Hồng Hoang Chi Thạch Cơ

Chương 766 : Khai thiên thanh âm

Nguyên Thủy Thiên Tôn dừng bước, vẻ mặt bình tĩnh. Hắn chỉ phát ra một tiếng, liền chấn vỡ kiếm âm Tru Tiên, tiếng đó là âm thanh khai thiên, đồng dạng là âm thanh của Bàn Cổ.
Âm thanh khai thiên là kết thúc của tất cả âm thanh, lại là khởi nguồn của tất cả âm thanh. Âm thanh của Bàn Cổ, mặc kệ ở trong hỗn độn hay là Hồng Hoang đều là âm thanh lớn nhất.
Dây đàn phản chấn, Thạch Ki đè lại dây đàn, cũng bị ép phải dừng lại khúc Tru Tiên kiếm. Thạch Ki ngẩng đầu, cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn đang ở trên trời cao nhìn nàng. Đó là nhìn xuống, nhìn xuống nàng, con sâu cái kiến không biết lượng sức mình dưới Thánh Nhân này.
Mắt của Thánh Nhân rất lớn, như mặt trời mặt trăng, Thạch Ki rất nhỏ, mắt của nàng lại càng nhỏ hơn. Nhưng Thánh Nhân xác thực đang nhìn vào mắt nàng, cao cao tại thượng mà bình tĩnh. Thạch Ki cũng rất bình tĩnh, rất bình tĩnh nhìn ánh sáng Tru Tiên kiếm đỏ tía chém về phía Thánh Nhân. Ánh kiếm cực sáng, chói mắt, nhưng mắt Thánh Nhân cũng không hề chớp một cái. Trước người Thánh Nhân, từng đóa tiếp nối từng đóa hoa sen đua nở. Hoa sen cực lớn, mỗi một đóa đều không dưới trăm mẫu. Từng đóa từng đóa hoa sen bị ánh sáng Tru Tiên kiếm chém phá, cánh hoa phiêu linh tứ tán. Từng đóa từng đóa hoa sen lại trống rỗng xuất hiện, lại phục nở rộ. Sen nở sen nát, sen nát sen nở, ánh sáng Tru Tiên kiếm cách Thánh Nhân rất gần, lại cách Thánh Nhân cực xa.
Ánh sáng Tru Tiên kiếm như là lạc vào chỗ sâu trong đầm sen, phía trước vĩnh viễn là hoa sen đua nở.
Thạch Ki rất bình tĩnh nhìn, rất bình tĩnh gảy dây đàn, mắt của nàng cực đen, tóc của nàng rất dài cũng cực đen. Tiếng đàn của nàng lại cực nhỏ, như kim châm, chí cương.
Tiếng đàn nhỏ như kim châm rót thành dòng lũ, lại bị cầm đạo vô hạn phóng đại, ức vạn thanh kiếm, ức vạn mũi tên, phô thiên cái địa bắn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ nhíu mày, hắn thu ức vạn chi kiếm nhỏ như lông mao tế vũ vào trong mắt, bởi vì ánh mắt của hắn thực tế quá lớn, như mặt trời mặt trăng của thế giới Tru Tiên, không có gì có thể trốn qua mắt hắn, cũng không có gì có thể trốn qua tai hắn.
Chính bởi vì như thế, hắn nhìn thấy và nghe được mới khủng bố. Kiếm âm cực nhỏ, chói tai vô cùng, huống chi là ức vạn ức vạn lại ức vạn. Trừ phi phá Tru Tiên trận, đi đến trước mặt Thạch Ki chụp chết Thạch Ki, nếu không, mưa kiếm, kiếm âm này liền vô cùng vô tận.
So với đạo Tru Tiên kiếm âm thứ nhất thuần túy sát lực, uy lực của những kiếm âm này không thể nghi ngờ nhỏ đi vô số lần, nhưng những kiếm âm này lại khiến Thánh Nhân phiền não. Thánh Nhân gầm thét một tiếng, đầy trời mưa kiếm vỡ vụn, bị Thánh Nhân một tiếng chấn vỡ.
Thanh tĩnh bên tai Thánh Nhân bất quá chỉ một cái chớp mắt, con mắt thanh tịnh cũng bất quá một cái chớp mắt.
Đảo mắt lại là đầy mắt mưa kiếm, đầy tai thứ minh, mặt Thánh Nhân trầm xuống, trời cũng âm u xuống.
Thánh Nhân không có bế tắc nghe nhìn, bởi vì Tru Tiên Hãm Tiên kiếm quang lại đến, Thánh Nhân còn đề phòng Thạch Châm đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện.
Cho nên Thánh Nhân vẫn đem ức vạn kiếm âm thu vào trong tai, cũng đem ức vạn mưa kiếm thu vào trong mắt.
Lắng nghe đến cực nhỏ, nhìn rõ mọi việc.
Thánh Nhân một tiếng chấn vỡ đầy trời mưa kiếm, thiên địa vì đó chấn động, một tiếng này cũng là âm thanh khai thiên, bất quá có chút giết gà dùng đao mổ trâu, đại tài tiểu dụng.
Đồng thời Thánh Nhân huy động ngọc như ý trắng, ngọc như ý trắng khai thiên tịch địa càn quét ánh sáng Tru Tiên kiếm đỏ tía, bất quá thân thể Thánh Nhân cũng lung lay.
Không phải là bởi vì ánh sáng Tru Tiên kiếm, mà là bởi vì việc Thánh Nhân huy động như ý thuộc về làm to chuyện, hắn đội trời, mặc kệ là lên tiếng hay là động thủ đều gánh vác cực lớn.
Hắn hơi động, thiên địa đều sẽ động, bởi vì hắn quá lớn, cũng quá nặng, trời trên đầu hắn càng nặng. Dù sao hắn không phải Bàn Cổ, hắn thi triển cự thân Bàn Cổ mỗi thời mỗi khắc đều đang tiêu hao, đứng cũng đang tiêu hao.
Đây cũng là nguyên nhân Bàn Cổ tươi sống mệt chết.
Trên đài Bát Quái, Thạch Ki một mực nhìn hắn, từ nhất cử nhất động của hắn, từ chỗ rất nhỏ nhất suy tính cực hạn của hắn, thời gian của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận