Thần Nông Đạo Quân

Chương 43:: « Phòng Tai Bản Thảo » cùng Bản Ngã Thiên Vật Luận, khiếp sợ Bàng Nguyên Chẩn! (2)

Chương 43: «Phòng Tai Bản Thảo» và Bản Ngã thiên Vật Luận, kinh sợ Bàng Nguyên Chẩn! (2)
Sáng sớm hôm sau, Dạ Vũ Không tổ chức quân chính hội nghị, bàn bạc nhiệm vụ phòng và trị thiên tai. Hắn nghe theo ý kiến của Triệu Hưng, mở hai phòng nghị sự, Tư Mã Vân Hải dẫn đầu các quan viên cốt cán, cùng Bàng Nguyên Chẩn dẫn đầu các quan viên, mỗi người ở một phòng riêng. Triệu Hưng bản tôn ở bên Tư Mã Vân Hải, phân thân thì ở phòng nghị sự của Bàng Nguyên Chẩn. Dạ Vũ Không vốn muốn có mặt, cùng cả hai người nói chuyện, nhưng bị khuyên can. Hắn đúng là người có trách nhiệm, bất quá hắn càng cố gắng, người phía dưới liền càng sợ hãi. Mời cao thủ đến mà không hề có sự chuẩn bị từ trước, ngài vẫn nên nghỉ ngơi trước thì hơn. Kết quả là Dạ Vũ Không xuất hiện bằng một phương thức đặc biệt – hai vị trí chủ tọa trong sảnh, mỗi nơi đều đặt một mặt Địa Kính, phía trên hiển thị khuôn mặt Dạ Vũ Không, hắn chỉ cần gật đầu là xong.
Hội nghị quân chính vừa bắt đầu đã xuất hiện bất đồng.
"Thiên tai, thiên tai, phải dựa theo phương pháp thiên Thời phái của ta để phòng và chữa trị. Triệu Hưng, Trương Bình, Lưu Bá làm, các ngươi là người của Thiên Hà phủ, cứ dựa theo phương án của lão phu mà làm đi." Tư Mã Vân Hải nói.
Một phòng nghị sự khác.
Bàng Nguyên Chẩn nói: "Minh Nguyệt phủ có bảy con sông lớn, hai bộ Nam Bắc lại xuất hiện sa mạc hóa, cùng bão cát, phía đông liên tục phát sinh các trận động đất."
"Ta lần này mang theo một trăm hai mươi chín Ti Nông, đều là tinh anh của Thương Lạc Học Cung, đều đã tu ra Thuần Nguyên Thổ Nhưỡng."
"Có thêm 70 chiếc ấm hoa lâu thuyền chờ lệnh, bên trong có các loại thực vật thần kỳ trị tai."
"Ta đã lên xong bốn phương án, nhưng lại thiếu nhân lực. Lúc này phải tập kết tất cả Ti Nông, Cơ Quan Sư, cùng các loại vật tư để trồng những thực vật phòng và trị tai hại này."
"Nguyên Nhương Hầu nghĩ như thế nào?"
Đây chính là mâu thuẫn giữa Bản Ngã phái và Thiên Thời phái. Cho dù hôm nay đến không phải là Tư Mã Vân Hải và Bàng Nguyên Chẩn, mà là người của các phe phái khác, thì cũng sẽ phát sinh chia rẽ. Nếu chỉ mời một phương đến, sẽ không xuất hiện chuyện này. Hiện tại Triệu Hưng cũng không thể để cho bên nào rời đi, thứ nhất là hắn không có quyền đó, thứ hai, cho dù có, hắn cũng không thể làm như vậy. Nhưng lúc này, điều Triệu Hưng cần suy xét, là phải giành được quyền chủ động. Bởi vì Bàng Nguyên Chẩn và Tư Mã Vân Hải đều không thực sự nghe theo Triệu Hưng, mà chỉ là bảo người của Thiên Hà phủ phối hợp với hắn mà thôi. Như vậy thì sao được chứ? Chẳng phải là đ·ả·o p·h·ả·n t·h·iê·n c·ư·ơ·ng sao? Lẽ nào Triệu lão gia lại chịu ở dưới trướng người khác sao? Bất quá, Tư Mã Vân Hải và Bàng Nguyên Chẩn đều là người thông hiểu đạo lý, muốn giành được quyền chủ động thật không phải là việc dễ dàng. Triệu Hưng cũng phải tập trung tinh thần.
Đầu tiên hắn xem hết phương án quản lý mà Tư Mã Vân Hải đưa ra, sau đó khen ngợi: "Lão sư không hổ danh là bậc thầy đương thời, phương án này tổng hợp «Thiên Nguyên kỷ đại bàn về», «Ngũ Hành từng tháng lấy dùng», «Âm dương vật hậu học qua - trở lại vị trí cũ thiên», «Ngô kỷ thiên thời bốn phía cân đối pháp» và các kinh điển, phương án của người đơn giản rõ ràng, có thể để các phủ, quận huyện Ti Nông Giám làm tiêu chuẩn." Tư Mã Vân Hải được Triệu Hưng khen tới tấp, trong lòng rất thích thú, vì Triệu Hưng không khen suông, mà đã nhìn ra phương án này được xây dựng dựa trên những căn cứ nào. Nhưng ngoài miệng ông lại nói: "Ngươi chớ có khen ngợi như vậy, Thiên Thời phái có rất nhiều kinh điển đáng học hỏi, ta cũng chỉ là nhặt nhạnh những điều người khác bỏ sót mà thôi." "Ngươi đã thấy phương án này thoả đáng rồi, vậy thì bắt tay vào thực hiện đi." Triệu Hưng nói: "Lão sư đừng vội, học vấn của ta còn nông cạn, đối với các phương án này còn có vài chỗ chưa rõ, xin lão sư chỉ dạy cho, để ta có thể truyền đạt lại cho các quan viên bên dưới." Cũng không phải vội vã gì trong khoảng thời gian ngắn này, huống hồ nếu như người phía dưới làm không đúng chỗ, sẽ chỉ lãng phí thời gian. Tốt nhất là nên để cho tầng lớp trung gian Ti Nông hiểu rõ, điều đó là hết sức cần thiết. Tư Mã Vân Hải khẽ gật đầu: "Ngươi không hiểu chỗ nào? Cứ hỏi đi." Triệu Hưng rút ra một phần hồ sơ, đưa lên không trung, rồi chỉ vào [Minh Nguyệt phủ hơi co lại thiên thời hình]. "Lão sư mời xem, đây là Trác quận."
"Từ ngày 16 tháng 3, các Ti Nông Quan ở Trác quận của Minh Nguyệt phủ triển khai Tiết Khí Lệnh, nhưng cứ hễ rút đi tiêu pháp thuật, thì ba khí lại quay về hỗn loạn sau ba canh giờ." "Hiện giờ mới chỉ 19 tháng 3, kết quả tính toán số bình ấm hoa mà Trác quận gửi lên đã vượt quá bốn khắc bảy (nhiệt độ không khí ba tháng vượt quá 47 độ)."
"Hơn nữa, mỗi lần thi triển Tiết Khí Lệnh xuân phân để điều chỉnh, sau khi trở về hỗn loạn thì lần thi triển tiếp theo Tiết Khí Lệnh gió xuân cũng sẽ giảm hiệu quả, không thể điều chỉnh lại được nữa." "Xin hỏi lão sư, việc này nên giải quyết như thế nào?" Tư Mã Vân Hải xem xét kỹ [Minh Nguyệt thiên thời hình] rồi lại lật xoay tròn tông, lập tức nói: "Đây là tình huống do 'ba khí hỗn loạn, âm dương mất cân bằng' mà ra." "Lão sư, ba khí đó là những loại khí nào?" "Hướng sáng chi khí, Chính Dương chi khí, thiên chi khí, ba khí này hỗn loạn, dẫn đến sương chi khí, địa chi khí không đủ, không ngừng bị hạ chế." "Dương sáng khô kim, thiếu âm sợ hỏa, phong, hỏa, dương, tuần hoàn cổ vũ, Tiết Khí Lệnh xuân phân cũng khó mà cân bằng âm dương được." "Việc thi triển pháp thuật nếu không tìm ra mấu chốt, giống như thêm dầu vào lửa, khiến ba khí bốc lên, hướng vận chuyển của ba khí liên tục thay đổi." "Lúc này cần phải dùng đại hàn để đối trị với hỏa, Quyết Âm phong mộc, thi thiết hỏa, đốt hết rừng Trác quận, lại gọt bỏ Tam Sơn của Trác quận, để ba khí khuếch tán sang bốn quận lân cận, giảm cường độ xuống, rồi mới đồng đều phân bổ mà quản lý." Tư Mã Vân Hải không hổ danh là cao thủ, ông chỉ có được tài liệu trong hai ngày ngắn ngủi, vậy mà rất nhanh đã phân tích được mấu chốt, đưa ra phương pháp quản lý của Thiên Thời phái. Nhưng Triệu Hưng rất nhanh đã tìm ra tai hại trong phương án đó. "Lão sư có phải đã không để ý đến sự di chuyển của Địa Mạch? Nếu hủy núi đốt rừng, phóng thích ba khí xung kích sang các quận khác, e là dân chúng sẽ không chịu nổi."
"Vốn chỉ là Trác quận gặp tai ương, bây giờ lại muốn đẩy bốn quận còn lại cùng gặp tai ương, còn muốn đốt rừng gọt núi, dân chúng khó tránh khỏi sẽ oán thán." Tư Mã Vân Hải nhíu mày: "Dời dân vào thành, cũng sẽ không làm t·ổn t·h·ư·ơ·ng đến ai cả, hà cớ gì mà oán chứ?" "Nếu theo cách của lão sư, trong quá trình ba khí di chuyển, Tị thổ, Canh kim, Ly hỏa, khôn phong sai vị, có thể sẽ sinh ra hậu quả gì?" Tư Mã Vân Hải vô ý thức nói: "Bốn vị dời khí, vật hậu học sẽ biến... Hả?" Vừa nói xong, Tư Mã Vân Hải liền nhíu mày. Ông nhìn bản đồ rồi chậm rãi lắc đầu: "Sao lại có chuyện sai chỗ được? Giả thuyết của ngươi không có căn cứ." Triệu Hưng lại rút một phần hồ sơ khác ra: "Lão sư xem, đây là số liệu mới nhất của Trác quận, phương pháp mà lão sư đưa ra, Ti Nông Giám phòng sắc trời Minh Nguyệt phủ đã từng thử rồi."
"Phương án của ông ta không khác của lão sư là bao, chỉ là không gọt núi đốt rừng, mà là dùng pháp thuật cường ép ba khí đi." Tư Mã Vân Hải nhìn bản báo cáo, sắc mặt biến đổi. Bởi vì kết quả cuối cùng của phương án này là, dương ba khí của Trác quận đã theo đường bài xuất đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận