Thần Nông Đạo Quân

Chương 24:: Linh Hồn Thiên Thị, Tam Thần Mệnh Cung (quyển này cuối cùng) (1)

Chương 24:: Linh Hồn Thiên Thị, Tam Thần Mệnh Cung (cuối quyển) (1) "Cái này..." Tề Thiên có chút kinh sợ nhìn Triệu Hưng từng bước một đi lên, dường như cứ cách mười mấy hơi thở, lại vượt lên một bậc thang.
"Lợi hại như vậy sao?"
Hắn xem không hiểu, nhưng rất là rung động!
Mệnh hồn, nhân quả, Vãng Sinh, là một cửa ải so với một cửa ải khó.
Tề Thiên tự mình đi mười sáu bậc thang, liền gặp phải mười sáu loại ảo cảnh luân hồi, có lúc là vương hầu thế gia, có lúc là ăn mày bên đường, có lúc là tướng quân thời chiến loạn, có lúc lại là hoa khôi thanh lâu...
Mỗi một loại ảo cảnh Vãng Sinh đều vô cùng chân thực, trải qua cả một đời.
Dựa theo sàng lọc tuổi tác yêu cầu để xem, người tiến vào nơi này cũng chưa tới bốn trăm tuổi.
Cũng chính là một thế này mới sống bốn trăm năm, một đời trong ảo cảnh, có dài có ngắn, có một số thậm chí sống hơn ngàn năm, trên vạn năm.
Vậy thì loại ký ức nào mới là chân thật?
Muốn khám phá ảo cảnh, từ đó thoát ra ngoài, vô cùng khó khăn.
Nhưng tốc độ vượt ải của Triệu Hưng thật kinh người, đã vượt quá sự hiểu biết của Tề Thiên.
"Rốt cuộc hắn đã làm thế nào?"
Triệu Hưng cũng không thể giải đáp thắc mắc của Tề Thiên, bởi vì hắn cũng không biết nguyên nhân.
"Chẳng lẽ vì ta không có thiên Hồn? Không đúng a, thiên hồn của ta tại thời Cảnh Đế ở chiến trường Bình Man lập công, đã ở trong miếu thiên Hồn, đặt vào khí vận Đại Chu vương triều."
"Ta có thiên hồn, lại không sinh ra thử thách..."
Triệu Hưng trăm mối vẫn không có cách giải, hắn cũng nghi ngờ mình có phải đụng phải ảo cảnh hay không, dù sao lúc trước hắn ở chiến trường Bình Man, cũng từng gặp phải ảo cảnh vô cùng chân thật, cũng chính là một lần trong giấc mộng đó, hắn đi bái Liễu Thiên Ninh làm sư phụ.
Loại cảm giác này cũng giống như thật, trong đầu Triệu Hưng bây giờ dù nảy lên cảm ngộ Tam Thần Mệnh Cung, nhưng vẫn nửa tin nửa ngờ.
Khi Triệu Hưng đứng lên bậc thang thứ ba mươi, ánh mắt hắn rất cổ quái.
Đến khi thông quan, hắn đều không gặp bất cứ thử thách nào!
Đồng thời, cảm ngộ trong đầu liên quan tới Tam Thần Mệnh Cung cũng đã hoàn thiện, hắn đã thành công nắm giữ môn Tiểu Thần Thông này!
"Thật sự đi lên được." Triệu Hưng còn cảm thấy lạ thường, "Tiểu Thần Thông Tam Thần Mệnh Cung đã nắm giữ, ta hiện tại chỉ cần thi triển ra, là có thể tạo dựng mệnh cung, đột phá tới Nhất Phẩm cảnh giới."
Kiểm tra một hồi, không tìm ra gì khác thường, Triệu Hưng không nghĩ nhiều nữa, vì đạo pháp thân Tô tiên tử cũng đi ra.
"Chúc mừng ngươi, đã thông qua được thử thách cuối cùng, mời vào." Đạo pháp thân của Tô tiên tử xuất hiện tại cửa đại điện, làm một tư thế mời.
Triệu Hưng nhìn lại, dưới cầu thang đã không thấy Tề Thiên đâu nữa.
"Khi ngươi thành công thông quan, tất cả người thừa kế sẽ được ta thả ra." Tô tiên tử giải thích, "Âm dương hòa hợp, sống chết có số. Ta sẽ chỉ xóa đi ký ức truyền thừa của bọn họ, không giết chết." Triệu Hưng gật nhẹ đầu, Tô tiên tử hẳn là ngẫu nhiên được một vị nào đó trong Luân Hồi Thần Quốc chỉ điểm, cách làm cũng bị ảnh hưởng sâu sắc.
Đi theo Tô tiên tử vào đại điện, Triệu Hưng phát hiện bên trong bày biện một số khí cụ tạo hình cổ quái, hình thù kỳ lạ, có một số trông khó chịu, một số lại trông rất vui vẻ, một số khác lại khiến người ta cảm thấy sa vào phẫn nộ...
"Ta là một Chiến hồn sư." Tô tiên tử tự giới thiệu: "Trong vũ trụ có rất nhiều lưu phái linh hồn chi đạo, có những bậc thầy chuyên về ảo thuật tâm linh, có những người nghiên cứu sinh tử ảo diệu, những sứ giả mệnh hồn, có những lưu phái 'linh hồn chú thuật' quỷ dị khó lường, ta thì là chiến hồn sư chủ sát phạt."
"Đương nhiên, linh hồn chi đạo cũng bao gồm nhiều đạo, ta cũng biết một vài chung cực võ kỹ."
"Ta đến từ Tử Thần phủ của Nguyên Hải Cổ Quốc, ta thể hiện xuất sắc ở Tử Thần phủ, đã từng có được một cơ hội, đi học tập ở Luân Hồi Thần Quốc, đồng thời may mắn lĩnh hội được Tiểu Thần Thông « Tam Thần Mệnh Cung »."
Triệu Hưng lẳng lặng nghe Tô tiên tử giải thích, chỉ xét việc biểu hiện ở Tử Thần phủ, Tô tiên tử vẫn so với Thanh Du tử xuất sắc hơn, vì cơ hội đi Luân Hồi Thần Quốc học tập là không nhiều.
"...Trước đây rất lâu, chúng ta bất hạnh bị cừu gia để mắt, bất đắc dĩ phải đến Huyền Hoàng Giới..."
Sau đó, Tô tiên tử kể, cơ bản giống như những gì Thanh Du tử đã nói.
Đều là một câu chuyện xui xẻo, chỉ là góc nhìn khác nhau.
Người tu luyện linh hồn chi đạo, hoặc là không bị thương, một khi bị thương thì là trọng thương.
Tô tiên tử vì thương mà ngủ say quá lâu, đợi khi nàng hồi phục thì lúc đó Thanh Du tử đã lập nên Ngu triều.
Một điểm khác nữa là, người thừa kế của Tô tiên tử phải lập lời thề mệnh hồn ở Huyền Hoàng Giới, trợ giúp người kế thừa của lão đại ca Thanh Du tử đánh dẹp Nam Man, cho đến khi rời khỏi Huyền Hoàng Giới.
Vì địa thần đan không dùng được ở Huyền Hoàng Giới, nên lời thề mệnh hồn Tô tiên tử lập ra không thể phá giải tại Huyền Hoàng Giới, ba người đồng minh, căn bản không ai có thể phá nổi.
"Ta chỉ huy chính ta?" Sau khi nghe xong, Triệu Hưng không nhịn được cười.
Điểm khác biệt thứ ba: Thanh Du tử để lại rất nhiều bảo vật.
Còn Tô tiên tử là người chủ chiến, khi đó bảo vật đều đã tiêu hao hết, thậm chí bản thân còn bị thương đến ngủ say.
Chỉ để lại một bảo vật tên là [ độn không Hồn giới ].
Nó là bản nâng cấp của nhẫn tái sinh, chính là Cực phẩm Tinh Thần Đạo Binh.
Hiệu quả cũng mạnh hơn rất nhiều so với nhẫn tái sinh, ngoài những hiệu quả nhẫn tái sinh có thì nó còn có một hiệu quả quan trọng nhất: Khi bị tấn công, lập tức xuyên thẳng qua hư không, mang theo linh hồn thoát khỏi chiến trường, đồng thời tự động tìm kiếm nơi phù hợp cho chủ ký sinh hồi phục.
Sở dĩ Thanh Du tử, Phổ Tháp và những người khác đến được Huyền Hoàng Giới phần lớn là do đi theo hướng độn không Hồn giới của Tô tiên tử, tình cờ phát hiện ra Huyền Hoàng Giới.
"Tìm địa điểm thích hợp để chủ ký sinh hồi phục... Thật là tìm giỏi mà."
"Một tìm, đã tìm ra Huyền Hoàng Giới."
Triệu Hưng nhìn chiếc nhẫn, không khỏi dở khóc dở cười.
Hồi phục thì hồi phục, nhưng cũng không ra được. Lại còn đi tìm nhà tù mà ở.
"Ông ~ "
Tô tiên tử giao phó xong liền biến mất không thấy gì nữa.
Triệu Hưng cũng không thấy đáng tiếc, vì bảo vật lớn nhất của Tô tiên tử chính là « Tam Thần Mệnh Cung »! Tiểu thần thông này mới đáng giá nhất.
Thu thiên, địa nhị hồn vào mệnh cung, ba thần hợp nhất, không còn nhân quả vướng mắc.
Bởi vì người tu luyện nó rất khó bị truy tung định vị, cho nên môn thần thông này là thiết yếu để giết người phóng hỏa.
"Độn không Hồn giới, tái sinh Hồn giới, hai món bảo vật, thần thông « Tam Thần Mệnh Cung », tương lai có lẽ có thể dựa vào đường dây này, kết nối được với nhân vật lớn nào đó ở Luân Hồi Thần Quốc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận