Thần Nông Đạo Quân

Chương 55:: Nhất phẩm chân ý, bốn mùa Thần Hoa, phá Tam Phẩm, Phù Du Thành! (! ) (2)

"Chương 55: Chân ý nhất phẩm, bốn mùa Thần Hoa, phá Tam Phẩm, Phù Du Thành! (!) (2)Nếu không, dù có thực sự g·iết những người đó, cũng không thể diệt được lòng phản đối.” “Sư huynh thật lợi h·ại.” Trong mắt Cơ Tử Huyên ánh lên vẻ sáng ngời. . . . Triệu Hưng thấy kế hoạch tiến hành thuận lợi, lập tức thu hồi phân thân rút lui. “Sở Thiên Thu cùng Trang Đại Nhẫm quả nhiên là không c·hết, có lẽ là vì cái hầu cây người kia tồn tại?” Triệu Hưng nhìn về phía Giang Nghiêu Xuân với hình thể khổng lồ, người sau dường như cảm ứng được ánh mắt của hắn, nhìn lại, khẽ gật đầu. “Cũng tốt, có thể giữ lại chút cường giả, đối với sau này ta nắm quyền Thương Lạc Học Cung, cũng có chỗ tốt.” Triệu Hưng thầm nghĩ. Trung Phẩm Bản Ngã phái Ti nông, nhìn trên cấp độ quốc gia thì việc bồi dưỡng không quá khó. Nhưng mà cao phẩm, nhất là Nhị Phẩm, lại tương đối khó có được. Ch·ết một người, cần rất lâu mới có thể bù vào được. Thương Lạc Học Cung, vào thời Đại Chu phát triển gần ba ngàn năm, số lượng cao phẩm luôn ổn định ở mức hơi thấp. Đây là thời kỳ hòa bình! Triệu Hưng sau này nếu nắm quyền, cũng không muốn mình là kẻ cô độc, trong tay không có một chút binh lính có thể dùng. "Chuyện thứ ba!" Hứa Hành tiếp tục nói. “Kết giới Vạn Đạo Thụ sẽ mở từ giờ Mão (5h-7h) ngày mai, trong vòng một tháng.” “Trong thời gian này, tất cả mọi người có thể vào Vạn Pháp Bình Nguyên quan s·á·t Vạn Đạo Thụ.” Uỳnh ~ phía dưới lập tức hoan hô lên. Không chỉ Ti nông, những tân kh·á·c·h đường xa tới cũng đều nở nụ cười trên môi. Trong số họ rất nhiều người đều đến Thương Lạc Học Cung là vì Vạn Đạo Thụ. Nếu chỉ đến xem lễ, e rằng nhân số sẽ th·i·ếu hơn phân nửa. Ai có thời gian rảnh mà chạy xa đến đây, để rồi lại chỉ ngắm người ta nội đấu? "Vạn Đạo Thụ là trân bảo, bình thường sẽ không mở ra quy mô lớn như vậy, huống chi còn là một tháng." "Nghe nói mỗi một phiến lá cây, đều là tiên hiền để lại những cảm ngộ về đạo, phải siêu nhất phẩm đạo mới có thể làm cây sinh trưởng." "Tuy lấy Ti nông làm chủ, nhưng cảm ngộ vẫn không thể tr·á·nh khỏi âm dương, quy tắc ngũ hành t·h·i·ê·n địa." “Một tháng thời gian? Vậy ta phải ăn no một chút mới được, vào đó rồi ta sẽ không ra nữa!” “Vào đó? Lá cây của Vạn Đạo Thụ đều kèm th·e·o uy áp, rất ít người có thể leo lên cây để quan s·á·t ở cự ly gần, có thể nhìn từ xa cũng đã rất có ích rồi!” “... “ “Đi đi đi, đi chuẩn bị.” Trên bình nguyên Vạn đạo, rất nhiều người đều nán lại, chỉ chờ đợi ngày mai mở ra. Triệu Hưng cũng cùng Liễu Thiên Ninh trở lại chiến thuyền. "Làm rất tốt." Liễu Thiên Ninh nhìn Triệu Hưng, không chút keo kiệt mà tán dương. "Ta còn không ngờ ngươi đã trưởng thành đến mức này." “Đều là nhờ lão sư vun trồng.” Triệu Hưng chắp tay. Nếu không có Liễu Thiên Ninh cùng công chúa U Nhược tương trợ, hắn không thể thu được Linh Khí đầu tiên. Lúc đó cũng không nhanh chóng Đột Phá Ngũ Phẩm được. Còn về sau, hắn trong sự kiện Lương Vương tạo phản, cũng nhờ Liễu Thiên Ninh an bài cho hai thân ph·ậ·n, mới có thể chiếm tiên cơ. Sau này về Thiên Linh Châu, càng không thể nói tới. Đào hết những nhân tố Liễu Thiên Ninh cùng U Nhược công chúa, Triệu Hưng nghĩ mình có thể lăn lộn cái Ngũ Phẩm ở Cảnh Đế hướng đã là tốc độ bình thường, nếu vận khí hơi tốt thì lăn lộn đến Tứ Phẩm cũng không sai biệt lắm. Nào có giống hiện tại, Cảnh Đế hướng còn chưa kết thúc, mình đã là tòng tam phẩm, được phong nhất đẳng hầu, dù chưa lĩnh thưởng tam phẩm khí vận, nhưng chỉ cần trở về từ Long Đình Cổ Địa, hắn có thể n·h·ậ·n. "Ta bây giờ chính thức trở thành người ứng cử thứ nhất của Thương Lạc Học Cung." Liễu Thiên Ninh nói, "Còn có một số việc quan trọng muốn trao đổi cùng viện trưởng Hứa và các nhân vật quan trọng khác.” "Mấy ngày này ngươi cứ đợi ở đây, có thể đi tham ngộ Vạn Đạo Thụ, cũng có thể đi những bảo địa khác xem thử.” "Chờ có kết quả, ta sẽ báo tin cho ngươi." Liễu Thiên Ninh nói tới kết quả, đó là kết quả thực · sự. Nói thẳng ra, ông muốn đi xin cho Triệu Hưng chút lợi ích! Một vài loại trân bảo, đại thụ kỳ trân kết trái, hiệu quả rất lớn. Mối họa của Vạn Pháp phân thân, luôn tích tụ trong lòng Liễu Thiên Ninh, nhất là ông là người dẫn Triệu Hưng vào con đường này. Nhất định phải chuẩn bị sớm cho Triệu Hưng, cố gắng k·é·o dài thời gian bộc p·h·át của hắn. "Lão sư có thể bận trước, ta không nóng vội." Triệu Hưng mỉm cười nói, "Ta vừa vặn muốn đi Vạn Đạo Thụ tìm hiểu một chút." Hắn nhận ra được Liễu Thiên Ninh có chút vội vàng, loại vội vàng này ít nhiều cũng vì có một phần do mình. Bất quá hiện tại hắn không thể nói cho Liễu Thiên Ninh, mình tu luyện Diễn Thần Quyết khác biệt, nó là loại t·h·u·ậ·t cao cấp đóng kín, muốn nói cũng không được. "Ừm, đi đi. Nhưng đừng tham ngộ quá sâu, ta còn muốn kêu ngươi đi ăn một số thứ. Một số trân quả, nở hoa kết trái trong nháy mắt đấy.” "Vâng." Triệu Hưng chắp tay cáo từ. . . . Triệu Hưng rời khỏi chiến thuyền Kim Long, liền dự định kh·ố·n·g chế Ngân Long Phi Chu của mình, đi cửa vào kết giới vạn đạo bình nguyên chờ đợi. “Sư huynh, huynh cũng muốn đi vạn đạo bình nguyên chờ Vạn Đạo Thụ mở ra sao?” Cơ Tử Huyên xuất hiện ở đầu thuyền. “Sư muội, muội cũng muốn đi sao?” "Đúng vậy." Cơ Tử Huyên gật đầu, "Muội có thể ngồi thuyền của sư huynh không?" “Đương nhiên, lên đây đi.” Triệu Hưng hơi ngạc nhiên nhìn Cơ Tử Huyên. Hai người nhận biết vài chục năm, có thể nói quen biết đã lâu. Hắn p·h·át hiện Cơ Tử Huyên gần đây đối mặt với mình, có vẻ hơi gượng gạo. “Đa tạ sư huynh.” Cơ Tử Huyên ngoan ngoãn bay lên thuyền, rất chủ động thay Triệu Hưng kh·ố·n·g chế Phi Chu. Nhưng vừa bay ra ngoài không bao lâu, đã bị một đám người vây quanh. "Thần Uy Hầu! Trị Kinh Tiến Sĩ Trương Chấn của Thiên Trúc Viện Thương Lạc Học Cung thỉnh cầu yết kiến.” "Tiến sĩ Triệu, ta là Ngô Lôi của Tử Đằng Sân, thành tâm thỉnh giáo.” “Sư Triệu, có thể cho chúng tôi biết một chút về ‘Phần mới của Bản Ngã thiên Vật Luận’ của ngài được không?” "Tiến sĩ Triệu, học sinh có một chuyện không hiểu..." . . Bên ngoài đủ các loại thuyền nhỏ, nhao nhao dạt lại gần, tất cả đều mang ánh mắt tha t·h·iết nhìn về phía Triệu Hưng. "Sư huynh." Cơ Tử Huyên quay đầu hô một tiếng, "Thật nhiều người tìm huynh kìa." “Ừm?” Triệu Hưng đi ra. Đập vào mắt là trước mặt Phi Chu là đám người đen nghịt, thuyền nhỏ. Đều đang gọi tên của mình. “Ta n·ổi danh vậy sao.” Triệu Hưng không khỏi nở một nụ cười. Trước đây hắn là ‘chiến tướng số một’ dưới trướng Liễu Thiên Ninh, mang theo nhiệm vụ tới đây. Lúc đó ai dám lên tìm tới lĩnh giáo? Hiện tại tranh đạo đã kết thúc, cũng không còn gì phải kiêng kỵ nữa. Thấy Ngân Long Phi Chu của Triệu Hưng rời đi, đều nhao nhao đuổi theo Triệu Hưng! Triệu Hưng rất rõ, vì sao lại có tình huống này. Phần mới của Bản Ngã thiên Vật Luận! Hai hôm trước, hai thiên luận vừa được Bàng Nguyên Chẩn mang về. Qua hơn một năm lên men, hiện tại trong Thương Lạc Học Cung, nó đã là điều ai ai cũng biết! Cấp cao thì khen ngợi không ngớt, còn tầng lớp tr·u·ng hạ, đó là sùng bái! Vì Bản Ngã thiên Vật Luận của Triệu Hưng, vị trí của Bản Ngã phái được nâng lên! Thiên hạ ngày nay, Thiên Thời phái chính là chủ lưu, Địa Lợi phái cũng không kém bao nhiêu, xem như những học thuyết n·ổi tiếng. Bản Ngã phái đơn lẻ thì bị coi là tiểu đạo! Ngũ Hành Tứ Thì Thuyết của Bản Ngã phái bị người của Thiên Thời phái và Địa Lợi phái gọi là 'Tiểu Ngũ Hành bốn mùa'. Thật khiến người tức giận! Đáng ghét! Nhưng bọn họ cũng không có chỗ nào phản bác lại được. Nhưng hai thiên luận mới của Triệu Hưng ra đời, trực tiếp khiến nhóm Ti nông của Thương Lạc Học Cung hưng phấn tột độ! Lấy thực vật thần kỳ dưỡng đất, lớn lên vào từng thời tiết. Hoàn toàn đẩy Bản Ngã phái vượt lên trên Thiên Thời phái, Địa Lợi phái! Từ nay về sau khi đụng mặt với Ti nông của hai phái khác, không cần chỉ khúm núm. Mà có lý lẽ, không phục cứ đến biện luận! Cơ Tử Huyên: “Sư huynh, đường đi không nổi rồi, bọn họ đều muốn gặp được tân tác của huynh đấy." "Có rất nhiều mặc tiến sĩ, thậm chí còn có cả viện trưởng dùng tới nữa.” “Sư huynh, hay là huynh cho bọn họ nói chút đi?" Triệu Hưng nói: “Nơi này không t·h·í·c·h hợp để kể, người quá tạp.” Cơ Tử Huyên nhẹ gật đầu: "Cũng phải, nếu lại xuất hiện học sinh c·u·ồ·n·g nhiệt như Lâm Nguyệt Hảo và Lưu Huy, nếu có người bất kính với sư huynh, sợ sẽ lại b·ạ·o nổi đ·á·n·h người mất." Triệu Hưng hơi kinh ngạc nói: “Sao muội hiểu rõ vậy?” Lâm Nguyệt Hảo là học sinh đến nghe giảng sớm nhất khi hắn còn ở Huyền Thiên Học Cung. Còn Lưu Huy, vốn là vâng mệnh Chu Thành đến gây rối, kết quả khi đó ở bài giảng, Triệu Hưng đưa ra ‘Tam Âm Tam Dương Lục Khí Đại Chu thiên Luận’. Chẳng những Lưu Huy bị thuyết phục mà ngay cả lão sư của hắn cũng bị ném hết đi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận