tử đồng thanh đáp ứng.
Nàng là Nhạc công của đất trời này, đồng thời là Nhạc công của chư tộc.
Thiên Đế Vương Mẫu, một đám lão già, cũng dần hiểu được dụng tâm lương khổ của Thạch Ki.
Có nàng ở giữa cân bằng, chư tộc mới có thể chung sức hợp tác, tạm thời bỏ qua thù hằn trong quá khứ.
Chư tộc hợp tác bắt đầu từ nàng, bắt đầu từ nơi này.
Thạch Ki nhắm mắt một lát, rồi mở mắt ra, đã vì gấu nhỏ sáng tạo ra một cái sát trận, trận này ban đầu uy lực không hiện, nhưng theo sát khí càng ngày càng nặng, uy lực trận pháp cũng sẽ càng ngày càng mạnh, trò hơn thầy, Thạch Ki biết rõ đồ đệ của mình, cho nên nàng khai sáng cái trận này, không chỉ thích hợp chiến trường, cũng phù hợp nhất với gấu nhỏ.
Khô Lâu Sơn không chỉ có một mình gấu nhỏ, cũng không chỉ có một người sẽ nhập thần ma chiến trường, nhưng Thạch Ki xuất phát từ đại cục, vẫn là lựa chọn lấy gấu nhỏ làm chủ, Thiên Cầm biển hung thú nhất tộc, sẽ thành thuộc hạ tự nhiên của gấu nhỏ, đây là một cuộc chiến tranh, có binh có tướng, mới có thể đánh lâu dài.
Thạch Ki từ nhiều dấu hiệu đã biết, cuộc chiến tranh này sẽ cực kỳ dài dòng, thậm chí sẽ trở thành một trạng thái bình thường, giống như cuộc chiến giữa ba ngàn thế giới và Hồng Hoang.
Mặc kệ là hủy diệt một phương, hay là dung hợp, đều cần thời gian cực kỳ dài dằng dặc.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến Thạch Ki muốn mọi người chung sức hợp tác xây dựng pháp trận vĩnh cố.
Lực lượng một người cuối cùng có hạn, nhưng nhiều tuyệt đỉnh đại năng như vậy, đại năng đất trời, Đại La Kim Tiên, tập hợp lực lượng lại một chỗ, vậy thì không thể so sánh nổi.
Pháp trận được tạo dựng cũng sẽ vô cùng kiên cố.
Như vậy là đủ.
Ít nhất, xuất nhập chiến trường có bảo hộ an toàn, cũng có một nơi sống yên ổn.
Mọi người theo yêu cầu của Thạch Ki trùng chỉnh địa hỏa phong thủy, Vương Mẫu lên núi, Long tộc tạo mưa, Phượng tộc luyện trận cơ, địa mạch lưu thông, đạo văn thành bia, núi sông khôi phục, sát trận thành chỗ này.
Mọi người đứng lơ lửng trên không, trên mặt đều là ý cười.
"Cô cô..."
Tháng mười hai cọ đến bên người Thạch Ki, một mặt khát vọng nhìn Thạch Ki.
Ý tứ rất rõ ràng, nàng muốn pháp trận cho cái chiến trường bánh nguyệt nho nhỏ của mình.
Thạch Ki khẽ cười, nói: "Chỗ của ngươi lại phải nhờ lão sư ngươi tới thôi."
Mọi người ngẩn ra, rồi gật đầu, ngoài Nguyệt Thần ra thì không ai hơn được.
Không lâu sau, thần ma chiến trường, có thêm một vầng Minh Nguyệt, Nguyệt Thần tự tay cắm xuống một cành nguyệt quế.
Từ đây, tháng mười hai xuất nhập thần ma chiến trường đều ở dưới gốc cây nguyệt quế.
Long tộc dựng Đông Hưng biển cả, Phượng Tổ luyện lửa vực phía nam, ma tộc bày ma trận phía tây, Vu tộc dựng Vu trận phía bắc, kỳ thật trận của Vu tộc vẫn là Thạch Ki giúp bày ra, Huyền Vũ chỉ là làm theo, yêu tộc sao trời khảm trời, xây dựng Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận cũng lấy Thạch Ki làm chủ, Bạch Trạch và Đồ Sơn tuy cũng thông hiểu bí mật Chu Thiên, nhưng vẫn có khoảng cách so với việc một mình Thạch Ki vận chuyển chu thiên.
Pháp trận của Ma tộc, Thạch Ki cũng tham gia xây dựng nòng cốt, long phượng hai tộc, Thạch Ki và mọi người chỉ phụ trợ.
Thạch Ki lên kế hoạch thời gian tổng thể, cho nên mọi người cũng toàn lực ứng phó, tranh thủ từng giây, bận rộn đến quên cả thời gian, có thể nói bận đến tối tăm mặt mũi.
Động tĩnh lớn như vậy của Thạch Ki, bốn vị Hỗn Nguyên nhìn thấy, Trấn Nguyên Tử nhìn thấy, Côn Bằng nhìn thấy, Minh Hà cũng nhìn thấy, Đại La Kim Tiên Hồng Hoang đều nhìn thấy.
Thần ma chiến trường phía bắc dựng Đạo cung, phía đông nổi tiên sơn, Thánh Nhân phía tây trồng sen, Thánh Nhân phía nam trồng cây.
Côn Bằng về Hồng Hoang chuyển đến mười vạn năm sông băng, Minh Hà cắm xuống Tu La cờ, lại về Huyết Hải đi điều binh, bất quá hắn có chút không cam lòng nhìn Thạch Ki một chút, nếu không phải bên cạnh Thạch Ki cao thủ đông đảo, hắn nhất định sẽ đi cướp kiếm.
Nhưng thực tế là, hắn sau khi ra khỏi Cửu U Huyết Hải, không thể trêu vào Thạch Ki, kỳ thật hắn trước khi ra Huyết Hải, còn lo lắng Thạch Ki có thể sẽ tìm người vây đánh hắn, người mà hắn kiêng kỵ nhất hiện tại, trừ tứ đại Hỗn Nguyên ra, chính là Thạch Ki, Côn Bằng chắc hẳn cũng thế, thực tế là thế lực của Thạch Ki quá lớn, tùy tiện kêu một tiếng, tìm đến bảy tám cao thủ tuyệt đỉnh không thành vấn đề.
Bảy tám cao thủ tuyệt đỉnh cho dù không đánh chết được hắn, cũng có thể đánh tàn hắn, hoặc là phong ấn trấn áp hắn, Thiên Nam Bất Tử Hỏa Sơn đối với hắn và Côn Bằng đều là nơi đến tốt đẹp.
Phượng Tổ nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi phải không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận