Thần Nông Đạo Quân

Chương 14:: Doãn Hưu chinh phạt sử, hai gốc kỳ trân, Ma Vân Đằng chi uy! (3)

"Hay là nên gọi đại ca mới phải." Triệu Hưng mở ra Thuần Nguyên hình chiếu, sau đó từ dưới đất đưa ra một cái lẵng hoa màu lam. Lẵng hoa này rất nhỏ, chỉ là khi so với thân rồng mà nói thì nó nhỏ, thực tế thì nó dài năm mươi mét, rộng hai mươi mét, được chế tạo từ Long Tinh, huyền mẫu, cùng nhiều loại vật liệu trân bảo khác. Bên trong còn đặt Đại Quan giới, một cái Tiểu Hình chứa nước Linh Trì, đây là Triệu Hưng tạo cho Ma Vân Đằng một tiểu gia chuyên thuộc. Đại ca tất nhiên phải có đãi ngộ của bậc đại ca! "Đều tại ngươi cả, ma mây, tới giúp ta dọa nó một chút, để nó đừng có nhúc nhích." Triệu Hưng cũng mặc kệ Ma Vân Đằng có nghe hiểu hay không, thân rồng cầm lẵng hoa liền hướng Băng Phách Thần Thụ tiến tới gần. "Si si ~~" "Si si si si !!" Băng Phách Thần Thụ kịch liệt rung động, phảng phất như đang nói: Ngươi không được qua đây! Nhưng Triệu Hưng căn bản không để ý tới, vẫn nhanh chóng tiến lại gần. Băng Phách Thần Thụ rung lợi hại hơn, một lượng lớn lá cây bắt đầu rụng xuống, đánh thẳng về phía Triệu Hưng. "Hưu hưu hưu hưu hưu hưu ~" Thân rồng của Triệu Hưng bị chấn động đến đau nhức, thậm chí vảy rồng cũng xuất hiện vết rạn, mà Thuần Nguyên thổ nhưỡng cũng vì vậy mà quay cuồng lên. Ma Vân Đằng không vui, Thuần Nguyên thổ nhưỡng đây là nơi nó dựa vào để sinh tồn, sao ngươi có thể hủy chỗ của ta chứ? "Ông ~" Hai mảnh phiến lá màu tím đen nhẹ nhàng rung, tỏa ra từng đợt ba động. Sau một khắc, Băng Phách Thần Thụ như thể bị đọng lại, đứng im bất động. "Ha ha ha." Triệu Hưng nhếch miệng cười. Trông Băng Phách Thần Thụ ngay cả một chiếc lá cũng không dám rụng mất! "Thu!" Triệu Hưng dùng Thuần Nguyên hình chiếu bao trùm lên rễ cây của Băng Phách Thần Thụ, trong nháy mắt cắt đứt nó một lượng lớn rễ cây, sau đó cuốn theo hút vào trong cơ thể của mình. Băng Phách Thần Thụ theo bản năng phản kích, nhưng hoàn toàn không xuất hiện, vẫn giữ nguyên trạng thái ngưng kết. "Đại ca trâu bò!" Triệu Hưng thấy cảnh này, không khỏi tán dương một câu. Sau đó hắn đưa Ma Vân Đằng trở về chỗ cũ, thi triển Binh Sử Thần Quyết. Một cỗ Linh Khí xen lẫn ý chí của bản thân, bắt đầu xâm lấn vào bên trong Băng Phách Thần Thụ. "Hàn Băng Lĩnh Vực Cửu Giai, quả nhiên là kỳ trân Quy Tắc Cảnh hậu kỳ." "Băng Phách Thần Thụ là chân chính chiến cây, không có công hiệu phụ trợ, hai đại thiên phú bí kỹ đều thuộc loại công kích." "Một là bay đầy trời tuyết, thuộc loại quần công, trên thần thụ có rất nhiều lỗ thủng, chính là từ những chỗ này có thể thổi ra mưa đá, Hàn Phong, tuyết lớn, Chung Cực Tam Chuyển Tổ Long Biến của ta đều có thể bị phá phòng." "Hai là cực đông lạnh sương hoa, Băng Phách Thần Thụ khi bị ngoại giới kích thích, sẽ bản năng đem Hàn Băng chi lực tụ tập dưới rễ cây cùng tán cây, tạo thành một hiện tượng, ép xuống Địa Mạch khiến nhiệt độ trong phạm vi trăm dặm giảm xuống cực tốc, trong nháy mắt xuống tới âm 208 độ." "Lấy ấm hoa bình khắc độ của Đại Chu làm cơ chuẩn, cứ xuống dưới 20 độ là có thể đóng băng một cảnh giới." "Vượt quá 200 độ đóng băng cực tốc, chính là Quy Tắc Cảnh cũng có thể chết rét." "May có Ma Vân Đằng trấn áp, nếu không nó phản kích khẳng định sẽ xuất hiện kĩ năng thiên phú này, ta liền phiền toái." Thất phách bị đóng cứng, tốc độ tự hỏi của Linh Hồn cũng sẽ chậm lại, phản ứng đều rất khó. "Hai đại kĩ năng thiên phú đều dựa vào Cửu Giai Lĩnh Vực thi triển, theo lý thuyết Băng Phách Thần Thụ còn có một chiêu tự sát thức tập kích, hóa thành Băng Phách Thần vẫn." "Bất quá ta có Binh Sử Thần Quyết Tầng Thứ Ba, mới có thể khống chế được nó tự bạo." "Một chiêu này, thích hợp nhất là để Băng Phách Thần Thụ tự bạo, các thực vật khác dùng chiêu này uy lực cũng không ổn lắm, chỉ có Băng Phách Thần Thụ, nếu bị ta thúc đẩy tự bạo, có thể trong nháy mắt tạo thành một vùng 'Tử Vực'." "Đem uy lực của cực đông lạnh sương hoa phát huy tới âm 249 độ, chính là Phi Thăng Cảnh cũng phải trong nháy mắt chết cóng, mọi thứ đều lâm vào Tịch Diệt." "Bất quá chính ta cũng rất khó chạy thoát, đây là công kích tự sát, trừ khi phối hợp độn trốn giới, xuyên thẳng qua Hư Không, chỉ trốn Linh Hồn, không màng Nhục Thân." Thu phục gốc Băng Phách Thần Thụ này, mục tiêu của Triệu Hưng đã hoàn thành một nửa. Kỳ trân của Long Đình không nhiều, dùng Băng Phách Thần Thụ để chống đỡ mùa đông là không còn gì tốt hơn. "Đi, tìm tiếp dưới đi, phệ thái linh!" Đi, tìm tiếp gốc kỳ trân kế tiếp! Đúng lúc Triệu Hưng đang tìm bảo vật thì ở Long Uyên Vương Quốc. Một con tử Kim long giáng lâm xuống hoàng cung của Long Uyên Vương Quốc. "Ngang!" Đại Long Vương 'Cơ' của Long Uyên Vương Quốc không ngừng gào thét, nhưng thân thể của nó bị tử Kim long gắt gao bắt lấy, móng rồng cực lớn, tản ra sát khí nồng đậm, lan ra xung quanh. Cỗ tử Kim Sắc khí tức này như một cái dao cạo, mỗi khi nhấp nhô lên, liền có một mảng lớn vảy rồng của 'Cơ' bị bóc ra. "(Long Tộc kim văn) Thần phục, hoặc là chết." "Ngươi là một con Nghịch Long, ta tuyệt không thần phục!" Cơ rống giận, vạch trần thân phận của Tử Long Thần! "Ngươi dám dùng Ma Tộc Thần Khí diệt ta, ngươi sẽ nhận sự trừng phạt của long thần." "Phốc phốc!" Tử Long Thần không cho hắn cơ hội mở miệng, tử Kim Sắc khí tức chia nó làm mười mấy đoạn. "Két, két ~" Tử Long Thần từng ngụm nuốt tàn chi, các long tướng, lãnh chúa, thành chủ, thậm chí cả bảy vị Long Vương vừa mới thức tỉnh của Long Uyên Vương Quốc nhìn thấy cảnh tàn nhẫn này đều không khỏi cúi thấp đầu. "Tử Long Thần lại giết ngược rồi ăn Đại Long Vương 'Cơ'." Long Vương tuy không dám nhìn bức họa này, không khỏi gầm nhẹ: "Hắn dùng binh khí của Ma Tộc để giết đồng tộc của mình, đây là khinh nhờn quy củ của long thần!" Đại Long Vương có thể bị giết chết, không thể bị giết ngược, huống chi Tử Long Thần còn dùng Thần Khí của cừu địch để giết đồng tộc, lại còn ăn thịt nó! "Quả nhiên Long Hoàng nói không sai, thực lực đầu nghịch chủng này rất mạnh." Đồng tử của Doãn Hưu có hơi chấn động. "Hạ lệnh, đình chỉ tấn công, rời khỏi địa bàn Long Uyên nước, tiến vào Huyền Hoàng mà đóng quân!" . . . Vì sự xuất hiện của Tử Long Thần mà thực lực của Long Uyên Vương Quốc và Thiên Hải vương quốc tăng lên nhiều, vì hắn còn đoàn kết Nghịch Hải cùng Nghịch Long của hai khu vực ở bên ngoài. Đại Long Vương Doãn Hưu cẩn tuân theo sự phân phó của Long Hoàng, không còn tấn công, chuyển thành phòng thủ. Vì sự tồn tại của Tử Long Thần mà liên minh phương ngoại cũng bắt đầu quang minh chính đại hành động, đi hướng khu vực Vương Đình trung ương, và nội hải thám hiểm. Nhịp độ thống nhất của Long Hoàng 'Triệu' bị buộc phải dừng lại. Thời gian trôi qua, trong nháy mắt Long Đình Cổ Địa đã trải qua chín năm hòa bình. Long Đình Cổ Địa, Cực Tây, cấm địa rừng rậm. Triệu Hưng chiếm cứ trên một cây đại thụ, không ngừng có phân hồn trở về rồi lại đi ra ngoài. "Đến cấm địa rừng rậm Cực Tây thăm dò, đã năm năm rồi, sao còn chưa tìm được nó." Khoảng thời gian ở giữa bốn năm, Triệu Hưng từ bắc chuyển sang tây, không ngừng vơ vét bảo vật trong trí nhớ, vì sự xuất hiện của Tử Long Thần mà khiến hắn muốn tìm thêm nhiều bảo bối để tăng thêm phần thắng cho cuộc thống nhất. Cho đến khi bốn năm trước, Triệu Hưng đem đồ đóng gói gửi về Cổ Đinh Vương Quốc một chuyến, lúc này mới lại một lần nữa xuất phát, đến đây tìm kiếm gốc kỳ trân cuối cùng. "Lẽ nào là do nguyên khí triều tịch khiến cho địa hình Long Đình mở rộng ra, nên ta tìm sai chỗ?" "Không nên a, ta dùng ba động Địa Mạch của Long Đình Cổ Địa để định vị tọa độ mà tìm kiếm, không sai biệt lắm thì phải là khu vực này mới đúng." "Cho dù có điểm sai lệch thì thiên thị của Linh Hồn ta cũng có thể bao trùm một phủ chi địa, phối hợp với phân hồn đi thăm dò, trong một năm thì cho dù là Thập Cửu Châu cũng có thể bị ta lục soát một lần." "Lẽ nào nó đã ẩn nấp đi khi vào mùa thu? Không đúng, lẽ ra nó chỉ xuất hiện vào mùa thu mà. . Thảo, không hợp lý!" Triệu Hưng đột nhiên rùng mình một cái, giận dữ gầm lên một tiếng, cả người bay thẳng lên trời. Mà ngay lúc đó, cây cự mộc cao ngàn mét mà hắn vừa mới chiếm cứ, đột nhiên bị nhổ bật gốc, trên Đại Địa không biết từ khi nào đã xuất hiện mười tám cái hố lớn. Mười tám xúc tu từ dưới lòng đất lặng lẽ không tiếng động lao lên trời, nhắm thẳng về phía Ngũ Trảo Kim Long đang bay lên. Nhanh, quá nhanh! Tốc độ tăng tốc của xúc tu, so với tốc độ bay sau khi biến thân của hắn còn nhanh hơn gấp đôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận