Thần Nông Đạo Quân

Chương 06:: Và gà mổ xong mét, cẩu liếm xong mặt, đèn đốt đứt khóa. (3)

Chương 06: Gà mổ xong mét, chó liếm xong mặt, đèn đốt đứt khóa (3)
Mà các quan viên còn lại thì ai nấy đều sắc mặt biến đổi, Triệu Hưng lại không để ý tới bọn họ, trực tiếp hướng Hoàng Cung bay qua. Hắn cảm giác được Thân Đồ Minh đã đến nơi rồi.
"Sưu ~"
Triệu Hưng thân hình lập tức biến mất tại chỗ, chỉ để lại ngũ cốc lâu thuyền ở giữa không trung chiếu sáng rạng rỡ.
Các quan viên còn lại đều mang tâm tư, cũng nhao nhao đuổi theo.
Trình Thiên Hữu lúc này mới dám há miệng thở dốc: "Hô ~ uy áp thật nặng, loại cảm giác này thật là đáng sợ, ta chính là mệnh Cung cảnh trung kỳ, chỉ bị nhìn một cái mà Khí Huyết ngưng kết, không thể động đậy."
"Tướng quân, Triệu Vương hướng hoàng cung đi, hiện tại làm sao bây giờ?" Phó tướng cũng thấp thỏm trong lòng, trong nhất thời không biết nên làm thế nào.
"Còn có thể làm sao, ngươi mau đi Ngư Dương tìm Vương Gia, tới hoàng cung." Trình Thiên Hữu cắn răng nói, "Chúng ta là phòng giữ hoàng cung, cũng không thể trơ mắt nhìn hoàng cung bị người phá hư."
Triệu Hưng là Đại Tư Nông không sai, nhưng Trình Thiên Hữu cũng có chức trách của mình, đó chính là thủ vệ Vương Thành, nhất là an toàn của hoàng cung.
"Vâng." Một tên Kim Giáp vệ sĩ lập tức bay khỏi Vương Thành.
...
Trong Hoàng cung, một nơi tên là Lan Hoa Cung.
"Gâu gâu! Gâu gâu gâu!"
Thân Đồ Minh cụp đuôi, nhanh chóng xông vào bên trong Lan Hoa Cung. Lúc này trong Lan Hoa Điện, có một mỹ phụ nhân đang đối diện với gương trang điểm. Nàng để trần vai, trên đỉnh đầu trâm cài tóc lưu quang lấp lánh, dải lụa màu diễm lệ vờn quanh, làm nổi bật lên dung nhan tinh xảo của nàng.
Thân Đồ Lan mấp máy đôi môi tươi đẹp, đang chuẩn bị đi dạo công viên, thì có một con chó nhỏ đột nhiên xông vào. Các cung nhân lập tức giật mình, định bắt lấy con chó mập ú Đại Hoàng này.
"Từ đâu tới con chó!"
"Nhanh, nhanh bắt nó lại!"
"A, nó khỏe thật!"
"Chờ một chút, nó có vẻ như đang viết chữ..."
"Ôi, thật xấu."
"Ô gâu!" Thân Đồ Minh ngẩng đầu nhìn cung nữ vừa chê mình xấu, hướng về nàng nhe răng trợn mắt.
Thân Đồ Lan thấy cảnh này cũng cảm thấy thú vị, nhưng khi thấy con chó Đại Hoàng viết xong chữ, lập tức hoa dung thất sắc.
"Đệ đệ, ngươi, ngươi sao lại biến thành như vậy?"
"Ô ô ô ~"
"Tỷ tỷ cứu ta." Thân Đồ Minh viết xong bốn chữ cuối cùng, liền chui vào váy Thân Đồ Lan, run rẩy đứng lên.
Thân Đồ Lan ngồi xuống, ôm lấy con chó Đại Hoàng, chẳng mấy chốc liền xác nhận đây thật là đệ đệ của mình. Bởi vì ánh mắt gian xảo cùng vẻ mặt đều rất giống Thân Đồ Minh, dù biến thành chó nàng vẫn nhận ra!
"Các ngươi đều ra ngoài!"
Thân Đồ Lan lập tức quát lui các cung nhân, sau đó bắt đầu hỏi về chuyện xảy ra với Thân Đồ Minh.
Đúng lúc này, Triệu Hưng cũng bay đến trước Lan Hoa Cung.
"Ai dám xông vào Hoàng cung!"
"Lớn mật! Bắt lại!"
"Gâu gâu gâu?"
"Ha ha ha?"
"Lạc!!"
Triệu Hưng vừa đi, xung quanh liền có thêm một đám gà cùng chó, chúng kêu loạn chạy trốn tứ phía.
Trình Thiên Hữu đi theo tới thấy cảnh này thì không khỏi tê cả da đầu. Trong chớp mắt, những Cung Đình thị vệ và cung nữ mạnh mẽ bỗng biến thành gà chó. Có người vừa thức dậy còn là người, khi vừa chạm đất lại biến thành gà chó.
Lan Hoa Cung lập tức gà bay chó chạy, mất hết vẻ uy nghiêm ngày xưa.
"Đại Tư Nông!" Trình Thiên Hữu cứng đầu xông lên, "Mời Đại Tư Nông dừng bước, đây là hậu cung, coi như Quốc tướng có đắc tội, ngài cũng không nên xông vào hậu viện Vương cung."
Triệu Hưng liếc nhìn Trình Thiên Hữu, người này lại rất trung thành, biết rõ không địch lại, vẫn đứng ra bảo vệ tôn nghiêm của Bắc Thần Vương. Nhưng hắn tới đây không phải để nói chuyện hòa khí. Cho dù điều tra ra Bắc Thần Vương không có tội lớn, thì cũng cần gõ cho tỉnh ra một phen. Huống chi hiện tại còn chưa làm rõ ràng, sao có thể để một Vương Thành phòng giữ cản được hắn?
"Trung thành thì trung thành, nhưng tư duy quá cổ hủ, xuống dưới suy ngẫm đi."
Ánh mắt Triệu Hưng ngưng tụ, phiến đá dưới chân Trình Thiên Hữu lập tức nứt ra một khe. Khe nứt trong chớp mắt biến thành bốn mặt cắt, hút Trình Thiên Hữu vào.
"Rống!" Trình Thiên Hữu lấy dũng khí giương thương, đồng thời sau lưng xuất hiện Kim Thân pháp tướng, là một đầu Bạo Hùng uy phong lẫm liệt.
Nhưng ngay sau đó, đột nhiên có quang mang giữa trời, có thủy từ đỉnh đầu hắn đổ xuống.
"Xùy ~"
Giống như nước lũ tưới lên đống lửa vừa mới bùng cháy, kim quang trên người Trình Thiên Hữu lập tức bị dập tắt.
"Rầm rầm ~ rầm rầm ~"
Nước lũ đổ xuống, thân thể Trình Thiên Hữu cũng theo đó chìm xuống. Liền như thế, hắn trực tiếp bị giam xuống lòng đất ba nghìn mét.
Huyền Thủy Địa Cung cùng Hãn Hải Địa Cung kết hợp, hai pháp hợp nhất!
Dưới lòng đất ba nghìn mét, Trình Thiên Hữu bị vạn vạn ức quân thủy vây quanh, căn bản không thể trốn thoát. Triệu Hưng lại khum tay một vòng, Khôn Nguyên tái tạo phát động. Mặt đất lập tức được chữa trị, cứ như Trình Thiên Hữu chưa từng xuất hiện vậy.
"Cái này..." Các tướng sĩ phòng giữ Vương Thành đi theo tới, lập tức bị trấn trụ.
"Cút." Triệu Hưng bình thản lên tiếng. Tựa như ma chú, những người này đều lui ra ngoài cửa cung.
Lúc này, trước Lan Hoa Điện, một bóng hình yêu diễm xuất hiện.
"Triệu Vương, ngươi uy phong thật lớn a!"
"Mạnh mẽ xông vào cung Bắc Thần Vương, không nói hai lời liền tùy ý làm bị thương người, đệ đệ ta và các cung nhân, chỗ nào đắc tội ngươi?"
Triệu Hưng quay người nhìn sang, thấy Thân Đồ Lan đang trợn mắt nhìn mình.
"Hỏi rất hay."
Triệu Hưng vẫy tay, trên ngũ cốc lâu thuyền, bàn của Lâu Chấn Vân rung động, một phần tội trạng văn thư liền biến mất.
Hưu ~
Văn thư xuyên qua không gian, cấp tốc bay tới, rơi vào tay Triệu Hưng.
"Hai tỷ đệ ngươi, thao túng triều chính."
"Thừa tướng Thân Đồ Minh, mục nát thần công, tham ô nhận hối lộ, tùy ý bãi miễn quan viên do triều đình phái tới..."
"Triệu Vương!" Thân Đồ Lan ngắt lời nói: "Đệ ta đúng là có nhiều sơ hở. Nhưng dù thật sự có những việc đó, cũng không phải tội lớn, muốn xen vào cũng phải là Thiên Quan Ti để ý tới! Hỏi thăm phu quân ta rồi mới xử trí!"
Biểu hiện trên mặt Triệu Hưng vô cùng đặc sắc, Bắc Thần Vương có ngươi làm lão bà như vậy, thật sự là phúc khí a! Lúc này muốn để mình bán cho Bắc Thần Vương chút mặt mũi, thì cũng nên nói với mình đàng hoàng chứ, thế mà vẫn nghênh ngang như vậy? Thật coi Bắc Thần Vương là vô địch thiên hạ hay sao?
"Gà gáy buổi sáng, làm loạn triều cương, chẳng trách Bắc Thần Quốc loạn như vậy, ngươi đã muốn can thiệp như vậy, vậy thì ta cho ngươi toại nguyện!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận