Thần Nông Đạo Quân

Chương 16:: Thanh Du Tử bí mật, nam lạc số 88, đệ tam cảnh Bản Ngã Phái mộ táng! (2)

Chương 16: Bí mật của Thanh Du tử, nam ở khu số 88, đệ tam cảnh Bản Ngã phái mộ táng! (2)
"Việc một vài thành viên trong tộc có cừu hận kéo dài là rất bình thường." "Nhưng việc xuất động năm mươi sáu người ở cảnh giới thứ hai, thậm chí còn có một người ở cảnh giới thứ ba thì không hề bình thường." "Ta có tài đức gì? Mà cần phải phái nhiều người như vậy xuất động?" "Trong mắt bọn họ, ta có lẽ chỉ ở cảnh giới thứ nhất, bọn họ cũng không biết ta đã bước vào Hư Không Cảnh rồi." Triệu Hưng suy tư nói.
Không sai, hắn ở đây trải nghiệm gần tám mươi năm gia tốc tu luyện, sau khi sử dụng tổ hợp phương án tài nguyên trân quý. Trước luyện thành Nguyên Hải Giới Tầng Thứ Hai, lại coi đó làm cơ sở, thành công giải quyết chỗ khó âm dương hòa hợp, đột phá đến Bản Nguyên cảnh thứ hai. Đương nhiên, toàn bộ là do nỗ lực của Triệu lão gia, và việc tốn 9,2 tỷ Nguyên Hải tệ không có bất cứ liên quan gì.
"Tiếp theo, bọn họ căn bản không phải đến giết ta, mà là muốn bắt sống ta." "Bắt sống ta để làm gì chứ? Ta chỉ là một người bình thường." Triệu Hưng cau mày nói. "Chẳng lẽ muốn đem ta lôi ra tra tấn một phen để giải mối hận trong lòng?."
Suy tư một hồi, Triệu Hưng tìm Cơ Triệt nói chuyện phiếm. "Triệt, ta có một người bạn."
"Một ngày nọ, hắn bị kẻ thù truy sát, nhưng lực lượng của kẻ thù này thì vượt quá xa so với hắn." "Kẻ thù là Đạo Vực cảnh, mà bạn ta chỉ là người ở cảnh giới thứ hai." Hơn nữa lại còn lén lút giết, không dám lộ liễu, sợ người khác biết." "Một ngày kia, bạn của ta bị địch nhân đuổi đến, nhưng đối phương tựa như không có ý định giết hắn, mà chỉ muốn bắt sống hắn thôi." "Ngươi nói xem, vì sao?"
Cơ Triệt nhìn Triệu Hưng, thần sắc có chút sợ hãi: "Đại huynh, ngươi nói người bạn kia, sẽ không phải chính là ngươi chứ." Trước đây, đây là kiểu câu mà Triệu Hưng thường dùng, ví dụ như hắn thường hay nói "Ta có một người bạn, hắn muốn làm Đại Ti nônng..." kiểu như vậy.
"Ngươi trả lời vấn đề ta hỏi trước đi."
Cơ Triệt phân tích nói: "Khả năng rất lớn, người bạn ngươi nói, trên người hắn có thứ gì đó mà kẻ thù kia muốn có." "Thứ này không thể lộ ra ngoài ánh sáng, ví dụ như là tang vật phi pháp, hoặc cũng có thể là vật phẩm cấm kỵ nào đó."
"Đại huynh... Thanh Du tử Truyền Thừa, có phiền phức?" Cơ Triệt thông minh đến mức nào, Triệu Hưng vừa nhắc, hắn đã liên tưởng đến. Bọn họ tiến vào Nguyên Hải Cổ Quốc, liên quan duy nhất chính là Thanh Du tử. Đại huynh là người như thế nào hắn rất rõ ràng, căn bản không thể gây chuyện thị phi lung tung được. Nếu như nói Triệu Hưng gặp truy sát, chắc chắn là vì ba người Thanh Du tử gây ra.
"Triệt, ngươi lập tức thu thập tất cả di vật của ba người Thanh Du tử trong quốc khố, bao gồm cả những thứ chỉ là Tinh Thần Đạo Binh." "Đã bán đi rồi thì không cần quan tâm." Triệu Hưng nói. Đông Duyên cổ tộc chắc chắn cũng sẽ suy xét đến khả năng Triệu Hưng đã bán thứ gì đó đi. Nếu đã vẫn muốn đến truy sát, thì chứng tỏ món đồ đó bản thân hắn chắc chắn sẽ không bán đi. Mạnh Khôn ở Đại Chu những năm này đối ngoại trao đổi với đối tượng giao dịch. Đều đã được tổng kết, sắp xếp thành sách. Phát cho hắn một phần, ghi chép chi tiết tất cả giao dịch đã xảy ra. "Thanh Du tử chọn đồ đệ, ánh mắt cũng không tệ."
Hắn nhìn ra dấu vết của Tử Quang Bát Kỷ, tuy « Tử Quang Bát Kỷ » không phải chiêu thức chiến đấu, nhưng môn Thần Thông hợp thời này lại có ảnh hưởng lớn hơn so với những chiêu thức chiến đấu thông thường. Có thể khiến cho tảng thiên thạch ở vành đai hoang vu có sinh mệnh hóa, điều này quả thực rất kinh người.
"Nếu có thể diễn biến « Tử Quang Bát Kỷ » đến 'Đại Thần Thông' thì dù không đạt đến Đạo Vực cảnh, chỉ cần ở Đại Thần Thông cảnh thôi cũng có thể đối kháng Hoang Vực hóa."
"Thảo nào Tử Nguyệt Phủ chủ lại yêu thương Thanh Du tử như vậy."
Tử Quang Bát Kỷ, là do Thanh Du tử tự sáng tạo ra Tiểu Thần Thông từ Đại Thần Thông « Tử Quang ». Nếu Thanh Du tử không chết, mà lại diễn biến Tử Quang Bát Kỷ đến cấp độ 'Đại Thần Thông', khi đạt đến cảnh giới thứ ba thì có thể có năng lực 'Phản Hoang Vực hóa' ở cấp Đạo Vực. Tất nhiên, phạm vi sẽ nhỏ hơn rất nhiều, nhưng nó vẫn được xem là một câu chuyện cực kỳ mạnh mẽ. Lê thấy vậy cũng rất hào hứng, trước đây hắn cho rằng nhiệm vụ này nhàm chán, không ngờ Triệu Hưng còn có một chút gì đó vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
"Ta hiểu rồi." Cơ Triệt nghiêm túc nói, "Đại huynh, huynh nhất định phải cẩn trọng. Ghi chép giao dịch ta sẽ để Mạnh Khôn lập tức gửi cho huynh." Cơ Triệt cũng không phải là người chỉ lo lắng suông, hắn lập tức bắt tay vào hành động.
Cúp máy thông tin, Triệu Hưng suy tư trăn trở.
"Ta sẽ không bán thứ gì cả, Thanh Du tử để lại, có Thương Ngô đỉnh diệp, Đại Quan giới, Tinh Vận Sách, Thiên Cô Thú, còn Tô Uyển Nhi để lại, có độn sinh hồn giới.... Không, không thể nói hết ra được."
"Dù là Tinh Vận Sách bảo vật mệnh sư trân quý, nếu thiếu tiền, ta cũng sẽ bán." "Bọn họ sao lại chắc chắn rằng ta sẽ không bán?" "Nếu như giấu trong những Tinh Thần Đạo Binh đó, thì Tử Nguyệt Phủ chủ đã kiểm tra, hắn một Đạo Vực cảnh, chẳng lẽ còn không nhìn ra được sao?"
"Muốn nói là ở trên Tử Cốt, sau đó Tử Cốt cũng làm theo phân phó của ta, đem tất cả hiện ra cho Thiên Kỳ Phủ chủ kiểm tra." "Tạm giả sử đó là một món bảo vật. Nó trân quý, ba người Thanh Du tử cũng không biết, nên không nói cho ta, cũng không nói cho Tử Nguyệt Phủ chủ. Nhưng, một vài người của Đông Duyên cổ tộc lại hiểu rõ."
Đầu óc Triệu Hưng nhanh chóng vận động: "Hiện tại chỉ có hai khả năng." "Một là bảo vật này, được giấu ở bên trong những Tinh Thần Đạo Binh." "Hai là, ba người Thanh Du tử, vẫn ở Huyền Hoàng Giới." "Khả năng thứ nhất cực kỳ nhỏ, khả năng thứ hai có thể lớn hơn." Triệu Hưng thầm nghĩ.
"Vật phẩm bị bỏ qua không để ý, đương nhiên sẽ không lưu lại cho người thừa kế, cũng sẽ không đem về giao cho sư môn." "Giống như ta, tiện tay đem Khôn Nguyên Sừ để lại Huyền Hoàng Giới vậy." "Tê..." Triệu Hưng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, ấn đường co giật.
"Huyền Hoàng Giới Ẩn Phá Huyễn Tượng, vừa khéo đã bóp chết khả năng thứ hai."
"Những người hiểu rõ Huyền Hoàng Giới như cũ vẫn tốt, chỉ có Vân Thiên Đạo, Cơ Triệt và ta."
"Trong số những người của Đại Chu đi ra, những người còn lại chỉ còn nhớ Huyền Hoàng Giới đã nổ, nên không thể tìm được tọa độ."
"Dù là Tử Nguyệt Phủ chủ có hỏi người của Đại Chu, cũng không thể nhận được bất cứ câu trả lời nào."... Triệu Hưng cảm thấy da đầu có chút tê dại, cuối cùng lại quanh quẩn xung quanh Huyền Hoàng Giới trên bản đồ.
"Vũ trụ cuối cùng, lẽ nào là Huyền Hoàng Giới sao?" "Ký ức cung điện của ta rốt cuộc đã phong ấn thứ gì, ngay cả suy nghĩ thôi cũng không được."
Triệu Hưng cảm thấy trong này có một cái hố sâu, hắn lại lần nữa tiến vào sâu trong ký ức, trước cung điện kia là ngọn đồi nhỏ, có con gà, con chó và đèn đuốc, trông có vẻ hơi âm u, tựa như đang ẩn chứa đại khủng bố.
"Hiện tại ta ở cảnh giới thứ hai, vẫn chưa đạt tới điều kiện mở ra mà khi xưa ta bố trí." Triệu Hưng nhìn cánh cổng lớn, cuối cùng vẫn từ bỏ ý định tìm tòi. "Đến phiên bản vũ trụ, một số việc không được xuất hiện để nhiều người biết chuyện hơn nữa, biết thì chính là bại lộ. Biết thì chính là tham gia vào cuộc."
"Nhưng chẳng phải bây giờ ta đã tham gia vào cuộc rồi sao? Tại sao lại không cho hiểu rõ, chẳng lẽ nói Tử Nguyệt Phủ chủ và cường giả Đông Duyên cổ tộc, vẫn chưa tính là người chơi cờ?"
Triệu Hưng rời xa cánh cổng, mở mắt ra. "Cũng có thể là ta tự dọa mình." "Kẻ thù của Thanh Du tử, chính là những kẻ quái dị." Triệu Hưng thầm nghĩ. "Huyền Hoàng Giới căn bản không liên quan đến việc này, ta đang tự đấu trí đấu dũng với không khí mà thôi."
"Dù thế nào, hiện tại ta vẫn an toàn, trên Hổ Đầu Tinh Lục có Đỗ Vân trấn thủ, Tử Nguyệt Phủ chủ cũng không phải là kẻ vô dụng."
"Về vấn đề Ẩn Phá Huyễn Tượng, tọa độ Huyền Hoàng Giới, ta không thể tiết lộ. Nếu như Tử Nguyệt Phủ chủ hoặc Đỗ Vân hỏi, thì chỉ nói là đã biết sự thật, không nói suy đoán của bản thân cùng quan điểm." Triệu Hưng không còn lo lắng phải giải thích như thế nào nữa, Thanh Du tử cùng Tử Nguyệt Phủ chủ cũng không biết, hắn có một truyền tin, thì làm sao mà biết được chứ?
Mấy ngày tiếp theo, Triệu Hưng ở trong điện Nguyên Hải lặng lẽ chờ đợi, không màng đến bất cứ chuyện gì. Dù sao bây giờ trong người vẫn còn chút tiền, ở lại điện Nguyên Hải, lại ở ngay dưới mắt của Đỗ Vân, cho dù là địch nhân ở Đạo Vực cảnh cũng chỉ có thể đứng nhìn, huống chi chỉ là ở cảnh giới thứ ba, hắn không có gì phải hoảng cả.
Một tháng sau, khí linh Thương Ngọc đột nhiên đến gõ cửa. "Thương Ngọc đại nhân." Triệu Hưng chắp tay.
"Triệu Hưng, Phủ chủ Tử Thần phủ Đỗ Vân muốn triệu kiến ngươi." Khí linh Thương Ngọc nói: "Nếu ngươi đồng ý, ta sẽ đưa ngươi đi." "Vâng, đa tạ Thương Ngọc đại nhân." Triệu Hưng đương nhiên muốn đi, hoàng thất Nguyên Hải bên này chỉ là
Bạn cần đăng nhập để bình luận