Thần Nông Đạo Quân

Chương 86: Mệnh hồn ký sinh trùng? Huyền Thiên Giáo tai mắt? (canh ba cầu đặt mua! ) (2)

"Chương 86: Mệnh hồn ký sinh trùng? Tai mắt của Huyền Thiên Giáo? (canh ba cầu đặt mua! ) (2)Đều xông đến ngài làm nũng liền giải quyết được." Bị con nuôi nói một hồi, mặt Triệu Thụy Đức cũng có chút không nhịn được. "Ngươi nói đúng, đúng là nên hung ác một chút." Hắn lập tức bẻ một cành cây, khí thế hùng hổ đi vào phòng ngủ. Đến cửa, lại quay đầu liếc Triệu Hưng một cái: "Ngươi không ngăn cản ta sao?" Triệu Hưng kinh ngạc nói: "Ta cản ngài làm gì, lão tử dạy con, đó là lẽ đương nhiên." Triệu Thụy Đức có chút do dự nói: "Cái này có phải hơi to không?" Triệu Hưng bất đắc dĩ nói: "Ngài không nỡ thì đừng ra vẻ cứng rắn làm gì, vứt cây gậy đi, để ta ra tay." "Ai nói, ta không vứt, ta chỉ đổi cây khác nhỏ hơn chút thôi…" Triệu Thụy Đức lúng túng lui sang một bên, cuối cùng vẫn không nỡ vứt cành cây đi, chỉ là vụng trộm đổi cành nhỏ hơn, sau đó cau mặt đứng ở ngoài cửa, chờ Triệu Chính tỉnh dậy. Triệu Hưng cũng không vào, đứng ở ngoài cửa bắt đầu kể tội Triệu Chính. Hắn biết chừng mực rất rõ. Khoảng ba lần như thế, Triệu Chính tự mình tỉnh lại. Dù sao tên này dù không ngủ được, cũng cứ lăn qua lăn lại trên giường không chịu rời giường, khiến Triệu Hưng bật cười. "Tốt xấu gì ngươi vẫn phải ăn trận đòn này thôi." Triệu Hưng giữ cửa đá tung ra, xông vào. "Đại ca, chào buổi sáng, a buổi sáng tốt lành a." Triệu Chính thấy là Đại ca đá cửa vào, lập tức ý thức được tình huống không ổn, hôm nay hắn nhất định dậy trễ. Thế là, nó ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, lộ ra nụ cười ngây thơ, muốn làm lay động trái tim người anh. Đáng tiếc, anh trai không rung động, chỉ có sự tàn nhẫn. "Lúc trước ngươi cùng phụ thân đã cam đoan thế nào? Còn nhớ giờ hẹn luyện võ không hả?" "Dạ, giờ Mão ạ (5h~7h)." "Bây giờ là giờ Thìn một khắc (7h15) rồi, ngươi chậm chín khắc đồng hồ, tự mình ra cửa tìm phụ thân chịu phạt, một khắc đồng hồ hai roi." "A?" Triệu Chính lập tức mặt mày đau khổ. "Hay là để ta đánh?" Triệu Hưng nhíu mày nói. "Không, không, không dám làm Đại ca phải bận lòng, con tự đi lãnh phạt ạ!" Triệu Chính lập tức rời giường. "Nhanh lên, sắp tới giờ Thìn hai khắc rồi (7h30), còn chậm trễ nữa là ăn thêm đòn đó.""Biết rồi ạ!" Triệu Chính như bay rời giường, đi rửa mặt. "Bánh bao đây, bánh bao thơm ngon đây~""Bánh nướng vừng, bánh nướng thơm ngon đây!" "Trà hạnh nhân đây, uống một bình ấm cả ngày! Vừa bảo vệ dạ dày lại bảo vệ…!" Triệu Hưng bước ra cửa, con đường ở phường Bình Khang đã vô cùng náo nhiệt. Tiện tay mua chút đồ ăn sáng, đến phủ của Trần Thì Tiết, kết quả thấy ở ngoài cửa Trần Phủ, có một phụ nữ đang nhìn ngang ngó dọc, khoác một cái giỏ, như đang làm trộm. "Ừm?" Triệu Hưng mắt nhìn bốn phía, tai nghe tám phương, lập tức phát giác được bên trong có chuyện không bình thường. Liền lập tức lặng yên không tiếng động đi vòng ra sau lưng phụ nữ kia. "Vù!" Một trận âm phong thổi đến xung quanh người phụ nữ, Triệu Hưng quát hỏi: "Ngươi là ai, ai phái ngươi đến!" "A!" Phụ nữ giật mình, quay người vội vàng không kịp chuẩn bị, thiếu chút nữa ngã nhào trên đất. Triệu Hưng phát hiện nguyên khí của người này rất yếu, không lập tức động thủ, chỉ nhìn chằm chằm vào nàng ta. "Nói, vì sao ngươi lén la lén lút ở ngoài phủ của Trần Phủ!" "Ta, ta..." Phụ nữ ấp úng, không chịu nói. "Không nói lời nào, thì đi gặp quan." Triệu Hưng đe dọa. "Aiyo, đừng mà, ta, ta đi, còn không được sao?" Phụ nữ có chút tủi thân lau lau nước mắt. Triệu Hưng sững sờ một chút, Minh Mâu của hắn sớm đã max cấp, lại tu Âm Phong và Đại Mộng Xuân Thu, hiện tại đối với cảm nhận về mệnh hồn rất nhạy cảm. Thông qua tiểu kỹ xảo bên trong Đại Mộng Xuân Thu, hắn có thể đánh giá ra, người phụ nữ này không có nói dối. Chẳng lẽ không phải là tín đồ của Huyền Thiên Giáo? Cũng đúng, sao có cách theo dõi thô thiển thế này chứ? "Bạch!" Đúng lúc này, Trần Thì Tiết từ trong phủ ngự phong bay ra, rơi giữa hai người. Tiện tay vung lên, âm phong bao quanh người phụ nữ liền bị thổi tan. Triệu Hưng nhíu mày. Lão Trần quả nhiên không đơn giản. Đây của mình không phải là Âm Phong nhập môn, mà là Cửu Chuyển! Tuy nói cũng do mình không điều khiển, nhưng hắn chỉ tiện tay vung lên, thế mà có thể xua tan Cửu Chuyển Âm Phong? "Tình huống thế nào? Ngươi dùng Âm Phong lên một người bình thường làm gì?" Trần Thì Tiết đỡ lấy người phụ nữ, nhíu mày nhìn về phía Triệu Hưng. "Ta thấy nàng lén lút ngoài phủ của ngươi, còn tưởng là người bị Huyền Thiên Giáo mê hoặc." Triệu Hưng giải thích. "Nàng không phải." Trần Thì Tiết vuốt ve lưng người phụ nữ, "Vào trong rồi nói." Trần Thì Tiết phẩy tay, xung quanh lập tức nổi lên một trận gió lốc. Tạo thành một hành lang gió ở con hẻm nhỏ và trước cửa phủ. Triệu Hưng hơi kinh ngạc, hắn không biết lão Trần đang phô diễn kỹ thuật hay làm gì. Luôn cảm thấy Trần Thì Tiết hôm nay có chút không thích hợp. Giống như đang che giấu điều gì. Chẳng lẽ đây là nhân tình của hắn? Cho dù là thế, thì cũng đâu có vấn đề gì? Hắn có một người tình cũng là bình thường mà, phong tục của Đại Chu rất thoáng, cho dù chưa kết hôn, việc nảy sinh quan hệ với nhau cũng không ít, căn bản không đến mức này. Chẳng lẽ là vợ người khác? Nếu vậy thì không giữ quy tắc thật. Ánh mắt Triệu Hưng nhìn Trần Thì Tiết lập tức có chút không đúng. Không ngờ lão Trần mày rậm mắt to mà cũng chơi hoa như vậy. Hiện tại lại còn lộ ra chuyện rồi! "Ngươi đang nghĩ cái gì thế? Không phải như ngươi nghĩ đâu." Trần Thì Tiết đưa phụ nữ vào trong phủ, sắp xếp nghỉ ngơi tại phòng khách, sau đó chạy đến sảnh bên nói chuyện với Triệu Hưng. "Quế nương chưa gả mà ta cũng chưa lập gia đình, không phải như ngươi nghĩ." "Ta có nói gì đâu." Triệu Hưng khoát khoát tay, "Đại nhân, trong lòng ta ngài cũng không phải hình tượng đó." "Sang năm ta sẽ được điều đi, muốn vào quân đội." Triệu Hưng không định tiếp tục hỏi, nhưng Trần Thì Tiết lại chủ động nói. "Điều đi?" Triệu Hưng ngẩn người, hắn không nghĩ tới lão Trần đi nhanh vậy, bất quá ngẫm lại cũng đúng, Trần Thì Tiết giữ chức quân Ti nông ở hậu phương quả thật là lãng phí nhân tài. Chỉ cần không có lỗi gì lớn, vẫn nên gọi trở về trong quân. Không biết bên trong có ẩn tình gì không. "Trước đó, ta có chút vấn đề về việc đứng đội, vẫn chưa giải quyết được." Trần Thì Tiết thản nhiên nói, "Cho nên, quan hệ giữa ta và Quế Nương vẫn không công khai, lần này mặc dù giải quyết, nhưng ở phương diện khác lại gặp phải chút bất ngờ, nên đã nói với nàng trong thời gian ngắn không gặp lại, không ngờ lại bị ngươi bắt gặp." "Ngài nói với ta những điều này, không phải để không cho ta nghe đấy chứ?" Triệu Hưng mơ hồ đoán được điều gì đó. "Không sai." Trần Thì Tiết gật đầu, "Ta muốn ngươi cùng ta đi quân đội, từ lúc đầu ta đã có dự tính như vậy, ngươi không làm quân Ti nông thì quá lãng phí thời gian, ta thấy ngươi có chí lớn, vốn định đợi một hai năm nữa, nhưng giờ xem ra, ngươi tiến bộ quá nhanh, Âm Phong cũng đã nhập Cửu Chuyển chi địa.""Đi cùng ta tòng quân đi Triệu Hưng, nam nhi nên xông pha chinh chiến, đừng nói với ta ngươi thích ngồi ở hậu phương làm quan văn, ở những nơi an nhàn như vậy đợi vài năm, toàn bộ thiên phú của ngươi sẽ bị lãng phí!" Trần Thì Tiết lúc này không xem Triệu Hưng là cấp dưới nữa, từ khi Triệu Hưng nhập phẩm, hắn đã thật sự xem Triệu Hưng là đồng đạo. Bây giờ những lời này hoàn toàn là lời từ tận đáy lòng. Triệu Hưng trầm ngâm nói: "Chuyện này có thể bàn sau, trước hết ngài nói cho ta biết, vì sao còn nửa năm mới đến thời hạn, ngài liền gác lại với Quế nương. Những việc bất ngờ ngài gặp phải, rốt cuộc là cái gì?" Trần Thì Tiết cười: "Ngươi xem, loại tính cảnh giác và nhạy cảm bẩm sinh này, ta nói ngươi hợp làm quân Ti nông, ngươi không nên tiếp tục làm nữa, phải đi theo ta gặp Hầu gia!" Triệu Hưng không lên tiếng, mặc dù hắn cũng cảm thấy Trần Thì Tiết hợp ý mình, nhưng cũng không thể mơ mơ hồ hồ đáp ứng, dù sao Trần Thì Tiết cũng phải cho hắn biết ngọn ngành sự tình đã. "Là Huyền Thiên Giáo." Huyền Thiên Giáo? Triệu Hưng ngẩn người. Trần Thì Tiết ngồi trên ghế, chậm rãi nói: "Từ nửa năm trước, ta có được Tịch Hung Hoàng Lịch, liên tục báo trước nhiều lần, trong hơn nửa năm đã có mười lần đại hung báo trước, ba mươi lăm lần tiểu hung." "Lúc đầu ta không biết nguyên nhân, bởi vì ta cùng với những người khác đều là chính Cửu Phẩm quan, Tịch Hung Hoàng Lịch của những người khác không có báo trước như vậy, chỉ có ta là có, mà ta cũng không phân tích ra được nguyên nhân, mãi đến khi những quan viên và Lại Viên ở Nam Dương quận bị bắt cóc đi, biết được nhiều nội tình, ta mới hiểu được vì sao.""Trước đây ngươi không nói với người của quan phủ sao?" Triệu Hưng hỏi. Trần Thì Tiết mỉm cười nói: "Ngươi quên rồi à, chúng ta chính là quan đó? Một hai lần điềm dữ mà thôi, chẳng lẽ muốn để Thất Phẩm quan bảo hộ? Mà ta cũng không chắc chắn về nguyên nhân, chỉ sau nhiều lần mới quyết định điều tra một chút.""Sau lần đại hung thứ ba, ta đã cùng người trong quân tiến hành kiểm tra dị thường trong vài năm gần đây ở Bình Hải châu, mới đại khái xác định cái mầm tai họa là Huyền Thiên Giáo.""Sau đó, ta đem phỏng đoán của mình báo cáo lên quận, không ngờ cũng giống như ta vừa mới nói, chẳng lẽ có thể phái người 24/24h theo bảo hộ?" Triệu Hưng hỏi: "Chẳng lẽ không thể có một cuộc điều tra quy mô lớn, để tìm ra lũ yêu quái này sao?" Trần Thì Tiết lắc đầu: "Ngươi không hiểu, Huyền Thiên Giáo không phải là một tiểu môn tiểu phái, hiện nay Đại Chu có 72 đạo viện, chính là những môn phái quy thuận sau khi Thái Tổ định ra chủ trương trục xuất tông phái, Huyền Thiên Giáo được đặt trong những đạo viện đó, cũng là một thế lực đứng hàng đầu." "Bọn chúng hành sự vô cùng kín đáo, đến thời của Thái Tổ cũng không thể tiêu diệt hoàn toàn, chỉ có thể trục xuất, ngươi nói xem cái này có thể đơn giản không? Khai quốc quân chủ cũng không làm được thì người đời sau khó làm được.""Huyền Thiên Giáo đến nay đã kéo dài hơn hai ngàn năm, một cái thế lực hai ngàn năm mà không bị tiêu diệt, ngẫu nhiên sẽ lại làm loạn bên trong nội tình các môn phái thế tông, làm sao Nam Dương quận có thể điều tra ra được trong thời gian ngắn được chứ?" Triệu Hưng nghĩ một chút nói: "Cũng phải, đúng là chỉ có ngàn ngày làm trộm, không có ngàn ngày phòng trộm." Trần Thì Tiết chậm rãi nói: "Từ đó về sau, ta liền biết, Huyền Thiên Giáo có khả năng để mắt đến ta. Hơn nữa, trên danh sách của bọn chúng, có lẽ ta còn là một người quan trọng." "Cho nên, ta mới không còn gặp lại Quế nương nữa, là để giải quyết việc này." Triệu Hưng có chút bất ngờ: "Chẳng lẽ ngài định...?" Trần Thì Tiết gật đầu: "Đúng vậy, ta định lấy thân làm mồi, quân Liên Hiệp làm bẫy, dụ Huyền Thiên Giáo động thủ với ta. Nếu không tiêu diệt được ổ yêu quái ở vùng Nam Dương quận này, ta đi cũng không yên lòng. Bọn này đã táng tận lương tâm rồi, nếu như để bọn chúng biết quan hệ của ta và Quế nương, sợ rằng sẽ liên lụy đến những người vô tội." Triệu Hưng hơi giật mình: "Như vậy có phải quá mạo hiểm không?" Trần Thì Tiết cười: "Một khi thành công, sau khi ta đi cũng không còn phải lo lắng cho Quế nương, Nam Dương quận cũng có thể tiếp tục an vui, ta lại có thể vớt một chút công lao để vào quân nhậm chức, một công ba việc, sự mạo hiểm này rất đáng!" Xin một lượt nguyệt phiếu, trong thời gian khuyến mãi nhân đôi phiếu, vẫn tăng lên rất nhanh, ba ngàn phiếu thì sẽ có chương thêm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận