Thần Nông Đạo Quân

Chương 14:: Pháp kiếm chân diện mục, chín cái chén thánh, Triệu Hưng sợ ngây người! (5)

Chương 14: Pháp kiếm chân diện mục, chín cái chén thánh, Triệu Hưng sợ ngây người! (5)sững sờ, "Trên thuyền bao nhiêu người?""Chỉ một, là một Tâm Linh huyễn chú sư, ước chừng là Âm Dương đạo vực trung kỳ."Chỉ một?Không có cường giả khác?"Chỉ một, hắn cũng dám truy?" Triệu Hưng cũng thấy phục rồi, "Hắn dựa vào cái gì chứ?""Mình mở Cực Phẩm Thái Âm Giới Chu, có phần này tài lực, lẽ nào không lo cho mình có thủ đoạn khác sao?""Dọa Lão tử giật mình."Triệu Hưng thầm nghĩ trong lòng.Hắn cũng bị liên tiếp sự việc làm cho thần kinh căng thẳng. Nhìn cái gì cũng đều cảm thấy không thích hợp."Bắt được Giới Chu, thu lại." Triệu Hưng ra lệnh cho Cơ Quan mèo."Rõ."... Mấy ngày sau, Triệu Hưng kiểm kê nhìn thu hoạch của Ngỗi Cửu, không khỏi cạn lời."Nếu tính cả chiến lợi phẩm của tên gia hỏa này, đã gom góp được 5 vạn ức Xích Tinh tệ rồi.""Mà bây giờ, chỉ mới là Thủy Tân năm 1442."Triệu Hưng nhìn Thanh Du tử nhắm mắt cầm kiếm."Mặc kệ là nhà sử học Đông Duyên cổ tộc, mệnh Quan, Tế Ti quấy nhiễu.""Hay là Thanh Du tử đang làm phép, cũng mặc kệ chín cái chén thánh rốt cuộc có phải ý đó hay không, ta ít nhất phải thử một lần xem có thể trốn thoát hay không.""Không thử chạy trốn một lần thì quá mạo hiểm, làm trái bản tâm của lão gia ta rồi." Triệu Hưng thở dài.Chém giết mạo hiểm không phải là phong cách của hắn, sử dụng thông tin tiên tri có được khiêm tốn mà trỗi dậy mới là suy nghĩ ban đầu của hắn. Kiên định bản tâm, hiện tại Triệu Hưng chỉ có một vấn đề:"Làm như thế nào trốn?""Trước giải quyết năm ngàn tỷ phiền phức đã."Thủy Tân năm 1483, bản tôn Triệu Hưng quay trở về Hô Thụy Tinh Lục.Sau khi trở về, hắn lập tức dùng Thiên Lý Hoàng Sa Độ, liên lạc với Đỗ Vân."Triệu Hưng, gần đây đều đi đâu phát tài vậy?" Đỗ Vân phẩy phẩy tay, trực tiếp kéo bản tôn Triệu Hưng trở lại Hoàng Sa phủ.Bây giờ Đỗ Vân đã trở lại Hổ Đầu Tinh Lục, việc thăm dò của đội Nam Lạc số 21 Tinh Lục đã kết thúc.Triệu Hưng không nói gì, trực tiếp đưa cho Đỗ Vân một chiếc nhẫn Càn Khôn: "Đỗ huynh, đồ của ta, cộng thêm tiền gửi trong tay ngươi, có thể nhờ được người sau lưng ngươi giúp ta tạm thời gỡ cái bánh xe phụ duy trì trật tự của Thần Điện không?"Luân Hồi thần điện, nhiều vòng duy trì trật tự, một kẻ tiểu tốt như Triệu Hưng, không quyền không thế, đương nhiên là đợt đầu tiên bị 'Hủy bỏ thần thông'."Ngươi..." Đỗ Vân ngây ngẩn cả người.Hắn chỉ đùa hỏi Triệu Hưng đi đâu phát tài, không ngờ Triệu Hưng đúng là phát tài thật?"Ngươi lại khai quật một đạo mộ táng cảnh Đạo Vực? Chẳng lẽ ngươi là di dân đời sau của Nguyệt Lạc Cổ Quốc?"Triệu Hưng lắc đầu: "Ta tự có bí mật, cũng không tiện nói, Đỗ huynh đừng ép ta lừa ngươi."Bây giờ hắn nói chuyện cũng không còn che giấu như trước, dù sao hắn cũng đã gặp chuyện xác chết Thanh Du tử vùng dậy rồi, còn quản việc Đỗ Vân có nghi ngờ hay không?Ngược lại, hắn muốn cho Đỗ Vân phát hiện một chút tính đặc thù của mình."Ngược lại là ta đường đột." Đỗ Vân nhớ đến lời Trác Ân nói, rất nhanh lại điều chỉnh lại vị trí trong mối quan hệ giữa mình và Triệu Hưng."Triệu lão đệ, những thứ này ngươi đưa ra, cộng thêm tiền bạc trước đó, đủ là dư sức rồi.""Danh sách duy trì trật tự vòng một của Luân Hồi thần điện nhất định sẽ xóa tên của ngươi, cho dù vòng hai cẩn thận sàng lọc mà bị phát hiện, thì cũng phải là chuyện mười vạn năm sau." "Đa tạ, ta thiếu Đỗ huynh một ân tình." Triệu Hưng khẽ gật đầu."Chẳng qua không biết có liên lụy đến Đỗ huynh hay không?""Sẽ không." Đỗ Vân lắc đầu: "Nếu danh sách duy trì trật tự vòng một đã xóa tên ngươi, thì đó là Luân Hồi thần điện tự xảy ra vấn đề, không liên quan gì đến thế lực Tử Thần phủ của ta cả." "Nếu ngươi xác nhận, ta sẽ lập tức liên hệ người giúp ngươi xử lý.""Làm phiền Đỗ huynh." Triệu Hưng nói."Không phiền phức, ân tình qua lại, nhân quả tuần hoàn, hôm nay ta giúp ngươi, biết đâu ngày sau lại phải nhờ ngươi giúp ta." Đỗ Vân cười nói, "Ngươi yên tâm, việc này sẽ rất nhanh, nhiều nhất mười năm thì sẽ có tin chính xác thôi.""Tốt, vậy ta cứ đợi tin tốt của Đỗ huynh." Triệu Hưng khẽ gật đầu.Đỗ Vân không tham tiền của hắn, đó là tình huống tốt nhất.Năm ngàn tỷ Xích Tinh tệ, Đỗ Vân cũng không động tâm, Triệu Hưng có lòng tin giúp Đỗ Vân thoát khỏi Nguyên Hải Cổ Quốc. Nếu Đỗ Vân tham, cũng không sao, Cơ Tự đang ở Hổ Đầu Tinh Lục."Cơ Tự."Triệu Hưng xuất hiện ở Ngũ Lăng Hầu phủ."Đại Ti nông, ngài về rồi." Cơ Tự đang tĩnh tọa dưới một gốc Đạo Thụ."Người Đại Chu đều đi hết rồi sao?" Triệu Hưng hỏi."Đúng vậy, người Tinh Hỏa đã đến từ hai mươi lăm năm trước, đưa người Đại Chu đi rồi.""Cảnh Viêm có để lại lời nhắn, Dư Thiên Kình cũng có để lại." Triệu Hưng lập tức mở ra xem xét, sau đó thu lại.Thư từ biệt đều không khác mấy, chỉ là Dư Thiên Kình tương đối nghiêm túc, còn Cảnh Viêm thì tương đối hài hước, nói cái gì đó sẽ đến đế quốc dẫn hắn đi chọn lô đỉnh song tu vân vân."Đại Ti nông, còn một người không đi." Cơ Tự đột nhiên nói."Ai không đi?""Vân Thiên Đạo." Cơ Tự nói xong."Sao hắn không đi?" Triệu Hưng lập tức nghiêm túc lên, "Nguyên nhân gì?" "Vân Thiên Đạo đã theo biên quan trở về từ Thủy Tân năm 1389, bây giờ đã là Đại Thần Thông cảnh, đồng thời được một Luân Hồi cảnh của Nguyên Hải quốc thu làm đệ tử.""Cái gì?" Triệu Hưng ngây người."Vân Thiên Đạo không liên lạc được với ngươi, nhưng hắn vẫn có gửi tin tới." Cơ Tự lấy ra một xấp thư."Tất cả ở đây."Từ sau khi Triệu Hưng bị Hà Âm Hầu và Ngỗi Cửu làm một trận, tin tức gửi cho Triệu Hưng đều dùng phương thức khá nguyên thủy: Thư giấy.Thông qua thương đội vận chuyển, đồng thời dùng phương thức mã hóa mà Triệu Hưng xây dựng.[Triệu Hưng ta đệ thân gửi, Thủy Tân năm 1389, sau khi ta tự biên quan trở về, liền đã đạt tới Đại Thần Thông cảnh.][Quân bộ 'Thái Hà vương' vô cùng thưởng thức ta, viết một phong thư tiến cử, gửi tới trước án 'Như Hải công' ở Nguyên Hải quốc.][Thủy Tân năm 1405, quốc công phủ gửi thư, quyết định thu ta làm Ký Danh Đệ tử, nhưng vì Như Hải công đang bế quan nên tạm thời chưa gặp nhau.][Nhưng mà có cơ hội này, việc cứu Ngô Hoàng và đạo lữ đã không còn là khó khăn, ta muốn ở lại Nguyên Hải Cổ Quốc, chờ đợi thời cơ.]"Vân Thiên Đạo có để lại gì khác không?" Triệu Hưng hỏi."Có, hắn tặng cho 100 ức Xích Tinh tệ, trong đó một nửa là lưu cho Đại Ti nông ngài." Cơ Tự nói.Triệu Hưng không khỏi cười khổ, hắn và Vân Thiên Đạo từng nói Nguyên Hải Cổ Quốc không tốt để ở lại, sẽ có chút chuyện không hay xảy ra.Vân Thiên Đạo vốn đã đáp ứng rời đi, nhưng sau khi được Luân Hồi cảnh thu làm Ký Danh Đệ Tử thì lại thay đổi chủ ý.Khó khăn gì mà Luân Hồi cảnh không giải quyết được?Vân Thiên Đạo ở lại Như Hải Quốc công phủ, lại còn được Thái Hà vương thưởng thức, vậy cơ hội đánh Thương Nguyệt Yêu quốc là vô cùng lớn!Triệu Hưng không dám nói thẳng, chỉ có thể bóng gió nói ở đây sẽ có tai nạn. Việc Vân Thiên Đạo đưa ra lựa chọn như vậy cũng là quá mức bình thường."Lão Vân có thể để lại nhiều tiền như vậy, thật sự là có tâm." Triệu Hưng thở dài, đưa lá thư cho Cơ Tự đốt đi."Đại Ti nông có muốn khuyên Vân Thiên Đạo rời đi không?" "Để ta yên tĩnh một lát. Đúng rồi, ngươi đưa chiếc nhẫn cho ta." "Vâng."Triệu Hưng đi vào lòng đất đến địa cung mà mình đã xây. Hắn đầu tiên thả Huyền Linh sách sử thời gian trang, để ánh sáng của nó chiếu rọi lên mình, sau đó mới bắt đầu suy nghĩ."Lại có biến số rồi, vốn Vân Thiên Đạo trước kia bình thường như vậy, nhưng đột nhiên lại được Luân Hồi cảnh thu nhận làm đồ đệ.""Dường như luôn có đủ loại chuyện xảy đến trói buộc ta, liên quan đến sự an toàn của sinh mệnh, tình bạn, lợi ích... Ta cảm giác như một tấm lưới lớn vô hình đang vây hãm mình.""Hiện tại là Vân Thiên Đạo xảy ra biến cố, tiếp theo sẽ là gì nữa?" Triệu Hưng xoa xoa trán.Nếu như hắn nhẫn tâm, thì Vân Thiên Đạo cứ để cho hắn chết ở lại đó đi, tương lai tìm cơ hội phục sinh hắn và vợ hắn sau... Nhưng sự việc có thật sự dễ dàng như vậy?"Nhìn thế nào thì hiện tại ta đã ở trong một ván cờ phục sinh rồi." Triệu Hưng sau khi trở về đã thu thập một số thông tin của Tử Nguyệt tinh hệ."Thi thể Thanh Du tử đã mất tích lâu như vậy, mà Thanh Du Giới Tinh lại không hề biết, căn bản là không có phát hiện gì.""Chỉ bằng mình ta thì khẳng định không cách nào thoát khỏi khốn cục này." Triệu Hưng suy tư.Bạch Dương đang cầm bút Giới Tu, dáng vẻ làm gì cũng được trong Truyện Giới hắn đều nhìn thấy hết cả!"Hiện tại ta giống như cái bẫy của Thiên Huyễn Thụ trước đây, muốn thoát khỏi thì nhất định phải có một ngoại lực cường đại tham gia. Hơn nữa còn không được gây ra sóng gió quá lớn.""Ngoài ra, ta còn phải suy xét xem kẻ vớt mình liệu có giam cầm mình lại hay không.""Bạch ~"Triệu Hưng vung tay lên, thi thể của Thanh Du tử và Lôi Đình pháp kiếm cùng xuất hiện.Lần này, Triệu Hưng không chút do dự, mượn thời gian trang che đậy, trực tiếp giải khai tầng phong ấn thứ ba của Lôi Đình pháp kiếm. Thi thể Thanh Du tử không hề ngăn cản Triệu Hưng tới gần, không biết có phải vì thời gian trang hay là Triệu Hưng làm đúng điều gì. Tóm lại, nó không còn động đậy, hoàn toàn là một xác chết, ngay cả âm khí cũng không có."Ông ~" Lôi Đình pháp kiếm từ màu tím thuần chuyển sang hoa văn bạc, phía trên nổi lên một luồng kim quang nhàn nhạt.Kim quang lại bài xích ánh sáng của Huyền Linh sách sử thời gian trang, vững vàng chiếm cứ một vùng không gian.Triệu Hưng nhìn Lôi Đình pháp kiếm đã lộ chân diện mục, không khỏi thở dài."Cởi bỏ tầng phong ấn thứ ba xong thì nó đã là đỉnh cấp đạo binh Luân Hồi, trên đây hiển lộ một đạo tế thần văn, lại còn có cổ thần phong ấn tầng thứ tư nữa.""Đông Duyên cổ tộc, các ngươi đúng là chơi lớn quá rồi."Có thể ngang hàng với vị thế của thời gian trang, đây đúng là một món thần vật.Bây giờ Triệu Hưng cuối cùng đã hiểu vì sao Hà Âm Hầu lại muốn mua hung giết người, sau khi bị mình uy hiếp, vì sao các trưởng lão Đông Duyên lại không chút do dự để Hà Âm Hầu tự sát."Đông Duyên cổ tộc muốn phục sinh căn bản không phải cảnh giới Luân Hồi gì, mà là cảnh giới thần.""Thì ra là vậy, cũng chỉ có như vậy, Nguyên Hải Cổ Quốc mới hoàn toàn biến mất, bị xem như vật phẩm tiêu hao tế thần, hút khô hết linh khí tu hành, linh khí sinh linh của toàn bộ cương vực Cổ Quốc, cuối cùng thì cùng Trầm La Hoang Vực hóa thành một thể.""Việc này bất kể thành hay bại, Luân Hồi thần điện chắc chắn sẽ xóa bỏ hết mọi dấu vết lịch sử, đồng thời coi đó là con đường tế tự vô cùng quan trọng, vì thế mà suy yếu đi.""Cũng đúng thôi, thảo nào kiếp trước mình đến phiên bản vũ trụ, chức nghiệp Tế Ti chỉ để thoát nước, còn kiếp này thì không có. Vì bị chặt mất rồi!""Hóa ra Lão tử đến sớm hơn hai nghìn năm, phiên bản bối cảnh chuyện xưa này còn chưa đi đến à!""Tên điên, toàn bộ bọn hắn đều là lũ điên, phiên bản nào cũng có lúc là học giả Thần Lâm, lúc lại là phục sinh thần.""Thế mà hiện giờ mình vẫn chỉ là Bản Nguyên cảnh, đúng là mẹ nó tiên sư mà, ha ha ha."Triệu Hưng càng mắng lại càng bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận