Thần Nông Đạo Quân

Chương 04:: Lôi Đình pháp kiếm, Địa Giới Chi Chu, Đại Mộng Học Cung! (2)

Chương 04: Lôi Đình pháp kiếm, Địa Giới Chi Chu, Đại Mộng Học Cung! (2)
Triệu Hưng cười nói: "Người ta đều là cảm thấy hạnh phúc khi sắp thành công, lúc chính thức đạt được lại lo được lo mất."
Cơ Triệt nhếch miệng: "Ta thấy thì nàng có tuổi rồi."
"Cơ Triệt! ! Ngươi đang nói ai?!"
Khi đi ngang qua Ung Hoa Cung, một dải lụa màu từ trong cung đột nhiên bay ra, trói chặt Cơ Triệt.
"A, đại tỷ! Ta nói con gái nhà đồng thừa tướng..."
"Sưu ~"
Dải lụa màu lóe lên, Cơ Triệt đã bị lôi vào trong cung.
"Hoàng Đế còn bị Huyết Mạch áp chế." Triệu Hưng thầm nghĩ trong lòng, nhanh chóng bay khỏi Ung Hoa Cung.
...
Trong hoàng cung, có kho điểm nguyên thần và Nguyên Phong Khố.
Trong đó, Nguyên Phong Khố có quy mô lớn hơn kho nguyên thần hàng ngàn lần.
Nơi này thậm chí còn dùng mảnh vỡ tiểu thế giới chế tạo, chuyên làm không gian chứa đồ.
Tuy nhiên, công tượng của Huyền Hoàng Giới lại không cao tay khi xử lý vật liệu như vậy.
Về cơ bản, mảnh vỡ tiểu thế giới có 'hình thể' bao lớn ở Huyền Hoàng Giới thì nó vẫn là bấy lớn. Việc cắt chúng thành kích thước nhỏ như lòng bàn tay mà vẫn giữ được không gian lớn, rồi làm thành túi Càn Khôn để mang theo thì không thể.
Triệu Hưng đến khu vực Nguyên Phong Khố, liền thấy rất nhiều tòa cung điện được sắp xếp có thứ tự.
Cung điện chỉ dùng để trang trí lối vào mảnh vỡ tiểu thế giới, chứ không thật sự cất đồ.
Tình huống bên trong, giống hệt khi Triệu Hưng tiến vào kho tàng của Long Vương Doãn Hưu.
"Đại Mộng Học Cung hẳn đã có người nghiên cứu từ thời Cảnh Đế, chỉ là người nghiên cứu không biết đó có phải Đại Mộng Học Cung hay không."
"Bản thân Đại Mộng Học Cung là bảo vật không gian, nó đã có thể so sánh với giới Tinh Đạo Binh, không thể nào lại bị nhốt trong tiểu thế giới."
"Khu vực Nguyên Phong Khố có Thập Đại bảo điện, nếu Đại Mộng Học Cung từng được nghiên cứu thì chắc chắn nằm trong Thập Đại bảo điện." Triệu Hưng nghe theo chỉ dẫn, bay về phía nam.
Thập Đại bảo điện đều có các công tượng hoàng gia chuyên nghiên cứu những bảo vật chưa rõ công dụng.
Có những bảo điện lớn, có những bảo điện nhỏ.
Triệu Hưng đi đến đại điện thứ nhất, Thần Binh Điện.
"Thủ tịch thợ rèn Thần Binh Điện của hoàng cung 'Dương Cẩm' đã gặp Đại Ti nồng." Một vị Cơ Quan Sư cảnh mệnh Cung hậu kỳ.
Dương Cẩm là thợ rèn Thần Binh (Đạo Binh) trong giới Cơ Quan Sư. Thợ rèn có sức chiến đấu không mạnh, thậm chí có thể nói là yếu.
Mà Dương Cẩm còn yếu hơn nữa.
Hắn là một cường giả mệnh Cung cảnh mà lại thâm quầng mắt, khí huyết không đủ, tóc tai khô héo, giống như một gã công tử bị tửu sắc móc sạch thân thể.
"Dương đại nhân đi theo huyết rèn lưu sao?" Triệu Hưng kinh ngạc hỏi.
"Ngài thấy đấy, ta bị binh khí móc rỗng thân thể mới thành ra thế này." Dương Cẩm cười khổ nói, "Khiến Đại Ti nồng chê cười."
"Thưa đại nhân, đến giờ uống thuốc rồi ạ." Lúc này, một người hầu mang theo hộp lớn thuốc bổ đến.
"Không thấy ta đang nói chuyện với Đại Ti nồng sao? Chút nữa uống!" Dương Cẩm trừng mắt liếc người hầu.
"Thân thể quan trọng hơn." Triệu Hưng khuyên nhủ: "Ta chỉ xem qua chút thôi, Dương đại nhân nên ăn uống cho đầy đủ đi… Đưa cho ta."
"Vâng." Người hầu lập tức ngoan ngoãn đưa hộp cơm tới.
Triệu Hưng nhận hộp cơm, ngửi ngửi: "Dương đại nhân theo huyết rèn lưu, chủ tế tinh khí bộ vị nào?"
"Bẩm Đại Ti nồng, ta tu Ngũ Tạng Ngũ Thần Đoán Binh pháp." Dương Cẩm đáp: "Tâm can tỳ phế thận, đã tu đến tầng 'tâm rèn'."
"Ngươi dùng tâm huyết rèn đúc, cần ăn thêm đồ bổ mới giảm được tổn hại." Triệu Hưng mở từng lớp hộp cơm: "Mấy món này cấp bậc hơi thấp, chưa hoàn toàn bổ đúng chỗ."
"Đại Ti nồng, bệ hạ đãi ngộ cho ta rất tốt rồi, đây đều là nguyên liệu nấu ăn cấp Bát Giai, mỗi tháng còn có một ngày được ăn đại bổ nguyên liệu Cửu Giai, ta cũng đâu thể dùng trân bảo làm thức ăn được." Dương Cẩm giải thích.
Triệu Hưng quản lý tài chính, biết đãi ngộ của người này không hề tệ.
Đãi ngộ của Dương Cẩm do Võ Đế đặt ra, vì họ là tư binh của Cơ Vương Thất, không tính vào công sổ, cũng không lấy tiền nuôi người từ quốc khố.
Hắn muốn bồi bổ cho Dương Cẩm cũng không được.
Nhưng hắn vẫn khuyên nhủ: "Dương đại nhân tu Huyết Đoán pháp, dùng huyết tế binh, có thể tâm huyết phá binh."
"Nhưng cũng đừng làm nhiều quá, hôm nay thiên hạ đang trải qua nguyên khí triều tịch, Ti nồng rất nhanh sẽ mở rộng được quy mô thực vật cấp trân bảo."
"Trân Bảo Thần Thụ nở hoa kết trái, việc ăn bổ sẽ được nâng cấp, Dương đại nhân muốn làm nên sự nghiệp thì cũng không cần vội vàng."
Dương Cẩm chắp tay: "Đa tạ Đại Ti nồng nhắc nhở, hạ quan sẽ ghi nhớ."
"Ngươi ăn đi, ta tiện thể xem chút."
"Vâng."
Dương Cẩm nhanh chóng nuốt đồ ăn bổ, còn Triệu Hưng thì đi dạo trong Thần Binh Điện.
Trong điện trưng bày rất nhiều Thần Binh.
Một nửa trong số đó đã rõ giá trị, nói cách khác các thợ thủ công biết đây là Thần Binh lợi hại, ở mức Trân Bảo hoặc Kỳ Trân.
Nhưng vì chúng quá cũ, cách rèn đúc lại khác, có cái có sát khí mạnh, cái thì có kiếm linh không thể xóa bỏ.
Một số thậm chí còn có yêu cầu sử dụng hiếm thấy, như thanh tế kiếm đỏ như máu trước mặt Triệu Hưng, bị khóa giữa hai cột Huyền Minh.
"Thần kiếm quyết dương, phỏng đoán cấp tuyệt thế kỳ trân, hiệu quả cực kỳ cường đại, trong kiếm có kiếm linh, có thể giúp điều khiển quyết dương kiếm, bổ sung lĩnh vực phá phong lục giai, nó còn có một bộ Tiểu Thiên Kiếm Trận."
"Nhưng kiếm linh của nó có một yêu cầu sử dụng kỳ quái." Người hầu bên cạnh giới thiệu.
"Người dùng phải là nam giới, mà phải là nam giới không hoàn chỉnh."
Trong lúc nói chuyện, từ tế kiếm đột nhiên bay ra một bóng nữ tử cổ trang, nàng vẻ mặt yêu diễm, nhìn chằm chằm Triệu Hưng.
"Muốn dùng kiếm này, nhất định phải tự cung! Có ta, ngươi sẽ thành kiếm đạo cường giả nhất thiên hạ!"
Triệu Hưng: "..."
Hóa ra là pháp dùng không hoàn chỉnh.
"Yêu Nguyệt! Dám mạo phạm Đại Ti nồng, muốn chết!" Dương Cẩm nghe tiếng chạy tới, lập tức kích hoạt cơ quan trên trụ Huyền Minh.
"Oanh!"
Một tia chớp đen lập tức đánh trúng kiếm linh Yêu Nguyệt.
"A ~~" Yêu Nguyệt phát ra một tiếng kêu mị hoặc, lập tức trở lại kiếm, còn người hầu thì mặt mê ly, rõ ràng bị kiếm linh ảnh hưởng tâm trí.
"Ngươi lui lại đi." Dương Cẩm lập tức ra lệnh, người kia liền tỉnh táo lại ánh mắt tham lam, hổ thẹn chắp tay lui xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận