Thần Nông Đạo Quân

Chương 26:: Đỉnh cấp Thiên Thời Pháp, trong ba năm học được? ! (đêm thất tịch vui vẻ) (2)

"Ha ha ha, sớm đã nghe danh Nguyên Nhương Hầu oai hùng bất phàm, hôm nay gặp mặt, so với nghe thấy còn sâu sắc hơn ba phần a." Bạch Chính Dương cười lớn tiến đến.
"Long Vũ Hầu quá lời rồi, mời vào."
"Mời."
Vào đến Thính Vũ Hiên, Triệu Hưng dẫn Bạch Chính Dương cùng Long Tiêu đến phòng khách rồi ngồi xuống, những quân sĩ còn lại đều ở bên ngoài chờ lệnh.
"Nguyên Nhương Hầu, ngươi và ta đều là quân nhân xuất thân, ta xin đi thẳng vào vấn đề." Vừa ngồi xuống, Bạch Chính Dương liền muốn đi thẳng vào chuyện chính.
"Long Vũ Hầu cứ nói."
"Lần này ta đến, là đại diện Thanh Long quân đến mời Nguyên Nhương Hầu ngươi vào quân làm việc." Long Vũ Hầu nói: "Ngươi gia nhập, có thể đơn độc chỉ huy một đạo quân, quy mô cao nhất có thể lên đến năm vạn người, đồng thời khi gia nhập chính là võ tướng hàm chính tứ phẩm trở lên, chức vị tùy ý ngươi lựa chọn."
"Về bổng lộc, Thanh Long quân ta xin được gấp mười lần so với mức thông thường, hơn nữa Thanh Long quân thường xuyên có quân vụ, nếu ngươi đến, mười năm thăng mười cấp huân giai cũng không phải chuyện khó."
"Nguyên Nhương Hầu sau này ngươi có cơ hội vào Long Đình Cổ Địa, nếu là người của Thanh Long quân, sau khi vào sẽ có một số ưu đãi ngoài định mức, chỉ là ở đây không tiện nói rõ."
"Ngươi chỉ cần đồng ý, lập tức có thể nhậm chức, không cần phải đợi đến sang năm tuyển chọn."
Thổ ti Thủy tộc, có rất nhiều đặc quyền, ngay cả việc bổ nhiệm Lại Trị cũng là do Bạch Vân Vũ người đã được phong vương toàn quyền quyết định. Hắn nói câu nào thì câu đó có hiệu lực ngay, không cần phải đợi sang năm, Triệu Hưng vừa gật đầu thì có thể ngay lập tức hoàn thành quá trình thăng quan nhận chức.
Chức vị hiện tại của Triệu Hưng chỉ là chính ngũ phẩm, Thanh Long quân trực tiếp cho hắn chức vị từ chính tứ phẩm trở lên, chẳng khác nào là thăng liền 5 cấp.
Hơn nữa, điều này cũng không hề ảnh hưởng đến việc thăng chức sau này, nếu Triệu Hưng từ quân chuyển sang làm quan văn tại Thanh Long quân, thì cũng phải dựa theo hàm chính tứ phẩm để tiến hành điều động.
Huân giai chính là tiền thưởng chia hoa hồng, Đại Chu ở trên biển đối ngoại mở rộng, cũng chưa từng dừng lại. Bên phía Đông Hải này chủ yếu là chiến đấu với những Thủy Tộc còn lại không chịu thần phục, và các bộ lạc ở Đông Hoang. Cho nên nói, chiến sự ở Đông Hải cũng không hề ít, đương nhiên, khi chiến tranh Bình Man bắt đầu thì quân đoàn Đông Hải liền dừng lại việc mở rộng.
Không thể nghi ngờ, chức vị Thổ Ti Thủy Tộc là một con đường thăng tiến rất nhanh, có không ít người muốn đến địa bàn Thủy Tộc để làm quan.
Bất quá Thổ Ti Thủy Tộc lại không giữ được người, bởi vì đám quan chức rất muốn đến đó nhưng không muốn cứ ở mãi nơi đó.
Thăng liền 5 cấp, điều kiện này không thể nói là không hấp dẫn, nhưng Triệu Hưng vẫn muốn cự tuyệt. Bởi vì hắn còn chưa bắt đầu luyện phách.
Bản thân hắn không phải là tứ phẩm, nếu như đi làm quan tứ phẩm, sẽ bị khí vận của quốc triều cưỡng ép kéo cảnh giới, điều này đi ngược lại với kế hoạch của Triệu Hưng. Việc lên chức quan mang lại khí vận Tẩy Lễ rất ít, mỗi lần Triệu Hưng đều phải bảo đảm nó hoặc là tăng vào ‘Khí vận’, hoặc là tăng vào ‘Tuổi thọ’.
"Long Vũ Hầu đã nói thẳng, ta cũng xin nói thật." Triệu Hưng chắp tay nói: "Việc tham gia quân đội không còn nằm trong kế hoạch của ta, ta không muốn lại vào quân nhậm chức."
"Điều kiện Long Vũ Hầu đưa ra cao bao nhiêu cũng không liên quan, chí hướng của ta không nằm ở nơi đây."
Bạch Chính Dương nghe vậy, có chút sững sờ. Hắn vốn cho rằng chuyến đi này sẽ tương đối dễ dàng, dù sao Thanh Long quân đưa ra điều kiện đãi ngộ rất hậu hĩnh, thăng quan 5 cấp, đó là ước mơ của biết bao nhiêu người a. Hơn nữa, Triệu Hưng vốn dĩ cũng xuất thân là Quân Ty nông, lẽ ra điều này rất dễ dàng thuyết phục, sao lại thành ra như vậy?
Bạch Chính Dương liền ra hiệu cho Long Tiêu. Long Tiêu thấy vậy, bất đắc dĩ truyền âm nói: "Thất thúc, Triệu Hưng là bạn tốt của con, đều là người một nhà cả, hắn sẽ không cố tình làm ra vẻ huyền bí, không muốn đi thì là không muốn đi thôi."
Bạch Chính Dương vẫn không cam lòng từ bỏ: "Tại sao lại như vậy?"
Long Tiêu nghĩ một chút rồi nói: "Có thể là trước đây việc tòng quân đã để lại tổn thương trong lòng, Thất thúc, hắn và con đều cùng nhau bị điều đến Đông Hải."
Nghe Long Tiêu nói vậy, Bạch Chính Dương liền hiểu ra. Quân Ty nông thiên tài của Thập Dương Động, đáng lẽ nên có một tiền đồ tươi sáng, lại bị bè lũ Lương Vương chèn ép, bị điều đến Đông Hải chăn ngựa. Thất vọng nản lòng cũng là chuyện bình thường.
Bạch Chính Dương thấy thái độ Triệu Hưng rất kiên quyết, trong lòng biết lần chiêu mộ này xem như thất bại rồi. Nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc, lúc cáo từ, hắn lấy cớ là công vụ, muốn ở lại đây lâu thêm một chút. Đồng thời giữ Long Tiêu lại, dự định để hắn khuyên nhủ, xem xem Triệu Hưng có thể thay đổi ý định không.
Sau khi bọn họ đi, Long Tiêu nhìn về phía Triệu Hưng: "Ngạo Thiên đâu rồi?"
Triệu Hưng cười: "Bạch Chính Dương giữ ngươi lại là để ngươi làm thuyết khách, chứ không phải để ngươi đến vuốt ve mèo, sao ngươi lại như vậy?"
Long Tiêu khoát tay nói: "Ta khuyên ngươi làm gì chứ? Ta và lão Trần đều là vì theo ý của ngươi mới đến Đông Hải, ngươi không muốn đi thì chắc chắn là có lý do của ngươi."
"Ta đã tìm một lý do để giao nộp với Bạch Chính Dương rồi."
"Lý do gì?"
"Ngươi bị bè lũ Lương Vương hãm hại, khiến ngươi nản lòng thoái chí, không muốn đi lính nữa."
"Lý do này hay đấy." Triệu Hưng phất tay, định gọi Sơn Miêu ra để cùng Long Tiêu ôn chuyện, vừa quay người lại liền nghe thấy một âm thanh vèo một tiếng, Long Tiêu cũng biến mất ngay tại chỗ.
"Bành!"
Một mèo một người, ngã nhào trên bãi cỏ.
"Meo! ! !"
"Ha ha, Ngạo Thiên, ta nhớ ngươi muốn chết!" Long Tiêu ôm cổ Sơn Miêu, không ngừng xoa xoa lông của nó, vô cùng vui vẻ.
"Meo ~" Sơn Miêu kêu không ngừng.
"Ừm? Ta khi nào lại đánh ngươi chứ? À, ngươi đang nói chuyện tranh tài à, vậy ta cũng hết cách rồi... Được được được, ta sai rồi, ta nhường ngươi đánh hai lần."
Triệu Hưng nhìn một người một mèo đang nhào lộn trên mặt đất, lộ ra nụ cười.
Chơi đùa một hồi lâu, Triệu Hưng mới đi tới nói: "Hay là ngươi giúp ta nuôi nó mấy năm đi."
"Mấy năm này e là ta không có thời gian rồi."
Long Tiêu ngạc nhiên nói: "Ngươi không phải có Vạn pháp phân thân sao, còn không có thời gian nuôi Ngạo Thiên sao?"
Triệu Hưng nói: "Nói ra có lẽ ngươi không tin, ta thực sự không có."
Việc tu luyện Diễn Thần Quyết đã chiếm hết hơn một nửa tinh lực của hắn rồi, môn pháp Linh Hồn Chung Cực này cũng không phải dễ dàng tu luyện như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận