Thần Nông Đạo Quân

Chương 13:: Bốn nhà Long Đình, Tử Long Thần? Bí ẩn để lộ! (1)

Chương 13: Bốn nhà Long Đình, Tử Long Thần? Bí ẩn hé lộ! (1)
Đại hội luận đạo theo Nguyên Sóc năm đầu mùa thu, một mạch kéo dài đến giữa mùa hạ năm thứ hai Nguyên Sóc. Thời gian Đại Tư Nông Triệu Hưng giảng đạo tập trung vào mùa thu năm đầu Nguyên Sóc, sau đó vào mùa đông, mùa xuân năm thứ hai Nguyên Sóc cũng chỉ là ngẫu nhiên xuất hiện. Về sau chủ yếu là Liễu Thiên Ninh, Mễ Phất, Vương Thiên Tri, Lăng Thiên Thần, Khưu Viễn Sơn, Mạnh Khôn, Cơ Hữu Đường và những người khác thay phiên giảng.
Việc giảng dạy kéo dài như vậy cũng khiến càng ngày càng nhiều người phát hiện ra, tu luyện Thảo Nhân pháp không chỉ có Triệu Hưng, Liễu Thiên Ninh, Mễ Phất, mà ngay cả viện trưởng và phó viện trưởng Huyền Thiên Học Cung, Khôn Nguyên Học Cung cũng đều tu luyện Thảo Nhân pháp cao cấp. Bởi vì Triệu Hưng, một Đại Tư Nông kiêm tu ba phái, thường xuyên đem ba phái kết hợp lại và phổ biến chính sách cùng với lý niệm thống nhất, cho nên dưới sự ảnh hưởng của hắn, ngày càng có nhiều Tư Nông không còn giới hạn ở một phe phái nhất định mà bắt đầu tu các pháp thuật còn lại.
"Ở trên có lợi, thì ở dưới ắt sẽ làm theo!". "Triệu Hưng không chỉ dùng tư tưởng để gây ảnh hưởng đến thiên hạ Tư Nông mà còn dùng hành động thực tế để thực hành. Năm đó, hắn đã từng ở trong tháp truyền pháp nói ra lời hào hùng với ta, bây giờ xem như là đã bắt đầu thực hiện, thật không ngờ a." Lý Bá Khiêm cảm khái không thôi, sau đó mạnh hít hai cái. "Đúng vậy." Hiên Viên Kình Thiên khẽ gật đầu: "Lần đại hội luận đạo này của hắn, trước tiên thống nhất tư tưởng của các Tư Nông cao cấp, ít nhất trên lý thuyết thì ba phái không còn phân biệt cao thấp."
"Hắn còn lợi dụng cơ hội giảng đạo ở Vân Mộng học cung để tiến hành sửa đổi chế độ Lại Viên, chế độ Đạo Viên, việc tuyển chọn Quân Tư Nông." "Đem thiên thời, địa lợi, bản ngã ba phái pháp thuật đều liệt vào các môn bắt buộc." "Đại Chu khí vận không ngừng phát triển, lại có thêm Vân Mộng học cung và Huyền Hoàng Tích Nguyên thuật, như vậy thực sự đã có được cơ sở để hiện thực hóa lý tưởng."
Vân Mộng học cung khai trí truyền pháp khiến cho hiệu suất tu pháp ngộ đạo của thiên hạ thần dân tăng lên rất nhiều. Khí vận Đại Chu lên cao, chỉ số nguyên khí của Thập Cửu Châu tăng lên, điều này dẫn đến tốc độ tụ nguyên cũng tăng theo. Độ khó tụ nguyên giảm xuống, như vậy thì việc kiêm tu ba phái sẽ không còn là nói suông nữa. Có một số Đạo Viện, thư viện, Tư Nông Giám, phạm vi dạy học không cố định, có thể học được gì đều tùy thuộc vào tỷ lệ ba phái tại những địa phương này. Nhưng bây giờ thì khác, Triều Đình quy định, thiên thời địa lợi bản ngã phải có tài nguyên dạy học như nhau, đồng thời quy phạm chương trình dạy pháp thuật. Thi công cũng giống như vậy, chỉ dựa vào một phái pháp thuật thì không thể thành công. Tình huống này sẽ từ giai đoạn dạy học cơ sở ở các Đạo Viện, thư viện lan rộng ra đến quan trường.
"Tệ nạn của Thảo Nhân pháp cũng được giải quyết, sau này trong Thần Miếu cũng sẽ có Tư Nông thần của Bản Ngã phái, Liễu Thiên Ninh chính là Tư Nông thần đầu tiên của Bản Ngã phái." "Tam Phân Thiên Hạ Liễu Thiên Ninh, nhất thống giang sơn Triệu Thần An, tê ~" Lý Bá Khiêm hít một hơi thật sâu, đầy cảm khái.
"Nhìn đi, không chỉ có chúng ta những người làm Tư Nông sẽ có thay đổi mà một khi Vân Mộng học cung xuất hiện và những người như Triệu Hưng trỗi dậy, thì e rằng cả Võ Giả, Cơ Quan Sư cũng sẽ có sự điều chỉnh." Hiên Viên Kình Thiên lo lắng nói, "Thật là một thời đại sóng gió dữ dội a." Vào hồi kết đại hội luận đạo, chủ yếu tinh lực của Triệu Hưng không còn là giảng đạo mà là tiếp kiến một số cường giả nước ngoài. Trong số đó có Tư Nông Bạc Hồng Đức của Tượng Liễu Quốc, Tư Nông Phan Xương của Phục Quốc, Tư Nông Cao Sơn Dương của Đông Tang Quốc… Tổng cộng là ba trăm sáu mươi lăm tiểu hình quốc gia (bộ lạc) và bốn mươi hai nước hạng trung.
Không chỉ là luận đạo mà còn có trao đổi thực chất. Ví dụ như Tư Nông Bạc Hồng Đức của Tượng Liễu Quốc đã cầu xin Triệu Hưng, liệu có thể phái một nhóm quan viên sang Đại Chu để học tập không, về học phí thì họ sẽ dâng lên một số đặc sản bảo vật của Tượng Liễu Quốc. Triệu Hưng tất nhiên bằng lòng, đây là điều mà hắn và Cơ Triệt đã sớm bàn bạc. Tuy Đại Chu chiếm cứ Thập Cửu Châu, sản vật phong phú, nhưng ở nước ngoài cũng có rất nhiều thứ tốt, dùng kỹ thuật đổi lấy tài nguyên, tuyệt đối sẽ không thiệt, hơn nữa còn có thể khuếch trương sức ảnh hưởng của Đại Chu ra xung quanh, tạo nền tảng cho kế hoạch thành Phi Thăng.
Ngoài các quốc gia ra thì chính là các tông phái. Vào đầu mùa xuân năm thứ hai Nguyên Sóc, Triệu Hưng đã gặp mặt Vụ Hành Giả và Nguyệt Anh đạo nhân ở Mây Viện của Huyền Thiên Học Cung. "Trưởng lão đời thứ năm trăm tám mươi của Huyền Thiên Thần Tông Vân Thiên Phong, Vụ Hành Giả, bái kiến Thần Tôn." Vụ Hành Giả tuy là đại diện tông chủ, nhưng hắn không tự xưng là đại diện tông chủ, bởi vì đây là gặp Triệu Hưng, cho nên vẫn tự coi mình là trưởng lão. Nhưng người bên cạnh hắn lại khiến Triệu Hưng hơi ngạc nhiên.
"Thái Thượng Trưởng Lão đời thứ hai trăm hai mươi ba của Huyền Thiên Thần Tông Vân Thiên Phong, Nguyệt Anh Tử, bái kiến Thần Tôn." Phân thân của Nguyệt Anh đạo nhân hướng về phía Triệu Hưng hành lễ, và cũng tự báo thân phận. Đời thứ hai trăm hai mươi ba? Triệu Hưng hơi kinh ngạc. Thần Tông tính một đời theo nghìn năm, vậy chẳng phải lão quái vật ba mươi mấy vạn năm trước hay sao! Chẳng trách Thanh Du Tử muốn đi Huyền Thiên Thần Tông trộm băng phong kỹ thuật, thật sự có thể đóng băng mấy chục vạn năm mà vẫn thức tỉnh được sao?
Thấy Triệu Hưng có chút kỳ lạ, Vụ Hành Giả giải thích: "Thần Tôn, sư thúc tổ đúng là nhân vật trong tông sử, lão nhân gia người từng là Quy Tắc Cảnh viên mãn." "Gặp qua lão tiền bối." Triệu Hưng chắp tay. "Học không phân trước sau, đạt được là thầy, trong đạo Tư Nông, Thần Tôn mới là tiền bối." Nguyệt Anh đạo nhân hơi xúc động. Các tông phái bên ngoài là như vậy, sau khi tu vi của đệ tử cùng cấp với thầy, liền không còn dùng sư đồ để đối đãi nữa, đã ngang hàng bối phận, có thể xưng hô là sư huynh đệ. Nếu như đệ tử vượt qua sư phụ thì ngược lại còn có thể được sư phụ gọi một tiếng đạo sư. Giới tông phái quen dùng cảnh giới cao thấp để cân nhắc bối phận, chứ không phải tuổi tác và luân lý thế tục, thói quen này còn lây lan sang các mặt khác, như việc đệ tử cưới sư phụ, thậm chí cả sư tổ cũng có.
Trước kia Triệu Hưng cứ tưởng Vụ Hành Giả là người tùy tùng, không ngờ rằng Vụ Hành Giả mới là tùy tùng. "Nói như vậy thì hiện tại nội bộ Thần Tông có không ít người thức tỉnh rồi sao?" Triệu Hưng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận