Thần Nông Đạo Quân

Chương 103: Miếu Khảo kết thúc, danh sách ra lò! (1)

Chương 103: Miếu Khảo kết thúc, danh sách ra lò! (1) Triệu Hưng sở dĩ ngồi xổm xuống, là muốn dùng Địa Mạch Ngũ Hành ba động, để phán đoán cụ thể canh giờ. Giống như đạo đại đề cuối cùng của phần thi lý thuyết, Ngũ Hành tương ứng với bốn mùa. Quy luật ba động của Địa Mạch Ngũ Hành, có thể giúp suy ngược ra canh giờ. Mặc dù đây là tiểu thế giới, nhưng mảnh vỡ tiểu thế giới hẳn cũng có Địa Mạch mới đúng. Tuy nhiên, kết quả có chút bất ngờ.
"Không cảm nhận được Địa Mạch."
Triệu Hưng lắc đầu, xem ra biện pháp dùng ba động Địa Mạch Ngũ Hành để phán đoán canh giờ không khả thi rồi. Đêm tối che khuất thiên tượng, Địa Mạch cũng bị ngăn cách. Thiên thời địa lợi đều không có, vậy chỉ còn lại một biện pháp.
"Bản Ngã phái." Triệu Hưng hướng ánh mắt về phía những ruộng đồng xa xa, nhìn những cây thực vật kia, hắn nhanh chóng bước đến. Phía trước là một vùng thực vật trải dài, cơ hồ không thấy điểm cuối. Dùng phương thức của Bản Ngã phái để phán đoán canh giờ như thế nào đây?
"Dùng 'Âm Dương Ngũ Hành Bản Ngã Kinh' của Bản Ngã phái để phán đoán canh giờ." Bản Ngã phái cho rằng, bên trong sinh Linh Thể tự có một bộ vận hành theo thời gian. Nói nôm na chính là 'Đồng hồ sinh học', lấy Ngũ Tạng phối với Ngũ Hành, lấy các bộ phận khác của cơ thể để phối với trời đất. Cách nói này được gọi là 'Tiểu Ngũ Hành bốn mùa nói', khác với 'Bên trong Ngũ Hành bốn mùa nói', từ tên gọi đã thấy không được đa số chấp nhận, khá ít người chú ý.
Triệu Hưng không học một cách bài bản pháp thuật của Bản Ngã phái, huống chi quan sát Ngũ Hành bên trong không phải việc Lại Viên có thể làm được. Phải sửa 《Âm Dương Ngũ Hành Bản Ngã Kinh》 mới làm được. Nói cách khác, quan sát Ngũ Hành bên trong là bất khả thi.
Triệu Hưng tìm kiếm giữa những cây thực vật phía trước, rất nhanh ánh mắt dừng lại tại một gốc cây. "Đây là cây Ngọ Thì Thảo, giống mẫu gai."
Trong người có đồng hồ sinh học, thực vật tự nhiên cũng có. Không quan sát Ngũ Hành bên trong được, nhưng quan sát ngoại vật không khó khăn như vậy. Hơn nữa đây là loại cây cỏ chuyên dụng, cung cấp cho Lại Viên để quan sát canh giờ.
"Ra đề đúng là quá lạnh lùng, trước phải nhận ra cây cỏ canh giờ, sau đó còn phải luyện tập pháp thuật quan sát, phân biệt rõ ràng thì mới có thể dùng cây canh giờ để phán đoán chính xác sự biến đổi canh giờ."
"Mấy chục năm trước không có ai ra đề như vậy, năm nay là có đại lão Bản Ngã phái tham gia sao?" Triệu Hưng phán đoán như vậy là bởi vì mười hai loại cây canh giờ không phải là 'nguyên sinh chủng', mà là 'diễn sinh chủng' do con người hậu thiên cải tạo.
"Bản Ngã phái muốn thông qua kỳ Miếu Khảo này để thể hiện sự tồn tại trong giới Lại Viên sao?"
"Bọn họ luôn đi theo con đường tinh anh, giống như lôi kéo những học sinh ưu tú ở Đạo Viện, thư viện, bây giờ lại nhắm vào quần thể Lại Viên tầng thấp này rồi?"
"Nhưng các ngươi làm vậy không sợ bị đám Lại Viên dưới trướng thiên hạ mắng chết sao?" Triệu Hưng có chút cạn lời. Bởi vì trong Bản Ngã phái có rất ít Lại Viên có thể tu ra manh mối gì, như Triệu Hưng cũng chỉ biết một môn pháp thuật Sơ Giai 【 khỏe mạnh trưởng thành 】 và một môn pháp thuật Trung Giai 【 Dã Man Sinh Trưởng 】. Đây đều chỉ là pháp thuật bề ngoài của Bản Ngã phái, căn bản không liên quan đến cốt lõi.
Cho nên, hắn thấy rằng, việc dùng mười hai loại cây canh giờ trộn lẫn vào Miếu Khảo của Lại Viên căn bản không phải để tìm cảm giác tồn tại. Mà là tự tìm mắng. Vì nó quá khó. Phân biệt rõ "mười hai loại cây canh giờ" diễn sinh chủng đã là một việc cần kỹ thuật. Rồi dùng cái này để quan sát, hiệu chỉnh canh giờ, càng khó thêm khó, thậm chí có thể nói là độ khó cao nhất trong năm cái khảo hạch.
"Chúng ta đã không dễ gì vượt qua các cửa ải để đến vòng Miếu Khảo, vậy mà các ngươi lại cho một cái đề lạnh như thế?"
"Dùng loại phương pháp mười hai loại cây canh giờ này để tìm ra thời gian chính xác, thực sự… quá khó khăn." Triệu Hưng cũng không nhịn được mà phụ họa những lời mắng chửi của đám Lại Viên. Cái đề này thật sự cũng lạnh lùng như việc phân tích 'con ngươi cá chết hiện ra quỷ dị quang', sẽ làm rất nhiều Lại Viên vốn có hy vọng phát huy không bình thường. Nếu thất bại ở cửa này thì thật sự là quá đáng.
"May mà ta tu luyện Ngũ Hành Quan Vật, nếu không sơ sẩy một chút, đã phải ngã ngựa ở cửa này rồi." Triệu Hưng nhanh chóng tìm ra mười hai loại cây canh giờ, cấy chúng xung quanh mình, tạo thành một vòng tròn. Sau đó hắn khoanh chân ngồi xuống giữa vòng tròn, nhanh chóng xác định mình đang ở giữa giờ Mão (5h~7h) chính và một khắc.
"Hiện tại xem ra, lúc ta vào hẳn là giờ Mão (5h~7h) chính của tiểu thế giới này."
"Mà giờ Thìn sẽ có sấm sét, chỉ cho Lại Viên một canh giờ để thích ứng."
"Mặc kệ đây có phải là ý đồ của Bản Ngã phái hay không, mọi lời phàn nàn của Lại Viên chắc chắn đều nhắm vào Bản Ngã phái… Cái nồi này là lưng bọn họ chịu rồi." Triệu Hưng có thể hình dung được sau khi thi xong, rời khỏi đây, chắc chắn sẽ có một đống Lại Viên phát điên chửi bới trước Thần Miếu.
"Ngũ Hành Quan Vật." Triệu Hưng kích hoạt pháp thuật, bắt đầu quan sát 'cây giờ Mão (5h~7h)' trước mặt. Nó cao khoảng một thước. Thân cây thẳng, lớn bằng ngón tay cái, có tổng cộng mười hai lá. Dưới trạng thái Ngũ Hành Quan Vật, có thể nhìn thấy những đường gân bên trong, có một dòng khí đang lưu động. Ở trạng thái vi mô, thân cây cao một thước được chia đều thành 7.200 phần. Cứ như một cái thang, mà mỗi một nấc thang đều đại diện cho một giây. 'Khí' di chuyển lên một khoảng cách đúng là một giây. 7.200 phần chia đều, vừa đúng một canh giờ. Cách ra đề này, thật là…khó hiểu!
"Khó khăn? Ngươi nói cái gì?!" Trần Thời Tiết đột nhiên từ trên ghế bật dậy, nhìn về phía tiểu lại vừa mang đề thi đến. Bên ngoài Thần Miếu đã là ngày thứ ba. Tính theo canh giờ, tất cả Lại Viên đều đã vào bên trong mảnh vỡ tiểu thế giới để tiến hành khảo hạch thực địa. Thế là với tư cách Chủ quan Ti nông Cốc Thành, hắn cũng đã nhận được nội dung đề khảo.
Nhưng khi biết đề mục khảo hạch thực địa, Trần Thời Tiết đã không kìm được mà vỗ bàn đứng dậy.
"Dùng mười hai loại cây canh giờ để kiểm tra Lại Viên hiệu chỉnh thời gian?" Trần Thời Tiết lẩm bẩm, "Có cần thiết phải đặt độ khó đến vậy không? Đây đâu phải khảo hạch Quân Ti nông!"
Long Tiêu trợn mắt: "Ngươi là Ti nông, ngươi nhìn ta làm gì… ta đâu có biết ngươi đang nói cái gì."
"Không hỏi ngươi." Trần Thời Tiết tức giận nói.
"Mười hai loại cây canh giờ là diễn sinh chủng." Tiết Văn Trọng nghe vậy cũng cau mày, "Ta chỉ mới gặp một lần vào 26 năm trước, diễn sinh chủng do Thương Lạc học cung bồi dưỡng."
Đường Vãn Xuân, Cao Lập nông, Bàng Nguyên thì im lặng không nói. Bọn họ chỉ nghe nói qua, chứ chưa từng thấy, cũng không hiểu rõ lắm.
"Rốt cuộc là có ý gì a?" Long Tiêu người ngoại đạo không hiểu ra sao, "Ra đề có chút khó khăn sao?"
"Là phi thường khó khăn." Tiết Văn Trọng bất đắc dĩ lắc đầu "Rất dễ khiến một số Lại Viên vốn có hi vọng phải bỏ cuộc." Hắn bắt đầu có chút lo lắng cho Triệu Hưng.
"Sợ gì chứ, đã khó thì khó chung, chứ có phải mình Triệu Hưng gặp khó khăn đâu." Long Tiêu lại ngồi phịch xuống.
"Long tướng quân không biết." Tiết Văn Trọng nói "Khảo hạch thực địa quyết định tất cả, nếu vòng này mà ngay cả tiêu chuẩn còn không đạt được thì những thứ tốt ở phía trước cũng vô dụng."
"Đề thi này quá không chú trọng đến hoàn cảnh, rất có thể sẽ dẫn đến…"
"Ta không hiểu ngươi đang nói những gì." Long Tiêu cười nói, "Nhưng ta thấy rằng, nếu ngay cả tên tiểu tử Triệu Hưng kia còn không qua nổi thì chắc trên đời này cũng không có mấy Lại Viên có thể qua, vậy thì chẳng phải là tạo phản rồi?"
"Khó thì khó chung, sợ gì chứ, các ngươi nên tin tưởng hắn đi."
"Nói rất có lý." Tiết Văn Trọng gật đầu nhẹ, hắn vì quá lo lắng nên mới mất bình tĩnh, quả nhiên không bằng Long Tiêu nhìn thấu suốt.
"Thương Lạc học cung là căn cứ của Bản Ngã phái, không biết vì sao năm nay lại đột nhiên nhúng tay vào khảo hạch Lại Viên." Trần Thời Tiết thầm nghĩ, "Chẳng phải tự tìm mắng sao?"
"Cũng không nhất định là chủ ý của bọn họ, có thể bị người khác lợi dụng."
"Hiện giờ Thiên Thời phái và Địa Lợi phái đang nắm quyền, Bản Ngã phái muốn tham gia vào, thì cứ đặt mình vào vị trí chịu mắng này, còn tốt hơn là bị cự tuyệt từ ngoài cửa."
"Bất quá bị người ta mắng vẫn tốt hơn là không ai ngó ngàng tới, nghe nói mấy năm nay Thương Lạc học cung ngày càng suy tàn, không có người kế tục."
Trong đầu Trần Thời Tiết lóe lên rất nhiều ý nghĩ. Nhưng rất nhanh hắn liền gạt bỏ những suy nghĩ này, bây giờ hắn đang lo lắng một chuyện, đó là Triệu Hưng có
Bạn cần đăng nhập để bình luận